Được một lúc, độ cừu hận với Bách Liễu Thần đã vượt qua Trào Phúng.
Dừng công kích Thuẫn Giáp Chiến Sĩ, Tinh Anh Tam Văn Độc Chu quay sang liền là một cái quét ngang công đến Bách Liễu Thần.
Khoảng cách quá gần không kịp tráng né, Bách Liễu Thần chỉ có thể chấp hai tay trước ngực đón đở.
Cảm giác như bị một chiếc xe tải lao nhanh tông phải, hắn bị đẩy lui về phía sau hai chân chà xát mặt đất trượt đi.
Một cái sát thương 90 điểm bốc lên trên đầu, Bách Liễu Thần nhanh chóng lui về phía sau, 3 giây trôi qua, Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn kích hoạt, nhanh chóng hắn lại lần nữa biến mất.
Nhìn thấy Tinh Anh Tam Văn Độc Chu quay hướng sang Bách Liễu Thần, Thuẫn Giáp Chiến Sĩ nhanh chóng một cái Xung Kích lao đến, té lăng quay trở ra hắn nhanh chóng cất thứ bị Bách Liễu Thần gọi là “cái của nợ” vào hành trang rồi lần nữa quay đầu chạy thục mạng.
Như vậy lần nữa lặp lại vòng công kích, sau một tiếng kêu bất lực, xác của Tinh Anh Tam Văn Độc Chu ầm ầm đổ xuống.
Mặc dù giết được Tinh Anh Tam Văn Độc Chu nhưng Bách Liễu Thần cùng Thuẫn Giáp Chiến Sĩ hai tên đều đã lâm vào tình trạng lượng Hp còn không đến 10%.
Dùng một cái banh bao cùng một bình lộ thủy sau đó không do dự tiến về phía xác Tinh Anh Tam Văn Độc Chu, cuối người xuống nhặt lên hai vật phẩm rơi ra khỏi người nó rồi cho vào hành trang, động tác quen thuộc thập phần nhẹ nhàng dứt khoác.
Thấy hành động của Bách Liễu Thần tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ nhíu mày đi đến cạnh bên rồi nói:
- Này! Chí ít anh cũng phải chia cho tôi một món chứ. Thuẫn Giáp Chiến Sĩ chấp vấn.
- Chia cái gì cơ? Bách Liễu Thần hồn nhiên.
- Hai món anh để vô hành trang ấy.
- Ơ, sao tao lại phải chia cho mày?. Bách Liễu Thần kinh ngạc.
- Thì ban nãy bọn tôi cũng có công sát thương boss mà, đâu phải mình anh đánh đâu.
Ban nảy bận chiến đấu nên không có thời gian quan sát, lúc này tay Thuẫn Giáp Chiến Sĩ mới có thời gian quan sát kĩ một lượt tên trước mắt này.
Một thân quần áo đen, mái tóc màu bạc tết thành một chiếc bính đuôi tôm, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ đơn giản ngoài 2 lỗ mắt ra chỉ có một vệt màu đỏ tựa như người nào đó nhúng ngón tay của mình vào nước sơn đỏ rồi tùy ý vẽ lên cho chiếc mặt nạ một nụ cười vậy, chiếc mặt nạ tựa như đang nhoẻ miệng mỉm cười tới mang tai phối hợp với một thân quần áo tạo cho tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ một cảm giác quỷ dị, mặc dù vũ khí của hắn ban nãy không biết làm cách nào trông có vẻ như đã vỡ nát nhưng không thể nào giấu diếm được nó là dạng truy thủ và dựa vào những skill hắn đã sử dụng thì chắc hắn là đạo tặc nhưng hiệu ứng tạo ra từ mỗi đồn đánh đầu tiên sau 3 lượt đôi công với Tinh Anh Tam Văn độc chu lại không giống với bất kì skill nào của đạo tặc.
Dòng suy nghĩ của tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ bất ngờ bị Bách Liễu Thần cắt ngang:
- Đừng nhằm nhọt thế chứ, không có tao thì mày bị con boss này xé xác cho rồi, đừng quên tao là người cứu mày một mạng đấy, à không, ý tao là đừng quên tao vừa giúp mày không phải bị tụt kinh nghiệm đấy. Bách Liễu Thần một bộ đại nghĩa lẫm nhiên nói như đúng rồi.
Lúc này tên thuẫn Giáp Chiến Sĩ tức đến độ mắt muốn nổ cả đom đóm, hắn tiến một bước về phía trước, hai tay nắm chặt, nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh suy nghĩ lại, dù sao thì hắn cũng giúp mình, mình dù sao cũng chắc chắn 100% là không pk lại hắn mà nếu không có hắn thì mình chẳng những không đạt được kinh nghiệm từ boss mà lại còn mất thêm kinh nghiêm do bị boss giết nên đành thôi.
Thấy tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ không nói gì thêm, Bách Liễu Thần liền xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Bách Liễu Thần, tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ định điều tra thông tin người chơi thì ngạc nhiên phát hiện bảng thông tin của Bách Liễu Thần chỉ toàn một màu đen, hoàn toàn không hề có bất kì điều gì trong đó.
Lúc này đi được vài bước về phía trước, Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn sau 3 giây tự động kích hoạt, thân ảnh của Bách Liễu Thần quỷ dị biến mất trước mặt tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ.
Tiếp tục đi sâu vào khu vực của Tam Văn Độc Chu, lúc này Bách Liễu Thần mới mở ra hành tranh kiểm tra xem 2 vật phẩm từ xác Tinh Anh Tam Văn Độc Chu là gì.
Một cái trong đó là Lv 10 Lam Sắc Tinh Thiết Phủ dành trang bị cho Phủ Đấu Sĩ, cái còn lại là lv 10 Lục Sắc Hổ Bì Hộ Vai của Thú Nhân ngoài ra hắn còn được nhận thêm 100 bạc.
kiểm Tra toàn bộ một lượt, hắn định vị lại vị trí của mình rồi nhắm hướng một con Tam Văn Độc Chu gần đó tiến hành cận thân áp sát tiếp tục săn giết.
Hơn 2 giờ sau cuối cùng hắn cũng đã thành công hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt 60 con Tam Văn Độc Chu, mất thêm gần 50 phút quay lại Tân Thủ Trấn, trả nhiệm vụ cùng với điểm kinh nghiệm nhận được khi kết liễu Tinh Anh Tam Văn Độc chu đã ngay lặp tức giúp Bách Liễu Thần thành công tiến lên lv 10 7%.
Ngoài việc có thể rời Tân Thủ Trấn đến tòa thành mới ra hệ thống còn thông báo cho hắn một cái nhiệm vụ mới:
- Chúc mừng người chơi Bách Liễu Thần thành công tiến cấp, chúc mừng người chơi thành công đạt được quyền hạn di chuyển đến thành trấn cấp 1, hiện tại người chơi đã đủ điều kiện nhận nhiệm vụ nghề nghiệp, mời người chơi trước khi đạt Lv 20 hãy đến nhà thờ tại bất kì tòa thành cấp 1 nào để tiến hành nhận nhiệm vụ nghề nghiệp, lưu ý nhiệm vụ nghề nghiệp hoàn thành tại Lv càng thấp phần thưởng sẽ càng phong phú.
Đạt đến Lv 10 hiện tại bản đổ thế thới cũng đã mở ra, trên bản đồ hiện lên chi trích các toàn thành Lv 1 tại Liên Minh Hắc Ám, tùy vào số lượng người chơi mà màu sắc các tòa thành sẽ biểu hiện khác nhau, trong đó màu xanh lá biểu thị số lượng người chơi thấp, màu vàng là biểu hiện số lượng người chơi tại tòa thành này đã sắp bão hòa, cuối cùng là màu đỏ biểu hiện số lượng người chơi tại đây đã quá tải và những tòa thành đã quá tải sẽ không thể dùng xa phu nhanh chóng di chuyển tới hoặc là trừ khi ngươi bỏ ra cả tháng trời để chạy bộ đến, điểm đặc biệt là tất cả những tòa thành này đều được tạo ra xung quanh các Tân Thủ Trấn, phóng to lên chung quanh các tòa thành Lv 1 còn có thể nhìn thấy được phân bố cùng thông tin các bãi quái, xa hơn còn có thể nhìn thấy được vô số các tòa thành khác nhưng toàn bộ đều bị kí hiệu bởi các dấu “???” biểu thị với Lv hắn hiện nay vẫn chưa thể đi đến những nơi này.
Đến chổ xa phu chọn một tòa thành cách xa Tân Thủ Trấn, một trong những nơi có những bãi quái cấp cao nhất phân bố, hiện tại nó vẫn là màu xanh nhưng nó sẽ trở nên đông nghịch người sớm thôi.
Mất 100 hào lựa chọn xong hắn liền thấy cảnh vật chung quanh trở nên vặn vẹo rồi nhoáng cái thay đổi, âm thanh hệ thống đúng lúc vang lên:
- Chào mừng người chơi Bách Liễu Thần đến với Hắc Vũ Thành, đẳng cấp quái vật dã ngoại hiện tại còn sao hơn rất nhiều so với người chơi, đề nghị người chơi Bách Liễu Thần chú ý nhiều hơn.
Hắc Vũ Thành hiện tại tựa như một toà thành chết vậy, vì duyên cớ những bãi quái tại nơi này đều đã tiếp cận Lv 20 nên dọc theo con đường này đi tới chỉ có người chơi kết thành những đoàn đội nhỏ, chưa hề nhìn thấy bất kì người chơi solo nào như Bách Liễu Thần, mà số lượng đoàn đội dọc theo con đường này mà Bách Liễu Thần nhìn thấy có thể dùng một bàn tay để tính toán.
Nhàn nhã bước đi nhìn ngắm cảnh vật cùng kiến trúc bên trong thành, rất nhanh Bách Liễu Thần đã đi đến trước Đặc Khu Giao Dịch.
Bước một chân vào bên trong Đặc Khu Giao Dịch, Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn ngay lặp tức bị tầm nhìn thiết lập bên trong Đặc Khu Giao Dịch loại bỏ, một đoàn đội đi phía sau nhìn thấy Bách Liễu Thần như một cái U Linh thình lình hiển linh, doạ đến cô nàng Mục Sư trong đoàn đội đó thét lên chói tai “Áaaa, có ma kìaaaa“.
Bất ngờ quay lại nhìn một cái, chiếc mặt nạ quỷ dị của hắn một lần nữa doạ cô nàng Mục Sư đáng thương không còn lấy cả sức mà thét lên nữa, ngay lặp tức nhịp tim cùng huyết áp tăng mạnh khiến nàng lặp tức bị cưỡng chế thoát khỏi trò chơi do sợ hãi quá độ.
Mấy vệt đen hiện ra trên mặt Bách Liễu Thần, hắn bất khả tư nghị nhìn về phía những thành viên còn lại trong tiểu đội này mà nói:
- wào! Tao còn không biết mình có như vậy đáng sợ đi à nha.
Nói rồi hắn nhúng vai một cái rồi không để ý nữa mà xoay người tiếp tục đi vào bên trong, chỉ là tôi cho cô gái đó, sau chuyện có này có thể trong tâm hồn bé nhỏ của nàng sẽ để lại bóng ma, từ nay về sau không bao giờ login vào Á Đặc Tư Đại Lục nữa mà bỏ game luôn cũng không chừng.
Bước đến trước quầy, dùng hình thức đấu giá treo bán 2 món trang bị rơi ra từ Tinh Anh Tam Văn Độc chu, thời hạn đấu giá là 24 giờ, sau đó Bách Liễu Thần không dừng lại mà ngay lặp tức rời khỏi, bước ra khỏi Đặc Khu Giao Dịch ngay lặp tức Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn kích hoạt lần nữa, không được mấy bước Bách Liễu Thần lại lần nữa quỷ dị biến mất.
Đi được một đoạn nữa hắn nhanh đến nhà thờ, tiến vào bên trong nhận lấy nhiệm vụ, một NCP giao cho hắn một quyển trục, bước ra khỏi nhà thờ thanh âm của Hệ Thống vang lên:
Chúc mừng người chơi Bách Liễu Thần thành công nhận nhiệm vụ nghề nghiệp, thời hạn hoàn thành nhiệm vụ là 7 ngày tính từ ngay lúc này, mang theo vật phẩm nhiệm vụ rời khỏi thành sử dụng người chơi sẽ ngay lập tức được truyền tống vào phó bản nhiệm vụ, chúc người chơi may mắn.
Chưa vội bắt đầu nhiệm vụ mà loogut khỏi trò chơi, lúc này bên ngoài đã gần 5 giờ 30 phút sáng.
Vũ Hạo đứng dậy gắp chăn mềnh gọn gàng, nhìn vào trong gương thấy quả đầu của mình giờ chân tóc mới mọc toàn bộ đều đã thành màu bạc hắn thở dài một cái, sau đó tranh thủ mang cái tên “Tây Môn Vũ” ra độc địa nguyền rủa mấy lần rồi mới chịu bắt đầu hít đất, gặp bụng sau đó là ra ngoài bắt đầu nữa giờ chạy bộ rèn luyện cơ thể.
Ngoài dị giới, tại một cái vị diện nào đó, bên trong một cái kỹ viện nào đó một tên thanh niên hai tay ôm lấy hai cái hồng bài cô nương đánh hắc hơi một cái rồi lẩm bẩm “ Nha! Là tên khốn kiếp nào vừa mắng đại gia ta a“.
Sau 30 phút Vũ Hạo trở lại, vệ sinh cá nhân, tắm rửa sạch sẽ, chải chuốc gọn gàng, ăn mặc đàng hoàng, một bộ cà lơ phất phơ mang theo đơn thôi việc đi đến trường học.
Mang tâm lý “đằng nào thì cũng thế rồi” nên hắn không vội đến trường mà là dừng lại đúng chổ ăn sáng quen thuộc làm bát cháo lòng cái đã.
Ăn uốn xong xui đi đến trường cũng là vừa lúc chuông vào học vang lên, mang theo toà đơn thôi việc Vũ Hạo tiến đến gõ phòng hiệu trưởng.
Bên trong phòng vang lên tiếng “mời vào”, nhìn thấy là Vũ Hạo hiệu trưởng thoáng ngạc nhiên một cái rồi hỏi:
- Thầy Hạo có việc gì thế?
Bước đến bàn làm việc của hiệu trưởng, đặt tờ đơn lên bàn sau đó nở một nụ cười thiếu chút nữa là thân thiện rồi Vũ Hạo mới nhàn nhạt nói.
- Hiệu trưởng cho phép tôi được nghĩ việc.
Hiệu trưởng thoáng bất ngờ rồi rất sảng khoái cầm bút lên kí tên, trong lòng gã thàm suy nghĩ mình nhận lời của một người chèn ép tên này trong công việc nhưng giờ hắn chủ động nghỉ việc thì không thể nào tốt hơn được nữa rồi, đở phải tính kế đau đầu.
Kí xong hiệu trưởng mở hộc tủ cất tờ đơn vào bên trong sau đó tựa tiếu phi tiếu nói:
- Tôi sẽ nhanh chóng tìm người thay thế vào công việc của cậu, tuần sau đầy đủ tiền lương được chuyển vào tài khoảng cậu, lúc ấy cậụ có thể đến đây để rút hồ sơ, Vũ Hạo à, tôi chỉ có thể giúp cậu được đến đây thôi.
Nói rồi hắn cuối xuống tiếp tục đọc hồ sơ mà không thèm để ý đến Vũ Hạo nữa, toàn bộ lời nói dài dòng đều không đề cặp một tiếng đến trợ cấp hay bảo hiểm thất nghiệp.
Cười lạnh một tiếng xoay người mở cửa rời đi mà không thèm chào hỏi một lời, cái gì chó má “tôi chỉ có thể giúp cậu đến đây thôi” lừa ai thế, chỉ mỗi tên ngốc Vũ Hạo tiền nhiệm mới có thể bị bộ dạng này của mày lừa thôi, làm như ai cũng ngu giống mày ấy, những chuyện mày làm sau lưng tên ngốc Vũ Hạo tiền nhiệm kia nhìn sơ qua kí ức hắn không lẽ tao còn không biết hay sao, thứ giả nhân giả nghĩa.
Tiêu sái rời đi trường học trở về nhà bỏ lại sau lưng một đám học sinh chưa học bài trong lớp đang thầm cầu nguyện hôm nay hắn bị tiêu chảy.
Về đến nhà dọn dẹp phong một lượt, sạ đó hắn đội đầu khôi lên lần nữa đăng nhập vào Á Đặc Tư Đại Lục.
- Link Start.
Bên trong trò chơi lúc này trời đã tối hẳn, dựa theo bản đồ đi đến cửa hàng bổ sung thêm 50 cái bánh bao cùng 20 bình lộ thủy và 2 cái hồi thành phù tiêu tốn mất 650 hào.
Lần nữa dựa theo bản đồ hướng về phía cổng thành gần nhất, bước ra khỏi cổng thành Bách Liễu Thần không hề do dự mà từ trong hành trang lấy ra quyển trục nhiệm vụ tiến hành truyền tống vào phó bản.
Khung cảnh xung quanh bắt đầu vặn vẹo, thanh âm của hệ thống vang lên.
- Chào mừng người chơi Bách Liễu Thần đến với phó bản Di Tích Xà Thần.