Sự Hối Hận Muộn Màng

Chương 47: Chương 47: (H)




Sự hối hận muộn màng

Author: Karly Yang 恬宝

_______________________________

P/S: Tuy là chương H nhưng lại không quá H nha:))) mong các hạ thông cảm với “tài” viết H của bà au ༎ຶ‿༎ຶ

...

Chu Hiểu Lam cả thân hình quần quại bị Hồ Liễu ôm trong ngực. Mồ hôi tuôn ra như nước, ướt đẫm, tóc bết dính lại vào khuôn mặt trắng nõn càng thêm câu nhân.

Hồ Liễu nhìn cảnh tượng này đều muốn rạo rực hết lên. Nhanh chóng đem Chu Hiểu Lam đi, thưởng thức nữ nhân mê người này.

Anh ta cùng hơi thở nóng rực như muốn áp bức cô, khiến Chu Hiểu Lam đã khó chịu lại càng khó chịu hơn.

Không tự chủ được Chu Hiểu Lam mở miệng rên rỉ, thân hình quẫy đạp lung tung như con sâu nhỏ.

“ Ưm...nóng quá ~ “

“ Ha, đợi một chút liền cho em ngay, xem hôm nay tôi thưởng thức em thế nào a “

Hồ Liễu dâm dục nói. Anh ta bước chân càng nhanh hơn, đi vào một căn phòng ném Chu Hiểu Lam xuống giường.

Hồ Liễu ôm lấy Chu Hiểu Lam, cởi ra chiếc áo khoác ngoài làm lộ xương quai xanh quyến rũ.

Chu Hiểu Lam mê mam, vẫn còn chút ý thức sót lại đẩy anh ta ra, nhưng cô càng đẩy càng làm Hồ Liễu càng muốn xán gần vào.

Anh ta cúi đầu xuống hôn lên cổ Chu Hiểu Lam mặc kệ cô phản kháng, bàn tay cứng rắn nắm chặt lấy cổ tay cô đặt trên đỉnh đầu, tạo nên nhiều vết ửng đỏ nhàn nhạt.

“ Ah!!! “

Bỗng nhiên Hồ Liễu bị một cú đánh giáng xuống cổ, ngất đi.

Nam nhân kia lôi anh ta xuống giường, phất tay cho thủ hạ kéo ra khỏi phòng.

Lúc này, trong phòng chỉ còn lại Chu Hiểu Lam và nam nhân này, trước đôi mắt trợn trừng ngạc nhiên của cô, hắn chỉ âu yếm dịu dàng nhìn.

Hắn nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo còn sót lại trên người Chu Hiểu Lam, dịu dàng ôm cô vào lòng rồi đặt trên môi cô một nụ hôn, sau cũng nhanh chóng thoát y.

Thấy Chu Hiểu Lam mấp máy môi muốn nói, hắn dùng ngón trỏ chặn miệng “suỵt!” một cái

“ Đừng nói gì cả, đêm nay chỉ cần tận hưởng thôi “

Chu Hiểu Lam gật đầu đồng ý.

Nam nhân kia ngậm lấy hai gò bông đào trắng nõn, cắn nhẹ, dấu vết ửng đỏ hiện ra.

Chu Hiểu Lam rên rỉ. Cô thò tay xuống dưới, kéo khoá quần hắn, nhè nhẹ vuốt ve đại nhục bổng nóng bỏng kia, di chuyển lên xuống.

Nam nhân khẽ rên lên một tiếng, lại nhìn xuống u cốc bí ẩn, nó không rậm rạp mà rất mịn màng. Hắn tách hai chân cô ra thành hình chữ M, u cốc nhỏ nhắn hiện ra càng rõ.

Hắn miệng đắng lưỡi khô, yết hầu chuyển động liên tục, định ngậm lấy.

Chu Hiểu Lam đỏ mặt vội xua tay ngăn hắn

“ Đừng ngậm, rất bẩn “

“ Không bẩn! Bất cứ cái gì trên người em đều không bẩn! “

Nói rồi hắn liếm mút u cốc, lưỡi đảo qua đảo lại khe nước nhỏ, đưa ra thụt vào như lúc đại nhục bổng cắm tiểu huyệt.

Chu Hiểu Lam nhắm mắt tận hưởng khoái lạc này. U cốc liền tiếp nhận khoái cảm cực độ chảy ra d*m thủy trong suốt.

Nhận thấy tiểu JJ (là trym á ><) của mình đang căng phồng rất khó chịu, vả lại tiểu muội muội của cô cũng đã đủ ẩm ướt, nam nhân liền đẩy côn th*t to lớn của mình vào trong.

Hai người đồng thời kêu “Ah!”, tiếng “phốc- xuy” cũng xuất hiện.

Chu Hiểu Lam rên rỉ theo từng nhịp nam nhân đâm vào, ôm cổ hắn muốn hôn.

Môi chạm môi thành tiếng “chậc...chậc”, lúc buông ra mơ hồ kéo theo một đường chỉ bạc mỏng.

Nam nhân đâm vào nhiều lần nữa rồi đẩy mạnh phun tinh dịch vào u cốc.

Chu Hiểu Lam cũng theo đó mà thở gấp, tay ôm cổ, chân quắp lấy eo hắn.

“ Chúng ta tiếp tục “

Nói rồi nam nhân lật cô lại ngồi trên người hắn, nắm mông cô di chuyển lên xuống, cô cũng hoà hợp cùng hắn.

Tiếp đó hai người còn giao hoan bằng rất nhiều tư thế khác, mỗi lần xuất ra hắn đều nói yêu cô, muốn cô, còn cô chỉ ậm ừ trả lời.

Cảnh xuân trong phòng kết thúc là khoảng tầm hai giờ ba mươi phút sáng. Không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, giường chiếu, đồ đạc trong phòng đều rất lộn xộn như vừa trải qua một cuộc ẩu đả vậy.

Ôm mỹ nhân trong lòng, nam nhân đặt môi nhẹ xuống trán nữ nhân, rồi cũng thiếp đi lúc nào không hay.

_____o0o_____

Thật ra là muốn viết nhiều hơn cơ nhưng mà vì bà au... lười quá ạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.