Sư Phụ, Không Cần A

Chương 6: Chương 6: Sư phụ, không cần như vậy luyện công nha 4( hạn, Cao H, ngược )




“Tê Nhi quả nhiên là cái tiểu Lãng hóa a, ngươi xem này, khỏa anh đào mới nhét vào một nửa, thế nhưng tiểu huyệt lại đem một nửa còn lại hấp phi thường chặt chẽ! Thật dâm đãng!”, Ôn Nhai sư phụ giống như vô cùng vừa lòng, “Tiểu Tê Nhi cũng muốn nhìn một chút đi… Chờ ngươi ăn được mười khỏa anh đào, sư phụ liền thưởng cho ngươi.”

“Ô ô ô” nghe được lời sư phụ nói, ta bị dọa ngây người, tiểu huyệt còn muốn ăn nhiều anh đào như vậy sao? Địa phương nhỏ hẹp sao có thể chứa nhiều như vậy? Sẽ bị tắc đến hư mất! Nhưng miệng còn ngậm thật nhiều anh đào, ta cố gắng nhai nuốt, mong nhanh một chút nói ra điều mình nghĩ.

“Tiểu dâm phụ, miệng hàm chứa này nọ đều ăn không vô, tiểu huyệt còn ăn, trong còn cắm ngọc bổng lớn như vậy, quả thực là nhiễu loạn!” ánh mắt sư phụ Ôn Ly giống như muốn một ngụm đem ta ăn hết, khóe miệng khẽ nhếch, “Sư phụ giúp ngươi.”

Nha! Sư phụ Ôn Ly dùng hai ngón tay chọc cái miệng nhỏ nhắn. Miệng vốn bị nhồi anh đào, hắn chọc khuấy khiến cái miệng càng thêm căng phồng.

“Tê Nhi”, Ôn Nhai sư phụ từ giữa hai chân ngẩng đầu lên, hơi hơi nhếch bạc môi cười nhẹ, “Nhớ kỹ lời nói của ta, nuốt hết toàn bộ anh đào đi, ân?” A a a, Ôn Ly sư phụ thế nhưng rút ra chọc vào cái miệng nhỏ nhắn của ta, ta gắt gao nghiền nát anh đào, sợ phun ra sẽ bị trừng phạt, nhưng ngón tay thon dài luôn luôn ngọ nguậy, ta chỉ có thể hết sức hàm chứa nó

“A… Tiểu tao hóa, cái miệng nhỏ nhắn chứa được nhiều như vậy, đầu lưỡi còn liều mạng liếm loạn, thật muốn lập tức sáp chết ngươi!” Ôn Ly sư phụ không ngừng rút ra chọc vào ngón tay, anh đào ở trong miệng đã muốn bị hắn sáp nát, nước đỏ tươi theo khóe miệng chảy xuống, miệng ta đã bị sáp đến mỏi nhừ. A! Tiểu huyệt lại bị nhét vào một viên anh đào. “Nữ nhi ngoan, nhìn tiểu huyệt của ngươi kìa, anh đào bỏ vào liền bị giáp nát, quả thực là cực phẩm a”, vừa nói lại vừa nhét thêm vào một quả nữa. Không cần a, tiểu huyệt hảo trướng hảo lạnh, sư phụ vì sao còn muốn đút, nha! Lại một viên, a a a… Cúc hoa bao hàm ngọc bổng thế nhưng nhúc nhích, rất ngứa, toàn thân đều bắt đầu ngứa.

“Thế nào, sư phụ sai người làm ngọc bổng cho ngươi thích không? Ngươi xem, nó cảm nhận được dục vọng của ngươi, chính mình mà bắt đầu động, dục vọng càng sâu, động càng nhanh, chính ngươi nhìn xem, chính mình rốt cuộc như thế nào.” Ôn Nhai sư phụ còn tiếp tục nhét anh đào trong tiểu huyệt, sắp trướng chết! Ôn Ly sư phụ liều mạng ở cái miệng nhỏ nhắn rút ra chọc vào ngón tay. Cúc hoa cùng đại ngọc bổng càng lúc càng nhanh rút ra chọc vào, dục vọng mãnh liệt dần dần tràn ngập toàn thân ta. Muốn càng điền càng mãn*, muốn bị hung hăng cắm vào, muốn thét chói tai khi tới cao trào, cái khát vọng này đã đến thì không có cách nào khắc chế!

*: càng được lấp đầy càng thỏa mãn.

“A, nữ nhi ngoan, tiểu huyệt ăn nhiều anh đào như vậy! Thật xinh đẹp, tiểu huyệt phình to như vậy, dâm thủy chảy ra đều là màu đỏ, giỏi quá! Sư phụ thưởng cho ngươi.”

Ôn Nhai sư phụ đi đến ngăn tủ, ấn một cái, “Ca tra” vài tiếng qua đi, trong phòng bỗng dưng xuất hiện thật nhiều gương đồng, quây chung quanh tháp đen, có ở tứ phía, a! Trên đỉnh đầu cũng có một cái, ta xem gương phía trên đỉnh đầu, bên trong gương có một cô nương nhỏ nhắn, cái miệng bị ngón tay nam nhân rút ra chọc vào, nước màu đỏ theo khóe miệng uốn lượn chảy xuống, trên mặt, trên cổ, trên vai nơi nơi đều là nước màu đỏ, dâm mỹ đến cực điểm. Một cái ngọc thạch thật lớn ở giữa hai chân nàng nhìn rất kích thích.

A… Thật phóng đãng, người này là ta sao? “Ân, ân… A…” Miệng đầy anh đào đã muốn đều đảo đến nát vụn, nước chảy ra thật nhiều, chỉ còn lại ngón tay của sư phụ Ôn Ly không ngừng rút ra chọc vào, ta bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng. Ôn Nhai sư phụ đi đến chân ta, lập tức đem đùi phải nâng lên.

“Nữ nhi ngoan, mau nhìn nơi này, ngươi tiểu huyệt hàm chứa nhiều anh đào như vậy, xinh đẹp cỡ nào a ” Ta nghiêng mắt, nhìn đến trong gương, chỉ thấy hoa huyệt trắng noãn bị vô số anh đào đỏ sẫm chen chúc, mật dịch dâm mỹ cùng nước anh đào nát bấy không ngừng chảy xuống, một ít đã chảy xuống theo ngọc thạch không ngừng rút ra chọc vào Cúc Hoa .

“A… A…” Ôn Ly sư phụ rút ra chọc vào càng ngày càng thường xuyên, Ngọc Thạch đã muốn nhanh chóng rút ra chọc vào, cả người khô nóng lại khát cầu khó nhịn, ta bức thiết hi vọng tiểu huyệt bị gì đó to lớn, cứng rắn nhồi.

“Muốn… Muốn…” Ta rốt cục nói ra miệng. Sư phụ Ôn Ly rút ngón tay từ trong miệng ra, ta khụ một chút, ánh mắt sương mù mênh mông nhìn sư phụ Ôn Nhai, “Ta nóng quá sư phụ, ta hảo… Muốn.”

Ôn Ly sư phụ buông chân ta xuống, hắn đi vào phía trước tiểu huyệt, lấy tay đè lại trân châu, thong thả xoa nắn, “Nữ nhi ngoan, ngươi muốn cái gì?”

“Ta nghĩ muốn, bị cắm vào đi”.

“Bị ai cắm vào? Nói cho sư phụ, bằng không sư phụ làm sao mà biết ngươi muốn dùng cái gì sáp a?”

Còn dùng sức nhào nặn, “Nha… Bị sư phụ… Cắm vào, hung hăng … Ô ô ô.”

“Muốn sáp đến tê liệt cũng có thể chứ?”

“Ân… Ô ô… Cầu ngươi, sư phụ… Không cần… A…” Sư phụ thế nhưng trực tiếp đem nhục bổng to lớn chen chúc vào tiểu huyệt tràn ngập anh đào, nha nha nha, quá lớn quá thô, không ngừng nghỉ, nhục bổng này nọ đều không chen lọt vào tiểu huyệt, như thế nào còn có thể nhồi sáp như vậy? A, đại nhục bổng hung hăng đẩy chèn ép anh đào, nước theo nhục bổng chảy xuống, anh đào đều bị giáp đến hư!

“A, sư phụ! Vào không được a… không chống đỡ nổi a.” Sư phụ liều mạng đem nhục bổng nhồi vào tiểu huyệt, bên trong càng ngày càng chặt, bụng nhỏ đều bắt đầu trướng to.

“Nha nha nha, sư phụ.”

“Tiểu tao hóa, kêu phụ thân.”

“A, phụ thân! Cái kia, anh đào muốn đi vào nha, phụ thân, tha ta đi, ta mau trướng đến chết… A a…” sư phụ Ôn Nhai ồ ồ thở dốc, hai tay đè tại khố của ta, liều mạng va chạm.

“A!” Trước mắt ánh sáng trắng hiện lên, ta thét chói tai lập tức đến cao trào. Đại nhục bổng hoàn hoàn toàn toàn tiến nhập, tiểu huyệt đầy muốn trướng liệt, tiểu huyệt hung hăng muốn co rút lại, lại bởi vì hoàn toàn chống đỡ, không tài nào cử động nổi, chỉ có thể gắt gao hàm chứa nhục bổng thô to, cả người không ngừng run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.