Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 398: Chương 398




Mặc dù Trần Tư Khải trẻ tuổi hơn hiệu trưởng rất nhiều, nhưng ông ta vẫn phải nói một cách kính trọng với Tổng giám đốc Trần.

Nhà trường vẫn còn nợ Tập đoàn Thiên Nhất rất nhiều khoản chưa trả hết, chưa kể, nếu đắc tội đến vị tổng giám đốc trẻ này, đoán là chức hiệu trưởng của ông ta cũng không cần làm nữa.

Trần Tư Khải xoa xoa thái dương của mình và nói: “Năm nay bạn gái của tôi đã thi vào trường ta và bị thiếu ba điểm, vậy nên đã không trúng tuyển… Chuyện này ông…”

“Sao hả!” Hiệu trưởng ngạc nhiên.

Trước hết, bạn gái của Tổng giám đốc Trần chỉ mới thi vào đại học… tuổi còn nhỏ như vậy…

Thứ đến, trời ạ, lại không tuyển chọn người phụ nữ của tổng giám đốc Trần, đây chẳng phải tương đương với việc tự tìm đường chết sao?

“Ôi chao, đây nhất định là một sai sót. Bạn gái của tổng giám đốc Trần chắc chắn là có thể thi đậu! Trường chúng tôi có thể tuyển chọn được một sinh viên xuất sắc như bạn gái của tổng giám đốc Trần, đây là vinh quang của trường chúng tôi!”

Khóe miệng Trần Tư Khải giật giật: “Ừm, hiện giờ cô ấy rất không vui, phía trường của các người phải đẩy nhanh hiệu suất làm việc, sinh viên trúng tuyển như thế này thì nên gọi điện thoại thông báo trực tiếp, mà còn càng sớm càng tốt. Cô ấy tên là Tiêu Mộng, tài liệu của cô ấy tôi sẽ gửi qua cho ông.”

“Được, được! Tổng giám đốc Trần nói rất có lý, cần phải đẩy nhanh hiệu suất làm việc. Giáo dục phải vì nhân dân mà phục vụ! Tổng giám đốc Trần, chuyện này cậu cứ yên tâm, chúng tôi sẽ mau chóng bổ sung và sửa chữa những sai sót trong công tác của mình. Tôi sẽ lập tức sắp xếp người xử lý chuyện này!”

“Ừm, được rồi, cứ như vậy đi.”

Trần Tư Khải dứt khoát cúp máy, sau đó đột nhiên nở nụ cười: “Nhóc, tôi đã nói mình sẽ thắng chắc, em chuẩn bị cho tôi đi.”

Kim Lân nhanh chóng hoàn thành xong công việc trong tay mình, gần như làm việc không ngừng nghỉ để hoàn thành tất cả.

“Haizz, cuối cùng cũng xong rồi, hehe, có thể nghỉ ngơi rồi!”

Kim Lân vươn người, lắc lư đầu, rồi đưa cổ tay lên nhìn đồng hồ.

Chà, ba giờ rưỡi chiều, haha, vẫn còn rất sớm.

“Bây giờ đến đón Tiêu Mộng hẳn là đúng đúng lúc, haha.”

Vừa nghĩ đến Tiêu Mộng, cả người Kim Lân đã lập tức có sức lực, chạy tới trước gương soi mình và chỉnh lại tóc, sau đó ung dung bước ra khỏi văn phòng.

Mấy thư ký nhìn theo bóng dáng tao nhã của Kim Lân rời đi, không khỏi thì thầm: “Thật kỳ lạ, mấy ngày nay sếp của chúng ta đều không rời văn phòng, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, có vẻ rất gấp, tất cả công việc đều được giải quyết nhanh gọn.”

“Có phải là đang yêu đương?”

“Xí, cô không biết rồi đó, tổng giám đốc trẻ của chúng ta là cậu ấm ăn chơi, một năm bốn mùa đều ngập trong yêu đương! Anh ta vốn dĩ có rất nhiều phụ nữ!”

“Đúng thế, người ta đều nói phụ nữ của người đàn ông giàu có nhiều như quần áo, thay phiên chơi.”

… “Chỉ là mấy ngày nay giám đốc của chúng ta thực sự có vẻ mất hồn mất vía.”

“Bị cậu ấm ăn chơi kiểu này thích, mới thật đáng buồn? Người đàn ông như vậy vốn không thể để kết hôn.”

“Hìhì, phụ nữ gả cho tổng giám đốc của chúng ta, chắc chắn đều nhắm đến tiền của anh ta. Nếu đã chọn lấy tiền thì làm sao còn hơi sức quan tâm đến người đàn ông có ăn chơi ở bên ngoài hay không?”

Kim Lân lái xe ô tô đến nơi Tiêu Mộng đang được đào tạo có vẻ hơi gấp gáp.

Còn Tiêu Mộng, sau khi rời khỏi Trần Tư Khải, vừa đi thang máy lên lầu, vừa không ngừng lẩm bẩm.

“Thật là, sao lại gặp phải một tên vô liêm sỉ như Trần gấu xấu xa, cứ bắt mình phải học mấy thứ vớ vẩn đó. Đáng ghét chết đi được! Mình đâu có không biết ngượng, còn cái gì mà phóng đãng… Cút đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.