Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Chương 206: Chương 206: Đại đạo lời thề, nhất kiện ngũ liên




Dịch: Vì anh vô tình

“Đạo hữu chính là hóa thân của Hải thần?”

Bên trong tòa miếu lớn của Hải Thần trong Linh Nam thành, chúng khách hành hương vây xem nơi.

Lão thần tiên giấy dầu đạo nhân mới của Lý Trường Thọ từ hậu viện đi ra, liền bị lão đạo mặc áo bào màu vàng cưỡi mây đến, ngăn lại trước cửa.

Thần sắc lão đạo có vẻ gấp gáp, thấy Lý Trường Thọ liền vội vàng hỏi han.

Lý Trường Thọ cũng thấy qua không ít tiền bối cao nhân, nhưng... gấp gáp, khụ, và vô cùng lo lắng như vậy, gặp cũng không nhiều.

Lý Trường Thọ cười nói: “Đạo hữu tên là gì?”

“Hoàng Long của Ngọc Hư cung, đạo hữu chính là Hải thần?”

Hoàng Long?

Đạo tâm của Lý Trường Thọ khẽ chấn động, mượn giấy đạo nhân nhìn chăm chú lão già gầy gò trước mặt này, tâm cảnh cấp tốc khôi phục, trong lòng lòng đã có tính toán.

“Thì ra là Hoàng Long tiền bối, thất kính thất kính! Tiền bối, nơi đây có nhiều phàm nhân, mời tiền bối vào trong miếu nói chuyện.”

“Ai, nhanh, nhanh!”

Hoàng Long chân nhân dùng tay làm dấu mời, vội vàng đi theo Lý Trường Thọ vào hậu đường.

Mà hai vị Hùng trại thần sứ coi miếu nơi đây, mang theo người làm việc vặt bên trong miếu và các vị khách hành hương ngăn ở trước đại điện ra ngoài,không cho mọi người tới gần nơi đây...

Trong hậu đường, Lý Trường Thọ đánh giá vị Hoàng Long chân nhân này, trong lòng có chút cảm khái.

Vị này chính là người bị trói đến chuyên nghiệp trong Phong Thần, cũng là vị Long tộc đệ tử duy nhất của Thánh Nhân, “Hoàng Long Bổn” không kém bất kì vị cao thủ nào dưới trướng của Thánh Nhân, người mở ra và kế thừa Tổ Long huyết mạch?

Trước đây Lý Trường Thọ còn suy nghĩ, phải chăng nên đi tìm Hoàng Long chân nhân ra tay, thời khắc mấu chốt vì Long tộc chống lưng, như vậy có thể làm dịu không ít đi áp lực của Long tộc...

Ai ngờ, không đợi hắn chủ động đi tìm, Hoàng Long đã tự mình đưa tới cửa.

Lý Trường Thọ cũng không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề:

“Tiền bối vì sao lại bối rối như vậy, đã xảy ra chuyện gì?”

Tùy theo, hắn lại bổ sung: “Vãn bối chính là Nam Hải Hải thần, ở chỗ này làm để thu hương hỏa, khiến tiền bối chê cười.”

Hoàng Long chân nhân thấp giọng nói: “Hương hỏa công đức là thứ tốt, việc gì phải chê cười?

Đạo hữu, thực không dám giấu, ta, ta là... Ân, là Triệu Công Minh sư đệ bảo ta tới!”

Lý Trường Thọ không chịu được khóe miệng co giật mấy lần, cười khổ nói: “Hẳn là Công Minh tiền bối, lại tại trước mặt người khác... Nằm xuống?”

Hoàng Long chân nhân hai mắt sáng lên, vội nói: “Đạo hữu đoán việc như thần! Không ngờ có thể suy tính đến trình độ như vậy!

Không sai, y vừa nằm xuống!”

“Chẳng lẽ, còn thổ huyết rồi?”

“Ai, đúng...”

“Ta!”

Lý Trường Thọ không chịu được một tay nâng trán, vừa định oán thầm Triệu đại gia có phải hay không ăn vạ ăn tới nghiện, một ngày không động toàn thân lại khó chịu, Hoàng Long chân nhân đã nhanh giải thích rõ:

“Triệu Công Minh sư đệ là vì giúp ta giải vây, bất đắc dĩ đả thương hai tên Tây Phương giáo, sau đó, liền nằm xuống...”

“Ồ?” Lý Trường Thọ vội hỏi, “Ý của tiền bối là, Triệu tiền bối dùng loại phương thức này, vì hành hiệp trượng nghĩa, giúp người làm niềm vui?”

“Đúng là vậy!”

Hoàng Long chân nhân một mặt nghiêm túc, “Lúc này bần đạo vừa vặn trở lại.

Hai người Tây Phương giáo kia, rõ ràng là muốn dùng quỷ kế để lừa bảo vật của ta!

Bần đạo vốn là không có mấy món bảo vật, bọn họ dụng tâm sao mà ác độc!

Đạo hữu, Công Minh sư đệ căn dặn, bần đạo tới cầu một cái diệu kế, còn thỉnh đạo hữu nhanh chóng chỉ thị, ta cùng Công Minh sư đệ sẽ vô cùng cảm kích.”

Như thế nào cảm giác, vị chân nhân này có một tí xíu... Thành thật?

Ảo giác, hẳn là ảo giác.

Chuyện này chỉ có thể nói vị Hoàng Long chân nhân này thâm tàng bất lộ, Hồng Hoang từ đâu tới lại có người thành thật?

Hồng vân đạo nhân, là Hồng Hoang thời kỳ viễn cổ, một việc ngoài ý muốn thôi.

Lý Trường Thọ đứng dậy dạo bước, trầm ngâm vài tiếng, buộc tóc bạc lên nhẹ nhàng lắc lư...

Hắn có chút do dự;

Bản năng liền muốn tránh né nhân quả, đuổi Hoàng Long chân nhân đi, bảo đến Tam Tiên đảo cầu viện

Nhưng, thứ nhất hắn phụng mệnh lệnh của Thánh Nhân, tính toán sự việc Long tộc lên trời, nếu như cùng Hoàng Long chân nhân giao hảo, sau đó an bài một chút liền có thể phát huy tác dụng không nhỏ;

Thứ hai, nếu vì thế mà nhẫn tâm bỏ mặc Triệu Công Minh, cũng không phải là việc gì tốt.

Có thể gia tăng độ hảo cảm của Triệu Công Minh đối với chính mình, cũng không phải chuyện xấu.

Thứ ba...

Thôi, đây là thời điểm nói cho Tây Phương giáo và Triệu Công Minh, ăn vạ chi đạo rốt cuộc nên như thế nào phá giải, kịch bản này thiếu hụt trí mạng ở nơi nào.

Nhờ vào đó, Triệu đại gia sẽ triệt để từ bỏ con đường này, chính mình cũng có thể hoàn toàn chặt đứt đi nhân quả đó.

Suy đi nghĩ lại, Lý Trường Thọ giậm chân, cắn răng một cái, khó có một lần, làm ra lựa chọn vi phạm nguyên tắc của bản thân...

“Hoàng Long tiền bối, còn xin người mang ta cùng nhau tiến đến, và kể chi tiết việc này cho ta nghe!”

“Cái này...”

Hoàng Long chân nhân do dự một hồi, cũng hiểu nếu để Lý Trường Thọ cùng đến, vậy sẽ làm Lý Trường Thọ liên lụy vào trong nhân quả, “Đạo hữu nói với bần đạo nên làm như thế nào cũng được.”

“Việc này rắc rối phức tạp, cực kì phiền phức, “ Lý Trường Thọ nói, “Sau đó ta trốn ở trong tay áo của tiền bối, sẽ không hiện thân, còn xin tiền bối vì ta che dấu một phen, để ta âm thầm truyền âm với Công Minh tiền bối.”

“Thiện!”

Hoàng Long chân nhân lập tức không nghĩ nữa, gật đầu đáp ứng.

Lý Trường Thọ thân hình thoắt một cái, hóa thành bản thật dầy giấy đạo nhân, trực tiếp chui vào ống tay áo của Hoàng Long chân nhân.

Hoàng Long chân nhân sửng sốt một chút, khen: “Đạo hữu lại tu thành hóa thân huyền diệu như vậy, thật sự chưa bao giờ nghe thấy.”

“Làm tiền bối chê cười, “ Lý Trường Thọ cười đáp.

Hoàng Long chân nhân không nói nhiều, dùng tiên lực bao quanh người giấy đạo nhân của Lý Trường Thọ. Sau đó y liền vội vàng ra khỏi hậu đường, trực tiếp phóng lên tận trời, hóa thành một đạo hồng quang vàng nhạt, bay về phía chỗ sâu của Nam Hải.

Đoạn đường này, xuyên qua mây mù, chớp mắt đi hơn vạn dặm.

Trên đường, Hoàng Long chân nhân kể lại việc chính mình trước đây tao ngộ, nhanh chóng nói cho hóa thân của Hải thần này biết.

Lý Trường Thọ trầm ngâm, trong lòng âm thầm thở dài...

Tây Phương giáo sợ là đã tính toán Hoàng Long chân nhân, khiến Hoàng Long chân nhân rời đi khi Long tộc phân tranh, từ đó phòng ngừa Xiển giáo liên lụy vào đây.

dài...

Tây Phương giáo sợ là đã tính toán Hoàng Long chân nhân, khiến Hoàng Long chân nhân rời đi khi Long tộc phân tranh, từ đó phòng ngừa Xiển giáo liên lụy vào đây.

Quả nhiên, Tây Phương giáo đã quyết ý, tại ngày đại hôn của Ngao Ất ra tay với Long tộc...

Văn Tịnh đạo nhân biết đến kế hoạch, chắc chỉ là một bộ phận kế hoạch của Tây Phương giáo, việc này vẫn suy tính lại một phen mới có thể an tâm.

Mặc kệ chiến lực thật sự của Hoàng Long chân nhân ra sao, có thể trở thành cao thủ chủ lực trong Phong Thần đại kiếp hay không, thì tu vi của Hoàng Long chân nhân vẫn cao thâm khó lừơng.

Trò chuyện một lúc, bọn họ đã chạy tới chỗ đại trận dấu kín ở Nam Hải, Hoàng Long chân nhân lần nữa đánh vỡ đại trận, xông vào trong đó.

Lý Trường Thọ nhìn tình hình nơi đây một chút, cũng kém chút nữa cười ra tiếng.

Ba vị Thánh Nhân đệ tử đúng là đang tại trên mặt biển...

Một người đang thổ huyết, hai người kia thì đứng trừng mắt, hình ảnh quỷ dị không nói nên lời, lại lộ ra một cỗ không hiểu hài hòa.

Triệu đại gia lấy một địch hai, vẫn có thể chiếm được thượng phong, giờ phút này so hai người kia “Thảm” hơn không biết bao nhiêu.

“Ta, Trường Canh đạo nhân, nguyện xưng ngươi là vua ăn vạ của Hồng Hoang!”

Khụ, làm chính sự, làm chính sự thôi.

...

Lý Trường Thọ cung cấp kịch bản ăn vạ cho Triệu Công Minh, vẫn luôn tồn tại thiếu hụt nghiêm trọng, thiếu hụt không chỉ một.

Sở dĩ, Triệu Công Minh và Quỳnh Tiêu có thể nhiều lần đắc thủ, nguyên nhân chủ yếu là vì hai người bọn họ đủ mạnh;

Đổi thành người khác, đã sớm thành tro.

Lần này, hai vị cao thủ của Tây Phương giáo, nghĩ là bằng ăn vạ chi pháp ăn chắc được Hoàng Long chân nhân, cũng vì hai người hợp lực có thể áp chế Hoàng Long chân nhân...

Sau khi Triệu Công Minh xuất hiện, kỳ thật không cần làm cái gì, chỉ cần làm chứng dùm Hoàng Long chân nhân, đối phương tự nhiên sẽ chán nản rời đi.

Nhưng Triệu Công Minh không muốn người Đạo môn trong nhà ăn thiệt thòi, dưới cơn nóng giận liền đánh hai người bị thương, mới khiến cục diện trở nên khó có thể thu thập.

Lúc này đối phương lòng đầy căm phẫn, tất nhiên không muốn từ bỏ ý đồ, lại tự tổn hại đạo hạnh, thành chân chính khổ chủ...

Trong lúc vô hình tăng lên một ít độ khó.

Hết lần này tới lần khác, Thánh Nhân đệ tử còn không được đánh giết, dùng sức mạnh khẳng định không được.

Trên đường lúc, Lý Trường Thọ nghĩ qua mấy cái kịch bản, đều dùng để phản ăn vạ.

Đến đây, hắn đã chọn kế sách ổn thỏa nhất, lập tức truyền âm cùng Hoàng Long chân nhân và Triệu Công Minh...

Kế này tên là —— thay xà đổi cột rút củi dưới đáy nồi, trộm đổi khái niệm Đại La hơi sợ Thiên đạo, lời thề rõ ràng được làm chứng!

Như thế.. rồi như vậy, nói nhỏ.

Lý Trường Thọ thấy Hoàng Long chân nhân có chút do dự, lại truyền thanh nói:

“Nếu việc này không thể xử lý tốt, sợ là tiền bối và Công Minh tiền bối đều có phiền phức.

Phương tây cũng không dễ chọc.”

Hoàng Long chân nhân nặng nề gật đầu, lúc này mới quyết định tính toán hai người của Tây Phương giáo, truyền thanh với Lý Trường Thọ một câu:

“Ta không thể hại Công Minh sư đệ!”

Nói xong, Hoàng Long chân nhân theo Lý Trường Thọ nói, mặt lộ vẻ oán giận, chủ động đi về phía trước... nâng Triệu Công Minh lên.

Hiện giờ Triệu Công Minh có chút buồn bực;

Bởi vì vừa nghe được Hải thần lão đệ dẫn âm, bảo y không thể mở miệng, yên lặng theo dõi kỳ biến, việc này tạm thời giao cho Hoàng Long chân nhân giải quyết...

Triệu Công Minh cũng bình tĩnh đứng lên, trước hết xem Hoàng Long lão ca biểu diễn như thế nào.

“Ai!”

Hoàng Long chân nhân đạp sóng mà đi, đến trước mặt hai tên cao thủ Tây Phương giáo, ngửa đầu thở dài, mở miệng nói: “Bần đạo khi nào đắc tội hai vị đạo hữu?”

Hai người kia lập tức chớp mắt liên tục, lại hoàn toàn không thể động đậy.

Hoàng Long chân nhân lại nói: “Công Minh sư đệ, xin thu hồi bảo châu.”

“Hở?” Triệu Công Minh lập tức có chút không yên lòng, nhưng Lý Trường Thọ lại truyền âm căn dặn một câu, y gật nhẹ đầu, thu hồi Định Hải thần châu lại.

Hai tên cao thủ Tây Phương giáo lập tức nhảy dựng lên, từng người trợn mắt nhìn Triệu Công Minh.

“Triệu Công Minh!

Ngươi làm hư đạo hạnh của ta, chuyện hôm nay, nhất định phải cùng ngươi nói rõ!

Đi Bích Du cung!”

“Không cần tốn công như thế, “ Hoàng Long chân nhân thở dài, “Còn thỉnh hai vị và Công Minh sư huynh, cùng nhau theo ta trở về Ngọc Hư cung, sau đó ta sẽ đi cầu kiến lão sư, để lão sư xử trí việc này.”

Hai người kia lập tức ngẩn ra, này, như thế nào...

Không theo kịch bản à?

Bây giờ bọn họ không phải là bên phía thảm thương sao?

Hoàng Long chân nhân làm ra một mảnh mây trắng, thở dài: “Các vị mời đi, bần đạo dù quỳ hoài trước ngọc tượng của lão sư, cũng muốn thỉnh lão sư hôm này đi ra, vì chuyện này giải quyết một cách công bằng.

Ở đây, bần đạo xin lập đại đạo lời thề —— việc Công Minh sư đệ tổn thương các ngươi, bần đạo sẽ gánh chịu một mình!

Dù cho lão sư giết bần đạo, bần đạo cũng không có chút oán giận nào!”

Một tiếng sấm rền vang, chứng tỏ Thiên đạo đã cảm ứng được.

Kia tên cao thủ Tây Phương giáo lập tức chau mày, phát hiện... Bọn họ đã đánh mất quyền chủ động.

Tên Hoàng Long này, không phải nói là kẻ trung hậu thành thật không biết tính toán gì sao?

Sao giờ, cùng trước đó như biến thành người khác rồi?

Mà Lý Trường Thọ trốn ở trong ống tay áo của Hoàng Long chân nhân, đã là không chịu được lộ ra một chút mỉm cười.

Phương pháp tốt nhất khắc chế ăn vạ, tất nhiên chính là tìm cảnh, khục... Tìm Thánh Nhân.

Kịch bản ăn vạ, sử dụng chính là đối phương đánh cũng đánh không lại, nói ra sợ mất mặt, càng không muốn làm sự việc náo loạn đến mức người qua đường đều biết;

Muốn phá giải kịch bản này, chính là làm người ăn vạ tin tưởng, người bị ăn vạ, thà rằng tự bạo cũng không muốn chịu oan khuất...

Ngày hôm nay hai tên cao thủ Tây Phương giáo tính kế, nếu thật đến trước mặt Thánh Nhân, lại làm thế nào có thể giấu giếm được Thánh Nhân?

Đến lúc đó, chỉ cần một người kể ra chút tiết tấu của việc này, xác minh lại mọi việc. Thì hai tên cao thủ của Tây Phương giáo chơi trò ăn vạ lừa gạt, nhưng lại học nghệ không tinh, clàm hại đến bản thân bị thương.

Sẽ làm mất mặt Thánh Nhân của Tây Phương giáo!

Mà hai vị Thánh Nhân phương tây đuối lý, chỉ có thể đóng cửa lại giáo huấn môn nhân nhà mình...

Này hai tên lão đạo quần áo tả tơi liếc nhau, trong mắt từng người đều có chút kiêng kị, tự nhiên cũng là nghĩ đến những thứ này.

Hoàng Long chân nhân theo Lý Trường Thọ căn dặn, lại nói câu: “Hai vị, mời cùng nhau tiến đến đây đi.

Nếu không, chúng ta đi phương tây Linh sơn, hải ngoại Bích Du cung, thậm chí Thiên đình Đâu Suất cung, đều có thể.

Nếu như hai vị còn cảm thấy phiền phức, không bằng ba người chúng ta, từng người lập một đạo đại đạo lời thề?

Bần đạo tới trước...”

Hoàng Long chân nhân hắng giọng, cúi đầu đối với bầu trời, hô: “Đệ tử Hoàng Long, cầu xin Thiên đạo lão gia, ngày hôm nay nếu là đệ tử cố ý làm bị thương hoặc là trước đây có chủ ý tính toán hai vị đạo hữu này, nguyện lĩnh phạt bằng Tử Tiêu thần lôi!”

Lập tức, trong thiên địa một mảnh an bình.

Từ mấu chốt là —— trước đây.

Hoàng Long chân nhân quay đầu nhìn lại, thở dài: “Đạo hữu, đến lượt các ngươi.”

“Chúng ta khi nào đáp ứng muốn cùng ngươi lập lời thề?”

“Hoàng Long đạo hữu, chúng ta chỉ là... Thôi, chúng ta còn có chuyện quan trọng bên người, chuyện hôm nay không đề cập tới cũng được, cáo từ!”

Sau đó hai tên phương tây cao thủ lập tức bại lui.

“Chậm đã!”

Triệu Công Minh không đợi Lý Trường Thọ truyền âm, đã biết nên như thế nào để phối hợp Hoàng Long chân nhân biểu diễn, lập tức đứng dậy!

“Hai vị, ngày hôm nay không lập lời thề đã muốn đi, hẳn là trong lòng có quỷ?”

Hai người đối phương biến sắc, lập tức muốn thi triển độn pháp, nhưng chẳng biết lúc nào, càn khôn đã là hoàn toàn bị phong cấm, hai mươi tư viên Định Hải thần châu hiên ra tại các nơi, nhanh chóng trấn áp...

Một bên Hoàng Long chân nhân nhìn xem có chút ngây người, nhưng Lý Trường Thọ lần nữa truyền âm vào tai...

“Tiền bối, chúng ta đứng nhìn là được, kế tiếp làm Công Minh tiền bối xử trí liền có thể.”

Hoàng Long chân nhân im lặng gật đầu, đứng ở bên quan sát, cũng coi như mở rộng tầm mắt.

Sau nửa canh giờ, hai tên cao thủ Tây Phương giáo chán nản thở dài, từng người bắt đầu lập một phiên bản đại đạo lời thề mới, thề bảo mật, cũng hứa hẹn trong năm trăm năm sẽ không đi ra ngoài...

Ngày hôm nay Thiên đạo chi lực trên Nam Hải, nồng nặc hơn không chỉ mấy lần so với ngày thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.