Lâu Đồng Đồng gởi thư cho Văn Hàn, hỏi hắn là tình hình thế nào.
『 phu thê 』 Lục Đồng: “Sư phụ, các anh nói gì thế?”
『 phu thê 』 Dịch Thủy Thanh Hàn: “Anh muốn đoạt vũ khí của nhi tử trở về. ~ “
Trên đỉnh núi Ngọc Phong Lân có một sòng bạc, có thể tùy ý vật phẩm đánh
cuộc, hệ thống sẽ phân định thắng thua, làm ra phán quyết. Bọn họ là
muốn đánh cuộc như thế nào? Lâu Đồng Đồng hỏi hắn, hắn cũng không nói,
kêu nàng đi xem là tốt rồi.
『 thế giới 』 Khán, Hữu Hôi Ky: Mở đánh cuộc a. . .
『 thế giới 』 Màu đen sát thủ: thế nào không trực tiếp đánh nhau?
『 thế giới 』 Khán, Hữu Hôi Ky: Sao cái này cũng không hiểu. Đánh cuộc có
rất nhiều lựa chọn, có thể đấu cờ, có thể đấu trí, đấu lực, hoặc đồng
thời chọn hết, bọn họ muốn chơi kích thích.
『 thế giới 』 Phù Bình: Trí lực là cái gì?
『 thế giới 』 Khán, Hữu Hôi Ky: Đề mục làm người ta đau đầu tương tự như
khi thi vào trường đại học. Nếu chọn quyết đấu, chỉ có thể so sánh trang bị, thao tác, đánh cuộc chính là toàn bộ phương vị PK. Bất kể chơi cờ
hay là đấu trí các loại, cũng phải rất thông minh. Đấu vũ lực thì lại
giống như PK bình thường. Ta nhớ kỹ có thể chọn trạng thái mãn cấp để
luận võ, như cuộc thi đấu lấn trước, cái này là so sánh thao tác. Có một loại khác là hiệp chế, so sánh trang bị, kỹ năng tu luyện, cũng chính
là so sánh nhà ai nhiều tiền hơn.
『 thế giới 』Niệu Bất Thấp: Đến đây, đặt cửa, đặt cửa, Dịch Thủy Thanh Hàn là 1, Hà Xử Bất Thính Phong là 2.
『 thế giới 』 Hắc Báo: 2!
『 thế giới 』 Phù Bình: 1
『 thế giới 』 Lâu Thượng Hữu Nhân fan: 1
『 thế giới 』 Thịnh Thế Thiên Hạ: 1
『 thế giới 』 Ngưng Ngưng Ninh: 1
. . .
Dĩ nhiên, người đặt cho Hà Xử Bất Thính Phong cũng rất nhiều, Lâu Đồng
Đồng hỏi Văn Hàn chọn loại đánh cuộc gì, hắn nói còn chưa xác định.
Dịch Thủy Thanh Hàn: “Không có chuyện gì, tin tưởng anh.”
Lục Đồng: “Nhưng cái thể loại này cũng phải có một chút vận khí. . .”
Dịch Thủy Thanh Hàn: “Ngô, nếu chọn vũ lực và hiệp chế, hắn không thắng được anh. Đánh cuộc chơi cờ, cờ tướng, cờ vây, cờ năm quân, cả ba anh đều
biết một chút. Còn trọn trí lực nha, những thứ đề mục kia trên diễn đàn
cũng có nói, anh có xem qua, nghĩ cũng thắng không khó khăn lắm. “
Lục Đồng: “Nói không chừng hắn cũng xem qua diễn đàn đi?”
Dịch Thủy Thanh Hàn: “Kỳ thực trong sòng bạc có một cái BUG, mấy ngày hôm
trước anh còn cùng người khác chơi. Đồng Đồng, tin tưởng phu quân của em ~ “
Lục Đồng: “. . .”
Thực ra căn bản cũng không có BUG
gì, Văn Hàn thuần túy là muốn cho nàng an lòng. Cho dù thua cũng không
phải là cái chuyện gì nghiêm trọng lắm, thắng bại là chuyện thường của
binh gia, trò chơi mà thôi. Thần khí nha, nhất định phải đoạt về.
Lục Đồng đi tới đỉnh núi Ngọc Phong Lân, phía trên có một số ngoạn gia đã ở đó. Mây mù mưa lất phất, Dịch Thủy Thanh Hàn đeo một thanh kiếm đứng ở
ngoài miếu trên đỉnh núi, làm cho Lâu Đồng Đồng có cảm giác hắn muốn
xuất gia làm hòa thượng. . .
Lục Đồng từ phía sau ôm lấy hắn, nói: “Sư phụ.”
Trên kênh thế giới nghị luận vẫn đang tiếp tục, tiểu Đoàn cầm lấy một cái
mứt quả tò mò nhìn ngôi miếu. Một nhà ba người, Lâu Đồng Đồng cười lên,
lại bắt đầu chụp lưu niệm.
Dịch Thủy Thanh Hàn: “( than thở ) ai.”
Lục Đồng: “Nếu không chúng ta đừng đánh cuộc, cùng đi hẹn hò đi.”
Dịch Thủy Thanh Hàn: “Đánh cuộc xong, em muốn đi chơi chỗ nào?”
Lục Đồng: “Cũng không có chỗ nào đặc biệt muốn đi, cùng nhau đi dạo một chút được không?”
Dịch Thủy Thanh Hàn: “Được, đợi sau khi logout anh sẽ gọi điện thoại di động cho em.”
Mười phút rất mau tới, Lục Đồng mang theo nhi tử tiến vào khu quan sát của
sòng bạc. Tới xem ngoạn gia rất nhiều, khu quan sát mọi người bàn tán
sôi nổi.
Mỹ Diễm Kiều Hoa: “Ơ, ta nhìn thấy hoa khôi!”
Ta Thích Mỹ Nữ: “( nước miếng ) hoa khôi, hoa khôi ta yêu ngươi! Cưới ta được không? Cân nhắc ta một chút oa oa!”
『 thế giới 』 hệ thống, ngoạn gia Dịch Thủy Thanh Hàn cùng Hà Xử Bất Thính Phong tiến vào sòng bạc trên Ngọc Phong Lâm, đánh cuộc bắt đầu. Toàn bộ ba ván, ván đầu tiên là đấu trí, ván thứ hai là chơi cờ, ván thứ ba là
đấu võ. Người thua đồng ý “Tự hủy diệt một nửa cấp số, giao ra một vũ
khí”, “Vũ khí” song phương đã giao cho sòng bạc Dương Hổ, Vì Dương Hổ sẽ làm trọng tài phân định kết quả. Ván dầu tiên sau 1 phút nữa bắt đầu,
xin chuẩn bị sẵn sàng.
『 thế giới 』 Lâu Thượng Hữu Nhân: muội phu, ngươi mà thua thì đừng tới gặp muội muội của ta ~
『 thế giới 』 Phù Bình: Thần tượng ngươi không thể như vậy! Phá hư hạnh phúc của muội muội là sai lầm! !
『 thế giới 』 Dịch Thủy Thanh Hàn: lão bà, nếu anh chết đi, anh sẽ tại địa phủ nơi canh gác luân hồi đợi em. Em có ghét bỏ anh không? Nếu không
chê, hãy cho phép anh tiếp tục che chở cho em cả đời.
『 thế giới 』 Lâu Thượng Hữu Nhân: ( lật bàn ) ngươi đừng có kịch như vậy được không. . .
『 thế giới 』 Lục Đồng: ( mồ hôi lạnh ) không chê, em sẽ ở cổng luân hồi chờ anh.
Lâu Đồng Đồng 囧囧, sư phụ thế nào đột nhiên lại kịch như vậy, thật không
giống như phong cách ngày thường của hắn, dường như cố ý muốn khoe
khoang với ai. . .
Sau khi phong bế sòng bạc, Hà Xử Bất Thính
Phong yên lặng đứng tại nguyên chỗ, kênh tư hàn huyên chỉ có Hắc Báo và
vài huynh đệ ở ủng hộ hắn, nhìn lời nói của họ trên kênh thế giới, cho
dù hắn có thắng đánh cuộc, vẫn là thua. Bất kể hắn có bao nhiêu sáng
chói, thắng được cỡ nào vinh quang nàng cũng sẽ không nhìn mình thêm một cái. Nếu như mình là Dịch Thủy Thanh Hàn, có khả năng làm cho nàng vui
sướng như bây giờ hay không? Hà Thư thở dài một hơi, chờ đợi ván đầu
tiên bắt đầu.
Đề mục thi đấu trí lực rất rộng, mỗi đề đều có thời hạn trả lời, để có thể phòng ngừa ăn gian, người chơi khác không thể
gửi thư cho người đang thi đấu, kênh tư hàn huyên của hai bọn họ cũng bị đóng kín.
Một số đề mục Văn Hàn đã ở diễn đàn xem, nếu hắn có
thể thay thế giáo sư đại học D làm giám khảo, đã nói rõ hắn có chút tài
nghệ, ván đầu tiên hắn không có chút áp lực nào.
Kỳ thực vừa bắt
đầu cùng Hà Xử Bất Thính Phong đàm phán, Văn Hàn cũng không nghĩ sẽ giải quyết đơn giản. Nghe Tiểu Vũ nói Hà Thư dây dưa Đồng Đồng đã lâu rồi,
trong trò chơi Hà Xử Bất Thính Phong lại cùng Tư Thất Thất ly hôn, bất
kể hắn có phải hay muốn lôi kéo lão bà nhà mình, Văn Hàn vẫn thấy khó
chịu. Cho nên Văn Hàn đưa ra đề nghị vào sòng bạc, hậu quả thua cuộc so
với những phướng thức khác lớn hơn, luận võ cấp bị rớt quá ít, không đủ
kích thích, sòng bạc là nơi có thể tùy ý định ra tiền đánh cuộc, ví dụ
như bị rớt mười mấy cấp chẳng hạn . .
Dĩ nhiên, có lẽ có người sẽ nói, chính mình từ từ đem hắn giết chết mấy cấp, chẳng phải là rất
thoải mái sao. Nhưng là các ngươi hãy suy nghĩ một chút, như vậy sẽ mất
rất nhiều thời gian, còn không bằng cùng lão bà đi dạo ngắm phong cảnh,
làm nhiệm vụ phu thê còn thoải mái hơn.
Ván đầu tiên kết quả đi
ra, Văn Hàn ngẩn người, có thật khôi hài như vậy không, có 20 câu, hắn
đạt được 19, Hà Xử Bất Thính Phong 5.
. . . Đánh giá cao đối thủ sao?
Được rồi, Hà Thư là sinh viên khoa học tự nhiên, hắn bi kịch rút được rất nhiều đề mục phương diện văn khoa.
Hà Thư cũng đang rất khó xử, vì sao để mục hắn rút được cùng đề mục của
Dịch Thủy Thanh Hàn không giống nhau? ! GM ngươi đang ở đây chơi hắn
sao. . .
Kết quả đi ra, đề mục song phương bị công khai, được
rồi, đề mục Dịch Thủy Thanh Hàn rút được càng thêm làm người ta đau đầu. Bởi vì có thời hạn, tính toán đề phải có cường đại khả năng, hắn làm
sai có một để thật vô cùng biến thái.
『 thế giới 』 Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá: xuất sắc, chỉ sai một câu.
『 thế giới 』 Phù Bình: ( sao mắt ) phó bang chúng ta thật là lợi hại!
…..
Lâu Đồng Đồng hai con mắt phát sáng ngây ngất nhìn Văn Hàn, ánh đèn xe
ngoài đường chiếu vào khuôn mặt nghiêng nghiêng của hắn, quanh người hắn giống như có một vầng sáng bao quanh, ánh sáng đó từ khi hắn bước xuống võ đài bây giờ vẫn không biến mất.
“Đẹp trai sao?” Hắn câu thần, ánh mắt cũng nhiễm nụ cười.
Lâu Đồng Đồng nhìn trời: “Không có nhìn ra.”
“Như vậy a. . .” Hắn dựa sát vào nàng, hai tay nâng khuôn mặt của nàng, hôn
lên ánh mắt của nàng, lại nói: “Thật sự không đẹp trai? Sao thấy Đồng
Đồng của anh si mê như vậy.”
“Anh mức chứng bệnh vương tử sao? Hoặc là chứng tự luyến?” Lâu Đồng Đồng cười đẩy ra hắn.
“Anh không có bệnh vương tử, anh là có bệnh tương tư.” Hắn nghiêm nghị.
Mấy ngày qua Lâu Đồng Đồng bận rộn thi học kỳ, Văn Hàn cũng bận đến công ty thực tập, sau khi hắn tốt nghiệp trực tiếp tiến vào công ty nhà mình,
thời gian gặp mặt của hai người càng lúc càng ít. Khi đánh cuộc kết
thúc, Văn Hàn liền gọi điện thoại cho nàng, hẹn nàng đi ra gặp mặt.
Xe taxi dừng ở trước một quán ba, Lâu Đồng Đồng hỏi: “Sao lại tới chỗ này?”
Văn Hàn thanh toán tiền xe, nói: “Hôm nay anh có một người bạn sinh nhật,
hắn mới vừa rồi đột nhiên gọi điện thoại nói ở chỗ này làm party. Vào đi thôi.”
Lâu Đồng Đồng là cô gái ngoan ngoãn rất ít khi đến quán
ba, nơi này ánh đèn mập mờ, rượu tràn cốc, làm cho nàng có chút khẩn
trương.
Văn Hàn nắm tay nàng, ở bên tai nàng nói nhỏ: “Có thể em
không biết người nào ở đây, nhưng không sao, ngồi bên cạnh anh là tốt
rồi, không cần cố ý biểu đạt.”
Lâu Đồng Đồng gật đầu, nói: “Bạn anh làm sinh nhật là nam hay nữ?”
“Nam. Con người hắn không tệ, không có khuyết điểm lớn gì, khuyết điểm lớn
nhất chính là đặc biệt thích nhìn mỹ nữ, bất kể hắn nói lung tung cái
gì, em cũng đừng tin hắn là được.”
“Vâng.”
Người trong
phòng nhìn thấy bọn họ, cười đùa vài câu, Lâu Đồng Đồng đi theo Văn Hàn ở góc ngồi xuống, ánh mắt của nàng lược lược đảo qua, nhìn thấy Chu Tư
Thất.
Chu Tư Thất cũng nhìn nàng một cái, quay đầu cười cười với Chúc Cửu, nói: “Cửu Thiểu, sinh nhật vui vẻ.”
Chúc Cửu chính là phú nhị đại đang theo đuổi Chu Tư Thất, mọi người quen
biết hắn đều gọi hắn là Cửu Thiểu, người thừa kế tập đoàn lớn, hiển
nhiên là một thiếu gia có đẳng cấp.
Chúc Cửu thật cao hứng, tiến tới nàng bên tai nói nhỏ vài câu, trên mặt lộ vẻ vô cùng háo sắc. Chu Tư Thất cười nhạt, gật đầu.
“Mỹ nữ xin chào, ngươi có bạn trai chưa?” Chúc Cửu hướng mị nhãn vào Lâu Đồng Đồng, giọng nói ngả ngớn.
“Ách, xin chào, ta có rồi.”
Văn Hàn lạnh lùng liếc hắn, nói: “Cửu Thiểu, biết tại sao ngươi vẫn độc
thân? Ngươi ánh mắt không tốt. Luôn nhìn người của người khác, người của mình cũng muốn bỏ chạy.”
“Ha ha, Văn Hàn chúng ta đánh cuộc đi, nếu tối nay Chu Tư Thất chấp nhận ta, ngươi ở nơi này trần truồng chạy một vòng.”
“Nếu ngươi thua?”
“Ta trần truồng chạy một vòng?”
“Ngô, tật xấu của ngươi vẫn không bỏ a, chúng ta học chung từ tiểu học, ngươi đã thua bao nhiều lần tự nhớ lại đi, ta cũng đã nhìn chán rồi. “
“. . . Ta sai lầm rồi, đừng nhắc lại chuyện này nữa, các người chơi vui vẻ nhé, xin lỗi không tiếp được!” Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, Chúc Cửu
chạy trối chết, quả nhiên chọc ai cũng không thể chọc Văn Hàn.
Chúc Cửu cười ha hả cắt bánh ngọt, mở rượu, vẫn thật nghiêm túc hỏi Chu Tư
Thất một câu, có nguyện ý hay không làm bạn gái của hắn. Kết quả Chu Tư
Thất chỉ mỉm cười, không trả lời, Chúc Cửu ôm chầm nàng hôn một cái,
không nói chính là chấp nhận.
Tan cuộc kết thúc, Lâu Đồng Đồng ăn rất nhiều đồ, cảm thấy có chút khó chống đỡ, còn muốn chạy đi. Văn Hàn
thừa dịp khuất tầm mắt của mọi người, trộm hôn nàng một cái, còn nói bên tai Lâu Đồng Đồng: “Lão bà, anh nếm vị chocola trên môi em một chút.”
“Lần sau em ăn tỏi.” Lâu Đồng Đồng nhe răng.
“Đồng cam cộng khổ, anh sẽ không chê em.”
Hai người vẫn còn đang tán tỉnh lẫn nhau, Chu Tư Thất quan sát bọn họ từ
đầu đến cuối, trong lúc vô tình đi tới, thật vất vả đợi được Văn Hàn
nhìn thấy nàng, cười cười, nói: “Xin chào, ta gọi là Chu Tư Thất.”
“Xin chào, Văn Hàn.”
“Ta có đi nhìn đánh cuộc, rất tuyệt, ngươi vẫn luôn lợi hại như thế, thắng được rất đẹp. Ừ, ta là Tư Thất Thất.”
Văn Hàn cũng không kinh ngạc, khẽ mỉm cười, nói: “Cám ơn.”
Chu Tư Thất nói đánh cuộc, đương nhiên là trong trò chơi Dịch Thủy Thanh
Hàn cùng Hà Xử Bất Thính Phong đánh cuộc. Trên kênh thế giới lại không
ngừng bàn luận về động thái đánh cuộc, trong ngày thường thu trang bị,
tìm người làm nhiệm vụ, xoát phó bản cũng thật là ít ỏi, các ngoạn gia
đều chạy đi vây xem. Tiền đánh cuộc lớn như vậy, người thua bị mất một
nửa cấp, từ mãn cấp rớt xuống 75 cấp, không phải chỉ một câu là có thể
hình dung. . .