"Huhuhuhu...hức hức hức...huhu...."
Con bé khóc ngon lành như đây là nhà trẻ, tay thả cổ áo thằng Exdi ra,
buông thõng xuống đánh dấu một sự bất lực. Nó khóc chả khác em bé là
mấy, phát ra
tiếng nấc tức tưởi và nước mắt thì đua nhau chảy xuống như chỉ sợ không
đủ làm ngập cái lớp vậy. Đôi mắt nó trong veo, đầy nước, ẩn chứa một cái gì khó nói, kiểu như không thể bù đắp lại được á. Kinh dị. Cơ bản là
tôi không thích nhìn thấy nó khóc, vì nó là chú hề trẻ con, chỉ hợp với
cái mặt cười ngộ nghĩnh thôi.
Tự dưng thấy trào lên một sự khó chịu kinh khủng, tôi ấy. Dù gì thì Madi cũng là đứa con gái mà tôi thấy hay hay, tuy chưa tới mức thích nó phát rồ lên nhưng, hề, không cần chối là tôi cũng khoái nó lắm. Ặc, nghe như con nít khoái phim hoạt hình ấy.
Mà tạm gác chuyện sởn da gà đó sang 1 bên, cái chính là khi con nhóc này burst
into tears thì hầu hết lũ con trai đang đứng đây sẽ mềm nhũn ra như bị
dần qua nước sôi, hoặc dễ hình dung hơn là giống mấy con gà rù bị dịch
cử động chậm chạp. Bằng chứng là hơn 40 thằng lớp tôi, bao gồm cả con
Liên, (dù có máu dại gái hay không), đang hừng hực khí thế sẵn sàng lao
vào quyết tâm "lấy máu bọn Ladykiller nhuộm đỏ sàn gạch" thì im luôn,
mặt đau khổ ngó nhau. Còn tôi ấy hả? Tôi không có thói quen bộc lộ cảm
xúc thật của mình, vẫn giữ vẻ cơng cơng của một kẻ "máu lạnh", đơn giản
là vì giữ cảm xúc lại cho riêng mình là nghề của tôi, có muốn thể hiện
cũng khó, phản xạ rồi, thế thôi!
Thằng Exdi thì không đủ đẳng cấp làm được thế, ngó cái vẻ lúng túng, tội lỗi đến
khó xử của nó thì biết rồi, làm 1 đứa con gái phải khóc um lên, hơn nữa
là đứa con gái nó thích lâu nay, nó chỉ muốn đập đầu vào tường.
"Chết tiệt!", thằng Quang rít lên , mắt sa sầm lại như bị mất thứ gì
quan trọng lắm, lặng lẽ xách một cái ghế gần đó lên. Khỏi phải nói là nó sẽ choảng thằng nào.
"Ê Ê Ê!!! Bình tĩnh chứ!", tôi tiến lại ngăn trước khi nó phang cái ghế
vào đầu thằng Exdi. Con Liên cũng nhanh chóng bay vào đẩy nó lui với một nụ cười mang tính xoa dịu.
Sém chút nữa thằng Exdi đã có cơ hội ăn 1 cái ghế đặc sản gỗ rừng rồi,
và hứa hẹn sẽ có cả món tráng miệng là bông băng thuốc đỏ nữa, nếu nó
gặp may. Thằng Quang có thể làm thật đấy, chẳng chơi đâu.
" Mày là đồ cờ hó, Exdi ạ!", thằng Quang gằn từng tiếng, nóng tính kinh khủng.
"Thì sao?", thằng Exdi cũng không vừa, nghênh cái mặt lên hỏi đểu, có vẻ như thích xài bạo lực thật.
" Im đi!", thằng Godi lên tiếng, đẩy mạnh Exdi một cái làm nó dịch lui,
xoa xoa cằm cười khinh khinh, " Tao chẳng tiếc khi nghỉ chơi với một
thằng chả ra sao như mày!"
Ừ, thằng Godi không chơi thật lòng với ai, thật chẳng biết trong đầu nó chứa cái
thứ đen tối gì. Nó là một con cáo già man rợ, nếu ai đó nghĩ loài cáo thông minh hơn loài người.
" Waay! Làm gì vậy hả??", máu anh hùng pha liều của con Liên lại nổi lên, đẩy lại
thằng Godi, theo kiểu ta-đây-cóc-sợ-ai.
" Anh không chấp với đàn bà!", thằng Godi phủi phủi áo rồi lôi trong túi ra một bịch khăn giấy, quay sang lau nước mắt cho Madi.
Hờ, cơ bản là nó luôn chu đáo với con bé như vậy, hai đứa đó chơi thân
nhất nhóm mà, có điều nó nghĩ gì thì ai mà biết được. Nhưng tôi chán cái cảnh này lắm rồi.
"Madi, tớ xin lỗi!", thằng Exdi xổ ra một câu sến súa kinh tởm và hợp hoàn cảnh
thôi rồi. Xin lỗi á? Giờ nói gì cũng vô ích thôi, tình bạn đã theo gió
bay đi rồi. Vấn đề là vì muốn chứng tỏ lòng trung thành với Badboy, Exdi đã phản bội Ladykiller bằng cách giả vờ thua trong một trận so tài giữa hai phe. Vụ đó diễn ra hồi hè, kết quả là phe chúng tôi thắng và tụi
kia được dịp tơi bời hoa lá. Bạn đừng nên hỏi ai bày ra trò đó, vì kẻ đó không ai khác chính là tôi. Nhưng mà choảng nhau như vậy không phải là
vì hận nhau, chỉ là so tài thôi, mấy thằng trẻ trâu thì bạn biết chúng
nghĩ gì rồi đấy. Sức mạnh là ở nắm đấm và đam mê máu me, ok?
"Sao cũng được!", thằng Godi cướp lời Madi rồi kéo con bé đi, không quên bảo tụi kia phắn về.
"Hơ, không chơi à?", tôi tiếc rẻ hỏi với theo với cái giọng đáng ghét nhất có thể, tôi luôn là kẻ máu lạnh bệnh hoạn mà, hehe.
" Tối nay, 10 giờ, con đường tử thần, không gặp không về!", Madi quay
lại, quẹt nước mắt và nói với vẻ căm tức. Xem ra sự chịu đựng của nó đến giới hạn rồi, nó đã ra lời thách đấu trước.
" Ý mày sao?", tôi hất hàm hỏi thằng Godi, nó đang đứng lại nhìn Madi với vẻ không hài lòng.
"Okay", mặt thằng đó hiền phát khiếp.
"Duyệt! Đại ca muốn tham gia chứ?", tôi cười man dại nhìn thằng Nodi,
ack, mạng tiếng là đại ca nhưng lâu nay nó cứ tỏ ra hiền và ít khi tham
gia mấy trò điên khùng của tôi lắm. Có thằng đại ca nào vô trách nhiệm
và giả ngu như nó không? Có, nó chứ ai?
"Mày thích thì chơi, tao ủng hộ", nó vừa ngó cái mặt quyết tâm của chú
hề mít ướt là Madi kia vừa lẩm bẩm, trong mắt ánh lên vẻ gì là lạ. Hô
hô, nó cũng thích em này phát điên.
Nhưng cơ bản là thích và nói ra là 2 chuyện khác nhau, chưa kể đến chuyện xung
quanh con bé luôn có sự bảo vệ của lũ kì đà Ladykiller, mà quan trọng hơn cả là
con bé đó hơi bị ngây thơ, chỉ biết ham chơi ham quậy. Và còn 1 lí do chết tiệt nữa...
...
"Mày không sao chứ?", con Liên độp 1 câu dang dở khi chúng tôi bắt đầu
ra về, ngó thằng Exdi đăm đăm. Vâng, mấy buổi học đầu kiểu này hơi chán
nên chả có gì để chém ngoài chuyện hồi nãy.
"Im mồm mày đi! Tao sắp nôn ra rồi này!", thằng Exdi cười nhạt, giả bộ
ngắm nhìn mấy em chân dài đang thướt tha đi xuống cầu thang gần đó. biết đâu được nó đang bị tự kỷ trong lòng, haha.
" Đừng có đánh trống lảng, mày đau lòng khi thấy em í khóc, hô hô hô!!", tôi phá
lên cười thật trơ tráo, chọc vào nỗi đau thầm kín tởm lợm của nó.
"Hahaha...Badboy có đứa biết iu rồi bọn mày ơi!!!", thằng Thuận hùa theo, hét ầm
lên, cái mặt tí tởn đến là hài.
Liền sau đó, cả lũ trời đánh không chết xông tới trước mặt thằng Exdi mà chọc, làm bọn lớp khác tò mò nhìn và chỉ trỏ.
"Mày nên bỏ cuộc đi!", con Liên vỗ vai thằng Exdi, nói nghiêm túc, ánh mắt chứa
cái gì e ngại. Con này lại nghĩ ra trò gì đây?
" Tại sao???", thằng Exdi, bây giờ đã thừa nhận là "lớn nhanh", hỏi
nhạt, rõ ràng là giờ con Liên có nói gì nó cũng không thèm nghe. một khi đã lỡ vướng vào lưới tình thì người ta sẽ bị ngu hóa, chỉ tin vào ý
niệm điên rồ của mình.
Sến kinh dị,haha...
Con Liên nhảy vào giữa tôi và thằng Exdi, kéo 2 cái đầu bọn tôi lại như kéo thú
bông, khốn kiếp, và thì thầm: "Vì tao biết đại ca của tụi mình cũng thích Madi"
Nó bỏ tay ra, cười ma mãnh.
Thằng Exdi có vẻ shock, mắt mở to nhìn con bạn rồi liếc thằng đại ca đang đi cùng mấy em xinh tươi ở phía sau, "Thật á?"
Tưởng nó thông minh lắm, hóa ra ngu như bò, con Liên cũng biết mà nó không
biết. Haizz...
"Cái đó là động lực, không phải là vật cản! mày khuyên nó như trâu khuyên bò
ấy!", tôi đập cái bốp vào trán con Liên, giảng giải, "Càng nhiều thằng
thích Madi thì nó càng phải cố giành cho bằng được! hiểu không 2 em não
yếu?"
"Đau!!!", con Liên gào lên, nhăn nhó nhìn tôi, "giành để huynh đệ tương tàn hả?"
"Kệ nó đi Exdi! Tao ủng hộ mày!", tôi khoác vai thằng Exdi, tuyên bố hùng hồn, "Biết đâu được em í sẽ chọn mày?"
"Mày nói nghe mát tai thế? Tao ứ tin!", nó hất tay tôi ra, lắc đầu cười đểu.
Hơ, nó thông minh bất thình lình à? Biết tôi lừa nó sao? Chúc mừng!
"Nghe lời thằng máu lạnh như mày thà đi nghe cái đầu gối còn hơn!", con Liên
phản tôi, chống nạnh bảo thế, ánh mắt tỏ ra thỏa mãn.
" Tùy thôi, chả biết ai đó đêm khuya còn mò tới nhà tao tâm sự!", tôi dài giọng,
"Mày tin tao sẽ kể hết vụ sến súa đó ra không?"
Cơ bản là con Liên rất khoái tâm sự đêm khuya với tôi, toàn chuyện tào lao tầm
phào của con gái mới kinh chứ, chịu đựng nó đã là một kì tích rồi.
" Đừng mà!!! Hehehe... Tao yêu mày nhất trần gian!", con Liên cười sằng sặc, nhảy tới khoác vai tôi cầu hòa.
Suýt chút nữa tôi đã cho nó 1 đạp nếu thằng Nodi không đi tới hỏi:"Tối nay đua xe hả Assa?"
"Ừm, đại ca muốn chơi hở?", tôi ngó thằng đó, đồng thời nhìn lướt qua một lượt
mấy em đang đứng vây quanh nó. Vâng, mấy em đó đang nhìn tôi bằng ánh mắt
sáng rỡ như bắt được vàng hay kim cương gì đó.
Cơ bản là nếu nói về cái ngoại hình thì tôi đáng để nhìn hơn thằng đại ca, nếu các
bạn nghĩ tôi không chém gió. Thông thường thì tụi con gái lần đầu tiên sẽ nhìn
tôi với ánh mắt ngưỡng mộ và thích thú, nhưng về sau sẽ là sự...
" Có thể, tối nay tao rảnh, mày chơi không?", Nodi cắt ngang dòng suy nghĩ đầy tự sướng của tôi, ánh mắt lộ rõ sự hứng thú.
Yes, và tao thì biết chắc là mày dại gái hơn cả thằng Exdi.
"Chơi chứ, vụ hay thế sao thiếu tao hả đại ca?", tôi cười, không nỡ làm phụt tắt sự hưng phấn của nó.
Cả lũ vừa đi xuống sân vừa nói chuyện bá láp, con Liên cứ thao thao bất tuyệt,
nhảy qua nhảy lại làm tôi phát ớn. Và để tránh bị loạn thị, tôi nhìn ra ngắm cảnh
trường. Buổi chiều đẹp tuyệt với những vệt nắng màu cam trải dài trên bầu trời.
Cái sắc cam đó mang một sự ám ảnh và huyễn hoặc khó tả, như muốn trêu đùa vậy.
Mẹ tôi thích màu cam lắm, thường hay mua những đồ vật màu cam, khi nào cao
hứng thì sẽ mua cho tôi những thứ nhỏ nhỏ dễ thương cũng màu cam nốt.
Đừng có nói là sến, vì đó là hồi tôi còn bé, được sống bên mẹ. Còn giờ
thì cái cảm xúc day dứt về ký ức đẹp đẽ đó đã tiêu biến tự đời tám hoánh nào rồi. Con của mẹ giờ đã ít nhiều đổi thay, và trở thành cái thể loại gì không biết. Ai bảo mẹ bỏ đi làm gì?
Thôi không nghĩ nữa, dây thần kinh buồn bị đứt phựt rồi còn đâu. Cơ bản là cái
trường chuyên của tôi đẹp lắm lắm, nhuốm một màu đỏ rực rỡ với nhiều dãy
phòng học dài tít tắp mà con Liên hay bảo là đứng 1 mình nhìn từ đầu này tới đầu kia thấy sợ ma lắm. Con điên! Ma thì vui chứ sao? Nhất là ma
cây ấy, cây xanh um và mát mẻ, nhiều gió nữa, sướng thôi rồi.
Cơ mà đang ngắm cảnh ngon lành thì 1 cái cảnh khá là thân mật đập vào
mắt bọn tôi, và cái cảnh đó cũng làm cái lũ trời vật đi bên cạnh phải im lặng nhìn.
Haizz, tình hình là có 4 đứa lớp 10 đang đứng ở chỗ dãy phòng thí
nghiệm, không cách chỗ chúng tôi bao xa, mà 1 nam 1 nữ trong số đó đang
ôm nhau rất chi là tình cảm. Bọn đó là Ladykiller, và chính xác là con
bé Madi đang đứng khóc huhu, còn thằng cả gan ôm nó dỗ dành là thằng
Godi. 2 thằng còn lại là Bảo và Quang thì đứng vỗ vai con bé an ủi này
nọ, vẻ khổ tâm lắm. Con bé này khóc gì mà dai kinh vậy? còn gây ra cảnh
dễ hiểu lầm cho thằng hotboy khốn kiếp Godi nữa chứ. Cơ bản là thằng này lắm bồ lắm, thác loạn kinh khủng luôn ấy. Nhưng nói về quan hệ của nó
phức tạp lắm...
Hề, cơ bản là tụi nhìn thấy cảnh đó, một số sôi gan, một số ngứa mắt và
một số tò mò... Còn tôi thì có cảm giác bị ai đấm ấy, khốn kiếp!