Phòng tổng thống của khách sạn năm sao.
Một màu đen kịch.
Một mùi hương ái muội ngập đến, dịu dàng kiều diễm.
Hai người sức mòn lực kiệt ôm nhau ngủ.
Hắn luyến tiếc ôm cô vào lòng, đùa giỡn.
“Em muốn đến Thiên Tân một chuyến.”
Cô gái tóc xoan dài, nét mặt của người châu Á lên tiếng.
Cô là Nara.
“Em đang mang thai, không tiện đi lại.”
Diệu Phong khó chịu nhìn cô.
Nara thẳng tắp ánh mắt nhìn anh:“Nghe nói cô ta đã về, em lo cho anh hai.”
Diệu Phong gật đầu, biểu thị đã biết:“Cô gái bạn học hồi trung học của em sao?”
“Ừm.”
Nói tới đây nước mắt Nara rơi xuống.
“Đã 9 năm rồi, em tưởng anh ấy đã hoàn toàn thoát khỏi cô ta. Không ngờ lại tiếp tục dây dưa.”
Một lát sau, tiếng sụt sịt vang ra, Diệu Phong chỉ biết vỗ vỗ vai cô.
“Không phải hôm sau anh hai đến đây để công tác sao? Em muốn gặp anh ấy rồi hả đi không?”
“Anh ta ở đây thì tốt, em tiện tay đuổi cô ta ra ngoài.”
*
*
*
“Hoa Violet?”
“Đẹp không?”
“Tôi không hiểu bọn trẻ các cô đang nghĩ gì. Trồng hoa có cần lãng phí một khu vườn thế không! “
“Tôi chỉ đang chọc tức anh ta thôi. Hoa ti gôn không thích hợp nơi này.”
Vườn hoa ti gôn trắng này anh đã trồng hơn 5 năm, trong một buổi đã bị cô xóa sạch.
*
*
Người ta hay nói hoa Tigon như một trái tim tan vỡ ra, mang một nỗi buồn sâu sắc và nhẹ nhàng. Khi trải qua tình yêu mãnh liệt, khi tình yêu ấy tan vỡ con tim sẽ nứt ra như những bông hoa Tigon kia vậy.
Hoa ti gôn là biểu tượng cho sự chia ly, ly biệt vì hình của bông hoa là hình trái tim tan vỡ.
Hoa Ti Gôn Trắng: Em đã lỗi hẹn, lần sau đừng thế nữa nhé.
Tôi từng đọc được một bài thơ:
“Có một loài hoa như con tim vỡ
Ở trên cành cao đỏ hồng rướm máu!!!
Hoa hình tim vỡ một thuở yêu thương
Luôn luôn thắm nở tình yêu vô bờ!!!
Loài hoa tim vỡ ai nỡ trao ai
Trái tim tan vỡ đớn đau tan tành!!!
Nụ hoa đã nở nhắc nhở sẽ tàn
Trái tim tan vỡ lấy chi gắn hàn!!!”
Anh từng viết lên, mỗi lần ngắm hoa ti gôn trong vườn tim anh như bị dao đâm vào, hít thở không thông.
Em đã sai rồi. Không sao. Lần này thôi nhé!