Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 21: Chương 21: Chương thứ hai mươi mốt




Đương nhiên, tất cả đều chẳng quan hệ gì với Diệp Trùng, trong mắt Diệp Trùng chỉ có đối thủ trước mặt.

Chiến trường là rừng rậm, loại chiến trường này không hề được sử dụng nhiều, dù sao chiến trường chủ yếu của sư sĩ hiện nay là vũ trụ, dù cho có vào tầng khí quyển thì đại đa số đều lấy không chiến làm chính, đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao quang giáp loại xạ kích trở thành xu hướng chính.

Xạ kích vẫn luôn là điểm yếu của Diệp Trùng, bởi vì từ nhỏ tới lớn, ngay cả với một cây súng hồng ngoại cấp thấp nhất, hắn cũng không hề được tiếp xúc qua trong thực tế. Chính phủ thiên hà Farr đối với việc tiêu hủy vũ khí hư hỏng vô cùng coi trọng, điều này trực tiếp làm cho Diệp Trùng không thể không sống trong thời đại của vũ khí lạnh, đương nhiên, hải tặc vũ trụ cũng không giống lúc trước dùng hành tinh rác như là một hành tinh tiếp tế được.

Huấn luyện ý thức trong tình huống không có sự phản hồi của thân thể, khi đạt tới một trình độ nhất định sẽ không thể tiến bộ thêm, tinh thần và thân thể của con người hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một cũng không được. Kỹ xảo xạ kích của Diệp Trùng chính là đối mặt với tình trạng khó khăn này, cho dù là Mục Thương, đối với vấn đề này cũng chẳng có cách nào.

Vừa nghĩ tới Mục Thương, khóe miệng của Diệp Trùng nhếch lên, cũng không biết tên đó gần đây đang làm gì nữa.

Ai da, lâm địch mà phân tâm là đại kỵ nha, Diệp Trùng liền vội tập trung tinh thần.

Quang giáp Diệp Trùng điều khiển là một Ám ảnh màu tím, Ám ảnh là quang giáp ám sát loại cận chiến, đã đứng vào hàng các quang giáp cao cấp, thân giáp mảnh dẻ, thon dài, chuyển hướng, chạy nhảy trong phạm vi cực kỳ linh hoạt, cao chỉ có 8,5 mét, so với phần lớn quang giáp thấp hơn gần 1,5 m. Trang bị của nó khá là tuyệt diệu, 2 thanh trủy thủ từ trường cường độ cao trong đêm tối ảm đạm vô quang, nó không vô dụng như thanh kiếm trên người Hắc điểu, cũng không chói mắt như trủy thủ laser, trong màn đêm càng làm cho người khác muốn đề phòng cũng không được. Ở hai cổ tay phân biệt có lưỡi dao hình lưỡi liềm dài 30cm, nó được chế tạo bởi hợp kim có độ nén cao, đủ để xé rách phần lớn thân giáp, với lại hai lưỡi dao làm Diệp Trùng thích nhất là ở chỗ trên bề mặt lại phủ lên một lớp sơn màu đen, đề phòng ánh sáng phản chiếu sẽ khiến kẻ địch chú ý. Ở chân cũng trang bị lưỡi dao giống như vậy. Ngoài ra, phía trước chân và tay có những cơ quan nhỏ, có thể bắn ra các lưỡi đao… nhiều đếm không hết, điều này làm cho Diệp Trùng, vốn là kẻ không có khái niệm âm hiểm nhất mà chỉ muốn càng âm hiểm hơn, càng thích thú hơn nữa, nhớ lại lúc đầu mình gắn những gai nhọn lên thân Ôn Ni, khi so với cái đồ chơi này thật là quá mất mặt đi.

Nếu thân giáp cũng là màu đen thì càng hoàn mỹ hơn nữa, Diệp Trùng suy nghĩ.

Quang giáp này cũng là quang giáp ít được quan tâm. Toàn thân Ám ảnh không có bất cứ vũ khí bắn xa nào, điều này đòi hỏi sư sĩ điều khiển nó phải có khả năng cận chiến khá cao, trong thế giới lấy công kích từ xa làm chủ như hiện nay, điều này quyết định số phận bị hắt hủi của nó. Ngoài ra, để tăng cường tính linh hoạt của nó, thân quang giáp bị thiết kế vô cùng yếu ớt, nếu như bị đánh trúng, khả năng chí mệnh cực cao. Ám ảnh tuy rằng trong cự lỵ ngắn lực bạo phát cực mạnh, nhưng do năng lượng mang theo không đủ, khả năng đi xa của nó vô cùng tệ, trong vũ trụ thường xuyên di chuyển mấy mươi vạn dặm như hiện nay mà nói, đây cũng là một trong những nguyên nhân rất nhiều người không muốn dùng nó.

Tinh thông cải tiến quang giáp, Diệp Trùng đương nhiên hiểu rõ những đặc điểm này của Ám ảnh như lòng bàn tay, nhưng hắn không đồng ý, bản thân Ám ảnh là một quang giáp dùng để ám sát, nếu ngươi muốn dùng để một đấu một thì chỉ có thể nói là ngươi dùng sai chiến thuật rồi. Dùng sai chiến thuật, không phát huy thực lực của bản thân quang giáp, ngươi không thể trách quang giáp không tốt.

Quang giáp của đối phương là một quang giáp cải tiến, 8 họng pháo, họng súng kinh người làm cho nó giống như một com nhím đầy gai, hai cái pháo bắn hạt hai nòng 50 vạn cấp, hai cái súng tản quang (giống súng phóng lực công suất cực cao) 20 vạn cấp. Trời ạ! Đây mà là súng sao? Cái này với pháo có gì khác biệt? Còn có 2 súng sóng âm, loại vũ khí sóng âm này có thể bỏ qua vỏ ngoài quang giáp mà trực tiếp phá hoại sự sống trong cơ thể sư sĩ bên trong buồng lái, có thể gây ra những trạng thái choáng váng, buồn nôn… nghiêm trọng, làm rối loạn thao tác của sư sĩ. Họng súng cực ngắn dưới sườn lại làm cho Diệp Trùng kinh sợ, súng bắn tỉa laser Farley, độ chính xác của súng laser vốn cực cao, mà độ chính xác của loại súng bắn tỉa laser này càng làm người nghe sợ hãi, trong vòng 15 dặm (24km), sai số của nó tuyệt đối là trong vòng 0,5mm. Hơn nữa chùm laser bắn ra đủ để xuyên thủng bất cứ quang giáp nào, ngoại trừ vài loại quang giáp đỉnh cấp. Họng súng còn lại là một súng hồng ngoại chỉ 10 vạn cấp, nó có thể hoạt động trong phạm vi rộng, dùng để lấp góc chết của những họng súng kia. Bản thân quang giáp của đối phương cũng cực kỳ quái dị, ừ, hoặc có thể nói là xấu thì thích hợp hơn, từ ngoại hình mà xét thì không khác gì một pháo đài, chỉ là được gắn động cơ nên làm nó có khả năng di động nhất định.

Diệp Trùng cũng hoài nghi rốt cuộc nó có thể được coi là một quang giáp không, đây không phải là một pháo đài hỏa lực trên không sao?

Hơn nữa, nhìn hình dáng to lớn của nó, năng lượng có thể mang theo tuyệt đối gấp mười mấy lần Ám ảnh, đây há không phải là một pháo đài hỏa lực trên không không biết mệt mỏi hay sao? Diệp Trùng không khỏi thầm kêu khổ, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải quang giáp biến thái cực đoan như vậy.

Do địa hình phức tạp, hệ thống tùy ý đưa 2 người vào trong rừng rậm.

Chỉ cần vào trong rừng, hi hi, Diệp Trùng trong lòng cười lạnh không thôi. Một điểm khác của Ám ảnh làm người khác khen ngợi là hệ thống chống truy tìm xuất sắc của nó, mà ở nơi có địa hình phức tạp như trong rừng này, đối phương muốn bắt được bóng của mình lại càng khó khăn hơn.

Diệp Trùng cẩn thận len lỏi trong rừng rậm, không biết rằng lúc này trên đài quan sát là cả một rừng tiếng kinh ngạc.

Theo tiếng tăm của Diệp Trùng mau chóng tăng lên, người xem hắn thi đấu cũng càng ngày càng nhiều, trên khán đài đã đầy nhóc là người. Trên khán đài các màn hình từ những góc độ khác nhau ghi lại từng chi tiết của Diệp Trùng.

Sự kinh ngạc của mọi người là có lý do, tuy rằng Ám ảnh nổi tiếng linh hoạt, nhưng tốc độ của YC trong địa hình phức tạp như vậy mà không hề giảm tí nào, luôn duy trì tốc độ khá cao, giống như một trận gió không gặp chút chướng ngại nào. Điều này làm sao có thể? Tất cả người xem trên khán đài kinh ngạc đến há hốc mồm! Trong rừng rậm cây cối rậm rạp, khắp nơi đều là cành cây, dây leo, dù là đi chậm cũng phải vô cùng cẩn thận.

Kỹ xảo điều khiển thật là khủng bố!

Thật ra, đối với Diệp Trùng mà nói, đây chỉ là kỹ xảo sinh tồn phải có. Rác trong núi rác so với nơi này càng lộn xộn hơn nhiều, mà phần lớn các sinh vật biến dị đó đều sống trong núi rác, muốn bắt được chúng càng cần phải len lỏi tự nhiên trong đống rác hơn chúng, nếu không, vậy thì ngoan ngoãn mà trở về uống thức ăn lỏng hữu cơ giống bùn đó đi! Ngay từ khi Diệp Trùng điều khiển Ôn Ni cũ kỹ thì đã không cần lo lắng vấn đề này rồi, về sau, chỉ tiêu huấn luyện mà Mục đề ra cho Diệp Trùng càng đạt tới con số khủng bố, Diệp Trùng hiện nay trong hoàn cảnh phức tạp như thế này càng giống như cá gặp nước.

Đột nhiên, một loạt tiếng nổ dữ dội từ phía Tây nam truyền tới.

Diệp Trùng khom lưng, giống một con báo ghê-pa (cheetah) linh hoạt im lặng tiến gần phía đó. Động tác này lại làm cho người xem trên khán đài kinh hô một trận.

Diệp Trùng cẩn thận nấp dưới một tán cây rậm rạp của một cây đại thụ, cẩn thận quan sát đối phương.

Đối phương không hề có ý dây dưa với Diệp Trùng trong rừng rậm mà lại trôi nổi trên không, sau đó dùng pháo dẹp sạch khoảng trống phía dưới, tạo nên một khu vực lõm cực lớn, chỉ cần Diệp Trùng vừa bước chân vào khu vực này liền không thể ẩn thân, lập tức nghênh đón hắn không phải là chùm laser đủ để xuyên thủng thân giáp yếu ớt của hắn, mà là pháo đạn dữ dội dồn dập đủ để bắn nát đến một mảnh vụn cũng không chừa.

Lần này Diệp Trùng bị đưa vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.