Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 273: Chương 273: Quốc khánh Việt Nam! Nghĩa trang liệt sĩ! Đốt lửa nhiệt huyết!




Ngay sau đó Tiêu Hạo Thiên vốn đang đứng ở trên ban công, thân hình chợt lóe một cái rồi biến mất ở chỗ ban công, tối đêm nay trước khi đi anh còn phải đi tới một nơi nữa, trước khi đi anh còn phải tới một nơi nữa! Bởi vì anh muốn lấy một đồ vật ở chỗ đó mang đi!

Mà chuyện mà Tiêu Hạo Thiên không biết chính là ngay khoảnh khắc khi hình bóng anh biết mất thì Cao Ánh Vy vốn dĩ đang nằm ngủ thật say trên giường đột nhiên mở mắt trừng trừng. Trong mắt cũng hiện lên vẻ ngưng trọn...

Cô biết kế hoạch của Tiêu Hạo Thiên sắp... sắp bắt đầu rồi...

Trong đêm tối, hình bóng của Tiêu Hạo Thiên rất nhanh đã xuất hiện ở cửa lớn phủ đệ nhà họ Đường. Lấy thực lực của anh, nếu anh muốn lặng lẽ đi ra đi vào thì cho dù là cao thủ cấp Hoàng đỉnh cấp Tiêu Chiến Minh cũng không thể cảm nhận được hơi thở của anh. Nhưng lại có một người có thể cảm ứng được, đó là Lục! Ngày hôm qua lục đã quay lại phủ đệ nhà họ Đường, lúc này Lục đang nằm trên giường cũng mở mắt ra, anh ta nhìn Dương Tú Anh đang ngủ say bên cạnh mình một cái rồi vươn tay ra chỉnh lại góc chăn cho Dương Tú Anh, sau khi im lặng nhìn quân kiều ca đang ngủ một lát thì anh ta liền rời đi!

Mười mấy giây sau, dưới màn đêm, ngoài cửa lớn phủ đệ nhà họ Đường, Lục cung kính đứng sau lưng Tiêu Hạo Thiên, nhiệt huyết trong lòng đang sôi trào mãnh liệt, anh ta nhìn Tiêu Hạo Thiên toàn thân đang tỏa ra lệ khí, cung kính gọi một tiếng: “Đại ca!”

Tiêu Hạo Thiên gật gật đầu nói: “Ừm, cậu chế tạo trạm khải tới đâu rồi?"

Lục gật gật đầu đáp: “Đã xong rồi, không có vấn đề gì, không thể ngăn nổi cấp Đế cao giai nhưng vẫn có thể ngăn được cấp Để trung giai đỉnh cấp, cho dù không thể giết nổi đối phương nhưng đối phương cũng đừng nghĩ đến việc có thể dễ dàng giết được tôi!” Trong lúc Lục nói, mắt anh ta như lóe lên ánh sáng lạnh!

Sắc mặt Tiêu Hạo Thiên cũng nghiêm túc, anh gật gật đầu nói: “Được, thế là đủ rồi!"

Sau đó lục lại ngước đầu lên nhìn

Tiêu Hạo Thiên một cái, anh ta nói: “Đại ca, đã sắp xếp xong xuôi bên phía

Thiên Diện rồi, chiến trường biên giới bên kia Diệt cũng đã tập trung hết tất cả các anh em, đồng thời thoát ly khỏi chiến trường biên giới, dự tính là năm tiếng đồng hồ sau liền có thể hoàn thành...! Mà Ám cũng đã điều động tất cả cao thủ của tổ chức Ám Dạ để thay bọn họ bảo vệ đại bản doanh của Tổng bộ ở chiến trường biên giới! Đại ca, vết thương trên người đại ca đã tốt hơn chưa?"

Ngay sau đó, khí thế Chân Hoàng bát giai chợt nổi lên trên người Tiêu Hạo Thiên rồi biến mất, anh gật đầu nói: “Yên tâm đi! Lần này nhất định phải báo được thù cho các anh em! Trận chiến này, mấy trăm anh em điện Thiên Thần chúng ta không thể cứ chết vô ích thể được!” Chân hoàng bát giai! Kết hợp với lời của đế khải, trong một khoảng thời gian ngắn Tiêu Hạo Thiên đã có thể phát huy được sức chiến đấu của chân hoàng cửu giai sơ cấp! Mặc dù chỉ là cấp chín sơ cấp, nhưng! Đó cũng là cấp chín! Chân Hoàng Lộ của anh, chính Tiêu Hạo Thiên cũng đều không biết Chân Hoàng Lộ của anh không phải chỉ có một nhánh, mà là hai nhánh! Hai nhánh chân hoàng lộ dung hợp lại với nhau! Vì thế nên sức chiến đấu ở chân hoàng cấp chín sơ cấp của Tiêu Hạo Thiên hoàn toàn có thể so sánh với sức chiến đấu của cấp Đế cấp chín sơ cấp thông thường!

Người đời đều nghĩ rằng lần trước sau khi Tiêu Hạo Thiên bị thương nặng thì thực lực có thể khôi phục như ban đầu mà không thụt lùi thì đã là rất may mắn rồi. Nhưng ai cũng không biết rằng sức chiến đấu của Tiêu Hạo Thiên ngày hôm nay đã có thể so với Đế Cửu! Đây! Đây chính là sức mạnh vĩ đại nhất cho lần chinh phạt này của Tiêu Hạo Thiên! Bằng không chẳng lẽ lại thật sự nghĩ rằng lấy sức chiến đấu của Chân Hoàng bát giai hay thất giai gì đó có thể quét ngang cả vùng biên giới sao?

Thật ra vốn dĩ khi Tiêu Hạo Thiên còn ở Chân Hoàng thất giai đỉnh cấp, nếu như không tiếc hao tổn thân thể, lực lượng của để khải triển khai toàn bộ, Chân Hoàng Lộ thiêu đốt bạo phát thì cũng có thể phát huy được sức chiến đấu của cấp Đế cửu giai trong thời gian ngắn, nhưng chuyện mà ngay cả anh cũng không ngờ tới là, trong mấy ngày nay anh và Cao Ánh Vy ở cùng nhau để hóa giải khúc mắc lần nữa, thì tâm trạng và suy nghĩ trong đầu để trở nên thông suốt, cảnh giới cũng đạt được đột phá thêm lần nữa, trước mắt thì cảnh giới thật sự của anh đã đạt tới Chân Hoàng bát giai sơ kì, bây giờ nếu anh bạo phát ra thì cũng có thể dễ dàng phát huy được sức chiến đấu của cấp Đế cửu giai!

Mà lấy sức chiến đấu của cấp Đế cửu giai, cho dù lần này anh có đụng phải những người bảo vệ quy tắc cấp Thiên thì cũng phải cần sợ hãi! Ít nhất cho dù có bị dồn ép lần nữa thì cũng có thể đảm bảo an toàn rút đi! Tóm lại là giờ phút này Tiêu Hạo Thiên tràn ngập sức mạnh! “Giết!” Sát khí trên người lục bạo phát dữ dội, anh ta quát khẽ một tiếng, trong giọng nói tràn ngập sát khí!

Mà ngay khi lục nói ra từ giết đó thì từ nơi xa xăm lại truyền tới một tiếng xé gió khe khẽ, ngay sau đó, vô số hình bóng được bao phủ bởi tấm áo choàng đen xuất hiện trước mặt hai người, là Thiên Nhất cho tới Thiên Nhị Thập, đầy đủ hai mươi cường giả cấp thiếu tá, phủ đệ nhà họ Đường bây giờ có hai cường giả cấp Hoàng là Tiêu

Chiến Minh và Đường Huy Hoàng tọa trấn! Phía Hà Nội bên này còn có cấp Để tồn tại, bọn họ căn bản là sẽ không xảy ra việc vì! Vì thế nên lần này Tiêu Hạo Thiên mới dẫn đám người Thiên Nhất theo. “Đại ca!” Thiên Nhất cung kính gọi Tiêu Hạo Thiên một tiếng đại ca, trên người phảng phất như tràn ngập lệ khí, anh ta đột phá quá nhanh nên bây giờ vẫn chưa thể áp chế khí thế trên người mình một cách hoàn hảo, mà lần này Tiêu Hạo Thiên dẫn bọn họ theo cùng cũng là vì anh có ý muốn luyện binh! “Ừm... xuất phát!" Tiêu Hạo Thiên thấy người đều đã tới đủ rồi, ngay sau đó anh liền thấp giọng quát một tiếng, một hàng người nhưng lại không hề lái một chiếc xe nào cả, mà là đi về hướng ха ха...

Mà sau khi Tiêu Hạo Thiên cùng lục và đám người Thiên Nhất, một đám cường giả rời đi không lâu thì Dương Tú Anh đang nằm trong biệt thự nhà họ Đường cũng mở mắt ra. Cô ấy biết Lục đã đi rồi, dưới đáy mắt Dương Tú Anh là sự lưu luyến và lo lắng nồng đậm.

Hơn nữa cùng lúc đó, khi Tiêu Hạo Thiên dẫn theo một đám cường giả biến mất ở phủ đệ nhà họ Đường thì bốn vị cường giả cấp Đế gồm Tôn Tề Thiên, Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực, và cả Vòng Thiên Thanh đang tọa trấn ở tổng bộ Bộ quốc phòng Hà Nội cũng đồng loạt mở mắt ra. Bọn họ đều có thể cảm ứng được ít nhiều, nhưng mà cảm ứng cũng không được rõ ràng lắm nên chỉ nhìn về hướng phủ đệ nhà họ Đường một cái mà thôi...

Mà đêm nay, chuyện người ngoài không biết chính là tổng bộ Bộ quốc phòng của Việt Nam đèn đuốc sáng trưng cả đêm. Hơn nữa trên diễn võ trường bên ngoài Bộ quốc phòng, từng chiếc từng chiếc xe tăng bọc thép, máy bay chiến đấu đang chạy thử ầm ầm rung trời, hơn nữa trong doanh trại quân đội ở nơi càng xa hơn nữa, từng đoàn từng đoàn bộ đội biên phòng tinh nhuệ đã được điều động xuyên đêm để tập hợp về Hà Nội.

Mà tất cả mọi điều động này hoàn toàn không khiến cho thế lực ở biên giới chú ý, chỉ bởi vì ngày mai chính là một ngày vô cùng quan trọng của Việt Nam!

Ngày mai chính là ngày quốc khánh của Việt Nam! Quốc khánh 70 năm! Mà từ xưa đến nay Việt Nam cứ năm năm là một quốc khánh nhỏ, mười năm là một quốc khánh lớn, mà duyệt binh ngày quốc khánh là chuyện tất cả mọi người đều biết. Duyệt binh, một mặt có thể thể hiện được sức mạnh quốc phòng của Việt Nam với các thế lực bên ngoài, một mặt khác cũng có thể tăng thêm sĩ khí của người dân trong phạm vi lớn hơn! Tăng cường sự tự tin của người dân trong nước!

Vì thế nên lúc này Vòng Thiên Thanh và ba vị đại tướng khác của Việt Nam đang dốc hết sức lực chuẩn bị, hơn nữa chuyện người ngoài không biết chính là đêm nay Bộ quốc phòng Việt Nam không những chuẩn bị cho lễ quốc khánh ngày mai mà còn làm một số chuyện khác không ai biết.

Ngay sau đó, trong mắt Vòng Thiên Thanh lóe qua tia sáng lạnh, sắc mặt ông ta vô cùng trầm trọng mà thấp giọng nói: “Nguyên soái Tôn, nguyên soái Trần, nguyên soái Lục, thời gian đã tới rồi, các ông đã chuẩn bị xong chưa?" "Âm...!" Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực, Tôn Tề Thiên nghe thế, trên người ba đại tương đang mặc áo giáp chiến đấu, lưng đeo chiến đao ầm ầm đứng dậy, khí thế của cấp Đế tam giai trên người bốc lên ầm ầm. Đúng thế, bây giờ ba người bọn họ đã là cường giả cấp Đế tam giai danh xứng với thực rồi! Dưới sự hậu đãi không tiếc gì của quốc gia, ba người bọn họ, cộng thêm yến khiếu bắc đang ở trên chiến trường biên giới xa xôi nữa, bốn đại tướng bọn họ đã có thể phát huy được thực lực của cấp Để trung cấp trong một thời gian ngắn rồi!

Mà nhiệm vụ lần này của bốn đại tướng bọn họ chính là lần thứ hai tọa trấn ở bên phía chiến trường biên giới, bởi vì Bộ quốc phòng Việt Nam vào ngày mai sẽ có hành động quan trọng, hành động làm cả thế giới đều phải khiếp sợ! "Tôi chuẩn bị cho giờ khắc này lâu lắm rồi! Xin nguyên soái Long ra lệnh!" ngay sau đó, ba thân hình cao lớn, ba đại tướng cả người đều tản ra khí thế cấp Đế đều cúi đầu chờ lệnh của Vòng

Thiên Thanh. Bây giờ, khi ở những trường hợp chính thức thì ba người bọn họ đều xưng hô với Vòng Thiên Thanh là Nguyên soái Vòng!

Mà ngay sau đó, khí thế cấp Đế tam giai trên người Vòng Thiên Thanh cũng phát ra ầm ầm! Đúng thế, không phải là cấp Đế nhất giai, mà là cấp Đế tam giai! Vô cùng chuẩn xác chính là tam giai! Tổng nguyên soái của Bộ quốc phòng Việt Nam, ở những vương triều thời cổ đại thì chính là Đại nguyên soái thống lĩnh binh mã toàn quốc, Vòng Thiên Thanh làm đến được vị trí này đương nhiên là có thể hưởng thụ càng nhiều đãi ngộ tốt hơn từ quốc gia! Hưởng thụ càng nhiều ưu đãi! Vì thế nên những ngày này, khi Vòng Thiên Thanh nhân cơ hội lần trước khi lực lượng còn đang sôi trào thì đột phá thắng một đường, bây giờ đã đạt tới trình độ cấp Đế tam giai!

Vòng Thiên Thanh thở sâu một hơi, ông ta ôm quyền chào ba vị đại tướng kia một cái, sau đó ông ta liền ngẩng đầu, ngưng mi nói: "Xuất phát!" "Vâng!" Ba vị đại tướng đồng thanh thấp giọng quát lên một tiếng, sau đó liền bước nhanh ra khỏi phòng hội nghị tác chiến.

Mười mấy giây sau, ba cái máy bay chiến đấu bí ẩn và tiên tiến nhất của Việt Nam khởi động ầm ầm, bắt đầu bay lên trên quảng trường của Bộ quốc phòng, bay về hướng chiến trường vùng biên giới...

Mười mấy phút sau, Vòng Thiên Thanh đi ra khỏi phòng hội nghị của Bộ quốc phòng, ông ta đi lên mái nhà của Tổng bộ Bộ quốc phòng nhìn xuống phía dưới, mấy chục nghìn binh lính đang được điều động khẩn cấp nhưng vẫn giữ được trình tự, gió đêm hơi lạnh thổi ngang qua, áo khoác ngoài của

Việt Nam đang nổ máy ầm ầm, tiến thẳng về phía sân diễn võ...

Mà không có ai biết rằng, trong lần quốc khánh này của Việt Nam, tất cả vũ khí trong tay các chiến sĩ bây giờ toàn bộ đều là súng thật đạn thật! Bao gồm cả vũ khí nóng hiện đại nhất trên những chiếc xe chiến đấu tám mươi bánh, một trăm bánh... toàn bộ đều là đạn thật!

Vì thế nên giờ khắc này Vòng Thiên Thanh và tất cả những chiến sĩ trong Tổng bộ Bộ quốc phòng Việt Nam, sắc mặt ai nấy đều vô cùng trầm trọng, bởi vì quá nguy hiểm! Mà người đời tuyệt đối cũng sẽ không ngờ tới Bộ quốc phòng Việt Nam vậy mà lại quyết đoán đến trình độ này! "Lần này là trận chiến quyết định vận mệnh quốc gia, nhất định sẽ thành công! Cũng nhất định phải thành công! Thành công rồi thì trăm năm về sau Việt Nam chúng ta không cần phải sầu lo nữa! Hoàn toàn phá vỡ mọi quy tắc trói buộc! Nếu như thất bại... không! Không có thất bại! Tuyệt đối sẽ không thất bại!" Ánh mắt Vòng Thiên Thanh lạnh lẽo, mà ngay sau đó, đăng sau lưng ông ta xuất hiện một hàng cường giả cấp Hoàng đã bộc lộ hơi thở trên người ra. Trong số những cường giả cấp Hoàng này còn có Đông Phương Lâm Vũ và cả đám người Gia Cát Kiếm Nam - những người đã đặt nửa chân vào cấp Đế, hiện giờ đã hoàn toàn đứng về phía Bộ quốc phòng Việt Nam...

Mà cùng lúc này, ở vùng ngoại ô của Hà Nội Việt Nam, bên trong nghĩa trang quân sĩ của Bộ quốc phòng Việt Nam, đám người Tiêu Hạo Thiên toàn bộ đều khoác áo choàng, trên người là quần áo màu đen, âm thầm lặng lẽ lẻn vào bên trong nghĩa trang. Bên trong này không những mai táng tất cả những tướng sĩ chết trận trên chiến trường Việt Nam từ thời khai quốc tới nay, mà cũng mai táng mấy trăm chiến sĩ của điện Thiên Thần đã chết trận trên chiến trường vùng biên giới vào hơn nửa tháng trước...

Đêm khuya, hơi thở bên trong mộ nghĩa trang mặc dù vẫn lạnh lẽo như vậy, nhưng bây giờ nghĩa trang Việt Nam đã không còn âm trầm lạnh lẽo như những ngày trước nữa. Bởi vì lần trước sau khi vận mệnh quốc gia được thôi thúc thức tỉnh thì mỗi buổi sáng mỗi ngày đều có vô số người dân từ vùng biên giới Việt Nam, từ mọi nơi trên cả nước đều sẽ tới đây nhang đèn!

Vô số nén nhang đang được đốt lên, toàn bộ nghĩa trang đều được bao phủ trong một lớp sương khói. Mà làn khói này cũng theo gió đêm mà nhẹ nhàng bay cao lên, tựa như đang thấp giọng gào thét, giống như vô số hồn thiêng của các chiến sĩ Việt Nam bên trong nghĩa trang liệt sĩ này đang đẫm máu rít gào ở chiến trường vậy...

Tiêu Hạo Thiên mang theo Lục và đám người Thiên Nhất, trước tiên là cúng tế mấy trăm chiến sĩ của điện Thiên Thần đã chết trận trong trận đại chiến lần trước một lát, sau đó đám người Tiêu Hạo Thiên cũng đốt cho những chiến sĩ Việt Nam một nén nhang.

Sau đó liền im lặng mà đứng im đó... không có bất kì một âm thanh nào, bọn họ chỉ cúi đầu im lặng mà đứng đó...

Sau khoảng mười phút im lặng, đám người Tiêu Hạo Thiên đứng dậy, trực tiếp rời xa nghĩa trang liệt sĩ Việt Nam. Bọn họ cũng không quay lại nhà họ Đường, cũng không cần phải tạm biệt ai nữa, điều Tiêu Hạo Thiên muốn chính là đi sớm về sớm, sớm ngày dẹp yên tất cả mới có thể khải hoàn trở về... . ngôn tình hoàn

Mà hai phút sau, cách lúc đám người Tiêu Hạo Thiên rời đi chỉ một lúc, mười mấy cường giả chiến thần cấp bậc thiếu tá có nhiệm vụ trông coi nghĩa trang trong nghĩa trang liệt sĩ Việt Nam liền chạy tới đây. Sau khi bọn họ nhìn thấy trước mộ của mấy trăm chiến sĩ điện Thiên Thần có nhiều thêm mấy nén nhang thì trong lòng đều chấn động kịch liệt...

Tướng sĩ của điện Thiên Thần đã từng tới đây! Là anh hùng Tiêu Hạo Thiên của bọn họ sao? Những chiến sĩ trông coi nghĩa trang này quay đầu nhìn về hướng nhà họ Đường, im lặng không nói...

Mà lúc này, thời gian cách ngày quốc khánh của Việt Nam đã không còn lại bao nhiêu, nếu tính kĩ càng thì chỉ lại còn sáu tiếng đồng hồ mà thôi, vì thế nên bọn họ cũng không báo cáo về những chuyện đã xảy ra ở trong nghĩa trang liệt sĩ cho cấp trên...

Cùng lúc này, Hà Nội Việt Nam, bên trong Long Trì ngay dưới phủ đệ của đại trưởng lão Việt Nam đã tụ hội tất cả những lực lượng có thể quyết định vận mệnh của Việt Nam. Bên trong làn sương mù, đại trưởng lão Tân Võ, nhị trưởng lão Lưu Triệt, tam trưởng lão Chu Lệ, tứ trưởng lão Long Thanh Quan đột nhiên mở bừng mắt...

Trong mắt bọn họ đều chứa sát khí lạnh lẽo, lướt qua một cái rồi liền biến mất..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.