Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 59: Q.1 - Chương 59: Bạch Liên giáo chủ.






Lúc đi dạo khu đồ gia dụng tôi nhận được một tờ quảng cáo nhỏ, là quảng cáo của một công ty bất động sản: Thanh Thủy Garden, trước khi địa chận được quảng cáo khắp mọi nơi mọi chốn, xem ra cơn địa chấn đã đả kích mạnh tới công ty, hiện thời đành phải cố chèo chống chờ Đông Sơn tái khởi.

Xem đại chỉ, không ngờ những căn họ bán đều ở đối diện IKEA.

Tôi kéo Bánh Bao đang muốn đi mua dao: “Chúng ta đi đối diện xem nhà nhé.”

Bánh Bao không thích nói: “Sao anh cứ thích đi xem nhà thế nhỉ, Thanh Thủy Gadern có phòng đôi sao?”

Tôi cũng bất mãn nói: “Em sao lúc nào cũng chỉ nghĩ tới phòng đôi hả, chúng ta không thể mua được một cái nhà riêng sao?”

Thấy Bánh Bao lộ vẻ hoài nghi, tôi cũng bớt tức tối, ngập ngừng nói: “Nhân lúc địa chấn giá rẻ, không chừng có căn vừa với chúng ta?”

Bánh Bao khó mà từ chối tôi, hơn nữa đối với mỗi người phụ nữ, có một căn nhà riêng luôn là dụ hoặc không thể đỡ, nàng cuối cùng cũng đồng ý. Lý Sư Sư cầm tờ rơi, chỉ vào một biệt thử nhở diện tích 300 m2 nói: “Em thấy cái nhà này được nè.”

Thật hiểu ý. Bánh Bao lập tức giật qua lật đi lật lại xem tỉ mỉ, rồi nói với Lý Sư Sư: “Vầy chờ khi anh trai em có tiền tính tiếp, anh trai em cùng chị ngay cả nhà xí cũng chẳng mua nổi nữa là/”

Ý của tôi là muốn đi xem biệt thự trước rồi hãy mua đồ nội thất, bánh bao đương nhiên không làm, chẳng những thế, nàng còn quyết mua một bộ dao làm bếp xách theo, chúng tôi thanh toán, nàng bỏ hoa khô cùng thái đao vào chung dỏ xách đi, chúng tôi quẹo vào trung tâm giao dịch bất động sản.

Dù sao cũng là yếu trâu khỏe bò, phòng giao dịch Thanh Thủy Garden chiếm nguyên một tầng, vừa vòa cửa có thể thấy một mô hình lớn như sân bóng rổ đặt giữa tầng lâu, mô hình nhà được bố trí, nơi không xa có mấy đống đá biểu thị: phòng ở giữa khu sinh thái, bên cạnh có giả sơn.

Gần nửa lầu với cửa sổ rộng thoáng cung cấp cho khách dùng khi nghỉ ngơi với ghế trúc và bàn pha lên, thậm chí còn có mứt hoa quả để nhấm nháp. Trong đại sảnh có bảy tám người đang xem, thời điểm này còn có người tới xem mua nhà, kỳ thực đại đa số là tham đồ giá rẻ, chẳng qua nhìn qua bọn họ deo kính, thỉnh thoẳng lấy tay nâng kính thì càng giống giới đầu tư từ Singapore tới.

Bánh Bao xách đồ, da va vào nhau leng keng xộn xạo, chúng tôi cứ thế tiến vào đại sảnh.

Nếu như lúc bình thường, loại khách như chúng tôi hẳn sẽ bị cả quần thể coi rẻ, nhưng trong thời khắc phi thường này, Thanh Thủy Garden có đẩy đủ nhân viên tới tiếp đãi mỗi khách tới xem.

Một nữ nhân viên bán hàng thanh tú thân thiết tới nghênh đón, không hồ hởi để chúng tôi xem phòng, trước giới thiệu bản thân, sau đó nhàn tản mấy câu, lập tức thử ra sâu cạn, biết ba người chúng tôi do Bánh Bao làm chủ, nàng cứ đi sát theo Bánh Bao, thỉnh thoảng nói mấy câu gia tăng thân mật. Tôi không khỏi thầm than trước trình độ chuyên nghiệp của nhân viên kinh doanh, xem ra ý tưởng tới Sahara bán mưa cũng không phải quá xa vời.

Bánh Bao chắp tay sau lung, xách theo đồ, đi vòng quanh mấy mô mình, tôi cảm tưởng nằng thực sự có hứng thú với mấy mô hình. Thông qua những câu nói chuyện, nữ nhân viên kinh doanh đã đại khái hiểu tình huống của chúng tôi, nàng thấy Báo Bao luôn đao mắt qua những phòng diện tích nhỏ giá rẻ, phỏng đoán ví tiền của chúng tôi, nàng vẫn cười chuyên nghiệp nói: “Tiên Sinh cùng tiểu thư nếu chưa có con nhỏ, vậy loại phòng nhỏ có thể khiến hai người cảm nhận được thế giới riêng, cũn tránh vì công việc bận rộn mà không có quá nhiều thời gian cho quét dọn.

Lý Sư Sư nghịch ngợm nói: ‘Về sau có con thì sao?”

Nữ nhân viên quay đầu liếc nàng, lộ rõ vẻ hiếu kỳ, nàng hẳn là không hiễu rõ quan hệ giữa ba chúng tôi, chẳng qua vấn đề của Lý Sư Sư hiển nhiên sớm đã được nhân viên kinh doanh chuẩn bị sẵn, nàng thong dong đáp lời: “Hiện tại mỗi nhà chỉ có một con, mà phòng nhỏ nhất của chúng tôi cũng có hai phòng ngủ, dù về sau con có lớn, cũng chẳng ảnh hưởng.”

Lý Sư Sư cười khanh khách; “Vậy nếu có hai đứa con thì sao?”

Thấy nhân viên kinh doanh như đã tính trưởng, Lý Sư Sư lại chọc thêm: “Mà là một trai một gái.”

Nhân viên kinh doanh bị dắt mũi, chỉ có thể miễn cưỡng đáp lời: “nam ngủ cùng bố, nữ ngủ cùng mẹ…”, nói tới đây thì nàng đã cảm giác được, giọng nhỏ lại. Lúc này bánh bao trừng Lý Sư Sư, nói với nhân viên kinh doanh: “Đừng để ý tới nó.” Lý Sư Sư lè lưỡi.

TÔi một mực ở bên nhìn trộm một đống biệt thự, những nhà lầu nhỏ đỏ trắng đan xen, bải cỏ có mấy thùng thửu, nhà để xe, thậm chí còn có một cái nhà cho chó…

Tôi thử tưởng tượng, về sau tôi lái xe chậm rãi tiến vào gara, chó nhỏ vẫy đuôi hoan nghênh, tôi tiến vào khách sảnh sảng sủa cởi caravat ném trên giá quần áo, sau đó tôi cùng bánh bao nằm trên sàn đọc sách, chúng tôi xem “Play Boy”, chúng tôi xem bản của Hồng Kông “Play Boy”, chúng tôi xem…

Tôi ngứa ngáy khó chịu, cuối cùng nhịn không nổi hỏi: “Cái kia nhiêu tiền?”

Nhân viên kinh doanh không liếc tôi một cái, thuận miệng nói một câu “180 vạn” rồi tiếp tục thảo luận với Bánh Bao căn hộ 70m2, gian phòng ở lầu sáu nàng đã qua xem, nàng không them để ý tới ý kiến của tôi, hoàn toàn không để ý tới sự tồn tại của tôi, nàng cho là tôi chỉ đang hiếu kỳ thôi.

Bánh Bao nhìn trúng gian phòng đó và muốn mua với giá hơn 18 vạn, thêm các khoản phụ phí cũng đã 20 vạn, đây cũng xấp xỉ tích súc của hai nhà, Bánh Bao bị nhân viên kinh doanh xoay như chong chóng, đầu váng mắt hoa, bắt đầu mong muốn vô hạn mình sẽ có một căn hộ chung cử để sinh sống hạnh phúc về sau.

“Chị xem, chúng tôi có bãi cỏ rộng, về sau con của hai người có thể chạy chơi ở đó, trong này còn có một khu thể thao lớn, sau khi ăn cơm tối có thể đi dạo, xem mặt trời lặng, có thể ngồi chơi đu quay, chồng chị có thể kênh chị lên…”

Trong lúc nói chuyện, nhân viên kinh doanh vạch ra một viễn cảnh mê ly, như là đang ngồi trên xích đu trong ánh tịch dương, tay cũng nhẹ nhãng vung vẩy, tôi nghĩ nếu Trương Nghệ Mưu chọn nàng thì chắc chắn nàng là một tài năng siêu tuyệt.

Lý Sư Sư chắp tay sau lung, cười híp mắt nhìn nữ nhân viên kinh doanh biễu diễn, muốn mê hoặc nàng, xem ra còn khó hơn mê hoặc tôi.

Bánh Bao hung phấn mặt đỏ ửng, hỏi tôi: “Anh thấy sao?”

Cũng chẳng biết vừa rồi là ai nói đánh chết cũng không mua căn hộ.

Tôi cười không nói gì, nhân viên kinh doanh thấy thăng lợi đang vẫy gọi, dứt khoát thêm dầu vào lửa: “Mà căn hộ trong tiểu khu là quản lý khép kín, chị nghĩ thử xem, sau một ngày làm việc trở về tới mái nhà nhỏ thân thương cách tuyệt thế giới bên ngoài, không cần biết đông tây nam bắc, chỉ cần có…”

Tôi không nhịn nổi cắt lời: “cô à, bằng năng lực phiến động người khác của cô, cô có thể tái sáng tạo ra một tổ chức cỡ Bạch Liên giáo.”

Nhân viên kinh doanh đỏ mặt: “Làm sao anh biết tôi tên Bạch Liên Hoa?”

Bánh Bao đột nhiên nhét túi đồ vào tay tôi, nói: “Em đi WC” vội chạy ra, xem ra thật sự kích động. Lý Sư Sư cũng đi theo, đi hai bước đột nhiên quay đầu chỉ đống biệt thự: “Em thấy cái đó được đó, hì hì.” Rồi chạy lẹ.

Chờ lúc yên tĩnh lại tôi mới hỏi Bạch Liên Hoa: “180 vạn cả gara nữa hả?”

Bạch Liên Hoa sửng sốt; “A, đúng, có thể để 2 xe – là ngài muốn ạ?” Giọng nói lộ rõ vẻ không tin tưởng, nàng đại khái còn chưa thấy qua một triệu phú phải xách đồ khi đi mua sắm.

Tôi lách lên đứng trước mô hình, nhìn từ trên xuống đánh giá cẩn thận. Bạch Liên Hoa chỉ bóng Bánh Bao đang đi xa, nói năng lộn xộn: “Nhưng là…” Nàng khẳng định không nghĩ nổi một người khó khăn lắm mới quyết định mua một căn nhà giá rẻ 70 m2 lại nghĩ tới mua một biệt thự.

Tôi đột nhiên nổi tính trẻ con true chọc, nói đàu với nàng; “Cô biết quan hệ của cô gái kia chứ?’

“…giống là chị em, nhưng bộ dáng… không quá giống.”

Tôi cười nói: “Nói là chị em cũng chẳng sai, cô muốn kiếm tiền chứ? Muốn kiếm tiền thì thu hồi những lời cô vừa nói, để cô ấy bỏ đi ý tưởng kia đi, tôi có thể mua biệt thự qua tay cô.”

Bạch Liên Hoa càng hồ đồ, tôi nhỏ giọng, nói thì thầm bên tai nàng; “Không phải loại chị em có quan hệ máu mủ ruột già…”

Bạch Liên Hoa minh bạch rồi, mặt càng đỏ hơn: “Ngài… Ngài…” Nín một lúc lâu mới nói một câu khiến tôi dở khóc dở cười: “Ngài thật có bản lĩnh.”

Từ đó thái độ của nàng hoàn toàn thay đổi, loại phu diễn nghề nghiệp được chuyển thành cung kính từ nội tâm, xem ra việc dẫn hai cô gái đi dạo phố với đi xe mô tô là hai chuyện khác nhau hoàn toàn.

Nam nhân có thể hợp hai cô gái một nơi, kim ốc tàng kiều đương nhiên có bản sự, chỉ nói riêng Trung Quốc qua bao nhiêu năm đã sản sinh ra 6000 vạn ăn trắng mặc trơn, trừ sớm mấy năm trọng năm khinh nữ, một số nam nhân tham lam chiếm nhiều không tính. 6000 vạn tên ăn trắng mặc trơn, bao nhiêu thị trưởng, bao nhiêu là chủ doanh nghiệp.

« Vậy tôi nên giúp ngài thế nào ? »

« Một lúc nữa cô cứ cố xoay lão đại – là cô xấu ấy, không mua phòng là thành công, còn biệt thự, chúng ta sẽ giao dịch ngầm, dựa vào khẩu tài của cô, hẳn không khó – tôi thích cô đấy. »

Bạch Liên Hoa gật đầu, kiên nghị: “Ngài cứ yên âm, ba cái việc chuyển ngoặt 180 độ này đảm bảo khiến đại phu nhân của ngài có cho cũn không lấy.”

Tôi đưa một tấm danh thiếp cho Bạch Liên HOa, bởi vì tôi thật sự rất thích biệt thự giá 180 vạn kia, thời kỳ trước địa chấn, giá của biệt thử rất cao. Tôi cũng có mục đích riêng, hẳn Bánh Bao bị Bạch Liên giáo chủ xoay như chóng chóng rồi, bằng tính tình của nàng, bỏ toàn bộ tịch súc ra mua căn hộ ở tầng sáu hẳn là không đời nào.

An bài thỏa đáng mọi việc, Bánh Bao cùng Sư Sư đều đã đi ra, Bánh Bao hứng trí nói: “Cô nói tiếp đi, còn chỗ tốt gì nữa?”

Bạch Liên Hoa vẫn cười tươi như cúc, không chút lộ ra dấu hiệu chuyển hướng : “Chị muốn lấy căn hộ lầu sáu hỏ, mùa hè có chỗ tốt là không có muỗi…” Tôi nháy mắt, nàng coi như không thấy, chẳng lẽ tôi đụng phải một nhân viên kinh doanh có đạo đức xã hội đặc biệt mạnh?

Bánh Bao xoa tay nói: “Đúng, điểm này tôi đều chưa nghĩ tới.”

“Chẳng qua…’ nói tới đây, điểm chuyển đầu tiên bắt đầu: “Chị tốt nhất không nên mở cửa sổ, vì cách chỗ chị chưa tới 200 mét là một cái ống khói lớn, hiện tại bụi bậm ô nhiễm nghiêm trọng, nếu như hít vào quá nhiều dễ vị viêm đường hô hấp, đương nhiên là nhẹ thôi.” Không chút nhìn ra Bạch Liên Hoa đang dọa nạt, luôn thấy cô tay lộ vẻ rất quan tâm.

Bánh bao nhíu mày; “Sao thế được, vậy cô nói bãi cỏ cùng nơi tập thể dục thể thao là có thật hả?”

“Đích thật là có…” lần này tôi vẫn chú ý lắng nghe, biết cái chuyển thứ hai sẽ tới, quả nhiên: “Nhưng chúng tôi không thể đảm bảo được khi bán cho chị thì tất cả đã hoàn thành, với lại tôi đề nghị chị đi bộ nên để ý, hiện tại số lượng người nuôi chó trong thành phố tăng vọt, bỉa cỏ thường có rất nhiều *** chó.”

Tôi rất thức thời nói; “Không vội, chúng ta có thể nhảy qua bãi cỏ mà.”

Bánh Bao trừng tôi, do dự nói: “Em thấy chúng mình trước tiên chưa mua vội?”

Tôi nói; “Em không muốn ngồi xích đu nhìn ánh chiều tà sao?”

Bạch Liên Hoa: “A kỳ thực chỗ đó chúng tôi quy hoạch làm bãi đỗ xe.”

Bánh Bao quay mình rời đi, tôi thấy nàng ra cửa mới nói với Bạch Liên HOa; “Làm tốt lắm.”

Bạch Liên Hoa điềm nhiên: “Chỉ nói lời thật mà thôi, bất quá biệt thự của chúng tôi thật sự rất tốt…” Nói xong ném cho tôi một cái nhìn mê hoặc.

Sau đó tôi bước lên mô tô, dặn bánh bao: “Ôm chặt anh!” bánh bao gaio đồ cho lý sư sư ngồi ở thùng xe, ôm chặt tôi, tôi tăng ga nhả khói đen mù trời, chúng tôi thản nhiên biến mất trước mặt đám nhân viên Thanh Thủy Garden đang trợn mắt đứng xem.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.