Sự Hấp Dẫn Của Đường Mật

Chương 1: Chương 1




Hễ ai đã từng gặp qua Đường Mật đều sẽ nói bề ngoài của cô cũng giống như tên của cô!

Ngũ quan xinh đẹp tinh tế, khuôn mặt trái xoan sáng sủa, dưới hàng lông mày dài và hẹp là đôi mắt to tròn trong veo, đôi môi anh đào khiến cho bất kì ai nhìn thấy cũng chỉ muốn được vuốt ve âu yếm, gò má trắng nõn khiến cho người ta chỉ muốn hôn một cái.

Cô được ông trời ưu ái ban cho một vóc dáng rất đẹp, làn da trắng trẻo mềm mại, dáng vẻ yêu kiều thướt tha, có lồi có lõm, vòng một cup D vô cùng tròn trịa, không hề bị chảy xệ hay to quá khổ, thế nhưng, cặp mông vểnh cao lại luôn khiến cho cô cảm thấy phiền não, nhất là mỗi khi cô mặc quần short, lúc nào cũng trước thấp sau cao, xê xích nhau chừng hai centimet, bởi vì cặp mông quá vểnh, biện pháp đề phòng của cô là mặc thêm một cái quần nữa để không bị lộ cảnh xuân ra ngoài. diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn

Trời sinh giọng nói của cô quả thật là y chang giọng nói của trẻ con, lại còn mang chút mềm mại đáng yêu như muốn ăn sâu vào trong xương tủy, khiến cho người ta vừa nghe đã cảm thấy cả người như tan chảy.

Vì vậy, vào năm nhất của đại học, lúc cô tham gia câu lạc bộ phát thanh, phụ trách khoản âm nhạc buổi trưa, cô sẽ kể một câu chuyện cười hoặc hát một ca khúc đang được yêu thích nhất, vậy nên đối với mọi người, buổi trưa chính là khoảng thời gian tốt đẹp nhất.

Người theo đuổi Đường Mật rất nhiều, nhưng rồi tất cả đều phát hiện, mặc dù con người cô cũng giống như cái tên của cô, nhưng tính cách của cô thì không phải là một người dễ trêu chọc, cho nên sau đó bọn họ đều tự động rút lui.

Không sai! Đường Mật có vóc dáng rất đẹp, giọng nói ngọt ngào, nhưng tính cách của cô. . . . . Chỉ cần là chuyện mà cô không muốn, thì cho dù có là ai cũng không thể nào ép buộc được cô!

Thân hình nóng bỏng, tính cách lại càng nóng hơn, nếu muốn làm cho cô tâm phục khẩu phục, trừ phi có thể thắng được cô trên mọi phương diện.

Nhưng trước mắt, cô cảm thấy người đó vẫn chưa xuất hiện!

Từ nhỏ cô đã đi học Taekwondo, Karatedo và những thuật phòng thân khác, bởi vì cha mẹ cô coi cô là tâm can bảo bối, lúc nào cũng lo lắng cô sẽ bị kẻ xấu bắt cóc.

Chẳng những văn võ song toàn, mà cô học hành cũng rất tốt, trước mặt giáo viên, cô là một học sinh giỏi, lại khôn khéo hiểu chuyện, là chị đại ở trong lớp, không người nào dám trái lời cô, bởi vì chỉ cần không nghe lời cô thì chắc chắn là cô sẽ có cách tìm ra được điểm yếu của đối phương, khiến cho đối phương phải khóc kêu cha gọi mẹ, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ mới thôi. diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn

Cho nên, từ tiểu học tới đại học, cô vẫn luôn làm lớp trưởng, mà dưới ánh mắt của cô, các bạn học khác cũng chẳng dám tác oai tác quái.

Bề ngoài thoạt nhìn cô yếu đuối mỏng manh, khiến người ta cảm thấy yêu mến, muốn được che chở bảo vệ, nhưng nếu đã tận mắt chứng kiến cô ra tay tàn nhẫn như thế nào, thì chỉ có thể dùng từ trợn mắt há mồm để hình dung.

Lô Tư Hiền, người bạn thân nhất của cô đã từng nói —— “Bề ngoài thì trông cậu giống phụ nữ, nhưng cốt cách lại giống như đàn ông!”

Đường Mật không nhịn được hừ nhẹ một tiếng, Lô Tư Hiền thật đúng là oan gia của cô mà, từ tiểu học đến đại học hai người đều học chung một trường, cũng như cô, anh cũng là một nhân vật làm mưa làm gió trong trường học.

Chẳng qua là, xét về thành tích thì cô đứng nhất toàn trường, còn anh chỉ đứng thứ nhì mà thôi.

Cô từng đem chuyện này ra để giễu cợt anh, thế nhưng anh chỉ cười nhạt rồi nói: “Thứ hạng không quan trọng, cậu thích hạng nhất thì cậu cứ giữ lấy, tớ hạng nhì cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu!”

Nói hay thật, cứ như là anh ta đang cố ý nhường cô vậy, cái ý này nghĩ khiến cho cô tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng mà, cho dù cô có trêu cợt cậu thế nào, thì anh vẫn luôn mỉm cười, dáng vẻ như chẳng có chuyện gì to tát, mặt khác lại còn mập mờ nói: “Đánh là thương, mắng là yêu, ai không biết chuyện mà trông thấy cậu đối xử với tớ đặc biệt như vậy thì bọn họ còn tưởng là cậu yêu tớ!”

“Bớt tự mãn đi!” Đường Mật hung hăng nhìn anh chằm chằm, trong mắt tràn ngập sự kiêu ngạo và bất mãn: “Nam sinh thích tôi nhiều như vậy, cậu muốn thích tôi thì cứ đợi xếp hàng đi!”

“Không được, tớ còn muốn sống thêm vài chục năm nữa, sống lâu một chút!” Lô Tư Hiền cười đến quên cả trời đất, lại không để ý như vậy đã làm tổn thương đến lòng tự ái của cô.

Mỗi khi Đường Mật nghĩ tới Lô Tư Hiền thì không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

Quên đi! Không cần nhớ đến lời nói của anh ta, mất công lãng phí cả ngày chủ nhật tốt đẹp, phá hỏng cả tâm tình đang rất tốt của mình.

Đường Mật thần thần bí bí bước xuống lầu, dò xét toàn bộ phòng trong ngôi nhà một lượt.

Tốt quá! Ba mẹ đã ra ngoài rồi, dường như trong nhà chỉ còn một mình cô.

Cô rón ra rón rén quay trở về phòng, rõ ràng là trong nhà chỉ còn một mình cô, thế nhưng cái hành động lén la lén lút như vậy vẫn chẳng bao giờ thay đổi.

Đóng cửa phòng, sau đó khóa trái lại, cô cúi xuống giường lôi ra một hộp giấy được bọn kín mà ngày hôm qua cô đã mua ở cửa hàng tiện lợi.

Cô lập tức xé bao ngoài, mở nắp hộp, bên trong có rất nhiều hình ảnh trai xinh gái đẹp trần truồng đang quấn quít lấy nhau, cô thích thú cầm lên ngắm nghía. . . . Lần này mua mười phim, đủ cho cô xem rồi.

Không sai, sở thích lớn nhất của Đường Mật chính là —— xem phim A!

Lần đầu tiên cô xem phim A là vào khoảng thời gian nghỉ đông, cô đến nhà thăm người anh họ, lại phát hiện cửa phòng không khóa, cô lặng lẽ vặn nắm tay cầm trên cửa. . . . Ồ! Thật sự không khóa.

Cô len lén hé cửa ra, từ trong khe cửa lặng lẽ quan sát anh họ, chỉ thấy anh ta đang tự giam mình ở trong phòng, nhìn chăm chú vào màn hình TV nho nhỏ, khi ấy rõ ràng đang là mùa đông, thế nhưng trên người anh ta lại mồ hôi nhễ nhại . . . .

“Anh họ!” Cô bất ngờ hô to một tiếng.

Lúc anh ta trông thấy cô thì không che giấu được sự hoảng hốt và khiếp sợ, đến bây giờ trong ký ức của cô, mọi thứ như vẫn còn mới mẻ.

Nhân lúc anh ta còn đang khiếp sợ thì cô lại không chút khách khí mà đẩy cửa bước vào, tò mò nhìn thử coi anh ta đang xem phim gì. diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn

Trên màn hình TV, nam nữ trần truồng ôm lấy thân thể của nhau, người đàn ông lưng trần không ngừng thúc mạnh về phía trước, còn cô gái đang nằm ở trên giường thì có vẻ mặt rất sinh động, lại giống như đang khó chịu, miệng không ngừng rên lên từng tiếng ‘ưm~ a~’, hai má đỏ ửng, trên trán cũng toát mồ hôi, mà ánh mắt mông lung lại rất mê người.

“Bọn họ đang làm gì vậy?” Cô cảm thấy khó hiểu.

“Em. . . . em không được nhìn, đi ra ngoài!” Sau khi hồi thần, người anh họ vội vàng tắt TV, đẩy cô ra ngoài.

“Tại sao anh có thể xem mà em không được xem?” Cô vô cùng bất bình.

“Bởi vì anh là con trai, con trai xem cái này là chuyện bình thường.”

“Rõ ràng là anh đang kỳ thị con gái!” Đường Mật tức giận đẩy mạnh anh họ, nhấn nút mở TV lên, bắt chước anh ta ngồi trước màn hình quan sát.

Cô nhìn thấy giữa hai chân người đàn ông bị che mờ không thể nhìn rõ, nhưng vẫn mơ hồ có thể nhìn ra đó là một vật rất dài. . . .

Anh họ vừa lúng túng vừa tức giận: “Làm gì có đứa con gái nào đi xem cái này? Em mau ra ngoài nhanh cho anh!”

Cô cũng tức giận trừng mắt nhìn lại: “Được, nếu anh đuổi em ra ngoài, lát nữa em sẽ gọi nhiều người tới đây để xem!” Cô cất giọng uy hiếp.

“Anh. . . . coi như anh sợ em, em muốn xem thì xem đi!” Anh họ lập tức đầu hàng, tự động đi tới khóa chặt cửa lại, đề phòng lại có thêm vị khách nào không mời mà đến nữa.

“Hừ!” Đôi mắt của cô chăm chú dán chặt vào màn hình, khinh thường nói nhỏ: “Cô gái kia nhìn còn trẻ thế, mà sao người con trai lại già như một ông chú vậy? Thật không xứng đôi chút nào!”

Anh họ đang đứng bên cạnh, biểu tình trên khuôn mặt vô cùng quái dị, vẫn im lặng, không hề lên tiếng.

“Nè! Anh họ, em muốn xem bộ khác!”

“Anh . . . anh không có bộ khác, chỉ có một bộ này thôi!” Anh họ nhỏ giọng trả lời

“Nói xạo!” Cô không thèm tin đâu!

“Anh . . . . anh thật sự không có bộ nào khác, bộ này là do bạn học cho anh mượn!”

“Vậy à? Được rồi. . . . .” Cô đi về phía cửa, trong mắt toàn bộ đều là không tin tưởng: “Anh chờ em một chút, em sẽ trở lại ngay!”

Nhìn thấy cô đang cầm tay vặn cánh cửa, hơn nữa trên mặt cũng không có ý tốt, da đầu anh ta tê dại, vội vàng cầu xin tha thứ: “Được rồi được rồi, anh mở bộ khác cho em xem, nhưng mà, chỉ có một bộ này nữa thôi đấy!”

“Đừng hòng gạt em, anh họ, ánh mắt của anh đã tiết lộ tất cả, anh chối quanh chối co, căn bản là đang gạt em, em đoán. . . . anh nhất định là có rất nhiều phim.”

Sự thông minh của Đường Mật vào lúc này đã hoàn toàn bộc lộ, vị anh họ kia căn bản chẳng phải là đối thủ của cô.

“Em. . . . em thật sự không nên xem. . . .”

“Bọn họ làm cái chuyện ‘đưa đẩy’ đó, anh cho rằng em không hiểu gì hết sao?”

Chẳng qua là lúc mới đầu thì cô không hiểu lắm mà thôi, ai bảo lúc mới đầu, cái bộ phận quan trọng mà cô muốn xem lại bị che khuất như vậy chứ?

Nhưng những điểm đặc thù giữa nam và nữ, từ năm lớp năm ở tiểu học cô đã được học về giáo dục sức khỏe, sau đó cô tò mò lên mạng nghiên cứu, nên sớm đã hiểu được quá trình làm cho tinh trùng gặp trứng, chỉ có điều là vẫn chưa có kinh nghiệm thực tiễn mà thôi!

Nhưng bây giờ. . . . . có phim để xem cũng không tệ!

“Đường Mật , em đừng nên xem cái này nữa! Anh không muốn làm hư em!”

“Anh có thể xem, tại sao em không thể xem?” Cô chống nạnh, đôi mắt mang theo một tia khinh thường: “Đừng có lấy chuyện nam nữ không bình đẳng ra để dọa em! Xã hội bây giờ nam nữ bình đẳng, anh có bao nhiêu bộ thì đem hết ra đây, em phải xem cho hết!”

“Đường Mật. . . . .”

“Nhanh lên đi! Em đếm tới ba, anh không lấy ra cũng chẳng sao, em sẽ kêu dì và dượng tới lục soát phòng của anh, bọn họ hẳn là rất muốn biết nguyên nhân vì sao mà thành tích học tập của anh không tốt, dù sao thì anh vẫn luôn luôn làm ổ ở trong phòng, nghiêm túc đọc sách, tại sao điểm thi lại không cao? Ừm. . . . chuyện này thật sự rất đáng để suy xét, mà dì và dượng chắc chắn là sẽ rất rất vui lòng nghe lời của em mà tới đây để quan tâm anh một chút!” Cái miệng nhỏ nhắn khẽ cong, đôi con ngươi thoáng hiện lên một tia kiêu ngạo và tức giận.

“Được, anh chịu thua em rồi! Chỉ cần em đừng nói với ba mẹ anh thì anh sẽ cho em xem!”

Ánh mắt cô sáng lên, đôi mắt chớp chớp dạt dào hứng thú: “Thật không?”

“Thật!” Anh họ bất đắc dĩ gật đầu.

“Được, em muốn xem ngay bây giờ!”

Cô đã tò mò về phim xxx từ lâu, chẳng qua là không có phim miễn phí để coi mà thôi, bây giờ cô phát hiện anh họ bí mật giấu rất nhiều phim xxx, sau này muốn xem phim xxx miễn phí cũng sẽ đơn giản hơn nhiều.

Đúng vậy!

Trên màn hình, một cô gái thắt bím tóc hai bên, mặc váy y tá cực ngắn đi vào trong phòng khám bệnh, cô đến bàn làm việc cầm tài liệu, sau đó lại lén lút quan sát xung quanh rồi mỉm cười vì thấy chỉ có một mình mình ở trong phòng khám.

Cô gái đi tới một gian phòng ở cuối hành lang, sau đó mở cửa thì thấy một gã đàn ông mặt mũi gian manh đang ngồi ở trên giường, khoanh tay trước ngực, giống như là đã chờ từ rất lâu.

“Hôm nay em tới trễ.” Hắn ta dùng vẻ mặt không đứng đắn để nhìn cô gái, sau đó ngoắc ngoắc tay, ý bảo cô ấy lại gần: “Phải phạt em mới được.”

Cô gái đi tới mép giường, gã đàn ông bảo cô khom lưng xuống. Cô gái khẽ cong người, để lộ ra cái mông nhỏ gợi cảm, được bao phủ bằng đôi tất chân viền tơ mềm mại, gã đàn ông trực tiếp dùng lưỡi liếm bắp đùi cô gái, sau đó trượt thẳng một đường vào nơi chính giữa quần lót bằng tơ. . . .

Đường Mật xem một cách say sưa, cô vừa ăn ngọc mễ nùng thang [1] vừa duỗi tay ra, cầm lấy ly sữa đậu nành ở trên bàn uống một hớp, sau đó tiếp tục xem.

Cô thích nhất là xem phim xxx!

Mấy năm trước cô toàn lấy phim xxx của anh họ về xem, xem hết toàn bộ những đĩa phim xxx mà anh họ tích trữ, hơn một năm sau đó, kể từ khi anh họ có bạn gái thì cũng không xem phim xxx nữa, đương nhiên cô cũng không còn phim xxx để xem.

Cô cũng không hiểu tại sao mình lại thích xem phim xxx như vậy? Trong phim chỉ toàn ‘ưm ưm a a’, hầu như đã trở thành nhạc nền cho phim, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào vẻ mặt khổ sở của nữ chính, khẽ than nhẹ một tiếng: “Nếu cảm thấy khó khăn như vậy thì đừng làm chẳng phải tốt hơn sao?”

Chẳng qua, cô thích nghiên cứu những biểu cảm trên khuôn mặt nữ chính, cô cảm thấy rất hiếu kỳ.

Khi cô gái liếm nam căn của người đàn ông thì cô cũng muốn được cảm thụ cái cảm giác đó, vậy nên cô đứng dậy, định đi tìm một cây kem hay một trái chuối để liếm.

Thế mà cô chẳng bao giờ bắt chước được cái dáng vẻ hưởng thụ giống như nữ chính trong phim.

Sau khi thành công mua được đĩa phim xxx từ trên mạng, cô đối với ánh mắt thưởng thức của anh họ không nhịn được mà thở dài.

Những đĩa phim xxx được anh họ xem như bảo bối, nếu không phải là một nữ với nhiều nam thì cũng là nam dùng tay để phục vụ nữ, cô chả thích chút nào!

Ấn tượng sâu sắc nhất chính là một bộ SM (Sadomasochism: bạo dâm, ác dâm), khiến cho cô xem xong thì không thèm nhìn mặt anh họ trong vòng ba tháng liền, bởi vì hễ cô nhìn thấy mặt anh họ thì sẽ mắng anh ta là đồ biến thái.

Từ sau lần đó, anh họ luôn phải cẩn thận chọn phim cho cô, nhưng vẫn có một bộ phim bị anh ta giấu rất kỹ, sau lại không cẩn thận bị cô phát hiện rồi đem về nhà, mà cái bộ phim kia, suýt chút nữa thì khiến cô phải ói đầy đất!

Trời ạ! Cái này là người và chó. . . . .

Sau khi xem nhiều phim xxx như vậy thì cô cũng đã học được cách chọn phim rồi.

Cô không muốn ngược đãi đôi mắt của mình, ngược đãi đầu óc của mình, ngược đãi dạ dày của mình nha!

Quá biến thái rồi, cô xem mà cảm thấy cực kỳ khó chịu, phải quay đầu đi chỗ khác, bỗng chốc muốn nôn!

“Hôm nay thân thể cùa tôi không được dễ chịu, nơi này cần em hút chặt.” Nam chính trong phim chỉ vào đũng quần của mình, nữ chính vừa nghe xong thì dịu dàng giúp hắn cởi quần xuống, từ quần ngoài đến quần lót, sau đó lại cúi xuống liếm nam căn đang dựng đứng đến rợn người.

Nam chính lộ ra vẻ mặt sung sướng đến cực độ, khiến cho Đường Mật cảm thấy khó hiểu ——

Làm như vậy. . . . thật sự có thể khiến cho đàn ông thoải mái sao?

Khi nào có cơ hội, cô nhất định phải thử một lần! Nhưng trước hết cô phải có bạn trai mới được. . . .

Đường Mật tiếp tục ăn mấy món ăn vặt, vừa xem những cảnh nóng trong phim.

Mặc dù những bộ phim xxx cô xem đã bị che hết những vị trí quan trọng, nhưng sức tưởng tượng của cô vô cùng phong phú nên cũng không có gì trở ngại. . . . Oa! Quá tuyệt vời!

--- ---------

Chú thích:

[1] ngọc mễ nùng thang : súp bắp

Lần này nam chính đứng từ phía sau nữ chính, nữ chính trần như nhộng, bộ ngực đằng trước không ngừng lắc lư.

Đường Mật chú ý tới bầu ngực lớn của nữ chính, cô khẽ cau mày.

Quầng vú quá lớn, trông không đẹp!

Quầng vú không phải màu hồng nhạt, thất bại!

Nhìn tới nhìn lui, cô vẫn cảm thấy thân hình của mình rất tốt.

Dù sao thì xung quanh cũng yên tĩnh, cô khóa cửa phòng mình lại, cởi áo ra, nhìn bộ ngực của nữ chính trong phim, rồi nhìn lại bộ ngực của mình.

Bầu ngực của cô trắng hồng, mềm mịn, có tính đàn hồi, quầng vú lại nhỏ, tròn trịa mịn màng. . . Cô nhìn thế nào cũng cảm thấy thân hình của mình so với nữ chính trong phim còn đẹp hơn gấp mấy lần!

Chẳng qua là, có đánh chết cô cũng tuyệt đối không bao giờ đi chụp hình cho cái loại phim này.

Từ sâu trong tư tưởng của cô vẫn luôn rụt rè bảo thủ, chỉ muốn đem sự trong sạch dành cho người mình yêu.

Mấy năm nay xem nhiều loại phim A như vậy, những kỹ xảo trong đó cô cũng đã thuộc nằm lòng, ít nhất cũng được bảy tám phần, nếu như những kỹ xảo này có thể khiến cho đàn ông dục tiên dục tử, vậy. . . .

Cũng không phải là cô muốn khoe khoang, nhưng. . . đàn ông được cô ‘cưỡi’ trên người, chắc chắn là sẽ vô cùng ‘tính phúc’!

Lô Tư Hiền nhìn bức họa mà mình vẫn luôn giấu kín, cảm thấy vô cùng hài lòng.

Trong phòng tranh, toàn bộ đều là Đường Mật, từ nhỏ đến lớn, anh toàn dựa vào ấn tượng của mình để vẽ cô, trong đầu anh không lúc nào là không có hình bóng của cô.

Đúng vậy, anh thích Đường Mật, bắt đầu từ hồi tiểu học năm lớp năm —— khi đó anh thấy có một bạn học nữ ghen tị với Đường Mật, cố ý muốn gạt chân cho cô té, thế nhưng cô lại dùng chân đạp mạnh vào chân của đối phương, một màn này đã để lại cho anh ấn tượng sâu sắc, kể từ đó lại tăng thêm phần kính nể đối với cô, đem cô đặt vào trong tim.

Thế nhưng, anh biết Đường Mật chả có hứng thú đối với mình.

Khuôn mặt của cô rất xinh đẹp, vóc người nóng bỏng, bản tính không dễ chịu thua, cả người tràn đầy sức sống, làm việc gì cũng muốn độc lập, luôn cho rằng ‘đàn ông làm được thì mình cũng phải làm được’, vì vậy, cho dù trường học có tổ chức bất kỳ hoạt động hay cuộc thi nào thì cô cũng phải chen vào một chân, hơn nữa còn phải đạt được hạng nhất.

Lô Tư Hiền nhìn thấy sự bướng bỉnh của cô cho nên từ đầu đến cuối, anh vẫn luôn giữ mình ở hạng hai!

Anh không muốn vượt quá mức quy định, bởi vì cái anh quan tâm không phải là hạng nhất, anh chỉ sợ nếu mình đoạt mất hạng nhất thì cô sẽ hận anh, ghét anh, tránh xa anh.

Nếu cô đã thích hạng nhất đến vậy, thì anh sẽ đưa nó cho cô, mặc dù rõ ràng là anh có thể lấy được, nhưng anh vẫn sẽ cố ý để sót một vài lỗi trong bài thi, chỉ vừa đủ để đạt được hạng hai sau cô mà thôi.

Muốn giữ vững hạng hai giống như anh, thì cũng cần phải có đầu óc và một chút kỹ xảo.

Lô Tư Hiền nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, ừm. . . . lúc này cô đang ở nhà rồi.

Anh cầm ống nhòm đi lên phòng mình, sau đó chĩa ống nhòm về hướng quen thuộc.

Nhìn từ góc độ này, anh có thể thấy Đường Mật đang làm gì trong phòng ——

Anh mới phát hiện điều này từ nửa năm về trước.

“Trời đất!” Anh đặt ống nhòm xuống, tim đập thật nhanh, máu mũi đột nhiên chảy ra.

Anh hoàn toàn không nghĩ tới, hình ảnh đó đột nhiên đập vào mắt anh, tiến vào trong tim anh!

Không thể ngờ, cô cởi đồ mà lại quên không kéo rèm cửa sổ.

Anh tùy tiện quẹt đi máu mũi, không muốn bỏ lỡ cơ hội thật tốt này, tiếp tục rình coi.

Bầu ngực no đủ, nụ hoa xinh đẹp đứng thẳng, giống như đang đợi ai đó ngậm vào. . . .

Nửa người dưới của Lô Tư Hiền bắt đầu sung huyết, trong nháy mắt đã ngóc đầu dậy!

Máu từ trong lỗ mũi lại tiếp tục chảy ra. . . Anh . . . không xong rồi!

Anh nhanh chóng bịt mũi, nếu còn tiếp tục nhìn nữa thì anh sẽ mất máu mà chết!

Nhưng mà, cảnh đẹp trên người cô, anh cũng không muốn bởi vì nhất thời sơ suất mà cũng để cho người khác nhìn thấy, vì thế, anh phải báo cho cô một tiếng mới được!

Lô Tư Hiền lấy điện thoại di động ra, gọi vào số điện thoại bàn nhà Đường Mật.

Số điện thoại nhà cô anh đã nghe nhiều nên thuộc nằm lòng, dù sao thì phía sau cuốn sổ niên giám từ thời tiểu học đến trung học đều có ghi số điện thoại của học sinh tốt nghiệp.

Anh vừa bấm điện thoại, vừa nhìn cô luống cuống tay chân mặc áo lại, sau đó mở cửa phòng đi ra ngoài.

Anh biết cô đi nhận điện thoại, trong lòng lẩm nhẩm một, hai, ba, sau đó nhấn nút ngắt điện thoại.

Dù sao, điện thoại bàn của cô sẽ không hiển thị số của anh, cô sẽ không biết là do anh gọi đến.

Một phút sau, anh lại nhìn qua ống nhòm, trông thấy khuôn mặt hậm hực của cô, có vẻ như đang tức giận, miệng còn lẩm bẩm khiến cho anh không khỏi cười khẽ.

Chắc chắn là cô đang chửi người gọi điện thoại đây mà. . . .

Không phải là anh thích bị chửi, thật sự là khuôn mặt cô lúc tức giận trông rất xinh đẹp, cho dù là nhìn từ xa, cũng khiến cho tim anh rung động.

Anh. . . . yêu thầm cô sâu đậm, sâu thật sâu!

Sau khi Đường Mật mắng xong mới hậu tri hậu giác [1] phát hiện, cánh cửa sổ duy nhất trong phòng mặc dù đang đóng, nhưng lại quên kéo rèm.

[1] hậu tri hậu giác: thấy rồi mới hiểu, giống như chậm tiêu, mọi người đều nhận ra rồi mà còn mỗi mình không biết.

Cô mở cửa sổ nhìn ra ngoài, quan sát xung quanh, sau đó mới đóng cửa sổ, hung hăng kéo rèm xuống.

Lô Tư Hiền đặt ống nhòm xuống, mặc dù hơi tiếc vì không thể thấy cô đang làm gì, thế nhưng anh cũng không muốn cô để lộ cảnh xuân ra ngoài.

Dù sao, sau sáu tháng trời quan sát, anh đã phát hiện cô có một bí mật mà không thể cho ai biết ——

Có lẽ, đã tới lúc anh nên triển khai hành động rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.