Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 424: Chương 424: Hỏa pháo giáng thế! Lãng gia lại muốn nghịch thiên




Hình dung thế giới bên trong tam giác quỷ khổng lồ như thế nào đây?

Hải thị thận lâu (*)?

(*) Lầu sò chợ biển: còn gọi là ảo tượng (mirage) khi ánh sáng soi trên mặt biển bị khúc xạ bẻ cong phản chiếu lên bầu trời. Đây là hiện tượng quang học do ánh sáng thực sự bị khúc xạ tạo ra ảnh ảo ở vị trí người quan sát, người cổ đại cho là con sò thần hóa ra nên mới có cụm từ hải thị thận lâu và hiện tượng ảo ảnh ốc đảo trên sa mạc.

Thế giới bị mất?

Hẳn là có thể cả hai!

Đây là một thành phố biển, một nửa dưới biển, một nửa trên biển, độ hoành tráng vượt qua sức tưởng tượng của bất kỳ người nào, nó trải dài vô biên vô hạn, tầng tầng lớp lớp.

Lối kiến trúc của thành phố này hoàn toàn chẳng hề giống như thế giới hiện hưu, hơn nữa cũng không xác định nổi lịch sử.

Có thể mấy trăm năm, có thể mấy nghìn năm.

Tất cả mọi người trên tàu đã từng tưởng tượng về thế giới bên trong tam giác quỷ khổng lồ, có lẽ là một hòn đảo nhỏ, có lẽ là một sa mạc.

Đương nhiên cũng có thể một thành phố to lớn, thế nhưng khi nó chân chính xuất hiện ở trước mắt vẫn vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.

Suy tư của con người có hạn, cho dù cố tưởng tượng lần nữa, cũng chỉ là bồi đắp những thứ mình đã nhìn thấy mà thôi.

Vậy cái thành phố như thể lầu sò chợ biển đầy ảo ảnh đã vượt quá khái niệm mỹ học của rất nhiều người.

Thế nhưng thế giới mới mỹ luân mỹ hoán, là một phế tích à?

Tràn đầy tang thương cùng cô tịch.

Tất cả mọi người trên tàu còn không kịp cảm khái, lập tức tiến vào khoảnh khắc cực kỳ sợ hãi.

Từ trong nước chui ra ngoài là thứ gì vậy?

Quái vật biển? Cũng chỉ có thể hình dung thế này, chúng nó có răng nanh đáng sợ, móng vuốt vô cùng sắc bén.

Có tốc độ khủng khiếp, vảy chi chít khắp người, vô cùng kiên cố.

- Vù vù vù vù...

Trên tàu lớn quân Niết Bàn điên cuồng bắn tên, nhưng hoàn toàn vô hiệu, những mũi tên này căn bản không thể xuyên qua lớp vảy bên ngoài của chúng.

Một khi chúng nó xông lên tàu lớn, có thể dễ dàng xé tan người ta thành vô vàn mảnh vụn.

Nhưng mà vào lúc này.

- A... - Đại Ngốc chợt rống to một tiếng, rút ra trọng kiếm huyền thiết định nhào lên giết.

- Mẹ... Mẹ...

Lúc này, nhóc tì Thẩm Dã từ trong khoang tàu chạy ra, xông về người mẹ đang bất tỉnh nhân sự.

- Grào... Grào...

Một quái vật biển hung ác mạnh bạo nhào tới thằng bé, nó định bụng táp luôn một phát nuốt trọn.

- Không nên!

Băng Nhi thét lên thất thanh, xông thẳng đến nhóc tì Thẩm Dã, định dùng thân thể của mình bảo hộ nhóc tì Thẩm Dã.

Thà rằng bản thân mình thịt nát xương tan, nàng cũng không muốn bé Thẩm Dã bị thương tổn.

- Giết giết...

Toàn bộ quân Niết Bàn đều rút kiếm ra, chuẩn bị cùng những quái vật biển này quyết một trận tử chiến.

Con quái vật biển định cắn xé nhóc tì Thẩm Dã bỗng nhiên ngẩn ra, như thể đang do dự.

Nhưng mà vào lúc này!

Một tiếng kèn tù và từ vỏ ốc vang lên như thể tràn đầy ma lực.

Tức khắc, tất cả quái vật biển như thể bị đông cứng cả người vậy.

- Tu tu tu...

Tiếng tù và này tiếp tục vang vọng.

Tiếp đó những con quái vật biển biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, giống như gặp phải chuyện gì vô cùng đáng sợ, chúng nó đều chui về đáy biển.

Một lát sau, một người từ xa đến, lướt sóng mà đến.

Ánh mặt trời chiếu ở trên thân thể của người này, tản ra hào quang như vàng.

Đây cũng là lướt sóng mà đi chân chánh, cũng không có giày nổi gì cả.

Người này nhìn không ra nam nữ, bởi vì toàn thân đều ở bên trong bộ giáp đặc biệt, nhìn từ đằng xa còn không biết bằng chất liệu gì, đến khi tiến đến đến gần mới biết đấy là bộ giáp được làm bởi xương khô, do vô số bộ xương tạo thành.

Người đó nhẹ nhàng nhảy lên chiếc tàu lớn của Kim Mộc Lan, đi tới Mộc Lan bên người, vươn tay vuốt ve cái cổ của nàng.

- Đừng đụng nàng!

Trọng kiếm huyền thiết của Đại Ngốc chợt bổ tới.

Người này quật nhẹ một phát, thân thể Đại Ngốc bay ra ngoài.

- Cô ấy đã tiêu hao quá nhiều sức mạnh tinh thần, cần phải được chữa trị. - Người này lên tiếng.

Đây là một phụ nữ, nàng nói bằng Hán ngự, thế nhưng ngữ điệu đặc biệt quái dị, như thể người nước ngoài nói Hán ngữ vậy.

Tiếp đó, nàng tháo xuống cái mặt nạ xương xẩu kia, lộ ra khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ.

- Người mạo hiểm đến từ thế giới phương Đông sao? Chào mọi người, ta là Helen, cha của ta cũng là người của thế giới phương Đông.

...

Thành Magnolia của Thẩm Lãng bị phong tỏa triệt để.

Bất kỳ con tàu nào cũng không thể tới gần, ngay cả tàu của Thẩm Lãng cũng không thể rời khỏi.

Một khi hạm của hắn rời bến, lập tức phải bị đánh chìm.

Hạm đội hải tặc của Nam tước Bloody, hạm đội đóng giữ thành Golden Jade, toàn bộ tới lui tuần tra ở phía trên cái vùng biển này, ngày đêm tuần tra.

Thẩm Lãng đã từng phái ra một chiếc tàu nhỏ đi đến đảo Fire vận chuyển tro núi lửa, kết quả bị Nam tước Bloody đánh chìm nghỉm không lưu tình chút nào.

Thế giới này rõ ràng thực tế, ngay vài ngày trước, Nam tước Bloody này vẫn còn cùng Thẩm Lãng buôn bán, thậm chí đưa tới cho hắn mười lăm chiếc tàu thủy, mấy nghìn tên nô lệ.

Mà tiếng chuông gõ vàng, sau đó lập tức liền trở thành kẻ địch.

Xem ra đã coi thường lực lượng Công tước Dibos, nàng ra lệnh một tiếng, tất cả hải tặc của cái vùng biển này cúi đầu nghe theo.

Đương nhiên có thể không chỉ mỗi lực lượng của cá nhân nàng, còn là uy vọng của vị Đại đế Solon tương lai kia.

Thành Magnolia của Thẩm Lãng ở cực nam bán đảo Jade Tide, nơi này là một mỏ quặng sắt, không có bất kỳ đồng ruộng, cho dù có bây giờ có trồng cũng không kịp.

Tất cả những hoạt động đều dựa vào mua bán mà đến, mà một khi mua bán cắt đứt, chính là hết cạn đạn lương.

Bất kỳ vật tư đều có thể gián đoạn.

...

- Cái này đã so với trong tưởng tượng tốt hơn rất nhiều, ta vốn tưởng rằng nửa tháng liền sẽ gặp phải cấm vận, bây giờ đã qua hai tháng. - Thẩm Lãng cười nói:

- Bất quá không có nghĩ tới một điểm, cái tên Nam tước Bloody này lại cho chúng ta đưa tới tám ngàn nô lệ, bây giờ chúng ta thành Magnolia thì có một vạn ba nghìn người, lương thực còn đủ ăn bao lắm?

Trương Xuân Hoa nói:

- Còn đủ ăn ba tháng.

- Ba tháng? - Thẩm Lãng nói:

- Vậy là đủ rồi, chỉ cần nửa tháng sau, một trăm ngàn đại quân của Dibos sẽ đánh ngọn thành Magnolia của chúng ta.

Trương Xuân Hoa nói:

- Có phải ngài dự liệu được những thứ này, cho nên lúc trước tất cả tàu bè đều dùng tớitới vận chuyện tro núi lửa, cho dù mỗi ngày sản xuất không xong cũng phải không ngừng vận chuyển, hơn nữa gần như đốt sạch tất cả vàng trong tay à?

Thẩm Lãng gật đầu một cái rồi nói:

- Chúng ta dự trữ bao nhiêu tro núi lửa?

- Hơn ba triệu cân. - Trương Xuân Hoa nói.

Thẩm Lãng nói:

- Được rồi, vậy là đủ rồi.

Cái này hơn ba triệu cân tro núi lửa, hơn mấy triệu cân vôi, có thể sản xuất ra rất nhiều xi măng.

Gạch vẫn liên tục không ngừng nung ra.

- Kế tiếp 30% nhân lực xây nhà cửa, còn lại 70% nhân lực xây tường thành. - Thẩm Lãng nói:

- Trong vòng một tháng, phải xây xong tường thành chu vi mười lăm dặm, độ dày phải vượt qua một mét, độ cao vượt qua năm mét.

Vào lúc trước Trương Xuân Hoa chắc chắn lại muốn nói người si nói mộng, tường thành chu vi mười dặm, cho dù có bảy tám ngàn người cũng ước chừng cần hai ba năm, nhưng khi có gạch cùng xi măng, sau đó tất cả đều biến thành khả thi.

Chu vi mười lăm dặm, cũng có nghĩa không đến tám cây số mà thôi, bình quân mỗi người một mét, tiến hành xây theo từng phân đoạn, trong một tháng hoàn thành quả thực dễ dàng, nếu thực sự thấy tiến độ xây tường thành bằng gạch bình thường quá chậm thì có thể xây luôn bằng gạch xi măng cốt liệu (*).

(*) Thủy nê chuyên (còn gọi là gạch xi măng cốt liệu, gạch block, gạch không nung), nguyên liệu là xi măng và đá mạt sạch.

...

Ở một chỗ cách thành Magnolia mấy dặm, Thẩm Lãng đang thí nghiệm thuốc nổ TNT hoàn toàn mới.

Có mỏ quặng nitrat kali, rõ ràng hạnh phúc để cho người ta rơi nước mắt đầy mặt. Thẩm Lãng mới vừa tới đến bán đảo Jade Tide, sau đó liền phái bốn chiếc tàu đi đến đảo có quặng Kali Nitrat mà lấy quặng về, chỉ chở một chuyến mà thôi, liền chuyển đến nơi mười mấy vạn cân.

Lúc ở nước Việt, hắn phái mấy trăm người đi cạo nhà xí, cạo nửa năm mà không đến mười mấy vạn cân Kali Nitrat.

Mà bây giờ tùy tùy tiện tiện vận chuyển một chuyến, thì có mười mấy vạn cân, hơn nữa quặng Kali Nitrat trên đảo gần như là lấy không bao giờ hết, dùng cũng không dứt.

Hơn nữa Thẩm Lãng phát hiện, trên cái đảo kia không chỉ có có nhiều quặng Kali Nitrat, còn có nhiều Phospho.

Trên đảo núi lửa không chỉ có có tro núi lửa, còn có ao acid sunfuric tự nhiên đếm không xuể, chân chính phong thuỷ bảo địa.

Thẩm Lãng muốn dồn vật liệu chế tạo TNT, ở đây gần như đầy đủ mọi thứ, còn có cả mỏ than chì tinh khiết nhất.

Khoáng sản trên bán đảo Jade Tide đặc biệt phong phú, ở phía bắc hơn một trăm dặm Thẩm Lãng còn tìm được mỏ chứa nhiều đá amiante (chrysotile).

Thật là có một loại cảm giác đại phát tài, trời cao như thể quan tâm hơi quá đến đại lục mới mẻ này, rất nhiều khoảng sản quý giá vô cùng hiếm thấy ở thế giới phương Đông, khắp nơi ở đây đều có.

Những vật liệu còn thiếu, Thẩm Lãng cũng phái người đi mua sắm thật nhiều.

Tư liệu vật tư vô số kể, thế nhưng thứ thiếu chính là nhân thủ.

Nhân tài cao cấp trong tay Thẩm Lãng chính là mấy chục tên đệ tử Thiên Nhai Hải Các do Trương Xuân Hoa mang đến, người bình thường trong đó còn phải đi quản lý thành phố này.

Tính toán đâu ra đấy, chỉ có mười lăm người, tiếp đó từ đoàn kỵ sĩ phương Đông chọn những kẻ trung thành có thể tin lấy ra mười lăm làm người học việc.

Quá trình chế tạo TNT nói phức tạp cũng phức tạp, nhưng tuyệt đối không cần lâu đến hai tháng như vậy.

Phiền toái duy nhất là dụng cụ chứa dễ gây phản ứng hóa học. Thẩm Lãng tốn thời gian rất lâu mới chế xong những dụng cụ thí nghiệm, dụng cụ phản ứng.

Vì theo đuổi tốc độ, quả thực vật chứa nào cũng dùng cả, nào là nồi sắt, đồ thủy tinh, đồ gốm v.v…

Hôm nay TNT cuối cùng cũng được sản xuất hàng loạt.

Về chế tạo loại thuốc nổ nào, Thẩm Lãng do dự thật lâu.

Nên là acid picric (2,4,6-trinitrophenol), hay là nitroglycerin, hay là TNT.

Nhưng cuối cùng vẫn quyết định chế tạo TNT, tuy rằng uy lực của nó không phải lớn nhất, nhưng nó lại ổn định nhất trong ba thứ này, dùng ngọn lửa nhiệt độ cao tối thiểu phải đốt mất mấy giây mới có thể nổ, dùng cây búa đập mạnh vào đều không có việc gì.

Thứ đồ chơi như nitroglycerin thật sự là quá không ổn định. Mà acid picric lại gây phản ứng với sắt.

Nhưng cái thứ TNT này cũng vô cùng đáng ghét, bởi vì nó quá ổn định, muốn cho nổ nó cũng không dễ, cho nên còn cần chế tạo thủy ngân sunfat để kích nổ.

- Cho nổ!

Theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng.

- Ầm...

Một tiếng động lớn, ngôi nhà được sử dụng để thử nghiệm ngay lập tức bị nổ tung và vỡ tan.

Uy lực kinh người, đặc biệt thành công!

Bên cạnh Trương Xuân Hoa thấy hình ảnh này, thân thể mềm mại tức khắc run lên một cái.

Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, uy lực thứ này quá lớn, chỉ cần một bao, nó có thể làm nổ tung một ngôi nhà.

- Nó chính là đại sát khí bí mật ngài nói à? - Trương Xuân Hoa hỏi.

Thẩm Lãng đáp:

- Tính nghiêm ngặt về mặt ý nghĩa, nó cũng chỉ có thể xem như một thứ công cụ, tạo thành bộ phận trọng yếu nhất cho đại sát khí.

Có nhiều TNT, sẽ có những vũ khí lợi hại liên tục không ngừng sản sinh ra.

Tất nhiên, TNT nguyên chất không đủ, vì nó không thể làm thuốc súng đẩy viên đạn, nó cần nitrocellulose, nitroglycerin base (bazơ) kép cũng cần chất ổn định, v.v…, do đó, khả năng công nghiệp hiện tại của Thẩm Lãng vẫn chưa thể tiếp cận được nó.

Nhưng hỏa pháo lấy tư cách thần chiến tranh truyền thống có thể ra đời.

Sau khi thử nghiệm thành công thuốc nổ, sau đó kế tiếp sẽ phải thử nghiệm pháo.

Không sai, Thẩm Lãng đã có pháo, nhưng không phải dùng sắt trong quặng sắt, mà là mua được gang để rèn.

Hắn dùng tiền mua được mấy chục tên thợ rèn, căn cứ những kiến thức mình đã biết, chế tạo ra một khẩu pháo.

Đường kính không lớn, cũng chỉ tương đương với đại pháo Hồng Y của thời Minh Thanh.

- Chuẩn bị, nã pháo!

Theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, pháo thủ tạm thời đốt kíp nổ.

- Ầm...

Một tiếng vang thật lớn như là tiếng sấm vậy.

Máu tươi văng khắp nơi.

Tên pháo thủ này trực tiếp bị chẻ thành hai nửa.

Trực tiếp nổ họng pháo.

Thí nghiệm thất bại, mặt của Thẩm Lãng tái mét, tất cả mọi người xung quanh cũng mặt mày vàng vọt.

Thẩm Lãng tiến lên tỉ mỉ kiểm tra nòng pháo bị nổ, pháo đầu tiên đã nổ họng? Chất lượng cũng quá tệ đi?

Thẩm Lãng kiểm tra qua, bên trong hỏa pháo này cũng khá chặt, không có thủng bao nhiêu lỗ.

Uy lực của TNT vẫn quá lớn, thứ hỏa pháo nguyên thủy này không chịu nổi, cho nên trực tiếp nổ họng pháo.

Thời gian thực sự quá gấp rút, Thẩm Lãng còn không cách nào trực tiếp làm ra vật liệu thép cường độ cao, trực tiếp dùng gang rèn pháo.

Bất quá nhóm vật liệu thép đầu tiên được hắn khai thác từ mỏ quặng sắt sắp có thành phẩm, đến lúc đó có thể dùng thép độ dẻo cao đúc pháo.

Kế tiếp, Thẩm Lãng ảo não dùng thuốc nổ đen trở lại.

Lần đầu tiên bắn pháo thử xảy ra ngoài ý muốn, nhưng đợt thứ hai thử bắn, vẫn không có người lùi bước.

Hai nghìn quân dưới trướng Thẩm Lãng không có lùi, sự gan dạ của họ là tuyệt đối. Bất kể là đoàn võ sĩ phương Đông, hay là đoàn kỵ sĩ Roland, mỗi một người đều không sợ chết chút nào.

- Nã pháo!

- Ầm...

Thanh âm nhỏ rất nhiều, thế nhưng khói lại dày đặc hơn rất nhiều. Trong nháy mắt bùng nổ, toàn bộ pháo thậm chí đều bị khói bao phủ.

Mặc dù là thuốc nổ đen, nhưng là bởi vì số lượng đủ nhiều, uy lực vẫn là vô cùng kinh người.

- Vù... - Một quả đạn cầu sắt chợt bắn thẳng ra.

Tốc độ như bay, vượt xa cung tên, trong nháy mắt đánh ra bốn năm trăm mét.

- Thật lợi hại, thật lợi hại...

Trương Xuân Hoa hưng phấn không gì sánh được:

- Có thứ này, chúng ta ở trên biển liền vô địch, chúng ta là có thể đánh về đế quốc Đại Viêm đi.

- Cái này so với cung tên lợi hại hơn, cũng so với nỏ khổng lồ lợi hại hơn.

Trương Xuân Hoa hưng phấn đến mức nói năng lộn xộn, thế nhưng Thẩm Lãng nhưng có chút xấu hổ, bởi vì cái khẩu pháo này muốn nhắm chính xác là một tòa nhà, kết quả đừng nói đến trúng đích, trực tiếp cách bay qua căn nhà mười mấy mét.

Độ chính xác thế này? Thật sự là quá cảm động.

Đã nổ nòng một khẩu pháo, chỉ còn lại hai khẩu.

Kế tiếp liền không ngừng bắn thử, mỗi một pháo thủ ít nhất phải thử bắn cái mấy trăm pháo mới có thể tìm được cảm giác.

Hơn nữa nhóm pháo thủ đầu tiên cần Thẩm Lãng tự mình huấn luyện, hơn nữa hắn huấn luyện chỉ là tri thức lý luận mà thôi, bên trong trí não cái gì cũng có, còn thực tiễn Thẩm Lãng đều là số không.

Lúc này hắn thực sự vô cùng hoài niệm quân Niết Bàn, đám người kia hết sức chuyên chú, hết sức nhạy cảm, dù cho buông xuống cung tên, bọn họ cũng có thể trở thành là pháo thủ ưu tú nhất.

Vừa nghĩ đến quân Niết Bàn, Thẩm Lãng thì càng thêm nhớ Mộc Lan.

- Cục cưng, mọi người như thế nào? Tất cả có bình an không?

...

Thành Magnolia trên bán đảo Jade Tide biến thành một công trường lớn không gì sánh được, hơn mười ba ngàn người điên cuồng làm việc.

Thẩm Lãng thậm chí có chút cảm khái, vì sao mua bán nô lệ ở thế giới phương Tây thịnh hành như thế, bởi vì quả thực dùng tốt.

Bọn họ mặc dù ngốc vô cùng, chỉ có thể làm công việc lặp lại mang tính đơn giản nhất, nhưng lại vô cùng nghe lời, tính phục tùng đặc biệt cao, không có một chút ý đồ phản bội, để cho bọn họ làm cái gì thì làm cái đó.

Loại tính phục tùng này như thể được ghi nhận từ trong xương cốt, đương nhiên đây cũng là nỗi buồn của nô lệ, vì rất nhiều nô lệ này bị nuôi nhốt từ bé.

những đầy tớ này rất nhiều cũng là nuôi nhốt đi ra.

Trực tiếp đi bắt nô lệ trưởng thành sẽ khó dạy dỗ, hơn nữa họ sẽ phản kháng, cho nên giá cả đều rất thấp.

Cho nên chủ nô thế giới phương Tây thích đi bắt một số nô lệ còn nhỏ, tiếp đó nuôi nhốt lớn lên, như thế có thể bán ra giá cả rất cao, ví như tám ngàn nô lệ của Thẩm Lãng, tổng cộng cần phải gần sáu vạn đồng vàng, giá tiền gấp hai ba lần so với nô lệ bình thường.

Thẩm Lãng đã từng cũng muốn hướng bọn họ phát biểu nói chuyện, muốn ban thưởng cho bọn họ tự do.

Kết quả, bọn họ phản ứng đặc biệt bình thản, đối với bọn họ mà nói, có thể ăn cơm no, có thể ở nhà cửa chính là thiên đường.

Đám nô lệ được nuôi trong chuồng từ bé này đã phục tùng đến hết thuốc chữa.

Tường thành Magnolia mỗi ngày tăng trưởng, nhà cửa trong thành vẫn mọc lên như nấm.

Pháo là trọng yếu nhất, Thẩm Lãng chọn từ đoàn kỵ sĩ phương Đông những người trung thành nhất ra hơn ba trăm người tiến hành huấn luyện.

Điều chế thuốc nổ tiếp tục, nhưng là không thể chế tạo một loại, phải có nhiều thuốc nổ, thậm chí thuốc nổ đen còn phải tiếp tục chế tạo.

Chế tạo hỏa pháo cũng vẫn tiếp tục, hơn nữa đã dùng sắt thép hoàn toàn mới đúc pháo.

Toàn bộ quá trình đặc biệt gian nan, cho dù có dụng cụ mài, dù cho bên trong trí não của Thẩm Lãng có đầy đủ lý luận tri thức, thế nhưng chế tạo ra pháo vẫn có độ sần.

Cuối cùng Thẩm Lãng chỉ có thể cải biến tư duy, trước tiên rèn từng lớp, để nó có đầy đủ sự bền bỉ, tiếp đó đang dùng nhiệt nhôm tiến hành hàn lại.

Trên thực tế có thể thành công hay không, Thẩm Lãng cũng không được biết, nhưng trên lý thuyết chắc hẳn là có thể.

...

Toàn bộ vùng biển vẫn phong tỏa Thẩm Lãng tiếp tục, quân của Công tước Dibos đã càng ngày càng gần, hơn nữa thành Golden Jade cũng đang không ngừng tập kết đại quân, dù cho Công tước Dibos vắng mặt, pháo đài Công tước Russo vẫn liên tục không ngừng mua nô lệ cường tráng, đồng thời huấn luyện thành quân đội.

Trương Xuân Hoa nói:

- Thẩm Lãng, tối đa còn có bốn mươi ngày, quân của Công tước Dibos sẽ đánh tới. Tàu của chúng ta lần thứ hai thừa dịp ban đêm xuống biển, thế nhưng vẫn bị hải tặc tuần tra gặp phải, lại một lần nữa bị đánh chìm.

Thẩm Lãng nói:

- Là Nam tước Bloody à?

Trương Xuân Hoa nói:

- Đúng. Cho nên đến ngày khai chiến, chúng ta không chỉ gặp kẻ địch trên lục địa, còn có trên mặt biển.

Thẩm Lãng nói:

- Công tước Dibos muốn tiêu diệt trụ sở của chúng ta, nhưng sao ta lại không thể thèm nhỏ dãi thành Golden Jade, tất cả mọi thứ cần thiết gì nơi đó đều có, có vô số tơ lụa, vải bông, vô số vàng, vô số lương thực, còn có hai xưởng đóng tàu cỡ lớn, nhân lực tài nguyên đếm không hết, một khi đánh chiếm thành Golden Jade, chúng ta coi như là phát đạt.

- Dựa vào lực lượng của chúng ta muốn tiến đánh dưới thành Golden Jade là không thể nào, nhưng Công tước Dibos chủ động dẫn đầu đại quân tới đánh chúng ta, vậy không thể tốt hơn, nàng quân đội toàn bộ huỷ diệt, sau đó chúng ta tấn công nữa chiếm lĩnh thành Golden Jade liền dễ hơn.

Trương Xuân Hoa nói:

- Ngươi cảm thấy nàng xuất động bao nhiêu quân đội tới đánh chúng ta?

Thẩm Lãng nói:

- Chí ít một trăm ngàn.

Trương Xuân Hoa nói:

- Một trăm ngàn đại quân? Tới đánh hai ngàn người của chúng ta?

Quân đội dưới trướng Thẩm Lãng thực sự cũng chỉ có hai ngàn người, còn có một mớ nô lệ, nhưng đám người kia là không có khả năng chiến đấu cho Thẩm Lãng.

Một khi khai chiến, bọn họ cam đoan phải ngồi chồm hổm ở trong phòng chờ đợi chiến đấu kết thúc, tiếp đó quy thuận chủ nhân mới, đám người kia không có một chút tinh thần phản kháng, cũng không có tinh thần chiến đấu.

- Dựa vào pháo à? - Trương Xuân Hoa nói.

Thẩm Lãng nói:

- Dựa vào pháo thì ít nhất phải trên trăm khẩu pháo, còn cần đạn ria đại quy mô. Dựa theo tiến độ của chúng ta, đến khi lúc khai chiến có năm khẩu pháo có thể khai hoả coi như khá lắm rồi, thợ rèn chúng ta quá ít, hơn nữa cấp độ quá thấp, chỉ cần chiếm thành Golden Jade, chúng ta có hơn mấy trăm ngàn tên thợ rèn giỏi, cho đến lúc này pháo có thể liên tục không ngừng chế tạo ra.

- Nếu không có hỏa pháo? Chúng ta có thể đánh thắng một trăm ngàn đại quân Công tước Dibos à? - Trương Xuân Hoa bèn hỏi.

- Có thể, đương nhiên có thể! - Thẩm Lãng nói.

Trương Xuân Hoa nói:

- Đã qua ba tháng, khoảng cách cùng Yêu Yêu ước định chỉ có chín tháng, chúng ta cũng không thể nuốt lời. Yêu Yêu là một cô bé vô cùng đặc biệt, ngươi nói với con bé một năm, con bé sẽ ghi khắc một khắc kia, sau đó dùng tận dụng tất cả sinh cơ chống đến một khắc kia. Nếu như đã đến giờ, mà ngươi vừa không có chạy đến, ta sợ con bé gắng gượng không nổi.

Thẩm Lãng viền mắt nóng lên, rồi nói:

- Ngươi nói lời như vậy nữa, ta sẽ phải đánh ngươi a.

Tiếp tục, hắn cắn răng nghiến lợi nói:

- Dù cho đến lúc đó bên cạnh ta một đội quân cũng không có, dù cho chỉ có mỗi mình ta, ta cũng phải đi tới trước mặt con bé, dù có phải bò cũng đến, ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời.

Trương Xuân Hoa nói:

- Chúng ta đây lúc nào trở về đế quốc Đại Viêm?

Thẩm Lãng nói:

- Nhanh, nhanh, chỉ cần đánh thắng Công tước Dibos, chỉ cần chiếm lĩnh thành Golden Jade, sự nghiệp của chúng ta sẽ đột nhiên tăng mạnh. Chỉ cần có hạm đội một trăm ngàn người, chỉ cần có vượt qua một nghìn khẩu pháo, chúng ta liền đánh về đế quốc Đại Viêm, bởi vì cho đến lúc này chúng ta thì có tuyệt đối quyền làm chủ trên biển.

Trương Xuân Hoa nói:

- Chúng ta đây dựa vào cái gì đánh bại một trăm ngàn đại quân Công tước Dibos? Chúng ta chỉ có hai ngàn người, dùng thuốc nổ à?

Thẩm Lãng nói:

- Ta hy vọng sẽ cố không dùng đến thuốc nổ.

Trương Xuân Hoa nói:

- Vậy dùng cái gì?

Thẩm Lãng nói:

- Nữ vương Amazon nước võ sĩ, toàn bộ thế giới phương Tây cường đại nhất nữ quân nhân bộ tộc.

Trương Xuân Hoa xem Thẩm Lãng một cái nói:

- Đã từng có rất nhiều người muốn qua mỹ nam kế chinh phục Amazon bộ lạc, nhưng...

Thẩm Lãng nói:

- Đầu của bọn họ đều bị chém xuống, da cũng bị lột.

Trương Xuân Hoa nói:

- Vậy ngài có nắm chắc không?

Thẩm Lãng nói:

- Tầm 70% thôi, chỉ cần chinh phục bộ lạc Nữ Vương Amazon, chúng ta liền có một nhánh quân mạnh nhất dễ dàng đánh bại một trăm ngàn đại quân Dibos, chiếm lĩnh thành Golden Jade cũng dễ dàng, thậm chí có thể tung hoành ngàn dặm lãnh thổ.

Chiến binh bộ lạc Amazon cường đại dường nào? Nhìn đoàn kỵ sĩ Roland một chút sẽ biết.

Mà đoàn kỵ sĩ Roland vẫn bị một đám người nữ vương Amazon vứt bỏ, bởi vì ghét bỏ họ quá yếu.

Trương Xuân Hoa kinh ngạc nói:

- Khoảng cách một trăm ngàn đại quân của Dibos xuất chinh đánh chúng ta chỉ có chửng một tháng rưỡi, mà ngươi bây giờ vẫn còn ở nhà, còn chưa có đi chinh phục bộ lạc Amazon, thời gian không còn kịp nữa? Ngươi suy nghĩ lúc nào đi chinh phục nữ vương Amazon?

Thẩm Lãng nói:

- Buổi tối phải đi ngay!

Trương Xuân Hoa cất giọng run rẩy:

- Nhanh như vậy? Vội vã như vậy? Nhưng vùng biển chung quanh của chúng ta đều đã bị phong tỏa, một chiếc tàu cũng không xuống biển được.

Thẩm Lãng nói:

- Đi lục địa, tiếp đó rời xa cái vùng biển này, xuống biển lên bắc, đi bộ lạc Amazon.

...

Buổi tối, Thẩm Lãng cáo biệt đám người Trương Xuân Hoa, Black Pearl, Lan Phong.

- Trương Xuân Hoa, trong khoảng thời gian ta không có ở đây này, tất cả nội chính thành Magnolia liền toàn bộ giao cho ngươi.

- Black Pearl, áp chế tính tình nóng nảy của ngươi, không nên xuống biển. - Thẩm Lãng nói.

Black Pearl nói:

- Chúng ta là hậu duệ vua hải tặc, chúng ta không sợ hi sinh, bây giờ lại bị giam cầm ở trên đất liền xuống biển không được, đơn giản là sỉ nhục lớn lao, nếu như đảng Skeleton còn ở đây, làm sao chứa chấp thứ người như Nam tước Bloody ở trên biển diễu võ dương oai.

Nàng thật sự là nhịn đến tức điên, l Nam tước Bloody úc trước vẫn là bằng hữu trực tiếp trở mặt, dẫn đầu đông đảo hải tặc triệt để phong toả thành Magnolia của Thẩm Lãng, hợp với chuyện hai chiếc tàu được phái đia đều trực tiếp bị đánh chìm, không lưu tình chút nào.

- Tướng quân Lan Phong, toàn bộ thành phố phòng ngự liền giao cho ngươi, còn muốn giám sát pháo chế tạo, pháo thủ thử bắn.

Đoàn kỵ sĩ phương Đông thủ lĩnh Lan Phong nói:

- Chủ quân, nếu như ngài có thể chinh phục Amazon bộ lạc, vậy có cường đại nhất lục quân, đánh bại Công tước Dibos một trăm ngàn đại quân đương nhiên dễ dàng. Nhưng nhỡ ra ngài không có thành công, có thể ngài không có đúng lúc chạy tới thì sao?

Thẩm Lãng nói:

- Ta với nữ chiến binh Amazon không gì sánh được mong đợi, không gì sánh được cần, nhưng cùng Công tước Dibos đánh một trận, ta sẽ không đem hy vọng hoàn toàn gởi gắm trên người các nàng. Dù cho chúng ta không có đúng lúc chạy tới, một trận chiến này vẫn sẽ thắng, Trương Xuân Hoa phải dẫn người sắp xếp hết thảy. Đương nhiên kết quả tốt nhất vẫn là ta mang theo quân đoàn Amazon giết qua tới, cầm quân của Công tước Dibos giết được máu chảy thành sông.

Tiếp tục, Thẩm Lãng nói:

- Như vậy ta cáo từ, các vị bảo trọng.

Lan Phong bỗng nhiên lại gọi lại Thẩm Lãng.

- Chủ quân, ta có thể xưng ngài một tiếng bệ hạ à? - Lan Phong bỗng nhiên nói:

- Ta biết ngài không thích tiếng xưng hô này, nhưng ta lo lắng sẽ không còn được gặp lại ngài, cũng nữa không kịp kêu một câu. Ngài tuyệt đối không cách nào tưởng tượng, chúng ta với Khương Ly bệ hạ ra sao chờ đó trung thành, chúng ta thậm chí nằm mộng cũng muốn được một ngày kia Khương Ly bệ hạ hậu duệ sẽ xuất hiện trước mặt chúng ta.

Thẩm Lãng cho tới bây giờ cũng không có thừa nhận qua thân phận của mình, thế nhưng cũng không có bác bỏ, hắn và Trương Xuân Hoa nói chuyện phiếm trong đó, cái này hồ ly tinh như thường lệ xuất hiện cái gì nhân hoàng tương lai, Khương bệ hạ, hay hoặc là lúc nào giết trở về đế quốc Đại Viêm các loại lời nói.

Lan Phong có không phải người ngu, đương nhiên nghe hiểu được những thứ này mánh khóe.

Đương nhiên dù cho Thẩm Lãng cùng Trương Xuân Hoa nói chuyện phiếm trong đó tiết lộ thân phận, thế nhưng cũng chưa chắc phải tin tưởng hắn chính là con của Khương Ly.

Nhưng Lan Phong tuyệt đối tin tưởng nữ vương Medusa, nàng làm tất cả quyết định nhất định là có ý định nghĩa, thế giới phương Đông có thể cũng chỉ có một người có thể xứng với nàng, đó chính là tương lai Nhân hoàng.

Nhưng Thẩm Lãng không có chủ động tiết lộ với họ, Lan Phong cũng không có phá vỡ tầng này cửa sổ giấy này, chỉ có điều bất kỳ ngôn ngữ đều khó khăn miêu tả cuồng nhiệt cùng kích động trong lòng, như thể ông ta đang ở mùa xuân thứ hai trong sự nghiệp vậy.

Toàn bộ đoàn kỵ sĩ phương Đông trung thành với Thẩm Lãng tức khắc đến cực hạn, thậm chí vượt qua trung thành lúc trước với nữ vương Medusa.

Mặc kệ công tác nguy hiểm, bọn họ đều tranh đoạt đi làm, bởi vì bọn họ là vì lý tưởng suốt đời của mình mà phấn đấu.

Trời cao quá quan tâm bọn họ, ở hai mươi mấy năm tuyệt vọng, sau đó lại đưa chủ quân chân chính lại một lần nữa đến trước mặt bọn họ.

Cho nên lúc trước thử pháo, lần đầu tiên liền xuất hiện nổ nòng, người huynh đệ kia trực tiếp bị nổ chia năm xẻ bảy, nhưng là bọn họvẫn không có bất kỳ lùi bước, vẫn tre già măng mọc đi tiến hành thí nghiệm nguy hiểm.

Bây giờ Thẩm Lãng đi, bọn họ thực sự muốn ở trong lòng kêu một câu bệ hạ.

Thẩm Lãng cười nói:

- Những lời này của Tướng quân Lan Phong có vẻ không may, bất quá không sao. Ngươi muốn hô thì hô đi, bất quá ta nhất định phải nói cho ngươi biết, ở đế quốc Đại Viêm, huynh trưởng của ta lúc kêu ta hai tiếng bệ hạ, ta toàn thân khó chịu muốn chết.

Tiếp tục Thẩm Lãng phóng người lên ngựa, ở dưới sự bảo vệ của mấy nữ võ sĩ như Man Roland, hắn rời khỏi thành Magnolia lên bắc, biến mất ở trong bóng đêm.

Lan Phong lúc này mới quỳ xuống, dập đầu nói:

- Thần Lan Phong, khấu kiến bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Tiếp đó, đoàn võ sĩ phương Đông phía sau quỳ xuống chỉnh tề.

- Tham kiến bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Mỗi thanh âm của một người gần như lạc giọng lực kiệt, lệ nóng doanh tròng.

Trương Xuân Hoa phát hiện chỉ có mỗi mình đứng, nàng nhìn thấy một màn này thân thể cũng hơi tê dại.

Ta, ta cũng phải lạy xuống tới sao?

Ta thật không muốn quỳ với tên cặn bã này, mặc dù ta thích hắn.

Thế nhưng bầu không khí đều tô đậm đến thế này, ta không quỳ thích hợp sao?

Tiếp đó nàng nhìn thấy ánh mắt như giết người Lan Phong, còn có người đoàn võ sĩ phương Đông nhìn chằm chằm như đâm thằng vào nàng, giống như đại địch sống chết vậy.

Trương Xuân Hoa bất đắc dĩ, có cần thiết không? Các ngươi trung thành tẩu hỏa nhập ma, nói không chừng tương lai ta còn là hoàng phi của các ngươi mà.

Tiếp đó nàng cũng bất đắc dĩ quỳ xuống theo.

...

Sau sáu ngày sáu đêm!

Dọc theo con đường này bọn họ đi hơn một ngàn dặm đường bộ, lại đi hai ngàn dặm đường biển.

Lúc này đã tiến vào một vùng biển hoàn toàn xa lạ, ở đây khắp nơi đều có sương mù dày đặc, khắp nơi đều có đá ngầm.

Người ngoài căn bản vào không vào được ở đây, nhưng bọn người như Man Roland mới nhớ kỹ đường về nhà.

Thẩm Lãng ngồi ở một chiếc thuyền, không ngừng đi sâu vào.

Phía trước cũng sắp đến vùng biển Amazon thần bí.

Đất nước Amazon Queen này là một hòn đảo đơn độc hoàn toàn tách biệt, thần bí mà lại cường đại, ít xuất hiện ở trên bản đồ.

Đoàn nữ chiến binh mạnh nhất thế giới phương Tây đều sinh hoạt đời đời trên hòn đảo đơn độc thần bí này, trừ sinh sôi hậu duệ ra, cho tới bây giờ cũng sẽ không rời khỏi nửa bước.

Man Roland nói:

- Ngài Thẩm Lãng, nếu đi lên trước nữa chính là vùng biển đất nước Amazon Queen. Một khi tiến vào chúng ta rất có khả năng sẽ bị đánh chết, ngài mặc dù là một trong tam đại Nhân hoàng tương lai, thế nhưng Amazon ngăn cách, dù cho ngài là Nhân hoàng, họ cũng không ngần ngại giết chết, thậm chí sẽ trực tiếp phân thây.

Thẩm Lãng gật đầu nói:

- Biết rồi.

Man Roland nói:

- Suốt ngàn năn lịch sử, toàn bộ những người đàn ông tiến vào đất nước Amazon Queen đều chết hết, gần như ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có đã bị chém đầu lột da, ngài nhất định phải đi vào sao?

Thẩm Lãng nói:

- Tiếp tục tiến tới.

Man Roland hít một hơi thật sâu, tiếp tục chèo thuyền tiến vào.

Hai khắc sau!

Con thuyền của Thẩm Lãng bị bao vây.

- Vù vù vù vù...

Mấy chục nữ chiến binh Amazon hết sức mạnh mẽ chợt nhào lên từ dưới mặt biển.

- Ầm ầm ầm...

Trong nháy mắt, con thuyền Thẩm Lãng ngồi rõ ràng bị vũ lực trực tiếp xé rách.

Cái vũ lực này rõ ràng kinh người, trực tiếp dùng sức người hủy diệt một chiếc tàu?

Một giây sau!

Một thành kiếm lớn trực tiếp để ngang trên cổ của Thẩm Lãng, để ngang trên cổ tất cả đám người Man Roland.

- Bất kỳ người ngoài đều không được đi vào vùng biển đất nước Amazon Queen, kẻ nào vi phạm giết chết ngay lập tức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.