Ánh mắt Sở Dật Tu sâu thẳm dừng trên bóng dáng Tần Lạc Y rời đi, có chút đăm chiêu nghĩ.
Hắn cùng Trấn Nam Vương Tần Lăng Vân vừa rồi mặc dù cách xa, nhưng sự tình phát sinh trong đình thấy được nhất thanh nhị sở.
Nha đầu quỳ trên mặt đất kia hắn thấy rõ ràng nàng ta muốn hướng tới trên người Tần Lạc Y, không nghĩ tới bị nàng trong lúc vô ý tránh ra, thậm chí người vừa rồi nguyên bản ngã xuống nước cũng có thể là nàng...Nàng cuống quít ôm lấy thân cây đại thụ bên cạnh, ngược lại khiến cho ba người nguyên bản đứng ở một bên lại rơi xuống nước...
Tần Lạc Y không có linh lực, hiện tại mới tới tôi thể sơ giai, vẫn khó có đột phá,phản ứng vừa rồi của nàng, đối với một người không hề có linh căn mà nói, không khỏi quá mức nhanh nhẹn đi ! Nếu nói nàng may mắn tráng qua...Hai lần đều vừa đúng như vậy, không khỏi quá mức trùng hợp...
Thấm Hương viên cách Vọng Hà đình gần nhất,ba người rơi xuống nước đều bị nâng đến Thấm Hương viên.
Nương Tần Lạc Hàn Chu di nương là một mỹ nhân bại hoại, thoạt nhìn tuổi tác cùng Tạ Như Yên lớn nhỏ không sai biệt lắm , khóe mắt xếch,tướng nhìn có chút không tốt, trong mắt lóe tinh quang, nhìn đến bộ dáng ba người Mạnh Uyển Tình chật vật đến cực điểm, không khỏi ngẩn ra, lại nhìn đến Tần Lạc Y đi theo bên cạnh các nàng lông tóc vô thương, trong mắt nghi hoặc càng sâu.
Bất quá nàng là người khôn khéo đến cực điểm,sau khi ngẩn ra, lập tức phản ứng lại đây,một bên trong miệng vội vàng hỏi đây là chuyện gì xảy ra, một bên đem ba người Mạnh Uyển Tình đón đi vào, rất nhanh phân phó nha đầu, bà tử đun nước ấm tiến vào.
Tần Lạc Y nhìn Chu di nương vẻ mặt lo lắng bộ dáng bận rộn,khóe môi không khỏi trào ra ý cười trào phúng.
Bản sự diễn trò của Chu Mai này quả nhiên là đệ nhất!
Nghe nói lúc trước tiến vào vương phủ, nàng vốn là một nữ hài mồ côi gặp rủi ro,phụ mẫu song vong, ở Đồng thành thiếu chút nữa bị người lăng nhục, ngoài ý muốn được Tần Lăng Vân cứu thoát, sau đó nàng liền cảm động đến rơi nước mắt nguyện làm nô tỳ nhất định phải báo ân cứu mạng,quang minh chính đại bò lên giường Tần Lăng Vân...
Khi đó Tần Lăng Vân vừa mới tang thê không lâu, mang theo nhi tử duy nhất thê tử lưu lại-- Tần Thiên, chung quanh lịch lãm giải sầu,nhìn nàng chiếu cố Tần Thiên chu đáo,người lại chịu khó,thương hại nàng cơ khổ vô y, liền lưu tại bên người.
Bất quá Chu Mai này có thủ đoạn cao, không đến vài năm sau, đã được Tần Lăng Vân nâng lên thành thiếp thất, sau đó có nữ nhi Tần Lạc Hàn.
Chính là đáng tiếc,bụng của nàng không chịu thua kém, mười mấy năm qua, cư nhiên chỉ sinh được duy nhất một nữ nhi Tần Lạc Hàn,sau liền không thấy tin tức gì nữa.
Chu Mai nghe nói ba người Mạnh Uyển Tình bị nha đầu Tuyết Nhi bên người Tần Lạc Hàn xô ngã xuống hồ sen,quá sợ hãi, vẻ mặt áy náy, không nhịn được hướng hai người Mạnh Uyển Tình bồi tội.
Tạ Như Yên nghe được tin tức,rất nhanh liền chạy lại đây.
Nàng không chỉ mang đến ba bộ y phục mới tinh xảo, còn mang đến dược vật khư hàn cực kỳ quý báu, đợi ba người Mạnh Uyển Tình đổi xong y phục, uống xong dược vật khư hàn, lại phái lão ma ma tâm phúc trong vương phủ đưa Mạnh Uyển Tình cùng Vân Khinh La trở về.
Ngày hôm sau, lại tự mình mang theo lễ vật tinh khiêu tế tuyển, tới cửa hỏi thăm hai người.
Cũng may hai người đổi y phục đúng lúc, vẫn chưa cảm mạo, cũng không tạo thành thương tổn nào khác, càng thêm sự kiện Trấn Nam Vương phủ hiện tại nổi bật, Vương phi lại tự mình tới cửa thăm, còn mang đến không ít thuốc bổ,Vân-Mạnh hai nhà cho dù tiếp tục đau lòng nữ nhi, tự nhiên cũng không thể bởi vì chuyện ngoài ý muốn này trách tội Tần gia, việc này rất nhanh liền đi qua.
Chẳng qua Mạnh Uyển Tình cùng Vân Khinh La tốt lắm, Tần Lạc Hàn vốn không được may mắn như vậy.
Buổi tối sau khi rơi xuống nước,nhiệt độ trên người nàng bắt đầu nóng lên, ước chừng nhiệt độ cao năm ngày, mới chậm rãi lui xuống dưới, thiếu chút nữa đi đời nhà ma,Chu Mai kia sợ tới mức năm ngày đều chiếu cố nữ nhi không rời nửa bước.
Đương nhiên, Tần Lạc Hàn phát sốt, cũng không phải vì thân thể nàng sức chống cự kém, ngay cả Vân Khinh La cùng Mạnh Uyển Tình cũng không như vậy, rơi xuống nước liền cảm mạo, mà do nàng động tay động chân trên người Tần Lạc Hàn...