Cuộc họp vẫn tiếp tục nhưng xem ra nhiệt độ trong phòng bây giờ lại hạ xuống triệt để, bởi mọi người cảm nhận được sự lạnh lẽo từ vị trí chủ trì kia truyền đến.
- Tôi thật sự muốn biết...
- Tôi nghĩ cuộc họp này không còn điều gì để bàn họp nữa, nhưng trước khi kết thúc cuộc họp này tôi muốn nói với các vị cổ đông ở đây, LUCKY là do ba tôi lập nên và tuy bây giờ là do tôi quản lí nó, đối với tôi chỉ cần phát triển tốt LUCKY vì lợi ích chung thì ai quản lí cũng được chỉ cần có năng lực, nhưng nếu có người thôn tính quyền hành để kinh doanh phi lợi nhuận làm tổn thất đến LUCKY thì tôi lấy danh dự TRIỆU TỬ AN này đảm bảo sẽ không để người đó được đắc ý đâu. Dù là trưởng bối hay hậu bối tôi cũng không nhân nhượng. - Chất giọng lạnh nhạt nhưng vẫn phát ra đều đều, vẻ mặt có phần nhợt nhạt nhưng ánh mắt sắt lạnh quét hết cả căn phòng. Tuy không nói thẳng mặt nhưng tất cả những ai chứng kiến sự việc vừa rồi cũng biết được điều nó nói là ám chỉ đến ai.
Tan họp nó là người rời khỏi phòng đầu tiên trong khi Mạc Lan vẫn ngồi thẩn thờ ở trong phòng. Bà không cam tâm khi bị 1 con nhóc như nó nói những lời cảnh cáo.