Yến Triệu Ca vuốt ve chiếc nhẫn đầy vết rạn.
Chiếc nhẫn này trước đây quang hoá, dung nhập vào trong cơ thể cùa Diệp Cảnh, hiện tại lại khôi phục thực thể.
Chỉ là chiếc nhẫn chói mắt như hoả diễm, lúc này ảm đạm không ánh sáng, trần đầy bụi bẩn loang lổ.
Từng đường vết rạn nhỏ bé trãi đầy mặt ngoài của chiếc nhẫn, giống như mạng nhện, tuỳ thời có thể vỡ vụn ra.
Nhưng Yến Triệu Ca đem chiếc nhẫn cầm trong tay, vẫn cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng của nó.
Yến Triệu Ca híp mắt lại, ý thức tập trung, chìm vào trong chiếc nhẫn.
Cảnh tượng trước mắt, lập tức biến hoá.
Đầu tiên là một mảnh đen kịt, không thấy năm ngón tay, đột nhiên một tia sáng sáng lên.
Tia sáng rất yếu ớt, chỉ là một đường nhàn nhạt, nhưng vì cảnh vật xung quanh rất tối, nên chỉ một tia sáng, cũng đặc biệt chói mắt.
Yến Triệu Ca nhìn kỹ lại, nó giống như một ngọn lửa, ánh sáng màu đỏ sậm chớp động.
Ngọn lửa dần lớn lên, ánh lửa càng ngày càng sáng, lớn dần thần một Hoả chủng nhỏ.
Hỏa diễm càng cháy càng mạnh, hỏa thế càng lúc càng lớn, từ ngọn lửa biến thành hoả hoãn ngút trời, lại hoá thành biển lửa mênh mông.
Đến cuối cùng, bóng tối hoàn toàn biến mất, ánh lửa trần ngập trời đất, biến thành một thế giới hoả diễm.
Vạn vật không tồn tại, chỉ còn lại liệt hoả đốt trời.
Yến Triệu Ca tĩnh tâm lại, chậm rãi bước đi trong thế giới hoả diễm, cảm thụ ý cảnh và lực lượng trong đó.
Bốn phương trên dưới, đều là liệt hỏa, nhưng Yến Triệu Ca quan sát kỹ càng, lại cảm giác được, tuy hoả thế khắp nơi, nhưng không lộn xộn.
Hỏa diễm, giống như thuỷ triều, có quy luật lưu thông cùng nhịp điệu.
Yến Triệu Ca tính toán, trong lòng dần hiểu rõ.
Thế giới đầy liệt hoả, lúc này trong mắt của Yến Triệu Ca dần dần thay đổi.
Hoả diễm giống như ngưng kết thành một đám phù ấn chú văn cổ quái, sắp thành vô số chữ viết, trải ra khắp nơi, không ngừng chuyển động, trùng điệp trong hư không.
Yến Triệu Ca nhìn những chữ viết này, khóe miệng nhếch lên:
- Chữ viết do Viêm Ma Đại Đế sáng tạo trước Đại Phá Diệt.
- Mặc dù không có nghiên cứu qua, nhưng một vài quy luật cơ bản ta vẫn biết, ngay cả đoán mò cũng xem hiểu một chút nội dung.
- Quả nhiên là truyền thừa của Viêm Ma Đại Đế.
Yến Triệu Ca có chút dở khóc dở cười:
- Làm người của Bát Cực Đại thế giới, được truyền thừa như thế này, hiện tại không biết Diệp Cảnh là người tốt số hay mệnh yểu.
Kỹ càng quan sát những phù ấn chú văn cổ quái, cảm nhận lực lượng ý cảnh trong đó, Yến Triệu Ca dần hiểu ra.
- Phương thức tu luyện cùng Viêm Ma tộc của Viêm Ma Đại thế giới vẫn có khác biệt rất lớn, Viêm Ma Đại Đế là cường giả trước Đại Phá Diệt, truyền thừa cũng bao hàm toàn diện.
- Mượn Hoả đạo sinh ra rất nhiều ý cảnh đạo lý khác nhau.
Yến Triệu Ca thầm nghĩ:
“Chỉ vì tâm cảnh của Diệp Cảnh không theo kịp, nên càng ngày càng giống phương pháp tu luyện của Viêm Ma tộc.
Hoả quang lượn lờ trước mặt, dần dần hiện ra một cánh cửa đóng kín.
Yến Triệu Ca cảm nhận một chút, ý thức rời khỏi thế giới hoả diễm, đi ra hiện thực.
Thôi động linh lực của Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, đưa vào chiếc nhẫn, chiếc nhẫn đầy vết nứt như được tẩm bổ, hơi chớp động hồng quang.
Ý thức của Yến Triệu Ca chìm vào trong đó lần nữa, chỉ thấy cánh cửa đóng kín, lúc này đã mở ra.
Bên trong cánh cửa, bầu trời đỏ sậm, mặt đất phun trào dung nham, nham thạch nóng chảy bốn phía.
Cảnh tưởng diệt vong lần nữa tái hiện trước mắt của Yến Triệu Ca.
Hoả diễm mênh mông ngưng kết giữa hư không, dần dần sinh ra một cự thần hoả diễm, cường đại vô cùng.
Khí tức đại tai nạn, đại hủy diệt, đại khổ nan truyền ra, hoang vắng cổ xưa, khác với cảnh tượng hiện nay của Bát Cực Đại thế giới.
Nhưng vì bị Thạch Thiết cùng Yến Triệu Ca liên tục gây thương tích, nên lúc này rất yếu đuối.
Thế giới hoả diễm này, cho dù là bầu trời đỏ sậm, hay mặt đất đầy nham thạch nóng chảy, đều có từng vết rạn đen kịt, không gian giống như tuỳ thời bị nghiền nát
Tuy rằng khí tức của cự thần hoả diễm vẫn rất cường đại, nhưng nhìn kỹ lại rất hư huyễn.
Yến Triệu Ca đối diện với cự thần hoả diễm, trong ánh mắt của đối phương giống như có tâm tình chân thật.
Cái này giống như một tồn tại chân thật trong không gian mênh mông này, mà không phải một khí tức lưu lại.
Cùng hắn đối diện, Yến Triệu Ca cảm giác tâm tình của mình rung chuyển.
Trở nên táo bạo không yên, sinh ra cảm giác lo lắng, muốn phá hư và phát tiết.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca chợt lóe, ổn đinh lại tinh thần, các tâm tình mặt trái bị đè xuống.
Lưu hoả khắp trời trước mắt lại quỷ dị hoá thành một đám phù văn, sắp xếp trước mắt Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca nhìn chằm chằm phù văn này, từ từ giải nghĩa:
- Thiên Hỏa Thánh Điển. . . sao?
Theo hắn đọc lên, chuỗi phù văn này, hóa thành lưu quang, tiến vào trong cơ thể của Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca cảm giác kinh mạch toàn thân, tựa hồ nóng rực lên, huyệt khiếu cả người, chứa đựng tinh khí của Ly Diễm Chân Hỏa, cũng xao động theo.
Giống như thêm củi vào lửa, làm nó bốc cháy mạnh thêm.
Yến Triệu Ca bình tĩnh, trong đan điền khí hải, khối khí hỗn độn dấu dưới khối thanh khí, bỗng nhiên nghịch chuyển.
Cảm giác nóng rực toàn thân, giống như có mục tiêu, hải nạp bách xuyên, hướng về khối khí hỗn độn trong đan điền của Yến Triệu Ca hội tụ.
Từng luồng nhiệt vào trong khối khí hỗn độn cuối cùng ngưng luyện thành một Hỏa chủng, chớp động hoả quang yếu ớt.
Thanh khí do Thái Thanh Khí Công luyện thành, từ từ hội tụ, che lấp khối khí hỗn độn lần nữa.
Yến Triệu Ca cười, trong điển tịch cao cấp nhất mà Thần Cung cất giữ, hắn chọn tu luyện Vô Cực Thiên Thư, ngoài trừ nó rất mạnh mẽ ra, nguyên nhân trọng yếu khác đó là Vô Cực Thiên Thư có một đặc điểm lớn.
Hỗn độn vô cực, vô thủy vô chung, có thể dung vạn vật, có thể sinh vạn vật, có thể diệt vạn vật.
Vô Cực Thiên Thư tính bao dung rất mạnh, có thể chứa đựng tất cả, thậm chí đồng hoá những điển tịch Võ đạo khác, không để lại chút vết tích nào, sau khi đồng hoá có thể bắt chước thi triển ra.
Ví dụ như Thái Thanh Khí Công đích truyền của Quảng Thừa Sơn.
Cũng giống như Thiên Hỏa Thánh Điển bây giờ.
Hắn tu luyện sẽ không giống Diệp Cảnh.
Yến Triệu Ca gật đầu nhẹ, Thiên Hỏa Thánh Điển, có chỗ độc đáo riêng.
Vừa lúc dùng trong thực nghiệm sắp tới.
Phục hồi lại tinh thần, A Hổ đứng bên cạnh, nhìn về phía xa.
Yến Triệu Ca thu hồi chiếc nhẫn, tầm nhìn cũng hướng về phía xa.
Ở nơi nào đó, bán cầu hắc ám to lớn, bao trùm trời đất, chính là khí tràng mà Mộ Quang Ám Nguyệt Khí hình thành của Đại Nhật Thánh Tông Mộ Quang Quân.
Trong bán cầu hắc ám, có kim quang lưu lý chớp động liên tục.
Theo thời gian trôi qua, kim quang lưu ly càng ngày càng sáng, hiện ra bên ngoài bán cầu hắc ám.
Cuối cùng, bán cầu hắc ám xuất hiện vết rách, nghiền nát, kim quang phóng lên!
Một bóng người chậm rãi bay lên!
- Đại sư bá không hổ là đại sư bá.
Yến Triệu Ca ca ngợi, A Hổ đứng một bên liên tục gật đầu.
Nhưng mà rất nhanh, sắc mặt của A Hổ lập tức thay đổi, quay đầu nhìn về hướng khác.
Nới đó, một khí tức cường đại như muốn đốt bầu trời, phô thiên cái địa tới gần!
Võ đạo quyền ý, rõ ràng là nhất mạch Đại Nhật Thánh Tông.
Tu vi của người tới, mạnh hơn Mộ Quang Quân!
A Hổ trầm giọng nói:
- Sợ rằng, là ông ngoại của Tiêu Thăng.
Tầm nhìn của Yến Triệu Ca cũng nhìn về phương xa, ánh mắt sâu thẳm.
Hết Quyển 1.