Triệu Thế Thành nhìn về phía Yến Triệu Ca:
- Trận đồ của ngươi, có thể để trẫm đánh giá không.
Khi hắn đang nói chuyện, thì Yến Triệu Ca cũng lấy một tấm lụa mỏng ra.
Đưa Cương khí vào, tấm lụa cũng không hỏng, mà có vết tích lưu lại, giữa tiếng “bá bá”, một trận đồ phức tạp hiện ra trước mắt Triệu Thế Thành.
Triệu Thế Thành kiểm tra kỹ, đối chiếu cùng với tri thức trận lý trong đầu, bỗng nhiên có cảm giác rộng mở thông suốt.
- Biện pháp này có thể thực hiện!
Triệu Thế Thành nói:
- Nhưng muốn bày trận, vật liệu có đủ hay không.
Yến Triệu Ca nói:
- Vật tư tích luỹ trong Linh Phong Cốc rất nhiều, nếu không đủ, có thể điều động từ Lâm Uyên Thành.
Vật liệu cần bày trận, trong Linh Phong Cốc sẽ không thiếu.
. . . cho dù không thiếu, nhưng ngay trước mặt đám người Đông Đường quốc, nó cũng phải là thiếu.
Nếu không phải lâm thời chuẩn bị, mà sớm đã an bài trước, cái này là muốn nhằm vào Đại Nhật Thánh Tông sao?
Dù sao, trận đồ nghịch chuyển, có năng lực dao động Cảnh Dương đại trận.
Cho dù Triệu Thế Thành không nghĩ vậy, nhưng những cường giả Đông Đường quốc khác chưa hẳn sẽ không dị nghị gì.
Đã quyết định phương pháp, đoàn người liền chạy đi Linh Phong Cốc, dọc đường đi cũng có tin tức không ngừng truyền lại.
Đông Đường ngoại trừ Cảnh Dương Thành, không có loạn lên hết, nhưng sản
nghiệp của Quảng Thừa Sơn tại Đông Đường quốc đều lọt vào sự uy hiếp của Đại Nhật Thánh Tông.
Ngoài Linh Phong Cốc, càng có người vây công.
Đoàn người của Yến Triệu Ca rất nhanh đem những cản trở này quét sạch,
Chấp Sự Trưởng lão Hứa Xuyên nhận được tin tức, lập tức đi ra, nghênh
tiếp Yến Triệu Ca cùng Triệu Thế Thành vào trong.
Hiện tại, hắn đảm nhiệm Linh Phong Cốc Chấp Sự, Linh Phong Cốc có quan
hệ trọng đại hơn trước kia rất nhiều, cho nên lực lượng phòng ngự ở đây
cũng mạnh mẽ hơn.
- Hứa trưởng lão, dựa theo ta đưa cho ngươi, nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ những thứ này, thiếu cái gì, cứ liệt kê ra.
Sau khi Yến Triệu Ca gặp mặt cũng không khách sáo.
Hứa Xuyên cũng biết nặng nhẹ, bình tĩnh nhận danh sách mà Yến Triệu Ca
liệt kê ra, nhanh chóng triệu tập vật tư, sau đó đem những đồ vật còn
thiếu hồi báo.
- Mấy thứ này, ở Lâm Uyên Thành đều có.
Hứa Xuyên nói nhanh:
- Không biết khố phòng của bản môn hiện tại có thất thủ hay không, nhưng cho dù không có, những địa phương khác gần Lâm Uyên Thành, khẳng định
sẽ có.
- Bất kể khố phòng của Đại Nhật Thánh Tông hay Thương Mang Sơn, cũng không thiếu!
Yến Triệu Ca tiếp nhận danh sách trong tay Hứa Xuyên, quay đầu nói với A Hổ:
- A Hổ, tình huống khẩn cấp, ngươi đi một chuyến, chú ý an toàn.
Triệu Thế Thành cùng Yến Triệu Ca đều phải lưu lại bố trí trận pháp,
trong những người khác chỉ có thực lực của A Hổ là mạnh nhất.
A Hổ thật thà cười:
- Công tử yên tâm, một lát sau ta sẽ trở lại.
Dứt lời, xoay người đi ra Linh Phong Cốc, chạy thẳng đến Lâm Uyên Thành.
Triệu Thế Thành nhìn bóng lưng của A Hổ đi xa:
- Mặc dù Yến Địch không truyền Quảng Thừa bí truyền cho hắn, nhưng Hắc
Yểm Thần Phong Quyết, hay Quỷ Hổ Thần Trảo, đều là Võ học cao cấp nhất
a.
Trong ánh mắt của Yến Triệu Ca một tia ấm áp:
- Năm đó cha cũng muốn nhận A Hổ làm đồ đệ, nhưng A Hổ nhất định không chịu.
- Cho nên cha ta mới đem tuyệt học đích truyền của Phong Vực Thánh địa đã bị diệt năm đó truyền thụ cho A Hổ.
Những năm gần đây, Yến Địch kỳ thực đối đãi với A Hổ giống như đồ đệ, mà nguyên chủ thân thể của Yến Triệu Ca, cùng A Hổ cũng vừa là bộc vừa là
bạn.
Sau khi Yến Triệu Ca đi tới thế giới này, ở chung với đại hán này lâu ngày, cũng không đối đãi hắn như người hầu.
Lúc bình thường còn trêu chọc nhau, vui vẻ.
So với một số người gặp cũng chưa gặp qua, nói đều chưa nói được một
câu, chỉ tồn tại trong trí nhớ của nguyên chủ thân thể, giao tình với A
Hổ càng ngày càng thâm hậu, cùng nguyên chủ thân thể dần dần hợp lại.
Nếu không phải A Hổ nhìn qua không biết lớn nhỏ, nhưng vẫn kiên quyết
tuân thủ một vài quy củ, hắn có thể là người bạn thứ nhất của Yến Triệu
Ca sau khi đi tới thế giới này.
Vừa nói chuyện cùng Triệu Thế Thành, Yến Triệu Ca bắt đầu giúp đỡ Triệu
Thế Thành, bố trí một trận pháp mới trong Linh Phong Cốc.
Nhìn trận pháp này sơ qua, giống như cùng loại với Cảnh Dương đại trận của Đông Đường quốc.
Nhưng khi nhìn kỹ những Linh văn trận pháp, toàn bộ chúng đều tương phản với Cảnh Dương đại trận chân chính.
Giống như một cái gương phản chiếu.
Trận pháp dần thành hình, có Linh quang sáng lên, từng đạo trận văn kéo
dài ra bốn phương tám hướng, dần dần bao trùm cả Linh Phong Cốc.
Triệu Thế Thành ngồi trên trung tâm trận pháp, một tay nắm lại, tay còn lại đánh vào mặt đất.
Cảnh Dương đại trận bị hắn dẫn dắt, Linh quang trên trận văn, càng ngày càng sáng chói.
Chỉ là Linh quang chớp loé liên tục, có vẻ không ổn định.
Yến Triệu Ca biết, là do Cảnh Dương Thành bên kia, Cẩn Vương Triệu Thế Liệt gây rối loạn.
Vẻ mặt của Triệu Thế Thành không đổi, bình tĩnh ngồi ngay ngắn, dẫn động trận lực, đồng thời dẫn động trận lực nghịch chuyển trong Linh Phong
Cốc, cùng đại trận nhà mình tương hợp.
Ánh mắt của hắn chớp động, long bào trên người có kim quang hiện lên.
Kim quang như vảy, giống như phủ lên Triệu Thế Thành một kiện áo giáp long lân.
Đây chính là đệ nhất chí bảo của Đông Đường, Trung phẩm Linh binh, Kim Lân Long Hoa Khải.
Bình thường không hiện, ẩn dấu trong cơ thể của Triệu Thế Thành, lúc cần, sẽ hóa thành quang khải, bám vào thân.
Trong Trấn Long Uyên, nhờ có lực lượng cường đại của Trung phẩm Linh
binh bảo hộ, bằng không lúc đó đại trận đột ngột nghịch chuyển, dị biến
trong Trấn Long Uyên phản kích, Triệu Thế Thành có thể còn mạng hay
không còn không biết.
Tay trái của Yến Triệu Ca ngắt kiếm quyết, tay phải kéo ra, một đạo bích quang xông thẳng lên trời, sau đó rơi vào trung tâm trận pháp trước mặt Triệu Thế Thành.
Đó chính là Linh binh tuỳ thân của Yến Triệu Ca, Bích Long Linh Kiếm.
Triệu Thế Thành điểm nhẹ trên mũi kiếm, lập tức liền phát ra tiếng long ngâm.
Bích Long Linh Kiếm treo giữa không trung, tự sinh linh tính, không rơi xuống đất.
Trên mũi kiếm có ánh sáng lưu chuyển, mơ hồ hiện lên long ảnh, chuyển động liên tục.
Kim Lân Long Hoa Khải trên người Triệu Thế Thành cũng có quang ảnh Kim Long chớp động, phát ra tiếng long ngâm cuồn cuồn.
Kim Lân Long Hoa Khải toạ trấn đại trận được Triệu Thế Thành dẫn dắt, mà Bích Long Linh Kiếm thì trấn áp trận pháp nghịch chuyển trong Linh
Phong Cốc.
Song long toả sáng, hai trận song song, khí thế càng ngày càng mạnh.
Nhưng vào lúc này, Võ giả Quảng Thừa Sơn cùng Võ giả Đông Đường trong cốc, nhíu mày lại.
Có khí thế cường đại, từ bên ngoài Linh Phong Cốc đề ép vào trong cốc.
Một vòng mặt trời kim sắc, mọc lên từ cốc khẩu (cửa), khí tức kinh khủng, tới gần đại trận bên trong sơn cốc.
- Đại Nhật Thánh Tông! Đại Tông Sư!
Yến Triệu Ca nhíu mày lại, người này có tu vi không bằng Triệu Thế Thành, Nghiêm Húc, nhưng cũng là hàng thật Đại Tông Sư!
Khuôn mặt của Triệu Thế Thành trầm tĩnh, nắm tay đánh lên hư không.
Dưới trận pháp dẫn động, lực lượng đánh tới mặt trời kim sắc.
Lực lượng hai bên đụng nhau, liền bạo phát ra ánh sáng chói mắt, làm người khác khó có thể nhìn thẳng.
Thương thế lúc này của Triệu Thế Thành vẫn chưa khôi phục, lực lượng của trận pháp đang đấu với Cảnh Dương bên kia.
Đại Tông Sư bị hắn ngăn cản, không cách nào tiến vào, nhưng Triệu Thế Thành cùng lực lượng của trận pháp cũng bị chế trụ.
Tại nơi Đại Tông Sư của Đại Nhật Thánh Tông, phòng ngự của trận pháp có một lỗ thủng.
Người bên ngoài sơn cốc di chuyển, một đám Võ giả Đại Nhật Thánh Tông, vọt vào.
Trong đó có nhiều người, khí thế kinh khủng, lúc đi lại giống như rung chuyển hư không xung quanh.
Lòng của mọi người trong Linh Phong Cốc đều chìm xuống:
- Nhiều Tiên Thiên Tông Sư như vậy!
Yến Triệu Ca nhìn kỹ lại, trong đó có một người, mặc áo bào trắng, khuôn mặt râu ria, ánh mắt thâm độc như xà, bất ngờ chính là Tiêu Thăng.
Tiêu Thăng vào sơn cốc, ánh mắt quét qua, lực chú ý tập trung trên người Yến Triệu Ca.
- Yến! Triệu! Ca!
Tiêu Thăng gặng từng chữ một, con mắt giống như bốc cháy.