“Bác, bác sẽ không nghỉ ngờ cháu và Nhất Hàm
chứ?”
“Bác, sao chúng cháu có thể làm chuyện này
được chứt”
Thấy Nhạc Thiên Hùng không nói gì, vẻ mặt Nhạc
Thập An đầy nỗi sợ hãi, giọng điệu run rầy.
Ám sát gia chủ và cậu chủ, ám sát người lớn tuổi
trong nhà họ Nhạc, theo luật pháp đều là tội tử hình!
Nhạc Nhất Hàm đã bị doạ đến phát khóc, ngay cả
dũng khí biện hộ cho bản thân cũng không có.
“Sao bác có thể nghỉ ngờ mấy đứa được chứ”,
Nhạc Thiên Hùng
giơ tay lên với vẻ mặt u ám: “Hơn nữa các cháu
cũng không có lá gan này, bác sẽ không nghi ngờ các
cháu đâu".
Nghe Nhạc Thiên Hùng nói vậy, Nhạc Thập An và
Nhạc Nhất Hàm mới bớt run sợ.
“Ông Kỳ, Thanh Long vẫn chưa quay về sao?"
Nhạc Thiên Hùng quay đầu hỏi Kỳ Vạn Sơn.
“Vẫn chưa, số người chết tối nay nhiều quá,
không thể giải quyết xong trong chốc lát được”, Kỳ
Vạn Sơn lắc đầu.
Ông ấy tiếp tục nói thêm: “Nhưng xung quanh
biệt thự đều có vệ sĩ canh giữ, bọn họ đều có vũ khí”
Nhạc Thiên Hùng nghe vậy, sau khi trầm tư suy
nghĩ mới nói:
“Đừng để bọn họ giải quyết nữa, bảo đám người
Thanh Long quay về, đổi những vệ sĩ này đi giải quyết
hậu sự”.
“Tối nay đám người Thanh Long sẽ canh chừng ở
biệt thự này”.
Kỳ Vạn Sơn gật đầu, vội vàng liên lạc với Thanh
Long.
Mọi người thấy vậy cũng biết mức độ nghiêm
trọng của sự việc. Nhạc Thập An và Nhạc Nhất Hàm
đều bị người khác lừa đến thành phố Thiên Hải,
hơn nữa những người tối hôm nay ở đây, đều là
những nhân vật cấp cao hoặc thuộc nhánh chính
trong nhà họ Nhạc.
Lẽ nào người tối nay sắp xếp vụ ám sát đang
chuẩn bị tập trung mọi người ð đây lại, sau đó tóm
gọn bọn họ trong một mẻ lưới?
“Thiên Hùng..."
Nhạc Chính Sơn cảm thấy hơi lo sợ, đang muốn
lên tiếng.
Nhạc Thiên Hùng giơ tay ngắt ngang, nói:
“Mọi người đừng hoang mang, Nhạc Thiên Hùng
tôi ngồi trấn giữ ở đây, tôi không tin kẻ đó có ba đầu
sáu tay hay là thần tiên hạ phàm”.
“Lát nữa nhóm Thanh Long sẽ quay lại, đây là khu
dân cư, hắn không to gan đến mức dám đẫn người
đến bắn giết đâu”
Nhạc Thiên Hùng không nói rõ đó là ai, nhưng có
thể đoán ra hắn rất có khả năng là một trong sổ
những người ð đây.
Thân phận của người này vẫn là một bí ẩn, trước
khi điều tra rõ, Nhạc Thiên Hùng không thể đề tất cả
người trong nhà họ Nhạc đều biết được. Nói ra không
những không có tác dụng gì, ngược lại còn khiến mọi
người hoang mang, đến lúc đó trong lòng ai cũng lo
sợ, làm sao còn tâm trí làm việc chứ?
“Mọi người quay về phòng mình đi, mỗi người một
phòng, San San cũng vậy. Mỗi phòng đều có nhà vệ
sinh, trước khi trời sáng, không ai được phép rời
phòng của mình”.
Nếu hung thủ thật sự là một trong số những người
này thì chỉ cần nhốt tất cả vào trong phòng, mới
không để hắn có cơ hội nào nữa. Nhạc Thiên Hùng sợ
hắn lại ra tay với người nhà mình lần nữa, một khi hắn
làm càn, ai bước ra khỏi phòng trước khi trời sáng thì