Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 450: Chương 450: Làm sao một chữ loạn hiểu được






Hôi cốc.

Bắc Quảng và Alva, A Hoa đang ngồi ngay ngắn trước mặt Tiêu Uyển, ba người sắc mặt bình tĩnh, ngay cả A Hoa vốn dĩ vẫn có vài phần xốc nổi, sau khi trải qua tôi luyện nhiều năm như vậy cũng trở nên trầm ổn rất nhiều. Vừa rồi bọn họ bị tiểu thư phái người gọi tới, ba người ai nấy đều cảm thấy ngụy dị vạn phần, bởi vì hiện giờ là bốn giờ bốn mươi phút sáng.

Người mở miệng đầu tiên là Tiêu Uyển, trong giọng nói trầm tĩnh mang theo vài phần chất cảm kim loại: “Vừa rồi ta nhận được tình báo mới nhất, bảy giờ bốn mươi phút tối qua, khu vực không gian không ổn định trong khu vực quản hạt của sư sĩ đoàn Hồng Liệt quả nhiên xảy ra dị tượng. Chín giờ ba mươi phút, sư sĩ đoàn Hồng Liệt phái người tiến vào dò xét, không ai sống trở về. Hai giờ sau, phạm vi sương tím đã nuốt chửng căn cứ của bọn họ. Sau đó, bọn họ gặp phải công kích mãnh liệt, các phe thế lực gần đó đều nhận được cầu cứu của sư sĩ đoàn Hồng Liệt.

Ba người nghe nói, sắc mặt lập tức hơi biến đổi. Ở Hôi cốc có một quy củ bất thành văn, mặc kệ là thế lực nào, mặc kệ thực lực của bọn họ ra sao, không tới lúc sống chết tuyệt không cầu cứu thế lực khác. Một khi hắn đã phát ra thỉnh cầu cứu viện, cũng có nghĩa là thế lực này của bọn họ bị diệt vong.

Chẳng lẽ sư sĩ đoàn Hồng Liệt thật sự đã lâm vào tuyệt cảnh rồi sao?

Ba người nhìn nhau, trong mắt bọn họ đều lóe qua vẻ hoảng sợ. Sư sĩ đoàn Hồng Liệt cách bọn họ không hề coi là xa, thực lực thế nào, bọn họ từng bỏ ra công sức một phen. Tuy so với phe mình vẫn có vài phần không bằng, nhưng nếu như có thực lực gì đó có thể làm cho sư sĩ đoàn Hồng Liệt diệt vong, vậy tuyệt đối có năng lực tạo thành thương hại trí mạng cho phe mình.

Bắc Quảng trầm giọng hỏi: “Bọn họ hiện giờ thế nào rồi? Kẻ ra tay là ai?” Tuy trong lòng kinh ngạc vô cùng, nhưng ba người vẫn ngồi ngay như cũ, không chút hoảng loạn.

Tiêu Uyển trầm mặc nửa phút, khó hiểu nói: “Hiện giờ vẫn không biết, nhưng, vào bốn giờ trước thì không còn nhận được bất cứ tin tức nào từ chỗ bọn họ truyền tới.”

Ba người vừa rồi chỉ hơi biến sắc lúc này sắc mặt không khỏi kịch biến.

Cặp mắt đẹp quét qua mặt ba người, sắc mặt Tiêu Uyển cũng không tốt, nhưng nàng vẫn tiếp tục nói: “Các phe thế lực gần đó bây giờ đều phái ra lực lượng chiến đấu tới nơi đó, hy vọng có thể gặp được nhân viên may mắn sống sót của bọn họ. Tới tận bây giờ, chúng không biết chút gì đối với mọi thứ xảy ra ở chỗ đó. Rốt cuộc là ai phát ra công kích mãnh liệt như vậy? Ta nghĩ có lẽ trưa nay sẽ có được tin tức.”

- Là thế lực nào chứ? A Hoa lầm bầm nói, lập tức lại nhịn không được mở miệng hỏi: “Vậy chúng ta hiện giờ nên làm gì?”

Tiêu Uyển dời ánh mắt tới trên người Alva: “Alva, ngươi thấy thế nào?”

Trên gương mặt chất phác của Alva lộ ra vẻ suy tư, chỉ có ánh sáng tràn đầy trí tuệ lấp lánh trong mắt mới làm người ta cảm thấy sự bất phàm của thiếu niên xem ra giống như nông dân này. Trầm ngâm một hồi, Alva ngẩng đầu, giọng ổn định nói: “Tình huống trước mắt vẫn không sáng sủa, chúng ta chỉ phải chuẩn bị sẵn sàng ứng chiến, lấy bất biến ứng vạn biết. Tôi tin rằng trước sáu giờ tối nay, dáng vẻ kẻ tập kích chắc sẽ lộ ra dấu vết. Chúng ta cứ nhắm vào tình huống lúc đó mà đưa ra ứng đối cũng không trễ.”

Tiêu Uyển dời ánh mắt sang hai người khác: “Các người thấy thế nào?”

- Cũng chỉ đành như vậy thôi. Bắc Quảng mang theo vài phần không biết làm sao phụ họa. Đích xác, trước mắt trừ như Alva nói, bọn họ cũng không làm được gì khác. Thực lực quyết định tất cả a! Nếu như thực lực của bọn họ hùng hậu giống như ba đại thế gia, vậy bọn họ đã sớm không nói hai lời, dẫn quân xuất kích rồi. Nhưng thực lực bố trí ở đó, bọn họ cũng không thể làm gì. Tương phản, nếu như bây giờ làm ra cử động gì khác, ngược lại càng dễ làm rối tay rối chân.

Tiêu Uyển gật đầu: “Được rồi, vậy thì như vậy đi. Các người phải chú ý tỉ mỉ tình huống bên đó.” Vừa nghĩ tới cực thế càng lúc càng lờ mờ không rõ đầu đuôi, trong lòng Tiêu Uyển không khỏi dâng lên một tia khó chịu. Hôi cốc vẫn luôn ở trong trạng thái hỗn loạn, nhưng dưới sự hỗn loạn vô trật tự của bên ngoài, lại mang theo dấu ấn quy tắc ngầm đặc hữu của Hôi cốc một cách sâu sắc. Đối với mấy người từ nhỏ đã lớn lên ở Hôi cốc như mấy người Tiêu Uyển mà nói, mấy quy tắc ngầm này, bọn họ quen thuộc vô bì.

Không thể giải thích được, Tiêu Uyển có một loại dự cảm, mấy quy tắc đã tồn tại mấy trăm năm này của Hôi cốc, lần này hình như phải bị phá hoại rồi! Loại dự cảm này tới không có bất cứ căn cứ nào, nhưng lại giống như hơi mù mùa đông, ở trong đầu nàng, phủi cũng không đi.

Ba người Bắc Quảng nhìn nhau, hội ý rồi rời khỏi phòng.

Ba người vừa đi, sức lực của Tiêu Uyển giống như đột nhiên biến đi sạch sẽ, thở dài một hơi, nửa nằm trên cái ghế mềm mại, trải qua tới tận năm phút, nàng mới trở lại bình thường, sự khó chịu trong lòng lại càng mạnh thêm vài phần, tay phải vô ý thức mở màn hình trong phòng. “Đây là truyền hình trực tiếp tại hiện trường…”

Tiêu Uyển vừa rồi vẫn mất hết tinh thần, đồng tử bỗng co rút, giống như chích điện ngồi thẳng dậy, cặp mắt đẹp nhìn chằm chằm màn hình.

Gia chủ Diệp gia vẻ mặt tái mét nhìn màn hình, ở sau lưng lão, là Diệp Cư Hành và Diệp Quảng Hành cũng vẻ mặt tái mét. Mà Diệp Nhân thân là cao thủ đệ nhất của Diệp gia, mặt không biểu tình đứng sau lưng ba người. Gương mặt như đúc từ kim loại giống như thế giới này đã không có việc gì có thể làm hắn động dung. Nhưng Diệp La ở bên cạnh Diệp Nhân lại hoàn toàn ngược lại, biểu tình trên mặt phong phú cực kỳ, lúc thì nghiến răng nghiến lợi, lúc thì mở miệng chửi lớn. Chỉ là, ông già bình thường yêu cầu nghiêm khắc đối với hắn lúc này lại không có bất cứ trách phạt nào đối với hành vi của hắn.

Diệp gia vì hành động lần này đã điều động lực lượng trước giờ chưa từng có.

Ba trăm chiến hạm! Lực lượng với con số đáng sợ này tuyệt đối sẽ làm người ta khiếp sợ. Tổng số chiến hạm bố trí khắp cả thiên hà Hà Việt của Diệp gia chẳng qua chỉ mới một ngàn chiếc, mà lần này, đã điều động gần như là một phần ba.

Chiến hạm vô luận là ở năm thiên hà lớn hay thiên hà Hà Việt, đều gần như là sự tồn tại cấm kỵ. Cho nên cho dù ba đại thế gia có kỹ thuật đỉnh cao cũng chỉ dám len lén phát triển.

Rút và điều chiến hạm lần này, Diệp gia cũng có khổ khó nói. Bản thân Diệp gia thiếu lực lượng viễn chiến, về cơ bản, tất cả quang giáp đều đi con đường cận chiến. Căn cứ tình huống mấy người Diệp Nhân gặp phải trong thông đạo tự do, bọn họ cảm thấy lực lượng viễn chiến không thể nào thiếu. Chính vì như vậy, bọn họ mới không thể không rút và điều chiến ham tới. Pháo trên chiến hạm Diệp gia, uy lực mạnh mẽ vô cùng. Hơn nữa, lượng lớn pháo cỡ nhỏ trên chiến hạm có thể cho mấy sinh vật số lượng đông đảo có thể hình khá nhỏ đó đả kích khá lớn.

Nhưng tình hình thực chiến khác biệt khá xa tưởng tượng của bọn họ. Sương tím và sinh vật bất minh nhảy ra từ trong không gian không ổn định, hoàn toàn không giống Giáp xác ngạc trùng và Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng bọn họ dự liệu lúc đầu, mà số lượng đông đảo cũng vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

Lưới hỏa lực của ba trăm chiến hạm tạo thành không hề ngăn cản mấy sinh vật bất minh hung dữ, cường hãn đó quá lâu. Số lượng bọn chúng quả thật quá nhiều, hơn nữa bay lượn linh hoạt, dũng cảm không sợ chết. Bất đắc dĩ, Diệp gia chỉ đành xuất động quang giáp, lúc này mới làm cho cục diện ở định lại.

Đánh xáp lá cà, vốn dĩ chính là giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm, cho dù là thế gia sở trường cận chiến giống như Diệp gia thế này cũng giống như vậy, càng đừng nói tới chiến trường cỡ lớn lên tới cả ngàn, cả vạn này. Nơi này quả thật là máy xay thịt khổng lồ!

Nhìn thấy con em Diệp gia từng người một hy sinh, cao tầng Diệp gia ai nấy rỉ máu trong lòng. Mấy con em Diệp gia này không chỉ là tộc nhân của bọn họ, hơn nữa mỗi người đều trải qua bồi dưỡng một, hai mươi năm, gia tộc hao phí khổng lồ trên người bọn họ!

Con em Diệp gia biểu hiện ra tính kỷ luật cực cao, đối mặt sinh vật bất minh kín trời kín đất, bọn họ không chút sợ hãi, cắn răng cản bọn chúng lại. Nhưng đồng thời, sự mạnh mẽ của đối phương cũng vượt xa dự tính của bọn họ. Trong cả vũ trụ, có tới tận tám quang giáp đoàn. Tám ngàn cái quang giáp ở trong vũ trụ, liều chết ngăn cản từng đợt rồi lại từng đợt tấn công của mấy sinh vật bất minh đó. Mà hỏa lực của ba trăm chiến hạm từ lúc bắt đầu thì chưa từng ngừng nghỉ. Nhưng thương vong to lớn làm cho đám cao tầng Diệp gia gần như sắp phát điên rồi! Nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi, thương vong đã không dưới ba quang giáp đoàn, số lượng cụ thể trước mắt vẫn không sao biết được.

Bởi vì khu vực không gian bất ổn vừa đúng nằm ở phần bụng của Diệp gia, Diệp gia lần này cũng không có đường lui. Vì vậy, Diệp gia cũng chuẩn bị đầy đủ. Gần như hai phần ba lực lượng chiến đấu ngoài thiên hà Hà Việt của Diệp gia hiện giờ đều ở đây.

Nhưng, chiến đấu mới vừa bắt đầu!

Tuyết Lai tộc lúc này cũng đánh tới mức không thể rút ra.

Từ hiện giờ mà xét, Tuyết Lai tộc vô nghi cục diện tốt hơn nhiều.

Tới tận mười lăm ngàn cái quang giáp đủ chủng loại của Tuyết Lai tộc, chen chúc dày đặc trong khu vực xảy ra dị biến này. Điều này cũng làm cho bọn họ thoải mái, ung dung.

Lưới hỏa lực cường đại xé nát mấy sinh vật bất minh với số lượng kinh người này thành mảnh vụn, khắp nơi khu vực xung quanh trôi nổi thịt vụn, thi thể.

Nhưng bọn họ rất mau phát hiện chỗ không đúng.

Nếu như trong sương tím cái gì cũng không có, vậy nếu chùm sáng tiến vào trong sương tím thì toàn bộ sẽ xuyên qua ở đầu bên kia. Nhưng bọn họ lại phát hiện vô luận chùm sáng hoặc chùm năng lượng có dữ dội hơn, bắn vào trong sương tím đều giống như lông trâu rơi xuống biển, không có chút phản ứng nào.

Tốc độ mở rộng điên cuồng của sương tím mang lại áp lực khổng lồ cho Tuyết Lai tộc. Nhưng bọn họ đã phái ra năm trăm cái quang giáp tiến vào, tới giờ vẫn không có cái nào đi ra. Để ngăn cản sự mở rộng của sương tím, bọn họ bắn vào sương tím tới tận nửa giờ đồng hồ nhưng vẫn không có chút động tĩnh nào. Điều làm bọn họ cảm thấy hoảng sợ là, hình như bọn họ càng bắn vào sương tím, tốc độ mở rộng của sương tím sẽ càng nhanh.

Hết cách, bọn họ cũng chỉ có ngừng bắn, như lâm đại địch vây quanh sương tím.

Trong ba nhà, thảm nhất lại là bộ lạc Hy Phượng, trong phạm vi thế lực của bọn họ có hai khu vực không gian không ổn định. Điều này cũng làm cục diện của bọn họ tệ hơn hai nhà còn lại nhiều.

Thần sắc tộc trưởng bộ lạc Hy Phượng thê lương, còn tộc nhân sau lưng nàng ai nấy mặt không chút máu.

Tới tận bây giờ, tổn thất nghiêm trọng của bộ lạc Hy Phượng vượt xa mong muốn trong lòng của mọi người trong bộ lạc. Nhìn mỗi cái quang giáp nổ tung trong vũ trụ, mỗi thành viên bộ lạc đều lòng đau như cắt.

Bởi vì nguyên nhân phải phòng thủ hai chỗ, số lượng quang giáp bố trí ở mỗi tuyến bị giảm với mức độ lớn, điều này cũng làm cho cường độ hỏa lực không đủ. Có rất nhiều sinh vật bất minh xông phá tuyến hỏa lực, cận chiến trực tiếp làm cho thương vong mau chóng tăng lên.

Trên màn hình truyền tới ánh lửa vụ nổ ở tiền tuyến, chiếu rõ sắc mặt trắng bệch của mọi người.

Mấy quái vật này, rốt cuộc là cái gì?

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.