Sự Hối Hận Muộn Màng

Chương 35: Chương 35




Author: Karly Dương

_____________________

Chu Hiểu Lam và Mạc Vi ra ngoài liền nhìn ngay thấy một chiếc xe BMW xuất hiện ngay trước cổng khu resort, người đàn ông ngồi trong xe mở cửa bước xuống đi đến lại gần, anh ta nét mặt không đổi, cung kính, cúi đầu một góc bốn mươi lăm độ trước mặt hai vị tiểu thư.

“ Tôi là Tĩnh Tiên, trợ lí của Mộc tổng. Ngài ấy nói tôi lái xe giúp hai cô “

Anh ta nói xong, hai tay dơ ra tỏ ý mời.

Chu Hiểu Lam chỉ gật đầu rồi mở cửa xe ngồi vào, Mạc Vi cũng vậy. Thư Kí Tĩnh Tiên quan sát một chút, thấy có thể đi liền khởi động xe. Chiếc xe lăn bánh, nhanh dần, tạo ra một lớp bụi mỏng

“ Tiểu thư, hai người muốn đi đâu vậy? “ Tĩnh Tiên nhìn gương chiếu hậu hỏi

“ Mạc Vi, cô muốn tới đâu? “ Chu Hiểu Lam quay sang phía Mạc Vi, thảo luận nơi muốn tới. Kết quá chính là đi tới khu trung tâm thương mại gần đây nhất.

.....

Trung tâm thương mại « New Star» nổi tiếng với nhiều mặt hàng lớn; từ thời trang, ẩm thực cho tới phương tiện giao thông, đồ gia dụng với nhiều mặt hàng lớn khác, so với nơi này mà nói tuyệt nhiên đều là những thương hiệu nổi tiếng, chất lượng tốt. Nhưng giá cả đều xa xỉ, người bình dân rất ít khi chọn nơi này mua sắm.

Tĩnh Tiên đỗ lại trước cổng, ra khỏi xe rồi chạy lại đằng sau mở cửa cho hai cô. Không biết có phải cả hai là người ngoại quốc hay không mà tất cả ánh mắt hầu như chỉ tập trung vào họ, vừa bước xuống xe lại chịu tác động nhiều nhiều phía như vậy khiến Chu Hiểu Lam cảm tưởng mình như là con khỉ trong vườn bách thú đang nhảy nhót vậy.

Bước ra được ba bước vẫn thấy những đạo ánh mắt kia không giảm, thậm chí còn tăng lên. Không riêng gì Chu Hiểu Lam, Mạc Vi cũng chẳng thể tự nhiên được, đành quay đầu vào xe. Bọn họ muốn đổi địa điểm khác, lần này nhất định phải chơi thật thoả mái. Bất quá, chẳng ai nghĩ ra chỗ nào thú vị cả.

Tĩnh Tiên đang ngồi lái xe, nghe bọn nói cũng muốn góp vui, bỗng nhiên anh ta nghĩ ra một địa điểm mới vừa nghe được từ người dân quanh đây. Cũng là nơi mua sắm, những nó không hiện đại và xa xỉ như trung tâm thương mại, vậy còn cái gì khác ngoài khu chợ có tiếng ở đây nào.

Chu Hiểu Lam và Mạc vi đồng ý, thư kí Tĩnh Tiên không phải là lạnh lùng, chỉ là có chút khó gần mà thôi, được cái lúc nói chuyện với anh ta thì thú vị.

Khu chợ ngoài trời này tính ra được xây từ đầu năm ngoái, coi như là một khu chợ mới. Diện tích không quá rộng nhưng đủ lớn, chứa nhiều gian hàng khác nhau: Thực phẩm – thời trang – Đồ dùng gia đình... Quả nhiên chất lượng sản phẩm không tệ, giá cả phải chăng, hợp lí phù hợp với người bình dân.

Nếu so sánh với khu chợ mới này với cái trung tâm thương mại New star kia thì chắc chắn Chu Hiểu Lam chọn ở nơi này hơn, lúc bọ họ xuống xe không bị nhiều ánh mắt xăm soi, nhìn quanh lại thấy ở đây buôn bán đông vui tới vậy... Thoải mái hơn nhiều.

“ Mạc Vi, chúng ta đi quanh xem thử, có thể mua chút đồ “

Chu Hiểu Lam, Mạc Vi đi song song. Vì cả hai đều sinh ra trong một gia đình đặc biệt, bình thường khi mua đồ đều tới những trung tâm thương mại nổi tiếng nên đối với ở đây rất hiếu kì, mặt mày vui vẻ chạy loạn cả lên, thư kí Tĩnh Tiên đi sau thật nói hết nổi với hai vị tiểu thư này.

Dừng lại trước khu vực bán thực phẩm, bước qua mấy quầy hàng bán đồ ăn vặt, lúc này ánh mắt Chu Hiểu Lam sáng như sao trời, cảm thấy miệng khô khốc liền liếm khoé môi, thầm nuốt nước miếng. Không lâu sau nhanh như chớp dắt tay Mạc vi phóng và ngồi yên vị trên một chiếc bàn gỗ.

Mạc Vi bị kéo tay, không hiểu chuyện gì đang sảy ra, định thần lại mới thấy mình đang ở trong một gian hàng đồ ăn vặt.

“ Tình Y, cô muốn đi ăn sao, chọn chỗ này? “

Hình như Mạc Vi đối với chuyện ăn uống không mấy để tâm, cô đương nhiên thích cái khác.

“ Ừm ừm! Tôi rất đói a, ngồi xe lâu như vậy quả muốn ăn một chút! “

“ À! “

Mạc Vi khẽ kêu một tiếng, nhưng tầm khoảng ba mươi phút trước bọn họ và hai nam nhân kia đã ăn sáng ở khu resort rồi mà, thức ăn chỗ đó được mang ra nhiều như vậy nữa, chỉ có tầm thời gian ngắn ngủi cỡ vậy mà Chu Hiểu Lam đã đói... vậy có hơi...

“ Tình Y cô không sợ bị mập sao? “

“ Ha Ha, sợ mấp gì mấp gì chứ? Tôi còn lo mình không tăng cân nổi lên đây này!”

Chu Hiểu Lam nói một tiếng.

Mạc Vi hỏi vậy đúng thật là buồn cười.

Khi trước lúc gặp lại Cố Thần không biết hắn phải bồi dưỡng bao nhiêu thức ăn có hàm lượng dinh dưỡng cao cho cô. Chu Hiểu Lam cao hơn một mét sáu mươi mà chỉ nặng chưa đến bốn lăm cân đây chẳng phải suy dinh dưỡng sao, thực làm hắn rất sốt ruột, rất đau lòng, hăn liên tiếp thực hiện kế hoạch nhanh chóng nhét đầy cơ thể cô bằng một đống thực phẩm nhưng bất quá, lâu như vậy Chu Hiểu Lam mới có thể tăng lên hai, ba cân. Thật không hiểu tại sao cơ thể cô lại hấp thụ kém đến vậy nữa!

Chu Hiểu Lam đúng chẳng khác gì khắc tinh của hội chị em phụ nữ mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.