Ta phát ra âm thanh
khàn khàn, đau đớn trên lưng liên miên không dứt, những giọt máu như
những hạt châu nhỏ xíu chảy ra, không ngừng theo thân thể nhỏ nhắn lăn
lung tung. Mỗi lần kim châm hung hăng xâm nhập da thịt, những tâm tư tản mạn đều biến mất, ta thở dốc từng ngụm từng ngụm một, tưởng sẽ thét
chói tai lại sớm không còn chút khí lực nào. Vai phải cùng xương cốt vừa mới bị hắn dỡ xuống, mỗi một lần ôm thân mình theo bản năng co rúm lại, đều làm cho địa phương bị thương đau giống như đao cắt. Môi dưới sớm bị ta cắn nát, máu đỏ tươi theo cằm chậm rãi chảy xuống cùng mật dịch nhỏ
giọt lên giường. Nguyên lai, trên đời này quả thực có biện pháp khiến ta sống không bằng chết.
Ta hốt hoảng cố gắng kiên nhẫn, tự nhủ với chính mình mọi việc sẽ tốt lên, nhẫn nhịn một chút, nhưng không biết vì sao, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm thân thể mà hắn lại chỉ ra tay với bả vai.
Trong lòng không khỏi cười thầm, như vậy cũng tốt, đau đớn như vậy mới
có thể giữ ta thanh tỉnh ── Lạc Linh Tê, ngươi nếu như không mạnh mẽ
lên, sẽ nhận phải kết cục gì.
Nhưng dần dần, cảm giác trong thân
thể lại thay đổi. Nguyên bản tê dại phía dưới chậm rãi khuếch tán đến
toàn bộ thân thể. Trong nỗi đau đớn khó tả lại nổi lên một góc ngứa ngáy khó chịu. Cảm giác này dần dần ăn mòn thân thể, xâm nhập đến cốt tủy,
giống như có ngàn vạn côn trùng đang cắn ta.
Hậu huyệt và cúc
huyệt chảy ướt đẫm một mảnh, toàn bộ thân thể trống rỗng. Trong miệng
rốt cuộc nhịn không được, phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn. Kia kim châm
sắc nhọn mỗi một lần đâm xuống da thịt non mịn thật giống như giải dược, giảm bớt ma ngứa. Nếu như nói đau đớn nằm trong phạm vi ta có thể chịu
đựng, ma ngứa lại trái ngược hoàn toàn.
Hảo muốn… Rất nhiều rất
nhiều gì đó, cứng rắn cứng rắn mạnh mẽ tiến vào, xâm nhập thân thể, làm
cho ta đau, bổ khuyết địa phương trống rỗng. Cho dù cả người đầy vết
thương cũng không có vấn đề gì, cho dù bị nỗi vô sỉ của hắn làm hỏng rồi cũng không có vấn đề gì. Chỉ cần có thể cho ta thứ gì đó, chỉ cần hiện
tại liền cho ta.
“Lại… Nhiều một ít…” Ta dùng hết toàn lực hô
lên, cũng không biết là muốn hắn tiếp tục tra tấn ta, hay là muốn nhục
bổng cứng rắn hung hăng xỏ xuyên. “Sao vậy? Cái này chịu không nổi?” Hơi thở nam tính của Tam ca phảng phất, tiếng nói trầm thấp làm cho lòng ta rối loạn. Ta giơ tay lên định bắt lấy tay hắn, xiềng xích phần phật
phần phật giữ ta lại, Tam ca đè ta xuống, âm thanh kìm chế nói, “Tiểu
tao hóa, phóng đãng như thế sao? Vừa rồi còn tam trinh Cửu Liệt (tìm đủ
mọi cách) mắng ta, hiện tại đã muốn ta đến phát cuồng sao?”
Ta
lắc lắc đầu, thân mình dưới tình triều cuồng liệt không ngừng run rẩy.
“Đáng tiếc, ta hiện tại không muốn cho ngươi.” Tam ca cúi người thấp
giọng nỉ non bên tai ta một câu, thuận thế dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm
vành tai ngay sau đó đứng dậy. Thân thể bởi vì hơi thở nam nhân và vì bị chạm đến chỗ mẫn cảm run run. Tiểu huyệt gắt gao khép chặt phun ra
lượng lớn chất lỏng, trong lòng giống như lâm vào vực sâu không đáy đầy
hắc ám, hắn muốn tra tấn ta tới khi nào?
“Tê Nhi thật sự càng
ngày càng phóng đãng.” Tam ca trong tay cầm một khối khăn trắng đi tới,
kéo căng hai chân, lấy ngón tay nhẹ nhàng sượt qua hạt châu. “A…” Ta run rẩy, cả người căng cứng, bởi vì nơi tư mật bị đụng vào cao giọng thét
chói tai.
“Ngươi xem, dính như thế.” Ngón tay phải của hắn được
bao phủ bởi một tầng trong suốt chất lỏng, chậm rãi bước đến trước mặt
ta, hắn cúi người đút ngón tay vào miệng ta, dùng sức búng môi dưới đang cắn chặt, vói vào miệng. Một cỗ hương vị dâm mỹ nhất thời tràn ngập
khoang miệng, hắn cọ một vòng quanh đầu lưỡi vô lực, liền nâng cằm ta.
“Nuốt xuống đi, nuốt xuống toàn bộ đi.” Thân thể bởi vì nam nhân đụng
vào kêu gào như dung nham sôi trào, trong miệng nước bọt càng ngày càng
nhiều, cùng với mật dịch đặc sánh không thể khống chế tràn ra từ kẽ môi.
Ta thân thể run run giương mắt nhìn hắn, hắn cũng lẳng lặng nhìn ta, ánh
mắt như toé lửa, cằm bị siết mạnh. Cả người ta lại một lần nữa bị ném
thật mạnh tới nhuyễn tháp. Ta bởi vì nỗi đau đớn tột cùng này kích thích suýt nữa đến cao trào. Đó là một loại hư không không thể chịu đựng được cùng ma ngứa không lý giải nổi, cho dù dùng đau đớn bổ khuyết, đều có
thể tới cao trào.
“Ngươi thích?” Hắn cười nhạo một tiếng tiếp tục động tác vừa rồi. Thân mình nhẹ nhàng rung động. “Muốn ta nhẹ một chút, hay thêm chút sức?” Tam ca chạm vào ta, lòng bàn tay nóng rực khiến da
thịt ta không tự chủ co rúm lại.
“Ngươi là… Ma quỷ.” Ta dịch
người vô lực phun ra vài chữ, lập tức liền ngã nhào lên giường, cố gắng
bình phục hô hấp nhưng dục vọng trong thân thể không ngừng kêu gào.
“Miệng vẫn cứng rắn như thế, thật không ngoan.” Tam ca dứt lời liền lấy
khăn trắng nhẹ nhàng chà sát miệng vết thương trên vai, không ngừng ma
sát làm cho sóng to trong thân thể nhất thời tìm được giải pháp, hạ thân theo hắn ma sát chậm rãi co rút lại. Không cần, hắn cứ như vậy dùng vải bố lau máu cho ta, sẽ làm cho ta cao trào sao? Không thể, ta cắn chặt
sàng đan, trong miệng lại không tự chủ được phát ra một chuỗi âm thanh
nức nở dâm đãng.