Chuyển Ngữ: Hiên Viên Kỳ Phong
Biên Tập: Hiên Viên Dạ Nguyệt
Buổi sáng ngày hôm sau, là thời gian Kiếm Tam bảo trì và update dữ liệu, Nhạc Tụ San lại tiếp tục gửi CV của mình lên mạng, mở điện thoại kiểm tra thông báo phỏng vấn. Những lần phỏng vấn trước đây, những công việc cô thích đều không trúng tuyển, nhưng vài nơi cô không hợp cho lắm thì lại gửi thông báo nhậm chức cho cô.
Hiện tại tìm việc làm vẫn phải cẩn thận một chút, Nhạc Tụ San thà rằng bỏ thêm thời gian để tìm một công việc thích hợp ổn định lâu dài chứ không muốn nhận bừa để lại phải tìm việc lại lần nữa.
Vì không thể đăng nhập để chơi game trong thời gian bảo trì, Nhạc Tụ San chỉ có thể ôm máy tính lướt Weibo, lượn lờ B trạm. Video cũ video mới cái nào nên xem thì cũng đã xem hết rồi, đã lâu lắm rồi cô mới online B trạm, mới thấy chiều hướng tin tức trên B trạm cũng đã có sự thay đổi rất lớn. Khi cô còn là sinh viên, Nhạc Tụ San ngoài lướt B trạm ra cũng chỉ là lướt B trạm, cơ hồ có bất cứ cái gì cũng đi xem dạo.
(B trạm là trang web Bilibili.com – một trang web tương tự Youtube của Trung Quốc)
Cô xem một mạch cả buổi sáng nay, trước kia, cô rất thích giọng một streamer trong nước, tên là [Công việc bất chính].
Lương tiên sinh đặt tên --
[Công việc bất chính] Lương tiên sinh và [withnumber.5] là nhóm livestream.
Trò chơi này trước kia cô cũng có biết, nhưng nhiều lắm là chỉ xem livestream chứ cũng chưa chơi bao giờ. Toàn bộ video dần dần phát hết, nhưng đọng lại trong cô chỉ có thể là giọng cười ma quái của Lương tiên sinh kia, còn có Number5 vậy mà có thể bình tĩnh suốt cả quá trình livestream với tiếng cười ma quái như thế.
Người tên Number.5 này tuy là nhìn tên có vẻ quen mắt, nhưng cô đã rất lâu rồi không lên B trạm này rồi nên cũng có lẽ là nhìn quen quen mà thôi.
Vài ngày nay cứ thế mà trôi qua, phiên bản lever 90 đã bắt đầu được mấy hôm, sever gần như ngày nào cũng chật kín người, có đôi lúc Tụ Tử Sam Sam về Thành Đô tìm kho cất đồ mà cũng cần phải xếp hàng vào map. Ngay cả những nơi bình thường không nhiệm vụ, cũng có thể thấy người chơi tiêu sái qua lại.
Mấy hôm nay vị sư phụ nhiệt tình như lửa của cô rất im lặng, sau khi mở ra cấp 90, mọi người đều đâm đầu vào cố gắng ở thăng cấp. Nhìn sư phụ và sư huynh đều đã gần đến lever 90, Nhạc Tụ San nhìn lên avata trên góc trái của mình, cô chật vật muốn khóc ngất luôn ở Dung Thiên Lĩnh mà mới chỉ lên được cấp 75.
Nhưng bù lại đến khi lên cấp 80, cô rốt cục cũng có cảm giác được kinh nghiệm của mình đang tăng dần dần. Trong quá trình làm nhiệm vụ thăng cấp, thì từ cấp 70 đến 80 là giai đoạn nhiệm vụ khó khăn nhất. Bản đồ Bạch Long Khẩu với Dung Thiên Lĩnh đường vừa lớn vừa dài, lại còn nhiều núi cao hiểm trở, bình khí lực vốn có bình thường cũng không đủ dùng.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Hữu Tử, tôi có cảm giác mình sắp mãn cấp rồi.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Ha ha ha ha Tụ Tử đừng lộn xộn nữa, có thể đừng mỗi lần lên được 5 cấp cậu đều nói sắp mãn cấp được không?
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Thật mà, nhìn xem mặt tôi nghiêm túc như này nè, tôi thực sự mãn cấp mà.
Nhìn thời gian còn lại của buff nhân đôi kinh nghiệm đã gần hết, Tụ Tử Sam Sam lấy nốt viên huyền cửu hoàn cuối cùng mà Lạc Dương sư huynh cho đem ăn luôn.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Cậu ham làm nhiệm vụ thế, chỉ còn mười lever nữa thôi.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Bên này có rất nhiều người đang tranh giành đánh quái, thật là.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Nếu không thì cậu rời đội để làm nhiệm vụ cùng những người đó trước đi, dù sao mình cũng không lên lever 80 nhanh như vậy.
Cánh cổng lever 90 vừa mở ra, cho nên rất nhiều người chơi đã tụ tập lại làm nhiệm vụ, tăng nhiều cháo thiếu* (hoà thượng đông nhưng có ít cháo, để nói tình trạng đồ vật không đủ cho tất cả mọi người) khó trách lại lộn xộn như vậy, hơn nữa thời gian tiểu quái nhiệm vụ hồi lại cũng không nhanh lắm, cho nên ở những nơi làm nhiệm vụ đều thấy cảnh những người chơi chạy ngược xuôi hỗn loạn.
Nhạc Tụ San ngốc nghếch còn mở cấu hình điện ảnh nên máy tính đã lag muốn ngu người ra. Trong tình huống chậm rì rì như thế thì làm sao cô giết quái được? Cô đành bỏ đi chế độ cấu hình cao, thậm chí còn ẩn tất cả người chơi xung quanh.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Tôi tìm đội ngũ khác ăn ké nhiệm vụ một chút đã, cậu chờ nha.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Được!
[[ Tụ Tử Sam Sam ] chủ động rời đội ngũ.]
Tụ Tử Sam Sam đang cố gắng tìm kiếm đội, nhưng mỗi lần gửi lời mời tổ đội, câu hồi đáp của hệ thống không phải là số người trong đội ngũ này đã đầy, thì chính là từ chối lời mời tổ đội.
Vài lần sau, Tụ Tử Sam Sam từ bỏ không cố nữa, cô lại lần nữa chung tổ đội với Hữu Tử.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Sao nhanh thế, thần tốc quá!
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Không phải đâu, còn chưa có người tổ đội với tôi.
Lúc này Nhạc Tụ San càng cảm thấy gặp được sư phụ Thử Thì Vô Cô, gặp được sư huynh Lạc Dương cùng người bạn Hữu Tử này là chuyện may mắn biết bao.
[Đội ngũ] Hữu Tử: bọn họ lạnh lùng thế!
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Không sao, tôi từ từ đánh cũng được mà, dù sao cũng sẽ có vài con còn sót lại cho tôi thôi..
Từ khi mở lever 90, đừng nói đến sư phụ đột nhiên im lặng, ngay cả Lạc Dương sư huynh cũng không có bao nhiêu thời gian chơi cùng cô, nhiều lắm cũng chỉ là cô chat mật riêng cho anh ta hỏi một vài vấn đề thôi, may là cô còn người bạn Hữu Tử bên cạnh. Lúc trước sư phụ nói không sai, chơi game này quan trọng nhất là phải có một đống bạn bè thân hữu thì chơi mới vui.
Trải qua trăm cay nghìn đắng, Tụ Tử Sam Sam rốt cục cũng hoàn thành nhiệm vụ bên này, lại qua thêm vài tiếng nữa, cô xoay xoay bả vai tiếp tục đi sang bản đồ khác làm nhiệm vụ.
Phong hoa cốc chiến loạn.
Nhạc Tụ San chăm chỉ làm nhiệm vụ, gần như là lướt nhanh qua tất cả nội dung chuyện. Cô vốn thuộc “đảng kịch tình” (những người thích xem và đọc cốt truyện của game) nhưng muốn nhanh mãn cấp, cô cũng ào ào chỉ xem lướt kịch tình mà thôi.
Mục tiêu nhiệm vụ: [Vương Di Phong bảo ngươi đi xem tình hình của Mạc Vũ.]
Miêu tả nhiệm vụ: Tụ Tử Sam Sam, thời gian thấm thoát thoi đưa, qua nhiều năm như vậy mà Mạc Vũ vẫn nhớ đến nơi này, nơi này đối với hắn mà nói là một nơi không nên nhớ lại. Ngươi đi lên núi Tử Nguyên xem xem, có phải Mạc Vũ đang ở bên kia không.
Mạc Vũ, Mao Mao. Tuy rằng Nhạc Tụ San có lướt nhanh nội dung câu chuyện thế nào, nhưng mỗi lần có nhiệm vụ về Mạc Vũ và Mao Mao, cô đều đọc chậm lại, xem kỹ kịch tình của bọn họ. Bởi vì từ khi bắt đầu nhiệm vụ lever 20 ở Phong Hoa Cốc, cô đã bị hấp dẫn bởi chuyện Mao Mao bị trượt chân ngã xuống núi bị lạc.
Dựa theo chuyện cũ đó, Tụ Tử Sam Sam đi đến tìm Mạc Vũ trên vách núi trên Phong Hoa Cốc chiến loạn.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Hữu Tử ơi, tôi làm đến nhiệm vụ có Mao Mao và Mạc Vũ nè.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Đừng spoil cho mình!
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Ừ ừ ừ.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Nè Tụ Tử, cậu tính mãn xong thì vào Hạo Khí hay Ác Nhân?
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Mao Mao hay Mạc Vũ tôi đều thích hết, nhưng mà sư phụ và sư huynh đều theo Ác Nhân Cốc, chắc là tôi cũng gia nhập Ác Nhân thôi.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Đúng rồi, hình như mấy hôm nay cũng không thấy sư phụ cậu xuất hiện nhiều.
Nhạc Tụ San vừa cùng Hữu Tử nói chuyện phiếm, vừa tiếp tục làm nhiệm vụ của cô.
Nhiệm vụ: [Nhân thì ký ức]
Mục tiêu nhiệm vụ: Mạc Vũ nhờ ngươi đi mua một con búp bê vải
Nghĩ đến búp bê vải, Nhạc Tụ San nhìn trang sức búp bê trên lưng loli ngũ độc Tụ Tử Sam Sam của mình, lại nghĩ đến con búp bê vải trong kịch tình của cái nhiệm vụ bi thương kia, còn có [Nhật ký của độc nhân ], [Không thể không nói]... Kiếm Tam có rất nhiều nhiệm vụ xúc động đến muốn trào nước mắt. Mà hơn thế nữa, nhiệm vụ mà cô nhớ sâu sắc nhất là ở Mã Nguy Dịch, cô bé tiểu Tiên Nhi kia, dựa vào mục tiêu nhiệm vụ yêu cầu, dùng bướm để dụ cô bé kia ra, kết cục là cô bé bị giết chết.
Theo kịch tình thì đây là việc cần làm, nhưng đối với người đa cảm như Nhạc Tụ San, cô vẫn cảm thấy đau lòng, nếu biết trước kết cục sẽ như vậy, cô nguyện ý không làm nhiệm vụ đó.
Nhiệm vụ của Mao Mao và Mạc Vũ cũng nhanh chóng hoàn thành, nhìn lại tốc độ làm nhiệm vụ thăng cấp, Nhạc Tụ San rất vừa ý, phỏng chừng nhiều nhất là ngày mai sẽ mãn cấp, nghĩ lại vẫn có một chút phấn khích.
[Đội ngũ] Hữu Tử: Tụ Tử mình muốn đi ngủ trước, hẹn cậu ngày mai, vẫy vẫy.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Vẫy vẫy, ngủ ngon!
Nhạc Tụ San còn tính đêm nay liều mạng một phen thì chắc cũng có thể mãn cấp luôn, quả nhiên lever 80 lên 90 so với từ 70 lên 80 càng nhanh hơn, hèn gì sư phụ và sư huynh lại mãn cấp nhanh như vậy. Cô vừa làm nhiệm vụ vừa đọc xem, nhiệm vụ này cũng quá ngược đãi người chơi đi, bắt phải một mình đánh boss, bị sờ vài cái sẽ chết, hướng dẫn như thế thì làm sao đánh được!!!
Cô mở ra giao diện sư đồ, tên của đại sư huynh Lạc Dương đã biến mất từ khi anh ta mãn cấp rồi. Mỗi người làm đệ tử, trừ khi là thân truyền đến lúc mãn cấp sẽ xuất sư, không còn tên trong giao diện sư đồ nữa. Hôm nay có chút kì lạ là ông sư phụ của cô không online, mà sư huynh Lạc Dương cũng không còn tên trong giao diện sư đồ, cô liền có cảm giác mối liên hệ của hai người đã mất đi.
[ Mật ][ Lạc Dương ] nói nhỏ với bạn: Tụ Tử, trễ như vậy rồi còn online sao? Mới mấy ngày mà đã lên đến cấp 89 rồi.
Cái méo gì thế này! Vừa mới nghĩ tới sư huynh, sư huynh đã chat mật cho cô rồi.
Chờ một lúc lâu, bên kia cũng không có trả lời lại. Nhạc Tụ San chưa từ bỏ ý định của mình lại chat mật thêm một lần nữa cho sư huynh.
[ Lạc Dương [ Cấp bậc:90, Môn phái: Đường Môn, Phe: Ác Nhân cốc ] xin gia nhập đội ngũ của bạn ]
Vẫn lối chơi dứt khoát nhanh gọn, vào tổ đội với sư huynh không bao lâu, sư huynh đã nhanh chóng bay đến chỗ cô đang đứng.
[Đội ngũ] Lạc Dương: Là con này sao? Muội tự mình đánh thử một lần ta xem nào.
Cái méo gì nữa vậy! Tuy rằng Nhạc Tụ San đang sốt ruột muốn mãn cấp, hận không thể nhờ Lạc Dương sư huynh trực tiếp đánh giúp cô con quái kia, nhưng cô cũng biết sư huynh mẫu mực luôn muốn cô tự lực cánh sinh, cô cũng chỉ có thể lựa chọn thử thêm một lần nữa.
[Thượng cổ], [Hạt tâm], [Bách túc], [Thiềm khiếu], chiêu thức nào nên dùng thì cô đều dùng cả rồi.
[Đội ngũ] Lạc Dương: Lên diều bay cao lên, đừng đứng yên như cọc gỗ thế.
Huấn luyện viên à, cô cũng muốn nhảy lên lắm, nhưng con quái này quái đánh người rất đau, chỉ chọt chọt vài cái máu đã muốn cạn hết rồi.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Sư huynh huynh cũng thấy rồi đó, muội chiến đấu vô cùng khó khăn, hoăn nữa còn không có chút hy vọng thắng nào.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Sư huynh giúp một tay đi.[ icon đáng thương ]
Lúc này Lạc Dương còn đang cố gắng tìm nguyên nhân, DPS (điểm sát tương mỗi giây) như vậy thì không khoa học lắm.
[Đội ngũ] Lạc Dương: Kỳ huyệt của muội sửa lại một chút.
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Được được được.
Dưới sự hướng dẫn của Lạc Dương sư huynh, cô đã đổi chính xác kì huyệt, Nhạc Tụ San lại thử đánh quái tinh anh tiếp một lần. Tốt lắm, có tiến bộ rõ ràng luôn, nhưng mà cô vẫn chết rất thảm.
Cứ như vậy một lần rồi lại một lần nữa chết thảm, sư huynh cứ một lần rồi lại một lần khoanh tay đứng nhìn cô, làm cô vốn đang sốt ruột muốn mau mau mãn cấp lại hơi nhớ nhung vị sư phụ đơn thuần mà thô bạo kia.
[Đội ngũ] Lạc Dương: Có ngại việc login acc của nhau không? Ta làm mẫu cho muội.
Nhạc Tụ San suy nghĩ, cái tài khoản này của mình lại chả có gì đáng giá, 1 vạn vàng đáng giá duy nhất cũng là sư huynh cho mình. Cô còn đang sốt ruột nên đồng ý ngay, chỉ cần mãn cấp được là tốt rồi!
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Không ngại, hoàn toàn không ngại.
[Đội ngũ] Lạc Dương: Được rồi, add QQ của ta đi.
Lần đầu tiên, cũng là người bạn đầu tiên trong game này, có một phương thức liên lạc khác với cô ngoài liên hệ trong game, Nhạc Tụ San lúc add QQ của sư huynh có hơi xúc động.
Hai người add nhau, rồi trao đổi ID và mật mã tài khoản Kiếm tam, không bao lâu sau, Nhạc Tụ San đã login vào nhân vật Lạc Dương.
[ Hảo Hữu [ Tụ Tử Sam Sam ] online ]
[Đội ngũ] Lạc Dương: Nè sư huynh, huynh giúp muội đánh xong là tốt rồi, vì sao mà lại muốn login acc huynh?
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Muốn làm mẫu cho muội xem.
[Đội ngũ] Lạc Dương: Huấn luyện viên yên tâm, muội sẽ học tập tốt!
Rõ ràng là cùng một nhân vật, cùng một trang bị, cùng cách thiết lập phím bấm, cái gì cũng giống nhau cả. Tụ Tử Sam Sam được Lạc Dương sư huynh điều khiển quả thực chính là động tác nhanh nhạy, thao tác né tránh như thần. Cô cảm thấy ngay cả chỉ số thông minh của hai con linh xà kia cũng tăng lên không ít.
Ngay lúc Nhạc Tụ San đang vui vẻ tràn ngập nhìn quái tinh anh chuẩn bị ngã xuống đất, chỉ còn 500 máu cuối cùng.
Lạc Dương sư huynh đang điều khiển Tụ Tử Sam Sam đột nhiên quay đầu bỏ của chạy lấy người, càng chạy càng xa......
Cuối cùng......
Qúai tinh anh quái rời khỏi khu vực chiến đấu, khôi phục lại tình trạng đầy máu.
Cái méo gì đây!
[Đội ngũ] Tụ Tử Sam Sam: Xem rõ chưa? Được rồi thì muội vào lại vào acc mình tự đánh đi.
[Đội ngũ] Lạc Dương:......
Lạc Dương sư huynh, đừng đùa vậy chứ!
Nhạc Tụ San trong gió lạnh trăn trối nhìn máy tính.