Sự Trả Thù Của Tuyết

Chương 30: Chương 30




- Đó là chị ấy đúng không? Nhưng tại sao...????

Tuệ đã khóc, sau 4 năm họ đã thấy nước mắt cô rơi trở lại. Lúc này hắn lại không có ở đây, hắn đang làm gì và đi đâu? Nếu hắn mà có ở đây không đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra. Và có thực sự hắn đã biết tin nó quay trở về? Khó đoán được. Ngay lúc đó tiếng nhạc sôi động vang lên, Leo ghé sát tai nó thì thầm cái gì đó mà nó đã ấn nút pause rồi ngước lên nhìn tầng phía trên. Ánh mắt nó xoáy sâu vào ai đó. Bỗng chiếc mũ tuột ra, nó vẫn như ngày nào, không hề thay đổi, khuôn mặt lạnh như băng kia bỗng xuất hiện một cái nhếch mép.

- Snow đang cười...

- Có chuyện gì sao? Chẳng lẽ....

Họ nhìn theo hướng nó nhìn ngưng có thấy gì đâu. Nó bỗng đứng dậy, vất cái máy chơi game cho Leo rồi từ từ rời khỏi chỗ. Cana ngước lên nhìn nó.

- Chị định chào hỏi sao?

- Game Big Big Funny....

- Xem chị thích thú chưa kìa.-Cana miệng cười toe toét.

- Lizz đi nào. Leo ở lại với Cana.

Nó nhìn Lizz và ra lệnh cho Leo. Hai cô gái nhanh chóng biến mất khỏi quá bar FADD. Bin, Min và Sun cũng đã biến mất khỏi bar (anh chàng Sun này phải đi cùng nhóm bạn để bảo mật thông tin là thành viên nhà Fantasy, tránh bị phát hiện) Những người khác định đi theo nhưng bị Cana và Leo chặn ngay ở cửa.

- Tăng Nhật Tuệ xin lỗi nhưng chúng tôi không để cô qua đâu. Cô có biết mục đích Snow về đây là gì không?

Họ nhìn nhau và không biết Cana muốn nói gì cả. Cana cười mỉa mai.

- Không phải vì nhớ mà về gặp cô hay mẹ cô đâu. Snow về đây để giết hết tất cả các người và Tăng Nhật Minh. Chị ấy sẽ cắt đứt sự ràng buộc này vĩnh viễn. Và ở đây này....

Cana chỉ vào phần ngực trái của mình, cô nhìn họ.

- Chị ấy chứa đựng lỗi uất hận sâu sắc. Đối với Snow các người là kẻ thù, chính các người đã hại chị ấy và chị ấy hận các người một cách sâu sắc. Hahahaha....

Cái nhìn đáng sợ cùng nụ cười nham hiểm của Cana làm cho họ thấy sợ hãi vô cùng. Leo thấy vậy, cậu lên tiếng (câu nói đầu tiên của năm :3 )

- Cana...đi.

- Ờ, nghe giọng cậu tớ thấy khoái đấy Leo. Nó làm tớ muốn giết mấy đứa này rồi đấy.

- Về...

- Ờ, về thôi, ở lại đây tớ không biết có thể kiềm chế con ác quỷ trong người mình không nữa.

Cana mỉm cười rồi cùng Leo rời khỏi đó. Cana phóng chiếc lambor đen đưa cả hai về nhà. Trong khi đó tại khu công viên gần quán bar.

- Hiếm khi thấy cậu bỏ game đấy Snow.

- Có game mới.

Nó mỉm cười. Sun đã lái xe dừng ngay bên cạnh chỗ nó và Lizz đang đứng. Kính xe của Sun đang từ từ hạ xuống. Nó với Lizz nhìn cậu mỉm cười rồi bước lên xe. Căn bản nó rủ Lizz đi chẳng qua nó và Leo đã thấy họng súng đang ngắm vào cô trong khi cô thừa biết mà không bận tâm nhưng như vậy cũng sẽ gây tổn thương không ít đâu. Lizz ngồi đằng trước với Sun, nó ngồi phía sau tay chống cằm đặt trên thành xe rồi chìm vào suy nghĩ riêng của mình. Sun đưa cả hai cô gái về nhà.

"Đúng vậy, tớ đang chơi một trò chơi thú vị Lizz à. Big Big Funny là trò chơi giữa tớ và Sam với Violet. Sam và Violet chuẩn bị xem ai về đích trước nào mặc dù trước đó cần giải quyết chuyện của Tăng Nhật Minh đã. Nhưng....chúng là ai? Trong kí ức của mình hình như thiếu mất ai đó, một ai đó khá quan trọng.

Và cô ta là ai? Cô ta giống y hệt như mình vậy, là một bản sao không khác tí gì. Cô ta đã khóc nữa, mình không thích nhìn gương mặt đó một chút nào cả, mình không thích ai đó đeo bộ mặt của mình. Mình không quan tâm cô ta có quan hệ gì với mình, cho dù trước đây thân thế nào thì mình cũng sẽ giết cô ta vì mình chỉ cần gia đình Fantasy. Đúng vậy bảo vệ nhà Fantasy là nhiệm vụ duy nhất của mình."

"Huỳnh..." chiếc xe bị ô tô tải đâm dồn vào cột đèn và đẩy vào chân tường. Sun và Lizz bị đập đầu vào thành xe còn nó thì bị va đập không kém vì nó mải suy nghĩ lại không thắt dây an toàn. Nó đã ngất lịm và chẳng còn biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.