Sư Phụ, Không Cần A

Chương 65: Chương 65: Còn chưa đủ ẩm ướt a




Tam ca dứt lời liền xoay người rời đi, bước tới cạnh bàn. Ta nhắm mắt vô lực ghé vào giường, gắt gao cắn môi, không cho chính mình bật khóc. Sống không được, chết cũng không xong, nguyên lai đây mới là chuyện thống khổ nhất. Bên tai không ngừng truyền đến thanh âm va chạm leng keng, hẳn là Tam ca đang chuẩn bị dụng cụ để xăm hình gì đó.

Một lát sau, tiếng bước chân càng ngày càng to. Trên người ta, tóc gáy cơ hồ dựng đứng, trái tim cuồng loạn đập bang bang. Thân thể bị tra tấn không thể động giống như sơn dương trắng noãn trần trụi nằm trên bàn mổ chờ đợi đồ tể và dao nhỏ. Một chén nước xẹt một chút hắt thẳng lên lưng, địa phương nóng rực bỗng nhiên lạnh lẽo, thân thể không tự chủ giãy giụa, khiến cho vòng sắt càng siết chặt hơn.

Hương thơm nồng hơn rượu xông vào mũi, một động tác liền hao hết sức lực còn lại của ta, lập tức liền ghé vào tháp thở dốc liên tục. Một đôi bàn tay to thô ráp không ngừng vuốt phẳng, xoa nắn, nhéo, một đường chạy dọc đến mông. Lúc này đây ta ngay cả ngón tay đều nâng không nổi, lại càng không muốn phản kháng. Rượu dịch lạnh lẽo dưới động tác xoa nắn của bàn tay to xoa dần trở nên nóng rực, dọc theo lưng trần chảy xuống dưới, còn có một chút bị đổ lên tuyết đồn, lăn dài trên nơi cong cong ấy, trải qua cúc huyệt, chảy tới hoa huyệt rộng mở.

Ta dùng hết chút khí lực cuối cùng gắt gao khép hai chân, bị một đôi bàn tay thô bạo kéo ra. Một ngón tay dọc theo chất lỏng trượt xuống dưới, cuối cùng dừng lại phía trên hai phiến hoa nhỏ nhắm chặt. Ngón tay từ tâm đóa hoa rồi lần mò từng chút một, đem chất lỏng lạnh lẽo lại nóng rực dẫn vào tối mềm mại địa phương.

“A…” Rượu dường như được trộn lẫn với kali nitrat, giống như lửa nóng, đem tiểu huyệt nơi đó thiêu đốt đau đớn khó nhịn. Hai cánh hoa bị ngón tay kéo ra, một cái gì đó lạnh lẽo mềm mại để ngay lên hoa huyệt. “Ngươi đang làm cái gì?” Ta cổ họng khàn khàn nức nở, hai chân sống chết cố khép lại.

“Ba” kiều mông bị đại chưởng hung hăng phát một nhát, đau đớn khiến ta hút một ngụm khí. “Thành thật một chút, sẽ ăn ít đau khổ hơn.” Tam ca thanh âm lạnh lùng vang lên từ phía sau, lập tức liền có gì đó mềm nhũn tiến vào tiểu huyệt. “Lỗ nhỏ mở ra chút…” Tam ca vuốt mông ta cùng bắp đùi thon gọn, thanh âm ba ba không dứt, ta cắn chặt môi, một cỗ hương vị tinh hàm (tanh+mặn) lan tràn khoang miệng.

“A!” Cái kia không để ý tiểu huyệt non nớt, thế nhưng cố gắng chui voà. Loại cảm giác này… Là bút lông, Tam ca đem đầu bút lông cắm vào tiểu huyệt khô ráo! Sợi lông cứng rắn vô tình cắm vào địa phương mềm nhất, còn bởi vì tốc độ khá nhanh thịt huyệt không ngừng bị đè ép. “Làm thế này để chuẩn bị vẽ hình xăm, vẽ tranh phải dùng thuốc màu, Tê Nhi sợ là đã biết ta muốn làm gì đi!”

Muốn ta chứa bút lông trong tiểu huyệt đến khi chảy ra mật dịch sao, muốn dưới tình huống như vậy hạ thân xuất mật dịch mới có thể sao? Ta làm không được! “Ngươi đừng mong có thể thoát khỏi, đến thời điểm ẩm ướt, Tam ca mới có thể giúp ngươi vẽ tranh.”

“Ngươi… Nha!” Tam ca tàn nhẫn đâm bút lông khô ráo vào tiểu huyệt! Những sợi lông to nhọn nhọn đâm vào theo bốn phương tám hướng tới tiểu huyệt thịt mềm mại, lại nhắm ngay chính giữa hoa tâm, hung hăng sáp đến tận cùng. “Ẩm ướt sao?” Tiểu huyệt bị châm chọt đến nghiêng trời lệch đất, đau đớn lâm râm khiến ta cảm giác như chết đi sống lại, thân thể đổ một tầng mồ hôi.

Nhưng nơi đó còn chưa ẩm ướt. Tam ca dùng một ngón tay liền tìm được trân châu phía dưới, thong thả trêu chọc. Toàn bộ thân thể bị tra tấn cơ hồ muốn nhũn ra, làm gì đều đau, mặc dù như vậy, thời điểm trân châu bị xoa nắn vặn vẹo, vẫn có cảm giác (!!!). Chẳng lẽ, ta là người dâm đãng như thế sao? Ta cắn môi, nuốt xuống âm thanh ngâm nga trực trào nơi cổ họng, nhưng bàn tay to nâng một chân lên, lấy ngón tay chai sần nhào nặn trân châu, ta cuối cùng nhịn không được thê lương kêu lên.

Đó là cảm giác gì a, chỗ mẫn cảm nhất, đau đớn trí mạng như thế lại khơi dậy dục vọng cơ thể, một cỗ lăng lệ khoái cảm giống như thanh kiếm xuyên thấu thân thể, ta cuối cùng nhịn không được rên rỉ thành tiếng, kẹp lấy bút lông, tiểu huyệt trào ra chất lỏng dâm đãng.

“Ngươi thật sự… quá dâm đãng a!” Tam ca bật cười, ngón tay ly khai trân châu sưng đỏ, sau đó cầm lấy bút lông “Phốc” một tiếng đem nó rút ra. Bút lông vừa rời khỏi huyệt đạo, dâm dịch liền rơi ra ngoài, rơi xuống mông và đùi ta. Kiều đồn lại bị nâng lên cao, ta không thèm rên rỉ một tiếng, lập tức lại được buông tha, ngã lên tháp. “Làm sao đây, vẫn là không đủ ẩm ướt a...” Tam ca trầm ngâm, trong tay bút lông ướt át lại đâm sâu vào thân thể. “Không, không cần…“

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.