Sự Hấp Dẫn Của Đường Mật

Chương 5: Chương 5




Một tay Lô Tư Hiền ôm eo Đường Mật, để cô tựa vào bàn ăn ở phía sau, sau đó anh lại đè xuống người cô, miệng lưỡi không ngừng liếm mút nụ hoa ngẩng cao, quầng vú của cô nho nhỏ, trông rất đẹp, hấp dẫn ánh mắt của anh.

Anh tách hai chân cô ra, nhìn thẳng vào cánh hoa ướt át kiều diễm, bên trong còn có vài giọt nước trong suốt.

“Thật là đẹp. . . .” Anh cảm thấy tạo hóa thật thần kỳ, cũng cảm thấy vẻ đẹp của cô là độc nhất vô nhị: “Chỗ này của cậu là đẹp nhất. . . .”

“Cậu đã từng thấy của người khác?” Giọng nói của cô cao vút, vẻ mặt không vui, dùng chân đá anh.

“Không có!” Lô Tư Hiền lắc đầu, nhìn thấy vẻ ghen tuông trên khuôn mặt cô, trong lòng anh rất vui, thế nhưng lại không dám lộ rõ, chỉ cẩn thận nói: “Ý của tớ là. . . mặc dù tớ chỉ nhìn mỗi cậu, nhưng trong mắt tớ, cậu là người đẹp nhất trên thế giới này, cũng là người duy nhất mà tớ muốn.”

Đường Mật vui vẻ nở nụ cười, hai tay khoanh trước ngực, cô không quá hài lòng với câu trả lời của anh, nhưng. . . vẫn có thể chấp nhận được.

Thừa dịp cô đang phân tâm, Lô Tư Hiền dùng tay trêu chọc bên ngoài hoa huyệt, khiến cho cô không khỏi thở gấp.

Chỉ mới trêu đùa một chút mà đã làm cô tiết ra nhiều dịch lỏng như vậy. . . .

Ngón tay thon dài của anh xoa nhẹ vào múi hoa của cô, hương thơm lan nhẹ ra bốn phía, anh không nhịn được mà đưa mũi lại gần rồi hít vào thật sâu, sau đó dùng chóp mũi day nhẹ lên cửa huyệt khiến cô khẽ run lên.

Anh lấy ngón cái và ngón trỏ chạm vào hoa hạch khiến toàn thân cô run rẩy.

Ngẩng đầu nhìn cô, trên chóp mũi anh còn dính theo chút dịch lỏng trong suốt khiến cho cô càng thêm xấu hổ, cô thật sự chảy ra nhiều như vậy sao?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Mật lại đỏ lên, không dám nhìn nữa.

Khuôn mặt đẹp trai của Lô Tư Hiền lại một lần nữa ghé sát vào hoa huyệt đang khẽ đóng khẽ mở, nhẹ nhàng thổi khí khiến toàn thân cô rung động, nơi nào đó kịch liệt co rút vài cái.

Anh nhướng mi cười khẽ: “Nơi này của cậu quả thật là không chịu được trêu chọc mà!”

Anh duỗi ngón tay thon dài, nhẹ nhàng tiến vào cửa huyệt, lập tức bị bức tường bên trong cô vây chặt.

Có vật lạ xâm nhập khiến cô khẽ nhíu mày, nhưng kỹ thuật của anh quá cao siêu, lúc nhanh lúc chậm, chạm vào hoa hạch của cô, khiến đầu óc cô trở nên tê dại, lửa nóng từ dưới bụng chậm rãi lan ra.

Cô theo bản năng vặn vẹo eo thon, để cho mông và eo tiến đến gần anh hơn, để cho anh càng dễ dàng thâm nhập, trêu chọc ham muốn của mình.

Ngón tay dài đột nhiên rút ra, khiến cô cảm thấy trống rỗng, mắt đẹp đã hơi ươn ướt không khỏi liếc nhìn anh, hai má đỏ bừng đã nhiễm màu dục vọng.

Đầu ngón tay của anh ở trước cửa huyệt nhẹ nhàng uốn lượn, lại đột nhiên chui vào khuấy động một phen, rồi lại đột nhiên lui ra ngoài vân vê cánh hoa, khiến cô nức nở, toàn thân đã nhiễm tình dục.

Anh trêu chọc làm cô khó nhịn, nhưng bản thân mình vẫn không được thỏa mãn, động tác trêu chọc khiến cô yêu kiều thở dốc, âm thanh rên rỉ mê hoặc lòng người.

Lô Tư Hiền nhìn cánh hoa non mịn đã trở nên ướt đẫm, thân thể của cô run rẩy truyền đến khoái cảm sung sướng chân thực nhất, ngay cả ái dịch tiết ra cũng càng lúc càng nhiều. . . . .

Anh chỉ hận không thể đem phái nam đang trướng đau thẳng tiến vào trong cửa huyệt xinh đẹp của cô, tiến vào vị trí quan trọng nhất ——

Nhưng. . . . . vẫn chưa được!

Anh âm thầm nhẫn nại, dù thế nào cũng phải để cô cam tâm tình nguyện cho anh tiến vào, cam tâm tình nguyện dâng mình cho anh.

Anh đẩy mông về phía trước, đem phái nam ra khỏi quần lót, đặt lên nơi tư mật xinh đẹp của cô, khẽ chạm vào cô, nhẹ nhàng cọ sát giữa hai đùi, cũng vì cô quá mức ẩm ướt mà trở nên trơn trượt.

Phái nam không ngừng cọ sát giữa bắp đùi của cô, vật nóng bỏng cứng rắn giống như có thể tùy lúc mà xông vào bên trong cửa huyệt non mịn.

Đường Mật vừa thích lại vừa sợ, mỗi một lần anh đụng chạm khiến trong lòng cô vừa có chút bất mãn lại có chút sảng khoái, cô nức nở: “Ưm. . . thật là muốn. . . .”

Quần lót của anh đã bị ái dịch của cô thấm ướt, thế nhưng anh lại không dám cởi xuống, một khi đã cởi xuống thì anh sẽ hoàn toàn mất khống chế.

Anh cúi người, dùng môi lưỡi nhấm nháp mật ngọt đang tuôn ra ồ ạt, phát ra tiếng chóp chép: “Mật. . . cậu thật ngọt!”

Đường Mật vặn vẹo thân thể, cảm giác như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, tất cả suy nghĩ đều ngừng lại, chỉ có cảm giác nóng rực như đang muốn thiêu cháy cô, khiến cô mất đi khống chế.

Cô lắc mông, không nhịn được mà khát vọng nhiều hơn: “Vào đi. . . .”

Đầu lưỡi của anh vốn đang liếm láp cánh hoa non mềm, cô giãy giụa lại càng thêm kịch liệt, toàn thân run rẩy khiến cho ái dịch lại một lần nữa tràn ra.

Anh mút rồi lại mút, trên mặt đều mang theo hương vị ngọt ngào của cô. Cô thật sự quá nhiệt tình. . . .

Anh mút nhẹ hoa hạch, mút vào rồi nhả ra, sau vài lần như vậy, anh dứt khoát ngậm vào trong miệng rồi lại đứng dậy, đem hương vị ngọt ngào đó truyền vào trong miệng cô.

Là hương vị của chính cô! Cô khiếp sợ mở mắt nhìn anh, không biết phải làm thế nào.

“Nuốt xuống!” Anh thấp giọng nói, khẽ gọi tên cô: “Mật. . . Em là Đường Mật của riêng anh!”

Phái nam của anh khó nhịn, cọ sát vào nơi tư mật của cô, đem lại cho cô khoái cảm dào dạt, cảm giác ngứa ngáy khiến cô càng lúc càng cảm thấy không đủ.

“Hiền, vào đi. . .” Cô vô cùng xinh đẹp, giọng nói cũng ngập tràn sắc dục.

Cô không chỉ nói mà còn vươn tay giúp anh cởi quần lót xuống.

Vật cứng rắn màu đỏ tím lộ rõ đường gân, lớn đến kinh người cứ như vậy mà hiện ra trước mắt.

“Cậu. . . không khó chịu sao?” Cô vươn tay nắm lấy, rồi lại nhìn thấy trong mắt anh như đang có lửa cháy hừng hực, dường như anh đã nhẫn nhịn vô cùng cực khổ: “Không cần nhịn nữa, Hiền. . . .”

Cầm lấy phái nam đỏ ngầu, cô cúi xuống khẽ liếm vào lỗ nhỏ trên đỉnh.

“Đừng!” Anh run lên một cái, phía trên lỗ nhỏ không nhịn được mà chảy ra một chút dịch lỏng màu trắng.

Đường Mật khẽ sửng sốt rồi lại bật cười, cô cười đến vô cùng quyến rũ, vô cùng mê người: “Hiền. . . Nếu cậu muốn tôi, cậu mới đúng là Hiền, nếu không. . . cậu không phải là Hiền!”

Cô cười đến vô cùng ngọt ngào, ngọt ngào đến nỗi khiến trong lòng anh như đang nở hoa, cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

“Đây là do em nói!” Anh thấp giọng gầm lên, phái nam trướng đau đến nỗi như sắp nổ tung.

“Là tôi nói!” Cô nở nụ cười vừa ngọt ngào lại vừa quyến rũ.

Anh đã nhẫn nhịn vì cô đủ rồi! Cô không muốn để anh phải nhẫn nhịn nữa.

Bởi vì, cô cũng rất muốn anh. . . .

Đôi mắt của Lô Tư Hiền càng trở nên sâu thẳm, toàn thân nóng rực, phái nam to lớn đặt ở trước hoa huyệt ướt át của cô: “Mật. . . vì anh, cố gắng chịu đựng một chút!”

Dứt lời, cậu đẩy thắt lưng, xuyên qua nơi non mềm của cô ——

Cô lập tức đau đến ứa nước mắt, cảm giác đau đớn ở trong cơ thể khiến cô không nhịn được mà đưa tay đánh vào mắt trái của anh, con mắt ‘gấu trúc’ dần dần xuất hiện.

Bên trong cơ thể của cô liên tục co rút, siết lấy anh thật chặt, thật chặt. . . .

Anh nhanh chóng bắt lấy tay cô để lên trên đầu, đề phòng cô đánh lén, một tay kia vịn lấy hông cùa cô, không ngừng tiến về phía trước.

Cô rất ấm áp, rất chặt. . .

Đường Mật lắc mông muốn né tránh, thế nhưng lại bị Lô Tư Hiền ghìm chặt, anh tiến vào lúc nông lúc sâu, cảm giác đau đớn dần dần biến thành khoái cảm, từng chút từng chút một ập tới, càng lúc càng nhiều. . . .

Anh rút ra đến gần cửa huyệt rồi lại mạnh mẽ đâm vào, cọ sát vào mỗi một nơi bên trong cơ thể cô, khiến cô run rẩy mà cất lên từng tiếng nức nở.

Hoa huyệt bị xâm nhập, vách tường bị cọ sát, cô thở khẽ cảm thụ vật to lớn của anh, cảm thụ anh ở bên trong cô không ngừng khuấy đảo, không ngừng tiến vào rút ra.

Bên dưới của bọn họ kết hợp lại một chỗ, anh nhìn thẳng vào hoa tâm non mịn của cô, ngưng mắt nhìn hình ảnh dâm đãng khi mình bị cô phun ra nuốt vào: “Em thích nhìn nhất là chỗ này đúng không. . . .”

Anh để cô nhìn về nơi hai người giao hợp, ái dịch chảy ra rất nhiều, trên phái nam to dài của anh còn có chút vết máu li ti, tượng trưng cho trinh tiết của cô đã bị mình phá hủy.

Hình ảnh quá mức dâm mỹ. . . mà cái này, chính là hình ảnh không nên thấy giữa hai người bạn thân!

Khuôn mặt của Đường Mật bỗng chốc đỏ bừng như đã hiểu ra.

Anh lại không ngừng rút ra đâm vào, một lần lại một lần đều tiến vào nơi non mềm sâu nhất, thật sự. . . rất nhanh!

Cô ngâm nga thành tiếng, ái dịch hưng phấn theo động tác của bọn họ mà chảy ra ngoài, khiến nơi giữa hai chân cô trở nên ướt đẫm, thấm ướt lên cả phái nam to lớn của anh, trông có vẻ trong suốt, mà sự nhiệt tình của cô cũng khiến phía dưới của bọn họ càng chảy nước ra nhiều hơn.

“Mật. . . Đường Mật. . . Đường Mật. . .” Mỗi

lần anh gọi tên cô đều sẽ dùng lực thúc mạnh vào bên trong cô, đem tay cô đặt trên vai mình.

Linh hồn và thể xác của cô đều đắm chìm trong cơn say hoan ái, hai tay ôm chặt lấy cổ của anh, không ngừng gọi tên: “Hiền...a...thật mạnh....tôi rất thích....”

Bên dưới không ngừng va chạm, anh gia tăng tốc độ, đẩy nhanh động tác, mạnh mẽ tiến vào.

Cô nâng mông, khi anh đẩy về phía trước thì cô cũng xê dịch góc độ để cho anh có thể tiến vào bên trong cơ thể mình sâu hơn, cảm thụ mình được anh lấp đầy khiến cho cô cảm thấy vô cùng sung sướng.

Mỗi một lần anh đều mạnh mẽ và cuồng dã cắm sâu vào trong cơ thể cô, cô có cảm giác mình sắp bị đánh bay, lại càng có cảm giác như được anh mang tới thiên đường, ý loạn tình mê, không còn biết trời trăng gì nữa!

Cô dùng sức kẹp chặt anh, anh mạnh mẽ tiến vào trong cô, bọn họ giống như đang thi xem ai có thể chịu đựng lâu hơn, ai cũng không muốn bị thua cuộc….

Thế nhưng, ai bảo cô là phụ nữ, thể lực trời sinh nhất định không thể thắng được đàn ông.

Anh rút ra rồi lại mạnh mẽ đâm vào, lần nào cũng chạm vào nơi sâu nhất, không biết bao nhiêu lần, cô cũng không thể nào đếm được.

“A…đừng….”

Cảm giác ê ẩm và tê dại đồng thời xuất hiện trong cơ thể cô, khiến cô run rẩy, khiến cô cảm giác mình không còn chút sức lực nào.

Bên trong cơ thể của cô co rút một cách kịch liệt khiến anh phải thở gấp, cất giọng khàn khàn: “Mật, em kẹp anh chặt quá!”

“Tôi không có….”

“Em có!”Anh nặng nề ngậm đầu vú bên trái đang đung đưa của cô.

Cô run rẩy, yếu ớt phản kháng: “Không có….A!”

Anh thật đáng ghét, không hề báo trước mà lại tiến vào trong cơ thể cô!

Chất lỏng hoan ái cũng theo đó mà chảy ra, cô nhìn thấy, lại cảm giác khuôn mặt mình như bị thiêu cháy.

Cô lắc đầu, cánh hoa sưng tấy bị anh cọ sát tới mức nóng lên, cơ thể không chịu nổi dòng điện kích thích này khiến cô không ngừng co rút, siết chặt lấy anh.

Mồ hôi ướt đẫm trên lưng anh, cũng ướt đẫm trên khuôn mặt đang kinh ngạc, bởi vì cô đạt tới cao triều mà siết chặt tới mức anh không kịp khống chế, anh mạnh mẽ thúc vào mấy cái rồi cũng theo cô mà bắn ra…..

“Lô Tư Hiền!”

Đường Mật nghiến răng nghiến lợi mà nhìn anh chằm chằm, chất lỏng màu trắng chảy ra từ bên trong hoa huyệt khiến cô nổi giận, ái dịch xen lẫn một chút tơ máu khiến cô giận đến mức không kìm chế được.

“Tôi chưa nói là để cho cậu bắn vào bên trong!”Nhìn mắt trái của anh bị mình đánh bầm tím, cô thật sự muốn bổ sung vào bên còn lại cho đều.

Lô Tư Hiền theo trực giác mà lấy tay che mắt phải lại: “Mật, dịu dàng một chút!”

“Dịu dàng?Chẳng phải cậu nói bề ngoài tôi giống phụ nữ nhưng tính cách lại như đàn ông đó sao?Cậu đã nói vậy thì tôi còn dịu dàng cho ai xem!”Cô chống hông, vẻ mặt bất bình.

Anh lại chú ý tới bầu ngực cao vút của cô, quầng vú xinh đẹp, đầu vú khẽ rung động, khiến trái timanh cũng nặng nề chấn động, nhìn bầu vú đung đưa, lại càng thêm chấn động….

Anh nuốt nuốt nước bọt, hầu kết trượt lên trượt xuống, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, toàn thân bốc lửa, phái nam vừa mềm nhũn lại từ từ ngóc đầu dậy.

“Lô Tư Hiền, cậu…đừng nói là cậu muốn nữa chứ?” Đường Mật kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cây gậy nóng rực của anh, sau đó trực tiếp vươn hai tay ra nắm lấy nó.

Anh rên lên một tiếng, phái nam nhạy cảm bị cô nắm chặt truyền đến sự run rẩy đầy hưng phấn.

“Lô Tư Hiền, tôi nói cho cậu biết, lần sau nếu cậu còn dám bắn vào bên trong một lần nữa thì tôi nhất định bẻ gãy cây gậy này của cậu!”

Cô nặng nề nhéo phái nam của anh một cái, lại thấy khuôn mặt anh nhíu lại vì đau đớn, trong lòng cô thoáng qua một chút bất an và không đành lòng, vội vàng buông tay ra, “Cậu dùng phòng tắm dưới lầu đi, tôi muốn lên lầu tắm.” Cô cúi đầu nhặt quần áo của mình, tùy tiện mặc vào, sau đó từ từ bước lên lầu hai.

Giữa hai chân lại truyền đến cảm giác kỳ quái, càng lúc càng rõ ràng, mơ hồ lại có chút cảm giác đau, khiến cô không khỏi nhíu mày, quay đầu lại trừng mắt nhìn Lô Tư Hiền một cái.

Nếu như ánh mắt của cô là mũi tên thì anh đã sớm bỏ mạng từ lâu!

Lô Tư Hiền nhếch lên một nụ cười khổ. Cô gái anh thích quả nhiên là không giống người bình thường!

Thật may là ‘em trai’ của anh vẫn không sao, nếu không thì ‘tính phúc’ của cô sẽ bị diệt trong taycủa cô rồi!

Ôi! Ai bảo người anh yêu là cô cơ chứ?

Biết rõ cô là một ngọn lửa, mà anh lại cứ như thiêu thân muốn lao đầu vào!

Chẳng qua, may mắn là cô còn muốn có ‘lần sau’!

Ha ha..! Lần sau… anh bắt đầu mong đợi rồi đây!

Khóe môi khẽ cong lên, Lô Tư Hiền nhẹ nhàng huýt sáo vài cái, sau đó đi vào trong phòng tắm.

***********************************

“Lô Tư Hiền, rốt cuộc là tay của cậu có sức hay không vậy? Mấy túi đồ sắp rớt xuống đất rồi!”

Đường Mật gọi điện thoại cho Lô Tư Hiền, cũng chẳng quan tâm anh có rảnh rỗi hay không, cô bắt anh phải đến ngay địa điểm mà mình chỉ định.

Thì ra, cô đến một cửa hàng lớn ở gần đó để mua đồ, lại đúng dịp mua một tặng một, dĩ nhiên là cô không thể bỏ qua, mà kết quả sau khi điên cuồng mua sắm chính là, cô không thể nào xách nổi. Vì vậy, cô gọi cho Lô Tư Hiền, mà anh cũng rất nghe lời mà vội vàng chạy tới.

Hai tay Lô Tư Hiền cầm túi đồ ăn mà Đường Mật đã mua, bởi vì dạo này khí hậu nóng bức, cho nên cô mua tới sáu chai soda loại 2 lít và mấy lon nước ngọt, tất cả đều do Lô Tư Hiền phụ trách.

Cô chỉ cầm một thùng giấy có dán băng keo, bên trong chứa đầy kem cây và kem hộp.

MNhìn thấy hai tay anh không còn chút sức lực nào, cô dừng lại dùng lời nói khích anh: “Lô Tư Hiền, rốt cuộc cậu có phải là đàn ông hay không? Mới đi có nửa đường thôi mà trông cậu cứ như sắp ngất xỉu tới nơi rồi!”

Lô Tư Hiền khó hiểu nhìn cô, trong miệng lẩm bẩm vài câu cô không nghe rõ. “Cậu không phục? Đang mắng thầm tôi có đúng không?” Chính xác là cô đang muốn dùng lời nói để khích anh.

Anh cố ý dựa đến gần cô, không chừa cho cô chút khoảng cách nào, dùng âm thanh mập mờ đủ cho hai người nghe: “Tớ có phải đàn ông hay không, chẳng phải cậu đã từng thử qua rồi hay sao? Sao còn hỏi?”

Khuôn mặt trái xoan của Đường Mật ngay lập tức ửng hồng, cô

Khẽ cắn môi, ăn vạ nói: “Cậu nói gì tôi nghe không hiểu.”

“Cậu đỏ mặt.” Lô Tư Hiền vạch trần sự thật.

“Bởi vì thời tiết quá nóng, chúng ta đi nhanh một chút, tôi không muốn phơi nắng đâu!”

Đường Mật hốt hoảng bước chân về phía trước, Lô Tư Hiền chấp nhận sải bước theo sau.

Cô gái này …. Thật sự coi anh là người khuân vác miễn phí mà!

“Hả? Đây không phải là … Lô Tư Hiền sao?”

Lúc bóng lưng của Đường Mật rẽ vào một góc đường, anh đang định đuổi theo thì phía sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc.

Lô Tư Hiền còn chưa kịp quay đầu lại thì đối phương đã chạy đến trước mặt anh, vui vẻ nói: “Thật sự là cậu? Trừng hợp quá.”

Trùng hợp? trùng hợp chỗ nào? Đoạn đường này người đến người đi, cũng không phải là dành riêng cho anh.

Anh gật đầu rồi nhìn về góc đường nơi Đường Mật biến mất, khẽ thở dài.

Mình không đuổi theo, vậy mà cô ấy lại không phát hiện ra sao?

Dương Viên Nguyệt cười đến hai mắt cong lên, ình cảm trong lòng đối với Lô Tư Hiền vẫn khó có thể dứt bỏ: “Thật vui vì có thể gặp cậu ở nơi này, cậu mua nhiều đồ như vậy sao? Nhất định là rất nặng, để tớ xách giúp cậu.”

“Không cần!” Chẳng may bị Đường Mtậ nhìn thấy thì anh nhất định sẽ phải nếm mùi đau khổ.

Mặc dù Đường Mật không thừa nhận trong lòng đã tồn tại hình bóng của anh, nhưng anh nhìn ra được sự quan tâm của cô đối với mình, vì mình mà ghen tuông, chẳng qua là trong lòng cô vẫn hậu tri hậu giác … không! Có lẽ nên nói là “Chết cũng không chịu thừa nhận” mới đúng.

“Không sao đâu! Cậu xách nặng như vậy, hai người xách sẽ nhẹ hơn một chút! Dương Viện Nguyệt vươn tay đỡ lấy một túi đồ trong tay Lô Tư Hiền.

Anh nói lời từ chối, vô dụng, ngăn cản hành động của cô ta, cũng vô dụng.

Đường Mật phát hiện Lô Tư Hiền khôn còn đi theo sau mình, cô quay lại tìm anh, lại trông thấy một màn như vậy, lửa giận trong lòng từ từ bùng lên.

Hai người ở trên đường lôi lôi, kéo kéo còn ra thể thống gì.

“Lô Tư Hiền” cô hô tô một tiếng, thở phì phò xông lại: “Cậu muốn cùng nữ sinh liếc mắt đưa tình thì cũng phải đem đồ về nhà cho tôi rồi muốn làm gì thì làm chứ!”

“Thì ra là cậu … xin chào!” Dương Viện Nguyệt e lệ nói nhỏ, ánh mắt dịu dàng đáng yêu, trong veo như nước nhìn Lô Tư Hiền: “Lô Tư Hiền, nếu là đồ của cô ấy thì chúng ta đừng cầm giúp cô ấy, mắc công lòng tốt không được báo đáp!”

Trời ạ! Hai người bọn họ tiến triển tới mức có thể gọi tên thân mật như vậy từ lúc nào rồi hả? Lại còn “Chúng ta” nữa chứ?

Ánh mắt của Đường Mật tràn đầy căm tức, lửa giận bùng bùng, không giống như vẻ ngoài xinh đẹp của cô.

“Không xách thì không xách! Lô Tư Hiền, cậu để xuống đi, tôi thành toàn cho hai người.” Đường Mật nhìn anh chằm chằm.

Lô Tư Hiền hiểu rõ, cô ngoài miệng nói không thật với lòng mình, cũng bởi vì vấn đề thể diện, anh lặng lẽ thở dài một cái, cung chả nói câu nào liền trực tiếp xách túi trên tay, đi về hướng nhà cô.

Nếu như anh thật sự đặt đống đồ này xuống, với tính cách của Đường Mật, nhất định sẽ ghi thù, tương lai của anh tuyệt đối sẽ không có ngày tốt đẹp, quan trọng hơn chính là, từ nay về sau cô nhất định sẽ không để ý tới anh nữa.

“Tư Hiền, Đường Mật không nhờ cậu giúp, sao cậu còn phải quan tâm đến cô ây?” Dương Viện Nguyệt ghen tị nói.

“Bởi vì … tôi tự nguyện muốn giúp cô ấy!” Lô Tư Hiền đáp, cũng không quay đầu lại.

Đường Mật lấy dáng vẻ người chiến thắng, đắc ý nhìn Dương Viện Nguyệt, vẻ mặt khinh thường nói: “Cậu cũng thấy rồi đấy, tôi không có ép buộc cậu ấy … tôi cũng thật lòng muốn giúp hai người, chỉ là cậu ấy không muốn vậy.”

Dương Viện Nguyệt oán hận trừng mắt nhìn Đường Mật.

“Trừng mắt nữa à? Trừng nữa thì tôi dùng cô làm bao cát để luyện taekwondo đấy!” Đường Mật mới không thèm sơn cô ta đâu!

“Đồ con gái hung dữ.” Dương Viện Nguyệt trông thấy Lô Tư Hiền đã đi xa nên nói chuyện cũng không hề khách khí: “Cuối cùng rồi cũng sẽ có một ngày cộ bị Lô Tư Hiền vức bỏ mà thôi, cô căn bản không xứng với cậu ấy!”

“Đó là chuyện nhà tôi, không mượn cô quan tâm!” Cô không sợ đâu.

Là Lô Tư Hiền nguyện ý để cho cô sai bảo, cũng không phải là do cô bức bách cậu ấy.

Dương Viện Nguyệt nghiến răng nghiến lời, tức giận dậm chân vài cái, sau đó không cam lòng mà rời đi.

Cô sẽ không buông tha sẽ dàng như vậy, chỉ cần có cơ hội, cô nhất định sẽ loại trừ tình địch Đường Mật này, như vậy mới hả lòng hả dạ.

Nói về thuật phòng thân, cô cũng không luyện tập, nhưng nói về tâm cơ, cô tuyệt đối sẽ không thua Đường Mật đâu!

Đường Mật tính tình trẻ con, hướng về bóng dáng của Dương Viện Nguyệt làm mặt quỷ. muốn giành đàn ông với cô sao, xin lỗi không có cửa đâu!

Lần này cô đã giành thắng lợi!

Ngước mắt nhìn về bóng dáng cao lớn đang bước đi chậm rãi, trong lòng cô cảm thấy ngọt lịm, không khỏi hé môi cười trộm, vội vàng đuổi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.