Bên Phong Vân Sanh đại cục đã định, cho dù lúc này lọt ra tiếng gió cũng không quan trọng.
Mặc dù Đại Nhật Thánh Tông biết rõ tình hình, cũng không có chuyện gì, dù sao quan hệ hai bên đã rất kém.
Về phần những Thánh Địa khác nghĩ như thế nào, ngoại trừ Thương Mang Sơn phiền muộn ra, kỳ thật cũng không có gì kịch liệt.
Xét cho cùng, Quảng Thừa Sơn luôn đừng ngoài cuộc ở Thái Âm Chi Thí , rốt cục có Thái Âm Chi Nữ thuộc về mình, cũng chỉ là có tư cách tham gia Thái Âm Chi Thí mà thôi.
Thái Âm Quan Miện cuối cùng thuộc về ai, thì phải nhìn kết quả chiến đấu của Thái Âm Chi Nữ.
Cho nên kiêng kỵ của các Thánh Địa khác cuối cùng vẫn là Mạnh Uyển của Đại Nhật Thánh Tông.
Mà Phong Vân Sanh bỏ lỡ rất nhiều thời gian, một lần nữa khởi bước, dưới tình huống bình thường mà nói, rất khó có uy hiếp gì.
Không khách khí mà nói, nếu để cho nàng tham gia Thái Âm Chi Thí lần thứ ba nửa năm trước, kết quả chỉ có thể lót đáy mà thôi.
Thậm chí Thái Âm Chi Thí lần thứ tư nửa năm sau, hơn phân nữa cũng đuổi không kịp.
Chuyện này cùng thiên phú của Phong Vân Sanh không quan hệ, mà là nàng xuất phát “lạc hậu” hơn người khác quá nhiều, đám người Mạnh Uyển, có người nào là loại dễ khi dễ đâu.
Nhưng mà, đây là nói theo tình huống bình thường...
Cho nên đối với việc Lâm Chu đoán được Thái Âm Chi Thể của Phong Vân Sanh có khả năng khôi phục, và đem tin tức này “thọt” cho các Thánh địa khác, Yến Triệu Ca cũng không quá quan tâm.
Nếu muốn nói, thì Yến Triệu Ca muốn biết Lâm Chu hiểu rõ sự việc này đến đâu.
Bởi vì có một loại khả năng, Lâm Chu cũng biết pháp môn Âm Dương Tương Tế đi bồi dưỡng Thái Âm Chi Nữ.
Kể từ đó, Thái Âm Chi Nữ của Thánh địa Lôi Vực, cũng có thể cường thế quật khởi.
Chuyện liên quan đến Thái Âm Quan Miện, cho dù là minh hữu, Lâm Chu cùng Thiên Lôi Điện cũng không có lòng tốt báo cho Đại Nhật Thánh Tông.
Dù sao, Mạnh Uyển hiện nay cũng là Thái Âm Chi Nữ mạnh nhất.
Nhưng vấn đề ở chỗ, nếu Lâm Chu suy nghĩ ra phương pháp, vậy thì như thế nào hắn làm được?
Cho dù nghiên cứu tư liệu còn lưu lại từ trước Đại Phá Diệt hay chính bản thân hắn có tài năng nghĩ ra, nếu chỉ mỗi mình hắn biết, Yến Triệu Ca cũng không quá lo lắng.
Nhưng nếu như Lâm Chu từ nơi khác thu được phương pháp, vậy có nghĩa là Đại Nhật Thánh Tông cũng có thể thu được phương pháp.
Vốn Mạnh Uyển đã rất mạnh, hiện tại tiến thêm một bước nhảy vọt, vậy thì ngay cả Yến Triệu Ca cũng phải “đau đầu“.
Bây giờ Thái Âm Quan Miện đang ở trong tay của Mạnh Uyển, Mạnh Uyển tu luyện, đã có hiệu quả rất lớn.
Yến Triệu Ca sờ cằm, nói với A Hổ:- Gần đây thu thập tình báo, quan tâm Thái Âm Chi Nữ của Đại Nhật Thánh Tông cùng Thiên Lôi Điện nhiều một chút.
A Hổ thô lỗ cười:- Vâng, công tử.
Sau khi hội hợp với đám thủ hạ trên Đông Lặc Tuyết Sơn, Yến Triệu Ca cùng A Hổ lập tức rời đi.
Rất nhanh, Thương Mang Sơn liền nhận được tin tức, biết đệ tử của Quảng Thừa Sơn lợi dụng Âm Dương Vân Linh Tuyền trên Vân Triệu Sơn, để khôi phục Thái Âm Chi Thể.
Bây giờ hai bên là minh hữu, chặn giết Thái Âm Chi Nữ của đối phương là chuyện tình không thể làm.
Bọn họ chỉ biết kiếm cớ đưa Phong Vân Sanh ra Vân Triệu Sơn, cấm nàng đặt chân vào.
Nếu như Quảng Thừa Sơn cố ý muốn lưu lại, thì Thương Mang Sơn cũng chưa chắc mạnh mẽ đuổi người, mà lợi dụng cơ hội này để lấy lại ân tình Yến Triệu Ca giúp khôi phục mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch trên Vân Triệu Sơn, đây cũng là kết quả mà họ có thể chấp nhận được.
Nhưng lúc này Phó Ân Thư nhận được tin tức từ Yến Triệu Ca, đã sớm an bài Phong Vân Sanh hoàn thành kế hoạch.
Lúc đối mặt với đám người Thương Mang Sơn, không chút nào hoang mang, an nhàn tự tại, mang theo Phong Vân Sanh cùng Tư Không Tinh cáo từ, vô cùng gọn gàng nhanh chóng trở về Thiên Vực.
Kết quả này nhìn như không tệ, lại làm cho đám người Thương Mang Sơn cảm thấy phiền muộn như đánh một quyền vào khoảng không vậy.
Đại Nhật Thánh Tông cũng nhận được tin tức, bọn họ quyết định tạm thời “giấu tài”, cho nên bề ngoài không có gì khác thường.
Nhưng tình huống thật sự trong nội bộ, cũng không phải bình tĩnh.
Khi tin tức về Phong Vân Sanh được truyền bá thì tin đồn về đệ tử đích truyền của Thiên Lôi Điện, Lâm Chu, tinh thông tuyệt học Nhất Tuyến Phong của Bích Hải Thành cũng bị truyền khắp thiên hạ.
Bích Hải Thành nhất thời náo động lên, ngay cả Thiên Lôi Điện cũng kinh ngạc không thôi.
Biên giới giữa Lôi Vực cùng Thủy Vực vốn có ma sát không ngừng lại trở nên vô cùng căng thẳng.
Chuyện bên Vân Triệu Sơn hoàn toàn kết thúc, Yến Triệu Ca liền không trở lại mà đi về phương nam.
Thông Thiên Hội Minh lần này sắp tới gần. Lần hội minh này, Yến Triệu Ca chuẩn bị tham gia.
Là hội minh của thế hệ trẻ của Bát Cực Đại Thế Giới, quần anh tụ tập, các đại Thánh Địa cũng rất coi trọng.
Theo lệ cũ trước đây, thông thường, sáu đại Thánh Địa sẽ thay phiên tổ chức.
Nhưng lần Thông Thiên Hội Minh này, theo thứ tự là đến Thiên Lôi Điện cử hành.
Chỉ là thời cục hiện tại quá khẩn trương, Quảng Thừa Sơn, Thương Mang Sơn cùng Bích Hải Thành cũng không thể đưa để tử của mình vào miệng cọp Lôi Vực.
Kết quả sau cùng là địa điểm hội minh định ở Trạch Vực.
Trọc Lãng Các từ trước đến nay vẫn trung lập, công bằng, bọn họ làm người chủ trì, bất kể Đại Nhật Thánh Tông, Thiên Lôi Điện, hay ba nhà Quảng Thừa Sơn đều có thể yên tâm.
Nhưng dù vậy, Trọc Lãng Các cũng chỉ bảo chứng tình cảnh bên ngoài an toàn.
Có thể thấy, Thông Thiên Hội Minh lần này, mùi thuốc súng cùng máu tươi, vượt qua bình thường.
Giao lưu luận bàn vẫn sẽ có, nhưng không ít người trong quá trình tỷ thí, đanh chết hay đánh tàn phế đệ tử của đối phương.
Mặc dù cử hành Thông Thiên Hội Minh ở Trạch Vực, nhưng muốn đi qua Trạch Vực, thì phải trãi qua một quãng đường dài.
Quảng Thừa Sơn hay những Thánh địa khác, ngoại trừ đệ tử trẻ tuổi tham gia hội minh ra, vẫn có cao tầng của tông môn mang đội.
Nhưng lần này dẫn đầu Quảng Thừa Sơn cũng không phải Phó Ân Thư, mà là nhân vật quan trọng hơn.
Một trong “Quảng Thừa Tam Anh”, thủ tọa Chấp Sự Điện, Tiềm Long Phương Chuẩn xuất sơn, tự mình mang đội đi Trạch Vực.
Yến Triệu Ca biết rõ, đây là tông môn của hắn, muốn cùng Trọc Lãng Các tiến hành bước đầu giao lưu.
Tuy rằng Trọc Lãng Các trung lập, cẩn trọng bảo vệ Trạch Vực nhà mình, không quan tâm bên ngoài, nhưng Bát Cực Đại Thế Giới hôm nay càng ngày càng khẩn trương, Trọc Lãng Các đứng hàng Thánh địa, đối với Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông mà nói, đều là tồn tại không thể xem nhẹ.
Từ địa vực mà nói, Trạch Vực giáp giới với Hỏa Vực cùng Thủy Vực.
Phương Chuẩn vẫn một dáng dấp ôn hòa, nhìn thấy Yến Triệu Ca, cười hỏi:- Xem tin tức ngươi đưa cho ta, Điện Thiểm Lôi Minh của Thiên Lôi Điện, đều bại trong tay ngươi đi?
Yến Triệu Ca gật đầu nói:- Yến Thiểm cũng thôi, nhưng Lâm Chu hơn xa lúc trước.
- Đao kiếm song tuyệt, càng lấy cảnh giới Tông Sư luyện thành Lôi Điện Giao Oanh, hơn nữa tính dẽo dai mạnh hơn nhiều Võ giả Thiên Lôi Điện khác.
- Chắc là đạt được cơ duyên, làm Cương khí của hắn trở nên hùng hồn, hơn xa cùng thế hệ.
- Đương nhiên, còn có Nhất Tuyết Phong của Bích Hải Thành.
Phương Chuẩn thản nhiên nói:- Nhưng không biết hắn học được Nhất Tuyến Phong như thế nào.
Yến Triệu Ca mỉm cười, đến cấp độ như Phương Chuẩn, quả nhiên là đầu tiên quan tâm phương diện này, bởi vì chuyện này liên qua đến tranh chấp giữa hai Thánh Địa, mà không phải đệ tử trẻ tuổi mạnh hay yếu.
Nếu so sánh mà nói, ngay cả Lâm Chu luyện thành Lôi Điện Giao Oanh, tuy kinh thế hãi tục, nhưng tầm quan trọng không bằng cái sau.
Phương Chuẩn nhìn về phía Yến Triệu Ca nói:- Ngươi vẫn chưa trở về sơn môn đi, hành trình tại Vân Triệu Sơn trước đây, phần thưởng lần này ta mang theo cho ngươi.