Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 295: Chương 295




Ngực của phụ nữ Âu Mỹ luôn rất đáng kiêu ngạo, căng đầy, lại thêm Anna rèn luyện từ nhỏ, cả người tỏa ra vẻ khỏe đẹp, đương nhiên khác với những người phụ nữ bình thường, càng thêm mãnh liệt thu hút người khác giới.

Ở Ý, Anna từng mặc bikini bên bờ biển, dáng người tuyệt đẹp lồi lõm tinh tế của cô ta không biết đã khiến bao nhiêu đàn ông chảy nước miếng.

Trần Tư Khải híp mắt lại, như cười mà như không cười: “Cô Anna, cách gọi Tư Khải này, chỉ có bạn bè và người nhà của tôi mới gọi tôi như thế, cô…”

Anna mới gặp có mấy lần đã muốn kéo gần khoảng cách như thế, không khỏi quá lỗ mãng.

Cánh tay Anna ôm lấy eo Trần Tư Khải, ngẩng mặt lên, đôi mắt màu lam như đá Sapphire: “Ồ, vậy sao? Cái này tôi không hiểu, là ba anh bảo tôi gọi anh như thế, ông ấy nói không phải là người ngoài, cần gì phải khách sáo. Vậy thì, Tư Khải, anh giải thích với tôi xem ba anh làm như thế là có ý gì?”

Bầu ngực căng tròn của cô ta cọ lên người Trần Tư Khải, cô ta giống như múa cột, nhẹ nhàng cong eo như một con rắn, dùng hai bầu ngực cọ vào Trần Tư Khải.

Quyến rũ một cách trần trụi… Lúc này, còn cần dùng ngôn ngữ gì đó nữa sao?

Đôi nam nữ hiểu quá rõ tình hình này, lại không quá hiểu tình hình trước mặt.

Ánh mắt Trần Tư Khải cúi nhìn Anna, thâm trầm.

Tay của Anna, vậy mà lại thuận theo bụng dưới anh ta trượt xuống!

Vậy mà lại muốn cởi chiếc khóa kéo kia!

Trong lòng Trần Tư Khải xẹt qua ý muốn giết người!

Nhưng lại bị anh ta cứng rắn nhịn xuống!

Anna không phải người thường, cô ta là công chúa của băng đảng, cũng là người thừa kế của băng đảng!

Hai tay Trần Tư Khải đẩy mạnh, không hề đề phòng, Anna bị đẩy ra xa 1m, lưng đập vào bức tường phía sau.

Vẻ mặt Anna vừa tức giận vừa ngạc nhiên, đôi mắt màu lam bừng lên ngọn lửa, cắn chặt đôi môi xinh đẹp.

“Haha, cô Anna, ba tôi là người già thân thiện với mọi người, người nước V đều coi trọng đạo đãi khách, ông nói với cô như thế, thật ra không có ý gì đặc biệt, cô Anna nguyện ý gọi tôi là Tư Khải, vậy thì tùy.”

Trần Tư Khải giơ cổ tay lên, làm ra vẻ nhìn đồng hồ, mặt không biểu cảm, nói: “A, hôm nay tôi có rất nhiều việc, tạm thời không lùi lại được, như này đi, cô ở đây nghỉ ngơi trước, lát nữa tôi sẽ đưa nhân viên cấp cao của công ty tới chiêu đãi cô, từ đó thể hiện sự coi trọng và chào đón của tập đoàn chúng tôi dành cho cô Anna. Tạm biệt.”

Trần Tư Khải nói rất kín kẽ, dường như đang cười, nhưng Anna lại thấy được vẻ chán ghét trên khuôn mặt đẹp trai không thể bắt bẻ của anh ta.

Anna khẽ nói: “Vậy được, liên lạc sau.”

Trần Tư Khải kéo cửa rời đi, không hề ngoảnh đầu lại.

Rầm! Anna đóng cửa lại, lập tức túm tóc mình, bắt đầu điên cuồng gào thét.

A a a a… Vậy mà Trần Tư Khải lại đẩy cô ta ra!

Shit! Anh ta là người đàn ông đầu tiên từ chối cô ta! Người đầu tiên!

Còn muốn cô ta làm thế nào nữa? Cô ta đã buông xuống sự kiêu kỳ và ngạo mạn của công chúa băng đảng, chủ động chào mời anh ta, lấy lòng anh ta, vậy mà anh ta lại không cảm kích!

Lẽ nào cô ta không đủ đẹp sao? Không đủ lẳng lơ sao? Không đủ quyến rũ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.