Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 189: Chương 189: Chân chính thần tích




Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Móa!

Đây là trình diễn « Bạch Xà truyện » sao? Dưới đáy tháp cao trấn áp một con cự xà?

Bình thường mãng xà không ăn vật sống, nó nhất định xiết chết động vật rồi mới nuốt vào. Cho nên muốn xuất hiện tình trạng bị mãng xà nuốt vào trong bụng, dùng một cây đao phá bụng chui ra là hoàn toàn không thể xuất hiện.

Con cự mãng trước mắt cũng không ngoại lệ.

Vân Trung Hạc bị ném vào hang động này, đầu cự mãng kia liền mở ra miệng to như chậu máu nhưng không lập tức cắn nuốt hắn, mà dùng thân thể thô to của nó quấn chặt lấy Vân Trung Hạc.

Trong chốc lát Vân Trung Hạc choáng váng, lập tức muốn ngạt thở.

Mà toàn thân hắn lại bị trói, căn bản không thể động đậy mảy may.

Ngạt thở càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng nghiêm trọng.

Trước đó Quỷ Nương gia thân, vô số rắn độc cũng cuốn lấy Vân Trung Hạc, muốn sống sờ sờ cắn chết hắn.

Lúc đó Quỷ Nương bỗng nhiên phát ra từng đợt quỷ khóc sói gào, sống sờ sờ dọa lui toàn bộ độc xà, như tránh quỷ vậy.

Mà Lượng Tử gia thân Vân Trung Hạc, gã chỉ biết điên cuồng tính toán, đồng thời danh xưng dự đoán tương lai, không có công hiệu dọa mãng xà

Beethoven khẳng định có năng lực này, dù không có nhạc khí, gã vẫn có thể phát ra sóng âm quỷ dị, dù không thể giết người, nhưng doạ sợ mãng xà chạy đi hẳn là có thể.

Nhưng hết lần này tới lần khác số 8 Beethoven lúc này cũng không ở trên người Vân Trung Hạc.

Bất quá Vân Trung Hạc rất muốn thử một chút, loại thời điểm sống chết trước mắt này, rốt cuộc những bệnh nhân tâm thần ẩn nấp kia có xuất thủ hay không?

Vân Trung Hạc chết, hai mươi chín tên kia cũng ngỏm củ tỏi theo.

Lẽ ra làm con cự mãng trước mắt kinh sợ thối lui đối với những bệnh nhân tâm thần này, hoàn toàn dễ như trở bàn tay, rất nhiều bệnh nhân tâm thần có thể làm được. Beethoven có thể, Quỷ Nương có thể, số 24 cũng có thể.

Nhưng cả bọn thật thấy chết không cứu à!

Vân Trung Hạc bị cự mãng quấn quanh, càng ngày càng hít thở không thông, nhưng những tên này vẫn như cũ hoàn toàn không để ý tới.

Đ.M!

Chỉ có thể dựa vào chính mình!

Cự mãng cuốn quanh Vân Trung Hạc, mở ra miệng to như chậu máu tới gần đầu Vân Trung Hạc.

Mẹ nó, thật sự là quá thối.

Vân Trung Hạc dùng hết khí lực cuối cùng, nhắm ngay miệng to như chậu máu của cự xà bỗng nhiên phun một cái.

Dưới khoảng cách gần, mấy viên đan dược nho nhỏ bỗng nhiên xuất vào trong miệng rộng cự mãng.

Những viên đan dược này là gì? Tự nhiên là trân châu, nhưng bên trong móc rỗng, chứa mấy trăm mg kịch độc.

Potassium!

Loại xyanua này cũng không tính là thiên hạ đệ nhất kịch độc, nhưng là kịch độc đệ nhất Vân Trung Hạc có thể tìm được lúc này.

Hắn đề luyện ra từ trong vô số khổ hạnh nhân nấu chín.

Trước đó đồ chơi này vẫn giấu ở trong răng hàm nào đó, bên ngoài dùng vật trám răng màu trắng che giấu.

Đây cũng là trò hay của gián điệp hiện đại hay dùng, thời khắc mấu chốt bỗng nhiên cắn nát độc hoàn, có thể trực tiếp tự sát, sẽ không bị bắt tra tấn.

Bất quá kỹ nghệ nhất định phải vượt qua kiểm tra, mà nhất định phải được huấn luyện chặt chẽ, nếu không cẩn thận, hạ độc chết chính là mình. Bất quá Vân Trung Hạc dù sao cũng là y sinh, tay nghề vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Đầu tiên xyanua kịch độc hoàn toàn giấu trong trân châu, mà lại dùng lửa hòa tan sau phong lại, căn bản không cần lo lắng bị lộ. Thứ đến mấu chốt nhất là viên độc hoàn giấu ở trong chỗ trống của răng, sẽ không bị cắn trúng, cũng không bị tổn hại.

Vân Trung Hạc không chỉ ẩn giấu một viên, mà ròng rã mười mấy viên.

Bất quá hắn không giấu trong răng, mà là chôn dưới da.

Nghe phi thường kinh dị sao? Cái đồ chơi này có thể chôn ở dưới da sao?

Đương nhiên có thể, đừng nói chôn ở dưới da, dù chôn ở một ít nơi đều không vấn đề, không tin lên Google Search đi.

Chỉ như vậy, những độc hoàn này mới có thể tránh thoát điều tra, mới có thể tùy thân mang theo trên người.

Đương nhiên, trước khi Vân Trung Hạc tiến vào Nam Châu thành đã dùng loại phương thức đặc thù giấu độc hoàn vào thể nội, cũng không phải vì mãng xà này.

Trời mới biết gặp được đại mãng xà à, hắn là vì tại thời khắc mấu chốt có thể hạ độc chết người khác.

Vừa rồi Vân Trung Hạc một thân một mình đi vào Phù Đồ Tháp phong đỉnh, từ lúc đi lên đến xuống, đều chỉ có một mình hắn, liền có thể lấy độc hoàn chôn ở dưới da ra, sau đó ngậm trong miệng.

"Phốc phốc phốc phốc phốc..."

Vân Trung Hạc một hơi phun ra mấy khỏa độc hoàn.

Lúc này ngược lại là nguy hiểm nhất, bởi vì hắn cần thoáng cắn một cái, để xyanua kịch độc có thể đi ra, nhưng lại không thể lập tức đi ra, nếu không sẽ hạ độc chết mình.

"Phốc..." Cự mãng này phản ứng thật sự là nhanh, lập tức phun độc hoàn trong miệng ra.

Nhưng vẫn có mấy khỏa trực tiếp trượt vào trong thực quản nó.

Bất quá nó cũng không lập tức độc phát, mà là tiếp tục quấn quanh Vân Trung Hạc.

Vân Trung Hạc càng ngày càng ngạt thở, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.

"A... A... A..."

Hắn phát ra tiếng kêu thảm, càng ngày càng thê lương, dù người bên ngoài cũng nghe được rõ rõ ràng ràng.

Thổ dân phản tướng ngoài tháp không khỏi lộ ra một tia không đành lòng.

Hắn dù sao cũng là nhi tử Ngao Tâm, lại bị dùng phương thức này giết chết.

Ròng rã hét thảm hơn nửa phút, tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn nhỏ khó thể nghe.

Tất cả mọi người biết, hắn đã chết!

...

Trên thực tế, Vân Trung Hạc thật hít thở không thông, mà lại hít thở không thông thật lâu, lập tức sắp đi vào trạng thái chết giả.

Hắn đã bị cự mãng quấn quanh hai ba phút, cũng may mắn là lúc này hắn béo tốt, có thể giảm xóc, nếu không xương cốt đã bị quấn gãy mất.

Bình thường dưới tình hình này, người ngạt thở, đại não sẽ thiếu dưỡng khí. Đại não thiếu dưỡng khí trong thời gian dài, não sẽ chết, bởi vì không cách nào duy trì sinh cơ đại não.

Nhưng Vân Trung Hạc ở phương diện này lại có thiên phú dị bẩm.

Cái gì là sinh cơ đại não, đơn giản chính là sóng điện não, đơn giản chính là ý thức.

Ở trong đầu của hắn có hai mươi chín bệnh tâm thần, bọn họ có thể duy trì ý thức đại não Vân Trung Hạc thật lâu, sẽ không để cho nó triệt để chết máy. Lần trước bị Yến Biên Tiên đâm xuyên ngực, Vân Trung Hạc cũng tiến vào thời gian dài chết giả.

Cảm giác được Vân Trung Hạc không nhúc nhích, cự mãng lại một lần nữa mở ra miệng rộng tới gần đầu Vân Trung Hạc, muốn nuốt hắn vào.

Nhưng không biết vì sao, nó cảm thấy thân thể càng ngày càng tê dại.

Liều mạng muốn khép miệng lại, nhưng phát hiện động tác đơn giản không làm được, bởi vì kịch độc trong cơ thể nó đã phát tác.

Xyanua trong bụng nó nhanh chóng tiết ra ngoài, theo hệ tuần hoàn nhanh chóng đi đến toàn thân.

Đối với nhân loại bình thường, số lượng xyanua chí tử là bao nhiêu? Mấy chục mg mà thôi.

Mà lúc này xyanua tiến vào bụng cự mãng, khoảng chừng hai ba gram, đừng nói một đầu mãng xà, dù một con voi lớn cũng độc chết.

Bất quá hình thể nó thật sự là quá lớn, cho nên độc phát thân vong tương đối chậm chạp một chút.

Bất quá cự mãng này lại hung tàn, nó trúng độc xong, biết Vân Trung Hạc chính là người hại nó, vậy mà trở nên hung tàn.

Lại muốn dùng khí lực sau cùng cắn chết Vân Trung Hạc.

Mở ra miệng to như chậu máu nhắm ngay đầu Vân Trung Hạc cắn, răng miệng lộ ra càng khủng bố, dù nó đã trúng độc không còn khí lực, nhưng chỉ cần bị nó cắn trúng, đầu Vân Trung Hạc trực tiếp nát, tuyệt đối ngỏm củ tỏi.

Mắt thấy đầu Vân Trung Hạc sẽ vỡ toang.

Bỗng nhiên...

Vân Trung Hạc phát ra một tiếng gào thét quỷ dị.

Im ắng gào thét, bởi vì là sóng siêu âm, cho nên hoàn toàn không nghe được.

Trong nháy mắt đánh trúng vào đại não mãng xà.

Con cự mãng này vốn không còn khí lực, bị sóng âm đánh trúng, toàn bộ thân thể bỗng nhiên bắn ra, trước dừng lại trên không trung, sau đó chậm rãi rơi xuống.

Đây... Đây là bệnh nhân tâm thần nào phát uy? Là Beethoven, hay là Quỷ Nương, hoặc là số 24 Âm Ma Nữ.

Các ngươi sớm một chút đại triển thần uy đi, nhất định phải chờ đến lúc này, còn lãng phí mấy khỏa độc hoàn của ta.

Kịch độc nhanh chóng lan tràn toàn thân cự mãng.

Nó nhanh chóng chết đi, toàn thân cũng mất đi lực lượng, hoàn toàn buông lỏng Vân Trung Hạc ra.

Vân Trung Hạc không khỏi thở hồng hộc, nằm ở trên bộ xác rắn băng lãnh này.

Thở dốc một hồi lâu, hắn bắt đầu cử động thân thể, bởi vì toàn thân hắn vẫn bị Huyền Vũ Giáp quấn chặt.

Những da trâu, ruột, gân thú này thật đúng là cứng cỏi, bị cự mãng này quấn quanh vậy mà không bị tổn hại.

Hắn bò đến bên cạnh miệng cự mãng, liều mạng mài trên răng sắc bén của nó.

Cọ xát ròng rã mười mấy phút, mới làm dây thừng Huyền Vũ Giáp trên người đứt đi, may mắn răng mãng xà này không có độc.

Cởi trói xong, khôi phục hành động, Vân Trung Hạc bắt đầu tìm kiếm trong động.

Nơi này hẳn là có một cái bao đó, bên trong có rất nhiều bảo bối Vân Trung Hạc.

Đêm hôm đó hắn viết mật tín để Ngao Khí hỗ trợ, đi đào móc một địa điểm ngoài Nam Châu thành ra một cái bao, sau đó tìm cách đưa cái bao này đến giấu kỹ trong Phù Đồ Thánh Tháp.

Cái bao này là Vân Trung Hạc chôn giấu kỹ trước khi tiến vào Nam Châu.

Nhìn thấy mật tín, ngày kế tiếp Ngao Khí liền rời Nam Châu thành, tiến về Đại Nhật sơn, gọi là để Đại Thánh Sư Viên Thiên Tà thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, trên thực tế là trợ giúp Vân Trung Hạc vận chuyển cái bao này.

Vừa rồi tìm kiếm trên dưới trong tháp một lượt, hắn không tìm được cái bao này, chắc hẳn Ngao Khí đã ném bao này xuống hang động dưới đáy tháp. Nơi này có một đầu cự mãng, cho nên hẳn không ai dám tới kiểm tra, cho nên ném cái bao này xuống đây là hợp lý nhất.

Nhưng Vân Trung Hạc tìm hoài, vẫn không phát hiện cái bao này.

Chỉ có một thanh kiếm gãy! Chính là lúc ấy Ngao Khí lấy từ trong tay Vân Trung Hạc.

Trong chuôi kiếm gãy này có giấu đồ vật, nhưng bảo bối càng quan trọng hơn lại ở trong cái bao kia.

Dù không có cái bao này, vẫn như cũ có thể giết chết mười vạn người bên ngoài, nhưng chính hắn cũng không trốn thoát.

Không có bao này, tiếp theo hắn không thể trang bức, giả thần côn được.

Không đúng, nếu kiếm gãy ở nơi này, vậy bao kia cũng hẳn ở đây.

Không phải là...

Vân Trung Hạc nhìn lại phía cự mãng, không phải là bị cự mãng nuốt mất chứ?

Rất có thể, cự mãng này đói bụng đã lâu, thứ gì rớt xuống bên dưới đều bị nó nuốt.

Thế là, Vân Trung Hạc dùng kiếm gãy cẩn thận từng li từng tí mổ bụng cự mãng.

Quả nhiên... Bên trong có một cái bao, vậy mà thật bị cự mãng nuốt.

May mắn bên ngoài bao có từng tầng từng tầng chống nước, lại phòng cháy, bất quá Vân Trung Hạc không có phòng chua, nhưng may mắn Vân Trung Hạc sợ vào nước, lựa chọn dùng túi dạ dày trâu làm tầng bảo hộ thứ hai.

Cho nên từ Nam Chu đế quốc mang tới bảo bối, vẫn không bị ẩm ướt, cũng không bị ăn mòn.

Có những thứ gì?

Rất nhiều rất nhiều, có Penicilin nguỵ trang, có các loại kịch độc, còn có thuốc mê siêu ngưu bức.

Những vật này đều bị hắn phong tồn trong hoàng kim, bạch ngân, trân châu.

Nhưng trọng yếu nhất có ba đồ vật.

Một cái Wingsuit Flying, hắn tự tay may.

Cái gì là Wingsuit Flying? Chính là một loại thể thao vận động cực hạn, chỉ có người không sợ chết nhất mới dám chơi.

Người ngoại quốc chơi rất nhiều, trong nước chơi không nhiều. Chính là một loại quần áo hình dạng con dơi, mặc vào từ đỉnh núi nhảy xuống liền có thể phi hành.

Trong nước chúng ta cũng có Wingsuit Flying tranh tài, Vân Trung Hạc đời trước cơ hồ là kẻ yêu thích tất cả các loại vận động cực hạn. Điên cuồng trượt tuyết, nhảy dù, Wingsuit Flying các loại.

Tên điên nha, thích nhất mạo hiểm, thích nhất tìm đường chết.

Bất quá Wingsuit Flying có yêu cầu đối với dáng người, hiện tại thân thể hắn mập như vậy, có thể bay lên hay không, thật sự là một vấn đề.

Cho nên vốn dùng cánh tam giác là hợp lý nhất, nhưng cánh tam giác thực sự quá lớn, cái bao này căn bản chứa không nổi.

Bất quá chờ lúc phát sinh kịch biến, mật độ không khí sẽ gia tăng rất nhiều, cho nên hẳn là có thể bay lên.

Còn có một thứ giản dị hơn là nhảy dù.

Đương nhiên, dù nhảy này chế tạo cũng không khó.

Một món đồ khác, chính là công nghệ cao chân chính, nhiệt nhôm siêu ngưu bức, nhiệt độ thiêu đốt có thể đến 2500 độ C.

Chế tạo nhiệt nhôm độ khó cũng không cao, chính là dùng bột nhôm và sắt ba (III) oxit, dựa theo tỷ lệ hỗn hợp 1: 2.95

Bất quá ở thế giới này muốn tìm được nhôm xác thực rất tốn sức, lúc ấy tại Vô Chủ chi địa Vân Trung Hạc dốc hết sức bình sinh mới lấy được một chút xíu, bởi vì bình thường nó trộn lẫn với quặng sắt.

Đương nhiên, nhiệt nhôm ngưu bức lần này không cần dùng, giữ lại về sau hẵng dùng.

Ngoại trừ những thứ này, còn có một số bảo bối loạn thất bát tao.

Những bảo bối này là giấu ở quê quán Giang Châu, Vân Trung Hạc từ kinh thành đến Nam Man cảnh, trước vòng qua Giang Châu để lấy.

Còn có một số đồ vật, là Vân Trung Hạc góp nhặt trên đường đi hai mươi mấy ngày qua.

Đương nhiên những vật này đều bị võ sĩ Hắc Băng Đài kiểm tra rất nhiều lần, bất quá căn bản kiểm tra không ra gì, nhìn qua chính là vàng bạc châu báu bình thường mà thôi.

...

Hiện tại Vân Trung Hạc bị vây ở huyệt động đáy tháp, cửa hang đã bị tấm sắt phong bế, mà lại khoá đến mấy lớp.

Chỉ dựa vào Vân Trung Hạc tay trói gà không chặt, muốn đẩy ra hoàn toàn là người si nói mộng.

Vân Trung Hạc muốn tiến hành kế hoạch tiếp theo, nhất định phải rời đi nơi này.

Đương nhiên lúc này có thể dùng nhiệt nhôm, dễ như trở bàn tay liền có thể đốt xuyên tấm sắt này.

Bất quá lúc này khó dùng nhiệt nhôm, bởi vì Vân Trung Hạc không ngờ tới cửa cự tháp này vậy mà dùng lưu ly, mà lại là loại có độ trong suốt cao, lúc dùng nhiệt nhôm sẽ phát ra ánh lửa chói mắt, rất dễ bị phát hiện.

Như vậy làm sao vô thanh vô tức ra ngoài đây? Làm thế nào mở tấm sắt cửa động?

Rất đơn giản! Dùng axit clohydric đậm đặc làm ăn mòn chốt cửa tấm sắt là được.

Axit clohydric đậm đặc từ nơi nào có?

Trong dạ dày cự mạng này có nhiều, cự mãng này nặng một hai ngàn cân, a-xít dạ dày chỉ sợ mấy chục cân à.

A-xít dạ dày mãng xà vốn rất mạnh, nồng độ cao, bất quá vẫn như cũ không tính là axit clohydric đậm đặc, còn cần gia công.

Gia công cơ sở nhất, đương nhiên chính là làm nóng, để nước bốc hơi, tăng lên nồng độ axit clohydric.

Nhưng như vậy chỉ có thể đạt được khoảng hai mươi mấy phần trăm axit clohydric, bởi vì nồng độ lại đề cao, Hiđrô clorua sẽ bốc hơi sớm hơn nước.

Nếu có vật chứa thì Vân Trung Hạc hoàn toàn có thể lấy được axit clohydric nồng độ siêu cao, nhưng bây giờ không phải trong điều kiện này.

Nhưng hai mươi mấy phần trăm axit clohydric đậm đặc, cũng kém không nhiều lắm.

Sau đó, Vân Trung Hạc mang lên bao mặt nạ phòng độc, khó khăn nấu chín dạ dày chưa a xít của cự mãng này.

Dốc hết sức bình sinh, rốt cuộc lấy được mấy trăm gram axit clohydric đậm đặc.

Sau đó đeo lên thủ sáo bắt đầu làm.

Hang động cao chừng bốn, năm mét, nguyên bản Vân Trung Hạc với không tới tấm sắt cửa động.

Nhưng không phải có thi thể cự mãng sao, cố gắng khoanh tròn nó lại, hoàn toàn là đá đặt chân cao nhất.

Bất quá quá trình ăn mòn chốt nối tấm sắt này, đơn giản để Vân Trung Hạc hoài nghi nhân sinh à.

Bởi vì phải vô cùng vô cùng cẩn thận, chỉ cần có một giọt rơi vào mắt, hắn sẽ bị mù, mà trong cái bao của hắn không có kính mắt.

Dùng mấy giờ! Ròng rã mấy giờ.

Rốt cuộc hắn làm ăn mòn chốt nối tấm sắt phong kín cửa.

Thảo, thảo, thảo!

Thật làm hắn mệt chết à, hai cánh tay muốn gãy mất.

Cũng may hắn là y sinh, am hiểu nhất mấy chuyện này.

Lúc này bên ngoài, trời đã tối, bất quá vẫn như cũ ồn ào không gì sánh được. Bọn chúng đang uống rượu oẳn tù tì, vô cùng náo nhiệt.

Trên quảng trường bên ngoài đang cử hành tiệc rượu chúc mừng.

Mà tuyệt đối sẽ không có người tiến vào Phù Đồ Cự Tháp này. Viên Thiên Tà đã nói, cự tháp này là trấn áp phong ấn yêu ma quỷ quái, đại môn tuyệt đối không thể mở ra, nếu không yêu ma quỷ quái sẽ chạy ra ngoài, gây hoạ cho Nam cảnh.

Không thấy hai tên thổ dân giám thị Vân Trung Hạc đều tự sát chết ở bên trong à.

Ngoài ra còn có một việc, điển lễ phong đỉnh Phù Đồ Thánh Tháp không phải đã kết thúc rồi sao?

Vì sao những người này còn không tán đi?

Bởi vì kế tiếp còn có đại điển càng quan trọng hơn.

Ngao Ngọc là Đại Nam Vương dùng để hi sinh, Đại Nam Vương chân chính là Phục Sạ, vẫn luôn là Phục Sạ.

Bởi vì gã mới là tín đồ cuồng nhiệt của Viên Thiên Tà.

Ngao Ngọc đại vương vì trấn áp yêu ma quỷ quái, đã hi sinh.

Vừa rồi tất cả mọi người bên ngoài nghe được rõ rõ ràng ràng, Ngao Ngọc đại vương lúc đầu phát ra từng đợt kêu thảm thiết đau đớn, sau đó dần dần không còn âm thanh, hiển nhiên là đã chết.

Cho nên tiếp đó, Đại Nam quốc phải lập tân vương khác.

Bất quá để tỏ lòng hoài niệm Ngao Ngọc đại vương, nên cũng phải giữ đạo hiếu ba ngày, dù sao hắn cũng hi sinh vì Đại Nam quốc.

Ba ngày sau mười hai tháng mười hai, tân vương Phục Sạ tiến hành đại điển đăng cơ chân chính.

Sau đó, ròng rã tuyên bố Đại Nam vương quốc chân chính thành lập.

Tiếp đó chính là đại phong quần thần, mấy ngàn người ở đây đều muốn phong quan phong tước.

Ròng rã náo nhiệt vài ngày, đám người này sẽ được phong quan phong tước, lúc đó mới có thể trở thành hoả chủng phản loạn, tự mình trở lại Nam cảnh châu phủ, nhấc lên phản loạn toàn bộ, mấy trăm vạn đại quân phản loạn.

Vân Trung Hạc lẻ loi một mình, muốn lắng lại trận phản loạn này phải làm sao bây giờ?

Đương nhiên là giết sạch mười vạn người này không sai biệt lắm.

Nơi này có phần tử cuồng nhiệt Hoàng Thiên giáo, có thổ dân phản quân tinh nhuệ, còn có từng thủ lĩnh thổ dân châu phủ.

Chỉ cần giết mười mấy vạn người này, Đại Nam quốc vừa mới thành lập cơ hồ bị diệt sạch.

Vân Trung Hạc chỉ có một mình, muốn giết sạch mười mấy vạn người này? Khả năng sao?

Hoàn toàn là người si nói mộng sao?

Đương nhiên không phải!

Kỳ thật, dù Vân Trung Hạc không hề làm gì, mười mấy vạn người này sẽ chết hết không kém.

Bởi vì...

Ngày mười ba tháng mười hai, Đại Nhật sơn, sẽ có núi lửa bộc phát!

Núi lửa bộc phát trước nay chưa từng có!

Đại Nhật sơn này tại mấy vạn năm trước, chính là một tòa đại hỏa sơn.

Như núi Phú Sĩ Nhật Bản, đó chính là một tòa núi lửa hoạt động, 300 năm trước đã bộc phát qua, bất quá quy mô không quá lớn. Tại mười một ngàn năm trước, nó đã từng bạo phát kinh thiên động địa.

Mà Đại Nhật sơn này khi nào bộc phát? Hoàn toàn không biết, tất cả lịch sử ghi chép thế giới này đều không liên quan tới nó bộc phát.

Không chỉ như vậy, bề ngoài đã hoàn toàn nhìn không ra đặc thù núi lửa, không có miệng núi lửa, mà lại xanh um tươi tốt, sinh cơ dạt dào.

Nhưng Vân Trung Hạc trải qua khoa học hiện đại tẩy lễ, đơn thuần nhìn từ hình dạng bên ngoài Đại Nhật sơn, không sai biệt lắm có thể nhìn ra nó có thể là một ngọn núi lửa.

Năm nay đến, Nam cảnh phát sinh dày đặc địa chấn, mà địa chấn dễ dàng nhất kích hoạt núi lửa hoạt động.

Ngay trước đây không lâu, Vân Trung Hạc xem qua ghi chép từ trong tình báo Hắc Băng Đài về địa quang. Mà trong tình báo còn có một chi tiết, nhiệt độ nước phảng phất tăng lên.

Thế là, lúc Vân Trung Hạc đến Nam cảnh, đi một chuyến tới hồ nước phía bắc cách Đại Nhật sơn hơn một trăm dặm, kiểm tra một chút.

Nhiệt độ nước xác thực có tăng lên!

Đương nhiên, cũng không đạt tới suối nước nóng, nhưng nhiệt độ nước đại khái tăng lên ba bốn độ C.

Tín hiệu này càng thêm rõ ràng, có thể sẽ phát sinh núi lửa phun trào.

Đại Nhật sơn này là một toà núi lửa yên lặng mấy vạn năm, nhưng năm nay bị dày đặc địa chấn kích hoạt lên.

Trước đó Vân Trung Hạc vẫn chỉ căn cứ khoa học hiện tượng phán đoán, mà sau khi bệnh nhân tâm thần số 9 Lượng Tử gia thân, càng trực tiếp kết luận nơi đó, Đại Nhật sơn nhất định sẽ có núi lửa phun trào.

Vân Trung Hạc lúc ấy liền hỏi Lượng Tử, cụ thể núi lửa phun trào tại Đại Nhật sơn vào lúc nào.

Số 9 Lượng Tử nói, số liệu không đủ, không cách nào phán đoán chính xác.

Vân Trung Hạc mắng to một tiếng hố cha.

Đi vào Đại Nhật sơn xong, số 9 Lượng Tử nhận được số liệu càng ngày càng nhiều.

Bây giờ đạt được một phán đoán tương đối chuẩn xác, khoảng mười ba tháng mười hai, sẽ phát sinh núi lửa phun trào.

"Cụ thể là lúc nào?" Vân Trung Hạc hỏi: "Ngày đó tại Vô Chủ chi địa, ngươi thông qua mô phỏng tính toán, có thể tính toán thiểm điện bộc phát chính xác đến giây, tính thiểm điện đánh trúng nơi chính xác đến thước, hiện tại vì sao không thể tính toán thời gian chính xác núi lửa phun trào?"

Bởi vì Vân Trung Hạc muốn lợi dụng trận núi lửa này phun trào để trang bức.

Viên Thiên Tà ngươi không phải diễn một trận lại một trận thần tích sao? Để vô số người quỳ bái ngươi sao?

Lại là Hỏa Giao phun lửa, lại là Phượng Hoàng hiến vật quý, lại là tay cụt mọc lại.

Ngươi trang bức thật tốt, không thoải mái à, làm cho tất cả mọi người xem ngươi là thần.

Hiện tại đến phiên ta trang bức, ta muốn để toàn bộ thiên địa đều trở thành dấu vết ta thành thần, làm cho cả núi lửa phun trào đều trở thành ta biểu diễn thần lực.

Vẫy tay một cái, đồ sát 100.000!

Bởi vì trên Đại Nhật sơn này, có ròng rã mười mấy vạn người, dù núi lửa phun trào cũng không thể chết hết toàn bộ.

Cho nên vẫn như cũ sẽ có rất nhiều người chứng kiến thần tích Ngao Ngọc.

Trong chốc lát, thần tích Vân Trung Hạc hẳn là có thể đủ miểu sát triệt để Viên Thiên Tà.

Hình tượng thần nhân Viên Thiên Tà, trong nháy mắt sẽ triệt để bị vỡ nát.

Thay vào đó là hình tượng thần nhân Vân Trung Hạc từ từ bay lên.

Như vậy, mới có thể chân chính triệt để lắng lại Nam cảnh phản loạn.

Nhưng gặp quỷ chính là, hiện tại số 9 Lượng Tử không cách nào tính toán chính xác thời gian núi lửa phun trào.

Chí ít ngươi tính chính xác cho ta đến phút đồng hồ đi.

Ngươi không phải có thể đoán trước tương lai sao?

Số 9 Lượng Tử nói: "Viện trưởng, dù nơi này là miệng phun trào, nhưng cũng không phải là nơi tốt nhất quan sát dấu hiệu núi lửa phun trào, bởi vì nó quá cao, cũng quá xa, vô số nham tương còn chưa chảy qua. Lúc này muốn quan sát nới báo hiệu núi lửa phun trào, chỗ tốt nhất là hơn hai trăm dặm phía nam, nơi đó lúc trước đã từng phát sinh qua động đất, còn có khe nứt to lớn."

Vân Trung Hạc nói: "Ta hỏi ngươi, có thể tính toán chính xác ra không?"

Số 9 nói: "Có thể, bởi vì trước khi phun trào, địa chất nơi này hoạt động vẫn tương đối rõ ràng."

Vân Trung Hạc nói: "Có thể dự đoán sớm một giờ không? Ngươi ít nhất phải cho ta đủ thời gian trang bức, sau đó còn phải ung dung bay đi chứ."

Số 9 Lượng Tử nói: "Có thể, ta sẽ dựa vào tần suất mặt đất rung động và biên độ, tính toán thời gian cụ thể núi lửa phun trào."

Vân Trung Hạc nói: "Vị trí chúng ta, chính là miệng núi lửa phun trào. Nhưng không có bất kỳ dấu hiệu gì, không có nhiệt độ lên cao, cũng không có chấn động quá rõ ràng, cũng không xuất hiện mùi lưu huỳnh?"

Số 9 Lượng Tử nói: "Viện trưởng, ta đã nói qua, nơi này mặc dù là miệng phun trào, nhưng trước khi phun trào, dấu hiệu cũng không quá rõ ràng. Mặt khác, ta có thể nhờ ngài nằm trên mặt đất. Ta cần cảm nhận đại địa chấn động, ta cần đầy đủ số liệu!"

Vân Trung Hạc nghe theo số 9 Lượng Tử nói, hoàn toàn nằm trên mặt đất, thậm chí dán lỗ tai trên mặt đất.

Cảm nhận được chấn động hỗn loạn, bởi vì bên ngoài vô số người đang cuồng hoan.

Nhưng số 9 Lượng Tử lại có thể rõ ràng phân biệt ra được, những chấn động nào là đám người bên ngoài tạo thành, những chấn động nào là tầng sâu nham tương dưới mặt đất phun trào tạo thành.

Số liệu càng ngày càng phong phú, số 9 Lượng Tử tiến hành một lần lại một lần tính toán, một lần lại một lần mô phỏng.

"Viện trưởng, tính toán ra rồi!"

"Thời gian Đại Nhật Hỏa Sơn phun trào hẳn là tại mười ba tháng mười hai, 11h20" trưa."

Vân Trung Hạc tranh thủ thời gian tính toán thời gian này, có thể, hoàn toàn có thể!

Lúc này, bên ngoài mười mấy vạn người vẫn còn, hoặc là tiến hành đại điển phong tước, hoặc là tiến hành đại điển Đại Nam quốc thành lập, chính là thời khắc nhiệt liệt nhất điên cuồng nhất.

Cũng thích hợp nhất cho Vân Trung Hạc trang bức, trình diễn thần tích.

Vân Trung Hạc nói: "Vậy lần này núi lửa bộc phát uy lực thế nào? Có thể giết chết mười mấy vạn người này không?"

Núi lửa bộc phát quy mô có lớn có nhỏ, hơn ba trăm năm trước núi Phú Sĩ phun trào, quy mô không quá kinh thiên động địa, nhưng cũng khiến hơn hai vạn người tử vong.

Số 9 Lượng Tử nói: "Căn cứ phỏng đoán cẩn thận, lần này năng lượng núi lửa phun trào, ước chừng tương đương với gần vạn quả bom nguyên tử Hiroshima."

Năng lượng gần vạn quả bom nguyên tử Hiroshima?

Nghe vào rung động tuyệt luân à!

Số 9 Lượng Tử nói: "Bởi vì núi lửa phun trào sẽ kéo dài mấy giờ, cho nên mười mấy vạn người khẳng định sẽ có cá lọt lưới, nhưng có thể giết chết tuyệt đại bộ phận."

Vân Trung Hạc nói: "Ta Wingsuit Flying, có thể để cho ta bay lên, thuận lợi thoát khỏi núi lửa phun trào không?"

Số 9 Lượng Tử nói: "Vô cùng nguy hiểm, nhưng chúng ta có thể tiến hành thực chiến mô phỏng, để ngài chọn lựa góc độ tốt nhất, thời gian tốt nhất bay đi. Để ngài chẳng những bình yên vô sự, hơn nữa còn có thể trang bức hoàn mỹ."

Vân Trung Hạc nói: "Rất tốt, rốt cuộc ngươi đã khai khiếu."

Loại cấp bậc trang bức này, ngẫm lại khiến người kích động à.

Vẫy tay một cái, đồ sát mười mấy vạn người.

Thần tích bực này có thể nghiền Viên Thiên Tà thành cặn bã.

Sau đó, trong đầu Vân Trung Hạc xuất hiện một con số, mà lại không ngừng nhảy lên.

Núi lửa Đại Nhật sơn đại bạo phát, tiến vào đếm ngược.

Thần tích Vân Trung Hạc trang bức, cũng tiến vào đếm ngược!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.