Sự Đầu Hàng Ngọt Ngào

Chương 11: Chương 11: Tránh xa lão sói xám




【 Dựng ngón giữa luôn rồi, thôi xong, Khương Sơ thực sự ghét Hứa Đình Thâm rồi! 】

【 Hứa Đình Thâm cũng chẳng tốt vậy đâu, lần trước có phóng viên hỏi chuyện của Khương Sơ, anh ấy còn hỏi lại Khương Sơ là ai cơ! 】

【 Vốn dĩ đã không quen nhau rồi, lần trước Khương Sơ cũng hỏi Hứa Đình Thâm là ai mà! 】

【 Tỏ ra không quen biết cũng là một loại tình thú đấy, hai người này ngọt ghê cơ! 】

【 Fan couple lúc nào cũng thích soi moment nhỉ? Lần trước cũng có người cảm thấy tình cảm của couple họ rất tốt, kết quả là cả năm đều không liên lạc, lúc biết được sự thật thì tan nát cõi lòng. 】

Fan hai nhà đều phủi sạch quan hệ với đối phương, fan couple lại xôn xao nhảy vào, thế là khu bình luận lại bắt đầu ầm ĩ, cuối cùng chiến trường chuyển từ video cho đến Weibo, fan của Hứa Đình Thâm và Khương Sơ đều liệt kê toàn bộ chứng cứ cho thấy quan hệ giữa hai người không tốt.

Thứ nhất, lúc Hứa Đình Thâm vừa hot, bên ngoài liền tung tin đồn Khương Sơ là bạn gái bí mật của anh, Hứa Đình Thâm lại nói: “Tiêu chuẩn chọn vợ của tôi rất cao!”

Thứ hai, Khương Sơ bị Hứa Đình Thâm nhằm vào khi có phóng viên phỏng vấn cảm nghĩ của cô, người trong cuộc lại vô cùng thờ ơ nói: “Hứa gì Thâm cơ?”

Thứ ba, dựa vào thông tin được tiết lộ ra, quan hệ giữa hai người rất tệ, Hứa Đình Thâm vì tránh mặt Khương Sơ mà chưa từng đi họp lớp.

...

Fan couple không chịu yếu thế, cũng bám sát theo liệt kê chứng cứ cho thấy quan hệ của hai người rất tốt.

Thứ nhất, Hứa Đình Thâm đối xử với Khương Sơ không giống với những người khác, cho nên giữa họ nhất định có gì đó.

Thứ hai, Hứa Đình Thâm chỉ biết châm chọc ngoài miệng, nhưng chưa từng làm chuyện gì thật sự tổn thương Khương Sơ.

Thứ ba, Khương Sơ thừa nhận Hứa Đình Thâm rất có sức hấp dẫn...

Cả ba bên còn náo nhiệt đến đỉnh điểm: “Rốt cuộc quan hệ giữa Khương Sơ và Hứa Đình Thâm là thế nào?”

Quần chúng ăn dưa cảm thấy lời fan couple nói không hề có sức thuyết phục: “Giới giải trí hỗn tạp này có ai mà không biết fan couple đáng ghét cỡ nào cơ chứ, giả sử Hứa Đình Thâm và Khương Sơ thật sự ghét nhau, cãi nhau trên đường thì mấy người cũng nhất định muốn bọn họ kết hôn sinh con à?”

Đúng lúc này, không biết ai lại cắt khoảnh khắc ngọt ngào của hai người trong show giải trí, quần chúng liền đánh rơi cả dưa trong tay...

Má ơi, ngọt quá!

Sự việc chỉ ầm ĩ trong chốc lát rồi lại ngừng, mặc dù mạng lưới có Hứa Đình Thâm tham gia, nhưng cũng không thay đổi được bản chất của mạng lưới, nên cuộc bàn luận về quan hệ giữa hai người cũng không đi quá giới hạn, rất nhiều người không hề hay biết.

Lúc Khương Sơ xuống xe, Trần Niệm Niệm đỡ hành lý giúp cô: “Đã nói mang đồ ăn về cho chị rồi mà!”

Khương Sơ hơi chột dạ, chưa kịp lên tiếng thì lại nghe thấy Trần Niệm Niệm nói: “Có phải ở cùng đối thủ rất thoải mái hay không?”

“?” Khương Sơ nhíu mày, thoải mái cái rắm!

Cô về đến nhà, Trần Niệm Niệm giúp cô sắp xếp đồ: “Em có thể nghỉ ngơi một lúc, hai ngày nay sẽ có lịch trình quảng cáo cho thương hiệu.”

Nghỉ ngơi đối với Khương Sơ mà nói không phải chuyện gì tốt lành, cô nằm liệt trên giường. Ánh nắng ngoài cửa sổ bị lớp rèm trắng che lại, đành nhẹ nhàng chiếu lên cặp đùi trắng như tuyết của cô gái.

“Còn nữa, Lật Diệp luôn nói phải giữ dáng, đừng có ăn linh tinh đấy!”

Khương Sơ úp mặt vào chiếc gối mềm mại giả bộ không nghe thấy, điện thoại đột nhiên kêu lên, là người đại diện Lật Diệp gửi cho cô một tấm hình, Khương Sơ ấn mở, không ngờ lại là tất cả đồ mà cô đã ăn trong ba ngày tham gia show giải trí, ngay cả đồ uống cũng ghi chú hàm lượng 50g bên cạnh.

Cô nàng này là quỷ à?

Khương Sơ lăn một vòng trên giường, thầm nghĩ may mà lúc mình ăn vụng không bị chụp được, đúng lúc này điện thoại lại kêu lên.

Lật Diệp: Gửi cân nặng của em cho chị! 【mặt cười】

Khương Sơ hận không thể đập đầu vào tường mà chết, cuối cùng đành ngậm ngùi gửi cân nặng cho Lật Diệp, Lật Diệp lại gửi một mặt cười cho cô, hàm ý thì không cần nói cũng biết.

Trần Niệm Niệm cười trên nỗi đau của người khác: “Vậy nên mới nói không thể ăn đồ của đối thủ!”

Khương Sơ gật gật đầu tỏ vẻ vô cùng đồng tình, một khi đã ăn thì nhất định sẽ không có chuyện gì tốt lành.

Trần Niệm Niệm nghĩ đến gì đó, nói: “Em thấy Hứa Đình Thâm thế nào?”

Khương Sơ bĩu môi: “Chị hỏi câu này khác gì bắt em nói xấu anh ta.”

Trần Niệm Niệm nhìn cô một lúc lâu, mặc dù Khương Sơ đối với Hứa Đình Thâm vẫn là oán hận và bất mãn, nhưng nét mặt đã hơi khác, nhớ đến sự việc trong show giải trí, Trần Niệm Niệm vô cùng lo sợ Khương Sơ sẽ bị sắc đẹp mê hoặc.

Dù sao thì danh tiếng lão công quốc dân của tên ngốc Hứa Đình Thâm kia cũng không phải khoa trương.

“Giữa em và cậu ta thật sự không có gì à? Em không thích cậu ta sao?

Khương Sơ trợn tròn mắt: “Ghét còn không kịp!”

Nhưng Trần Niệm Niệm càng nhìn càng cảm thấy không đúng.

“Theo như chị thấy, kiểu đàn ông như Hứa Đình Thâm mặc dù rất ưu tú nhưng em phải tránh xa, cậu ta tuyệt đối không phải kiểu người mà em có thể nắm bắt.” Trần Niệm Niệm vừa lấy điện thoại ra vừa nói: “Em mảnh mai yếu đuối như vậy, tên lưu manh như cậu ta nhất định sẽ chơi đùa em đến hỏng mất!”

Khương Sơ ho khan dữ dội, mặt đỏ bừng, vừa thẹn vừa giận nói: “Chị nói bậy gì đó!”

Trần Niệm Niệm không thấy mình nói sai chỗ nào: “Chị nghiêm túc đấy, nếu em ở cùng một chỗ với loại người như vậy, chắc chắn em sẽ sớm bị ăn sạch thôi. Chỉ là, nói những lời châm chọc như vậy, chẳng qua là để em ngoan ngoãn lên giường với cậu ta thôi...”

Mặt Khương Sơ nóng như sắp nổ tung, cô đứng dậy dùng tay bịt miệng Trần Niệm Niệm lại, không cho nói nữa: “Chị có thể suy nghĩ lành mạnh một chút không?”

“Aaa...” Chị rất lành mạnh mà!

“Hứa Đình Thâm sẽ không như vậy đâu có được không?”

“Aaa...” Sao em biết?

Khương Sơ và Hứa Đình Thâm bên nhau nửa năm, hai người cùng lắm cũng chỉ nắm tay, số lần hôn có thể đếm trên đầu ngón tay, đâu có như Trần Niệm Niệm nói chứ?

Khương Sơ đỏ mặt, đột nhiên thất thần, đúng rồi, ai cũng thấy Hứa Đình Thâm không phải kiểu người sẽ kiềm chế tình cảm của mình, cho nên, vốn dĩ ngay từ đầu anh ta đã không hề yêu mình.

Cô nhận ra mình đã sa vào lưới địch, lại giận bản thân không có tiền đồ.

Trần Niệm Niệm phát hiện Khương Sơ đột nhiên ủ rũ, bèn đẩy tay Khương Sơ, muốn nói xấu Hứa Đình Thâm nữa nhưng lại thôi, một lúc sau mới nói: “Tóm lại, thỏ trắng nhất định phải tránh xa lão sói xám, nếu không thì cuối cùng cũng sẽ bị ăn đến không còn một mẩu xương!”

Nhưng dường như Trần Niệm Niệm đã dự đoán ngược, chưa tới nửa tháng sau, Khương Sơ và Hứa Đình Thâm lại gặp nhau tại sân khấu diễn tập đêm hội Trung Thu của nhà đài.

Trần Niệm Niệm giật giật huyệt thái dương, nghiến răng nghĩ, cái tên Hứa Đình Thâm đã thề sẽ không cùng chung khung hình với Khương Sơ đây sao? Gần đây lại trúng gió gì rồi! Nhưng cô ngẫm lại, dù sao thì cũng là đêm hội của nhà đài Thủy Quả, Hứa Đình Thâm sẽ không vì Khương Sơ mà từ chối cơ hội tốt như vậy đâu.

Khương Sơ đang ngồi bên dưới uống nước thì vừa hay đến lượt Hứa Đình Thâm lên sân khấu diễn tập. Thật ra diễn tập cũng chỉ là đến cho có hình thức, rất nhiều khách mời biểu diễn đều hát không nghiêm túc, nhưng Hứa Đình Thâm thì khác, anh vẫn nghiêm túc giống như đang diễn thật.

Người đàn ông mặc một bộ âu phục, nhìn vô cùng đứng đắn, hoàn toàn khác với những bộ đồ rộng rãi thường ngày, anh cầm microphone, lộ ra một đoạn cổ tay trắng ngần, bên trên còn đeo đồng hồ màu đen. Khi anh hát, nét mặt rất chăm chú.

Anh vẫn luôn nghiêm túc như vậy, mặc dù nhìn bề ngoài thì không hề đáng tin, nhưng mỗi việc làm đều rất thỏa đáng. Không hiểu sao tim Khương Sơ bỗng đập nhanh hơn, cô đưa tay lên véo véo tai đang nóng lên.

Sau khi kết thúc buổi tập, có phóng viên đến phỏng vấn Hứa Đình Thâm, anh dừng bước, tựa như nháy mắt đã thoát khỏi cảm xúc nhân vật, nở nụ cười lễ phép lại mang theo chút vô lại.

Một tay anh để trong túi quần, hơi nghiêng người về phía trước chăm chú lắng nghe, lông mi dài run run, đuôi mắt mang theo độ cong mê người, khiến phóng viên suýt quên mất chuyện mà mình muốn hỏi.

“Anh Hứa có đang nhận kịch bản nào không? Sau này có lịch trình làm việc không?”

“Gần đây vẫn đang xem kịch bản, khi nào xác định tôi sẽ nói với mọi người sau.”

Phóng viên hỏi thêm một tràng, cuối cùng lại đột nhiên hỏi: “Tôi muốn hỏi một vấn đề mà các fan rất quan tâm, hiện giờ anh đang độc thân sao? Có thích cô gái nào hay không?”

Hứa Đình Thâm nhếch lông mày: “Cô khẳng định fan của tôi rất quan tâm đến vấn đề này sao?”

Fan hâm mộ ngoài màn hình: Tôi quan tâm lúc nào? Là cô thay mặt chúng tôi hỏi vấn đề này đấy chứ!

Phóng viên cười cười: “Có ai mà không biết anh là một trong Tứ đại đầu tường, là mơ ước của hàng ngàn cô gái chứ!”

Vẻ mặt Hứa Đình Thâm mờ mịt: “Tôi không biết.”

Phóng viên: “...”

Vậy là Hứa Đình Thâm đã thành công đánh lạc hướng vấn đề này, nhưng phóng viên lại không biết xấu hổ mà kéo về, trước khi đi còn không chịu bỏ cuộc: “Anh Hứa có thích cô gái nào hay không?”

“Thích cô gái nào à, nhiều lắm! Hứa Đình Thâm hơi nghiêng người, nụ cười trên khóe môi nhuộm chút vô lại và thân mật: “Nhưng trong đó không có cô đâu!”

Anh nói xong liền quay người bước đi trước khuôn mặt kinh ngạc của cô nàng phóng viên, vừa hay Khương Sơ đứng cách đó không xa, chưa kịp rời mắt đi thì đụng phải ánh mắt của anh, ý cười trên khóe môi của người đàn ông càng đậm.

Khương Sơ nhanh chóng rời mắt đi, Trần Niệm Niệm bên cạnh lặng lẽ đẩy cô: “Tiểu Sơ Sơ, em mà có một nửa EQ của Hứa Đình Thâm thì bây giờ đã hot rồi!”

Khương Sơ: “...”

Cô mà mặt dày bằng một nửa Hứa Đình Thâm thì giờ đã xưng bá thế giới rồi ý chứ!

Khương Sơ ném đồ trong tay cho Trần Niệm Niệm, Trần Niệm Niệm giữ tay cô lại: “Làm gì vậy?”

Khương Sơ tức giận: “Đi vệ sinh.”

Lúc cô đi ra lại không khéo gặp Hứa Đình Thâm ở bồn rửa tay, Khương Sơ nhìn bóng anh trong gương, không ngờ lại nhìn lâu hơn, kết quả là vừa vặn đụng phải ánh mắt của anh trong gương.

Cô liền chột dạ, vội vàng cúi đầu, tiếng cười nhẹ nhàng của người đàn ông vang lên bên tai.

“Em nghe bài phỏng vấn vừa nãy chưa?”

Khương Sơ không hiểu: “Nghe rồi, anh nói anh thích cô phóng viên kia.”

“...” Hứa Đình Thâm khẽ liếm thịt bên dưới lưỡi, xoay người nói: “Sao em không nói là tôi thích em?”

“Vậy thì tôi sẽ tức chết mất.”

“À? Nhưng người năm đó nói thích tôi...” Hứa Đình Thâm chậm rãi đến gần cô: “Không phải em sao?”

Khương Sơ nghĩ một hồi vẫn không nhớ ra, không hiểu nói: “Tôi nói thích anh lúc nào?”

Đôi mắt đen như mực của Hứa Đình Thâm khóa chặt trên người cô, các đốt ngón tay hơi gập lại, nhưng trong mắt không hề có chút gợn sóng nào, anh tiến lên một bước, giọng nói mang theo vẻ châm chọc: “Không phải em còn viết công thức thổ lộ với tôi sao? Đáp án là “I Love You“.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.