Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 473: Chương 473: Điềm chẳng lành






Đêm đã về khuya, cả thành phố vẫn đèn đuốc sáng trưng. Thành phố có tên gọi là Minh Âm thành này chỉ là một thành phố cỡ trung bình thường của Hôi cốc, nó không hề có chỗ đặc biệt nào. Nhưng bởi vì nằm ở rìa Hôi cốc, cực kỳ gần vành đai toái tinh tử vong, cho nên nó cũng là một điểm bổ sung để tiến vào vành đai toái tinh tử vong. Không ít sư sĩ đoàn và sư sĩ hội thông qua chỗ này để tiến vào Hôi cốc, cũng chính là mấy sư sĩ từ ngoài tới này, có tác dụng xúc tiến khá lớn cho sự phát triển kinh tế nơi này.

Nhưng gần đây, do sự xuất hiện đột nhiên của Xích vĩ thú mà dẫn tới sự bạo phát của chiến tranh. Mà hành tinh Heiner cách tiền tuyến cực kỳ gần, đã không ngừng có người bắt đầu dời nhà vào sâu Hôi cốc hơn, kinh tế nơi này cũng chịu ảnh hưởng lớn. Nhưng cho dù như vậy, điều mà Diệp Trùng nhìn thấy lúc này vẫn là một cảnh tượng đèn đuốc sáng choang.

Bách Xuyên học phủ cách vị trí hiện giờ của Diệp Trùng không hề xa, có lẽ khoảng ba mươi km. Hắn lựa chọn đi bộ tới trước, như vậy không dễ gây nên sự chú ý của người khác. Trước đó, theo kiến nghị của Thương, hắn đã đổi quần áo, vì điều này, hắn còn đặc ý chạy tới tiệm một chuyến.

Có thể là vừa rồi đã làm sai, Thương hiện giờ biểu hiện cực kỳ thành thật, tích cực, kiểu dáng quần áo hắn chọn cực kỳ phổ cập, nhưng chất liệu màu xám đen ở trong bóng tối có hiệu quả ẩn giấu khá tuyệt.

Lộ trình ba mươi km đối với Diệp Trùng mà nói, không hề coi là xa. Khoảng bốn mươi phút thì hắn đã tới tường vây ngoài Bách Xuyên học phủ. Diệp Trùng đã từ trên mạng mô phỏng mà hiểu được, do nguyên nhân chiến tranh ở tiền tuyến, Bách Xuyên học phủ ra lệnh toàn trường ngừng học. Học phủ rộng lớn trừ bên trong đã trống không, tất cả tòa nhà đều đóng kín.

Theo vị trí trong ký ức, Diệp Trùng lặng lẽ chạy tới phòng thí nghiệm quang giáp.

Trong cả vườn trường yên ắng, tối thui, Diệp Trùng giống như một con báo, mạnh mẽ mà im hơi lặng tiếng len lỏi giữa các tòa nhà.

Phòng thí nghiệm quang giáp. Trong bóng tối, năm chữ lớn màu vàng kim làm Diệp Trùng cuối cùng thở phào một hơi. Bất quá, sự việc không đơn giản như thế, đặt trước mặt hắn vẫn có rất nhiều nan đề, thí dụ làm sao tiến vào. Nếu như là lúc trước, Diệp Trùng khẳng định không nói thêm lời nào, gọi Hàm gia trực tiếp phá cửa mà vào. Nhưng hiện giờ, hắn lại không làm như vậy.

Hành tinh Heiner bởi vì nguyên nhân cách tiền tuyến khá gần, lực lượng trú đóng ở nơi này cũng duy trì cảnh giác cao độ. Phòng thí nghiệm quan trọng của một học phủ cỡ lớn thế nào không có thiết bị báo động an toàn? Một khi đụng phải cảnh báo, mấy đội quân trú đóng đã bị chiến tranh làm cho thần kinh căng thẳng này nhất định sẽ không chút do dự mà cho hắn một đả kích có tính hủy diệt. Điều quan trọng nhất là, thể tích máy sửa chữa vi lượng tử cực kỳ to lớn, không cách nào dời đi. Biện pháp tốt nhất trước mắt là không trực tiếp sửa chữa Hàm gia ở chỗ này, vậy sẽ không làm người ta chú ý.

Hiện giờ, tất cả vấn đề đều tập trung ở một mặt, đó chính là làm sao dưới tiền đề không đụng phải cảnh báo mà tiến vào trong phòng thí nghiệm.

Diệp Trùng hỏi: “Thương, ngươi có biện pháp nào không?”

- Xâm nhập là không thể nào. Nơi này hoàn toàn dùng một loại thuật toán xa lạ, hơn nữa ta một khi tiến vào mạng mô phỏng thì sẽ bị người khác phát hiện. Ủa, nói thế này, để ta thử xem… Thương đối với vấn đề này cũng cực kỳ nhức đầu.

Diệp Trùng yên lặng chờ đợi đáp án của Thương, ở phương diện này, Mục là chuyên gia, Thương cũng không vừa. Chỉ có bản thân hắn dường như hoàn toàn là kẻ tay ngang.

- Ừ, chúng ta có thể suy nghĩ phá hoại hệ thống cung cấp năng lượng của nó trước, làm cản hệ thống cảnh báo của nó thành ra vứt đi. Từ đó thì có thể trực tiếp tiến vào một cách bạo lực. Nghĩ cả nửa ngày, Thương cuối cùng đưa ra một phương án có tính khả thi.

- Được! Cứ vậy đi! Diệp Trùng quyết đoán nói.

- Diệp tử, chỗ năm trăm mét đối diện cũng chính là dưới cây đèn đường thứ bảy, có một lỗ là chỗ nối mạch quang, chúng ta đi tới đó trước xem sao. Thương lại đưa ra kiến nghị càng trực tiếp hơn.

Theo như Thương nói, Diệp Trùng vô cùng thuận lợi tới dưới cột đèn thứ bảy. Bên đèn đường, quả nhiên có một cái nắp đường màu xanh lá nhạt đường kính một mét rưỡi, nắp đường là do vật liệu phức hợp chế tạo mà thành.

Nắp đường khóa chặt. Bất quá, do trong này không hề gắn thiết bị báo động, Diệp Trùng liền không chút kiêng kỵ, trực tiếp dùng sức trâu mà dỡ nó ra. Sau khi mở nắp đường, bên trong là một hang sâu đen thui, tường hang có thò ra bậc thang đi xuống dưới. Không chút do dự, Diệp Trùng xoay người chui vào trong hang, rồi thuận tay đóng nắp đường ở phía trên lại.

Mở máy liên lạc trên tay, nhờ ánh sáng hình chiếu của màn hình, Diệp Trùng cuối cùng đã có thể nhìn rõ cảnh tượng phía dưới.

- Ủa, nơi này chắc là một điểm nối quang lộ của mấy tòa nhà gần đây. Thương mang theo vài phần không chắc chắn nói, không sao tiến vào mạng mô phỏng, uy lực của hắn giảm mạnh. Hắn hiện giờ cũng chỉ có thể dựa vào tri thức trong kho tư liệu mà phán đoán trước mắt rốt cuộc là cái gì.

Sáu cái tủ kim loại cao ba mét vây thành một hình lục giác, mà Diệp Trùng chính là ở trong hình lục giác này. Mấy cái tủ kim loại này, cái nào cũng đều khóa chặt.

- Diệp tử, ngươi mở cái tủ kim loại trước mắt ngươi xem thử xem. Thương trầm ngâm một lát nói.

Khóa hợp kim có độ cứng cao bị vặn thành một đống sắt vụn, bị Diệp Trùng quăng xuống chân, mở cửa tủ ra, Diệp Trùng lại có chút nghệch mặt: “Tiếp theo thì sao?”

Ở trước mắt hắn, điểm sáng nhiều không kể xiết đang nhấp nháy, giống như bầu trời đầy sao, tinh vi phức tạp, mênh mông như biển.

Diệp Trùng hoàn toàn không ngờ bên trong cái tủ không nổi bật này lại có kết cấu phức tạp thế này. Bình thường, hắn ở phương diện này dấn thân vào khá ít, lập tức không biết ra tay từ đâu.

Thương mau chóng trả lời: “Chính là cái này, ta tới xem xem phân bố kết cấu bên trong nó.” Hắn vẫn không quên lầm bầm vài câu: “Loại thuần kỹ thuật này nên để cái tên cứng nhắc như Mục tới mới phải, ta mà lại cũng luân lạc tới mức phải làm làm, thật là tài lớn làm chuyện vặt! Cuộc đời a…” Trong lời nói, dường như có chút cảm khái.

Oán than thì oán than, tốc độ làm việc của Thương vẫn khá nhanh.

- Diệp tử, hàng thứ ba trăm mười sáu, điểm sáng thứ bảy trăm linh năm từ trái sang, ngươi tìm gì đó phá hư nó đi thì có thể rồi. Thương không nhanh không chậm nói.

Hàng thứ ba trăm mười sáu, điểm sáng thứ bảy trăm linh năm từ trái sang, Diệp Trùng có chút nghệch mặt ra. Điểm sáng dày đặc kín mít mà lại nhỏ xíu xem tới mức làm người ta hoa cả mắt, càng phiền phức hơn là mấy điểm sáng này không hề đứng yên bất động, mà là không ngừng nhấp nháy dưới một loại quy luật kỳ dị. Bất quá Thương đã tìm thấy biện pháp giải quyết, Diệp Trùng cũng chỉ có căng đầu ra mà đếm thôi.

- Diệp tử, Diệp tử, ngươi bỏ sót một cái rồi.

- Diệp tử a, ngươi sai hàng rồi.

- Ài, Diệp tử, ngươi chẳng lẽ đã thoái hóa tới mức phép tính vỡ lòng cũng không đạt chuẩn rồi sao?”

Thương cằn nhằn, lải nhải, không sợ buồn chán lầm bầm bên tai hắn, gân xanh trên trán Diệp Trùng giật giật. Vốn dĩ cái này khá là khó đếm, mấy điểm sáng nhấp nháy bất định này đã làm hắn đau đầu vô cùng, mà Thương ở một bên lầm bầm càng làm loại người ý chí kiên định như Diệp Trùng này cũng cảm thấy nóng nực trong lòng.

- Thương, xin cắt đứt giao lưu với ta, ta cần yên tĩnh, yên tĩnh! Diệp Trùng không nhịn thêm được nữa, cường điệu lập đi lập lại hai chữ yên tĩnh này.

- Được rồi, được rồi! Yên tĩnh thì yên tĩnh. Thương thấy tình thế không hay, lập tức chọn thái độ hợp tác vô cùng.

Không có sự quấy nhiễu của Thương, Diệp Trùng rất mau liền tìm thấy điểm sáng mà Thương nói đó. So với tìm kiếm, độ khó của phá hoại nhỏ hơn rất nhiều. Mãi tới lúc này, Diệp Trùng mới phản ứng lại, mình tại sao không dứt khoát phá hoại toàn bộ mấy điểm sáng này đi chứ? Như vậy ngược lại càng tiện hơn nhiều. Xem ra, mình vẫn không phải rất bình tĩnh a, trong lòng Diệp Trùng thầm cảnh giác.

Bất quá, mặc kệ thế nào, hoàn thành một bước này, cả hành động đã tương đương hoàn thành được hơn nửa. Điều phải làm hiện giờ chính là phá cửa mà vào, tìm tới máy sửa chữa vi lượng tử.

Diệp Trùng vừa chuẩn bị dỡ nắp đường lên, đột nhiên Thương trầm giọng nói: “Diệp tử, không được ra ngoài, có chuyện!”

Trong lòng run rẩy, Diệp Trùng lập tức dừng bước. Thương tuy bình thường đùa giỡn, nhưng một khi thật sự gặp nguy hiểm, Thương nhất định sẽ cực kỳ thận trọng. Lần này, hắn đã nghe ra sự thận trọng trong lời của Thương.

- Mười hai cái quang giáp, năm con Xích vĩ thú, nơi này lại cũng có Xích vĩ thú? Có chút kỳ quái! Thương lầm bầm tự nói.

Xích vĩ thú, Diệp Trùng giật mình. Nơi này thế nào lại có thể có Xích vĩ thú. Khi tra cứu máy sửa chữa vi lượng tử, Diệp Trùng từng chuyên môn tìm hiểu một chút cục thế Hôi cốc trước mắt. Tin tức liên quan tới phương diện này cực nhiều ở trên mạng mô phỏng, cũng là đề tài nóng hổi nhất hiện giờ. Sau khi tốn kha khá thời gian tiêu hóa mấy tin tức này, Diệp Trùng cuối cùng đã có một ước lượng đại khái đối với tình thế của Hôi cốc trước mắt.

Tiền tuyến và hậu phương, đây là hai từ Diệp Trùng được dùng nhiều nhất khi Diệp Trùng nhìn thấy mấy tin tức này. Chiến đấu của tiền tuyến cực kỳ kịch liệt, nhưng hậu phương vô cùng bình ổn, một điểm này là một sự thật mà vô luận tin tức nào cũng đều cùng nhau thừa nhận.

Hành tinh Heiner là hậu phương a, làm sao lại có Xích vĩ thú? Chẳng lẽ? Diệp Trùng mẫn cảm ý thức được hàm nghĩa đại biểu bên trong này. Không phải cục thế tiền tuyến đã bắt đầu bất ổn, thì là phương diện Xích vĩ thú đã xảy ra biến hóa. Nhưng mặc kệ là loại khả năng nào, sự xuất hiện của mấy con Xích vĩ thú này cũng có nghĩa là cục thế của hậu phương lập tức sẽ xảy ra biến hóa kinh người, có lẽ, hậu phương cũng bắt đầu trở nên bất an toàn bộ rồi.

Nhíu mày, Diệp Trùng lâm vào trầm tư. Hắn không hề quan tâm cục thế rốt cuộc thế nào, nhưng nếu như một khi hậu phương cũng bắt đầu trở nên không an toàn, vậy vô nghi là một việc khá phiền phức. Hắn đơn thương độc mã một mình, sức lực có hạn, dưới loại biến hóa to lớn của cục thế này, tác dụng có thể tạo nên cực kỳ nhỏ bé. Điều quan trọng nhất là, một khi cục thế bất ổn, lòng người dao động, an toàn chính là vấn đề. Mà nếu như mấy con Xích vĩ thú này xuất hiện lượng lớn ở hậu phương, tình huống càng thêm tệ hại, chỉ e cả Hôi cốc sẽ lâm vào một mảng hỗn loạn. Trong hỗn loạn như vậy, cho dù thực lực của hắn siêu quần cũng không đủ bảo đảm an toàn của hắn.

- Ừm, bọn họ bắt đầu đánh nhau rồi. Thương có chút hưng phấn: “Ừm, ừm, ừm, thân thủ không tệ, ài, đáng tiếc, một chiêu này dùng sai rồi. Diệp tử, thực lực tên này có chút khoảng cách với ngươi. À, kỳ quái, con Xích vĩ thú này hình như có chút lợi hại.” Thương trông hứng thú vô cùng, liên tục phát ra vài tiếng cảm thán.

Diệp Trùng không có hệ thống quét hình giống như Mục Thương, không sao biết được tình hình bên ngoài. Nhưng ẩn ước có tiếng va chạm trầm muộn lọt qua nắp đường truyền tới trong tai hắn. Rất nhanh, chiến đấu dường như đã tiến vào trạng thái nóng bỏng, tiếng va chạm chỉ ẩn ước có thể nghe được lúc ban đầu đã trở nên rõ ràng mà dày đặc.

Diệp Trùng hơi bò tới cửa hang, cẩn thận nâng nắp đường lộ ra một khe hở, tình hình bên ngoài lập tức thu hết vào trong đáy mắt.

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.