Sự Cố Hay Là Do Duyên Số

Chương 28: Chương 28: Biệt Thự Ma Qua´i




Chapter 28: BIỆT THỰ MA QUÁI... (6)

Yuki và Kan vừa ra thì gặp nó và yumi, kin trông ai cũng thấy mệt mỏi

-tất cả đông đủ r à-nó nói liền nhận đc 4 cái gật đầu....PHỤT...đèn đột nhiên đc bật hết lên nhưng k có nghĩa là thắp sáng toàn bộ ngôi nhà, đèn ở đây toàn bộ đc lắp đèn bóng vàng(tức có ánh sáng màu vàng) chính vì mà k tạo đc cảm giác sang trọng khi đang ở trong 1 ngôi biệt thự lớn cổ kính mà mang lại cảm giác rùng rợn đến lạnh ng, bây h bọn nó đã nhìn thấy rõ mọi vật, thà k nhìn thấy còn hơn đến khi trông thấy r lại thấy thất vọng. Trên tường, dưới nền trắng của màu sơn thì toàn bộ tranh ảnh ở đây lại có gam màu tối, chủ yếu là đen k chỉ z nội dung của những bức tranh đều nhắm về sự chết chóc hay những cảnh giết người máu me be bét một số khác là hình của vài loại quỷ trên thế giới.....VÙ...VÙ...

-gió ở đâu z nhỉ rõ ràng ở đây đâu còn kẽ hở nào đâu-ken đột ngột lên tiếng làm cả bọn giật mk

-thích bất ngờ z sao sau vụ này tôi sẽ cho ông vài cái 'suprise' -nó ghé mặt lại nói âm vực lạnh lẽo làm ken nổi da gà

-có ng điều khiển k phải lo-nó nói

-ng sao? Nhưng từ lúc vào có thấy ai đâu-tất cả cùng thắc mắc

-k sao sau khi ra khỏi đây tui sẽ đi tìm hiểu-nó nói vs giọng chắc chắn-kan bây giờ có điện r ông mau phá khoá đi-sau câu nói của nó kan gật đầu đi ra phía cánh cửa hí hoáy cái gì đó

-k đc trên cánh cửa k hề có ổ khóa vs lại dụng cụ tui cũng k đem theo e rằng chúng ta bị nhốt ở đây r-k khí trầm tư mọi vật trở về vs trạng thái tĩnh lặng k hề có 1 tiếng động gì ngay cả tiếng côn trùng cũng k, mỗi ng theo đuổi 1 suy nghĩ riêng của mk

-chỉ còn một cách-tất cả đồng thanh r nhìn nhau như kiểu tất cả cùng có chung ý kiến, ken mặc dù là ma nhưng cũng k thể đọc đc suy nghĩ của tụi nó nhưng dựa vào tính cách và thấi độ của tụi nó hắn lờ mờ đoán đc chắc nó đang muốn đi tham quan nhà thêm 1 vòng nữa đây bây giờ đã tụ họp lại r tất nhiên sẽ k có chuyện lo lắng nữa.

-let's go-yumi hô to như kiểu cố tình cho ng đó biết z. Hành lang bây giờ k có kiểu đi mà cảm thấy hẹp lại nữa mà càng ngày càng dốc đến khi nó nhận ra thì đã quá muộn cả ng đã trợt xuống r k biết phía dưới có cái gì hay k nhưng mà nổi bật lên hẳn là màu đỏ k biết là mầu đỏ của cái gì nữa lại còn phát ra hơi nóng, những ng khác cũng đã nhận ra điều này hai tay cố gắng bán vào sàn để k bị tục xuống nhưng sàn nhà quá trơn....PHẬP....nó đã cắm đc con dao vào kẽ hở của sàn nhà, vì đc lát gạch vuông nên đương nhiên sẽ có kẽ hở

-mau bám vào tui-nó hét lên, ken lúc này k thể làm gì đc vì hắn chẳng thể động chạm vào thứ gì kể cả những ng tin tưởng hắn như tụi nó, hắn đứng đơ ra đấy k hiểu chuyện gì đang diễn ra cứ nhìn chằm chằm vào hai tay mk k để ý đến hoàn cảnh của nó....PHẬP....PHẬP....PHẬP.....PHẬP....XOẸTTT....từng con dao đc cắm vào sàn nhưng đến lượt yumi thì lại bị trượt cả ng cô cứ thế mà tụt xuống

-bắt đc r-kin nắm đc cổ tay của yumi kéo cô lên

-may quá cám ơn kin nha-yumi cười vs kin làm kin đỏ mặt (rro: trời giờ nào r còn tình củm như z chứ........................kin:liên quan đến mi à biến biến..)

-bây h k phải giờ cám ơn mau leo lên trước đã-nó nói cả bọn biết đc liền tập trung lại yumi cũng cắm lại con dao leo lên cùng mọi ng

-phù xong r

-tui thấy sao sao ý-hắn nói tất cả quay lại nhìn trông thất hắn làm cả bọn nhớ đến vừa nãy hắn đâu có giúp gì đâu mà cũng chẳng thấy tăm hơi

-ông ở đâu khi tụi tui gặp nạn z-yumi quắc mắt

-đc r k nhắc tới chuyện đó nghe tui nói đây vừa nãy khi tui muốn giúp nhưng k hề đụng đc vào ng mấy bạn

-gì/sao cơ-cả bọn há hốc mồm....8ỤP....

-au..đau-hắn nhắn mặt nhưng chợt nhận ra-ế sao lại z chứ-hắn lại thắc mắc

-có bùa dán đầy trên tường kia kìa-kin chỉ hai bên dán đầy bùa chỉ cần để ý 1 chút là thấy vì tất cả bùa đều đc dán vào chỗ khuất tầm nhìn....

-hừ ghét thật-nó lầm bầm nhưng ai cũng hiểu và thầm trách cứ nếu tui mà ra đc khỏi nơi này đảm bảo thằng đang điều khiển kia chết là cái chắc

-chúng ta k sao qua bên kia đc-hắn nói lúc này nà cũng ms nhận ra hễ bước chân vô hành lang là có chuyện chắc chắn trong đó phải có cái gì quan trọng và đặc biệt lắm, nó nhìn hành lang dài và sâu k khỏi nheo đôi mắt lại, nó nhếch mép nở nụ cười thâm hiểm có lẽ nó đã nhìn ra đc mọi chuyện r

-chụm đầu vào đây-nó vs tay tất cả chụm đầu lại nói cái gì đó mà ryo k có biết cứ chui vô là lại bị đá ra ngoài đau lắm thôi thì lát sẽ biết ngay thôi chứ vô bây giờ chắc bị đá đi châu phi mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.