Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 427: Chương 427: Hoàn mỹ kích sát






Bảy con sinh vật bất minh xếp thành một đường thẳng, giống như một con rắn nhỏ, không ngừng bay vây quanh tàu vũ trụ. Tàu vận tải ở trước mặt mấy thứ nhỏ bé linh hoạt này giống như một con trâu già chậm chạp, ngu ngốc.

Trên màn hình Hàm gia, bảy con sinh vật bất minh, con nào cũng rõ ràng vô cùng. Thật linh hoạt! Trong lòng Diệp Trùng thầm kinh hãi. Mấy sinh vật bất minh này trong vũ trụ rẽ ngoặt tự do, đổi hướng lưu loát tự nhiên, làm người ta phải khen ngợi hết lời. Diệp Trùng tin rằng, cho dù là quang giáp linh hoạt nhất cũng không cách nào làm được tới mức thế này.

Đáng tiếc mình không hề sở trường xạ kích, nếu như có một cao thủ bắn tỉa giống như Mục Thương, chỉ cần bảy phát thì có thể giải quyết trận đấu. Là một cái quang giáp loại cận chiến, phạm vi công kích của Hàm gia vô nghi là nhỏ hơn nhiều. Thứ duy nhất Diệp Trùng hiện giờ có thể dựa vào chính là tốc độ của Hàm gia.

Tốc độ của Hàm gia có thể đạt tới mức độ khủng bố hai mươi Hz!

Càng huống chi, sau lưng hắn còn có Phượng Túc. Tuy không biết Phương Túc điều khiển quang giáp Thanh Hoàng có thể phát huy uy lực bao lớn, nhưng sự cường đại khi Phượng Túc điều khiển Niết Vũ năm đó để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Thực lực sư sĩ cao cấp của ba đại thế gia, Diệp Trùng trước giờ chưa từng hoài nghi. Đương nhiên, ngoại lệ giống như thứ gỗ mục là Diệp La thế này mà lại có Nguyệt Phục Vương, Diệp Trùng phỏng chừng sẽ không xuất hiện lại lần hai.

Giữa Diệp Trùng và Phượng Túc không hề nói một câu nào, nhưng Diệp Trùng tin rằng, Phượng Túc nhất định biết nên làm thế nào. Đây là thỏa thuận ngầm giữa cao thủ!

Hai tay Diệp Trùng giống như một làn gió nhẹ lướt qua trên bàn điều khiển chính của Hàm gia.

Hàm gia đột ngột tăng tốc!

Vô luận ở đâu, vô luận lúc nào, xung kích mà tốc độ mang lại cho người ta thường có thể làm người ta máu nóng sục sôi.

Nhân viên công tác trên tàu Darvill, tuy bọn họ không hề là nhân viên tác chiến, nhưng trong thời đại sư sĩ trên hết này, ai lại không biết chút ít nào chứ?

- Oa! Tiếng hô kinh ngạc cùng lúc phát ra làm nhiệt độ trong tàu vũ trụ đột nhiên tăng cao. Màn hình giống như có ma lực, không ai nguyện ý để ánh mắt của mình rời khỏi dù chỉ nửa giây. Mỗi công tác trên tay đều dừng lại, ngay cả Diệp Bàng cũng ngơ ngác nhìn màn hình, vẻ mặt ngạc nhiên. Lúc mới bắt đầu, hệ thống quét hình của tàu vũ trụ không tìm thấy hai cái quang giáp, chỉ tới sau khi mở kiểu quang học, mọi người mới có thể nhìn thấy hai cái quang giáp trên màn hình. Hệ thống chống quét hình của cái cái quang giáp xuất sắc thế này cũng làm mọi người đối với biểu hiện của hai cái quang giáp tràn đầy kỳ vọng.

Tuy vẫn chưa nhìn thấy biểu hiện của quang giáp Thanh Hoàng, nhưng cái quang giáp thần bí mà xinh đẹp này lại làm mọi người bắt đầu trở nên hưng phấn.

Tốc độ hai mươi Hz! Động cơ trải qua sự thiết kế, cải tạo của Liên Nguyệt, phối hợp Lệ thạch làm tốc độ của Hàm gia đạt tới một mức độ cực kỳ khủng bố.

Tốc độ của Hàm gia cũng làm cho mồ hôi lạnh trên trán Phượng Túc túa ra, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tốc độ khủng bố thế này! Hàm gia đột nhiên tăng tốc cũng làm loạn tiết tấu của nàng. Nhưng rốt cuộc nàng thực lực mạnh mẽ, kinh nghiệm thực chiến phong phú, lập tức điểu chỉnh lại. Toàn bộ tất cả khoang xạ kích ngầm đều lộ ra.

Hệ thống khóa chốt chiến đấu trên màn hình kích hoạt. Vì bảm đảm mức chính xác của phát đầu tiên, nàng không hề khóa chốt tất cả mục tiêu, mà chỉ lựa chọn hai con. Loại sinh vật bất minh này nàng chưa từng gặp qua, cũng không biết năng lực phòng hộ của nó rốt cuộc ra sao.

Không lập tức khai hỏa, nàng bình tĩnh chờ đợi. Chờ đợi thời cơ tốt nhất.

Dưới tốc độ hai mươi Hz, hai mươi km chẳng qua chỉ trong chớp mắt.

Trong tàu vũ trụ, mỗi người đều nhìn chằm chằm màn hình. Dưới tốc độ hai mươi Hz, gánh nặng đối với thân thể con người sẽ đạt tới một chỉ số cực kỳ khủng bố, độ khó trong điều khiển của nó sẽ tăng lên mấy con số. Dưới tốc độ thế này, thời gian suy nghĩ dành cho sư sĩ trong quang giáp sẽ rút ngắn với mức độ lớn.

Diệp Trùng nhìn dán vào mấy sinh vật bất minh này. Nhìn chúng mau chóng phóng lớn trên màn hình, trong lòng hắn không chút kích động. Không giống sư sĩ khác, hắn từng ở trong Thiên vực trì, các loại sinh vật kỳ lạ quái gở không biết từng thấy bao nhiêu, hắn không hề vì mục tiêu là sinh vật bất minh mà có bất cứ sự bất an nào.

Dưới tốc độ hai mươi Hz, hắn đã không có chút thời gian nào để suy nghĩ mấy thứ này. Sự chú ý của hắn được tập trung cao độ, đôi tay đặt hờ trên bàn điều khiển chính, chuẩn bị phát động bất cứ lúc nào.

Sự cảnh giác của sinh vật bất minh cao tới bất ngờ. Cái sừng trên trán mau chóng rung động, bọn chúng muốn rời khỏi! Tốc độ của con quái vật to lớn Hàm gia này làm chúng có chút kinh hoảng.

Chính ngay lúc bọn chúng chuẩn bị quay đầu bỏ chạy, đột nhiên mười mấy chùm sáng màu tím rạch nát vũ trụ tối đen yên lặng!

Mười mấy chùm sáng chính xác bắn trúng hai con sinh vật bất minh! Không có một chùm sáng nào bắn hụt. Hai con sinh vật bất minh hoàn toàn không có chút thấp thỏm nào thì đã bị bắn thành cái rây.

Nhân viên công tác đang nhìn dán vào màn hình trong tàu vũ trụ lập tức hoan hô ầm lên!

Công kích bỗng nhiên mà tới làm bất minh sinh vật vốn dĩ có chút kinh hoảng lập tức trở nên hoảng loạn!

Đám sinh vật bất minh đang chuẩn bị rời khỏi xuất hiện một sự ngừng trệ cực kỳ ngắn ngủi. Mà điều then chốt nhất là trận hình của chúng hỗn loạn, hơn nữa tập trung khá dày đặc.

Mười hai xúc tu tấn công trên hai cánh của Hàm gia đột nhiên rơi ra, hai thanh trủy thủ xuất hiện trong tay nó.

Hàm gia giống như một cái cầu vồng, một đầu chui vào trong đám sinh vật hoảng loạn này.

Trong buồng lái quang giáp, đồng tử Diệp Trùng bỗng nhiên mở to, đôi tay đang đặt hờ trên bàn điều khiển chính đã cử động rồi!

Tốc độ cao nhất của tay mình là bao nhiêu, Diệp Trùng không biết, nhưng hắn biết, hiện giờ hắn gần như ngay cả sức lực uống sữa cũng lấy ra rồi. Bởi vì hắn biết, thời gian dành cho hắn cực kỳ ngắn ngủi, tốc độ hai mươi Hz, xuyên qua trận địa đám sinh vật này, ngay cả 0,01 giây cũng không cần, mà hắn phải hoàn thành công kích trong khoảng thời gian ngắn ngủi này.

Đây có phải là cực hạn của con người?

Hắn cũng không biết, nhưng hắn biết đây là cơ hội tuyệt vời!

Xúc tu tấn công hơi gập bỗng nhiên vọt ra, giống như rắn độc cuộn mình bỗng nhiên lao bổ vào con mồi! Trủy thủ màu xám gỗ ở trong vũ trụ đen tối khó mà phân biệt, chỉ có Diệp Trùng trong quang giáp mới có thể nắm bắt được bóng xám lóe lên rồi mất đó.

Hai con sinh vật bất minh bị mấy cái xúc tu tấn công đâm xuyên tim, dưới tốc độ hai mươi Hz, ngay cả lực tấn công của một cục đá nhỏ cũng sẽ cực kỳ đáng sợ, càng đừng nói mấy xúc tu tấn công cường hãn này!

Hàm gia chính diện tông vào một con sinh vật bất minh.

Cú đánh sấm sét! Con sinh vật này giống như bị lưỡi đao khổng lồ tông vào chính diện, hai mảnh thân thể phun ra vô số chất lỏng màu đen, dùng tốc độ kinh người bay nghiêng qua hai bên. Trong con mắt bình tĩnh của Diệp Trùng thiêu đốt sự cao trào của chiến đấu. Hắn vẫn luôn chờ đợi giờ phút này, trong khoảnh khắc va chạm, đôi tay hắn lại một lần nữa cử động trên bàn điều khiển.

Trong ánh mắt không thể tin được của mọi người, cái quang giáp thần bí mà mỹ lệ kinh người này lại có một sự dịch chuyển với góc độ cực nhỏ! Giống như một chùm sáng, gặp phải bề mặt gương hơi nghiêng, xảy ra sự khúc xạ gần như nhỏ không thể phát giác.

Dưới tốc độ hai mươi Hz, độ lớn của gánh nặng mà đổi hướng không có bất cứ hòa hoãn nào giống thế này đối với thân thể vượt xa tưởng tượng của Diệp Trùng. Ngay cả thân thể cường hãn thế này của Diệp Trùng, đầu óc cũng bị choáng váng, lồng ngực nhộn nhạo quay cuồng.

Góc độ đổi hướng cực nhỏ, nhỏ tới mức làm người ta khó mà phát giác.

Nhưng đối với Diệp Trùng mà nói, đã đủ rồi.

Đè nén cảm giác choáng váng, Diệp Trùng ấn chỉ lệnh tấn công cuối cùng đã sớm thiết lập.

Một cái xúc tu tấn công mạnh mẽ móc vào một con sinh vật bất minh ở bên cạnh, gai xương sắc bén với tốc độ hai mươi Hz men theo phần bụng mềm mại của con sinh vật bất minh này, rạch ra một vết thương hình chữ nhất hoàn chỉnh, vô số nội tạng và máu màu đen phun ra ngoài. Mà Hàm gia lúc này đã bay ra xa.

Hàm gia giống như một mũi lợi tiễn, không phí sức chút nào mà xuyên qua trận hình mỏng manh của sinh vật bất minh, mà khoảnh khắc ngắn ngủi này, hắn đã hoàn thành mục tiêu lớn nhất mà hắn có thể hoàn thành.

Giết chết bốn con sinh vật bất minh, mà con sinh vật bất minh bị Hàm gia tông vào chính diện đó, thật ra là ngay trước khi tông phải thì đã bị trủy thủ của Hàm gia chia một thành hai.

Lực phá hoại kinh người của Diệp Trùng và Hàm gia trong khoảnh khắc ngắn ngủi không thể ngắn ngủi hơn này đã biểu hiện ra rực rỡ tột cùng!

Chiến đấu tiếp theo, Diệp Trùng tin rằng Phượng Túc nhất đinh có thể giải quyết hoàn mỹ. Sự vi diệu của việc nắm bắt thời cơ khai hỏa lần đầu tiên của Phượng Túc, cho dù sư sĩ có hà khắc hơn cũng không cách nào chỉ trích. Cũng chính một kích hoàn mỹ đó của nàng mới làm cho Diệp Trùng có khả năng hoàn thành chiến tích huy hoàng như vậy. Việc nắm bắt thời cơ trước giờ của sư sĩ bộ lạc Hy Phượng trước giờ là điểm mạnh của bọn họ.

Từ từ giảm bớt tốc độ của Hàm gia, cố gắng bình phục sự sôi sục trong lòng, cảm giác choáng váng làm Diệp Trùng hiện giờ ở trong trạng thái cực kỳ yếu ớt.

Tác dụng phụ của tốc độ hai mươi Hz quả nhiên kinh người a! Diệp Trùng cười khổ trong lòng, nếu như đấu với quang giáp khác, loại tình huống trước mắt này cực kỳ nguy hiểm.

Hàm gia lúc này giống như một viên vẫn thạch mất đi khống chế, dưới tác dụng của quán tính trôi về phía trước.

Dự liệu của Diệp Trùng quả nhiên không có sai lầm, con sinh vật bất minh cuối cùng còn lại cũng bị Phượng Túc tiêu diệt, ngay cả con bị cái xúc tu tấn công Diệp Trùng dùng cuối cùng rạch bụng đó, Phượng Túc cũng bổ thêm một phát.

Diệp Trùng cuối cùng khôi phục bình thường, điều khiển Hàm gia từ từ bay về phía phi thuyền.

Khi Diệp Trùng và Phượng Túc quay trở lại tàu Darvill thì giống như anh hùng trở về vậy, nhận được sự hoan nghênh vô cùng nhiệt liệt.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía hai người đầy nóng bỏng. Thời đại này, sư sĩ cường đại dễ nhận được sự sùng bái của mọi người nhất. Mọi người đều đang hồi tưởng lại sự hoa lệ và hoàn mỹ của trận chiến vừa rồi đó. Người xuất từ Diệp gia tự nhiên là mắt cao, không phải sư sĩ bình thường có thể so sánh được, nhưng với cái nhìn của bọn họ, đây vẫn có thể coi là một trận chiến kinh điển.

Nắm bắt đối với thời cơ vi diệu tới mức tột cùng của Phượng Túc, lực chiến đấu cá nhân cường đại vô bì của Diệp Trùng, còn có tốc độ hai mươi Hz kinh người của Hàm gia đều để lại ký ức không thể xóa nhòa cho mỗi người.

Mà trận chiến này, cũng làm cho sĩ khí vốn dĩ suy sụp trong tàu vũ trụ lập tức dâng cao lên.

Nhưng Diệp Trùng đối với ánh mắt sùng bái của mấy người này không có bất cứ cảm giác gì, tất cả sự chú ý hiện giờ của hắn đều ở trên thi thể hai con sinh vật bất minh mang về.

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.