Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 259: Chương 259: Thanh Sơn Đạo Tông!




Cùng lúc đó cũng là lúc hai vị thiên vương của điện Thiên Thần Chiến và Ám rời khỏi nhà họ Đường. Lúc này, bên trong phòng hội nghị chiến đấu của Bộ Quốc phòng Hà Nội Việt Nam, đại trưởng lão Tân Võ, nhị trưởng lão Lưu Triệt, tam trưởng lão Chu Lệ và tứ trưởng lão Long Thanh Quang, cùng với bốn vị tướng già đã được thăng cấp lên tới thượng tá đỉnh cấp, Yến Phương Bắc, Tôn Tề Thiên, Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực, cùng với Vòng Thiên Thanh đã được thăng cấp lên tầng thứ nhất cấp đế, tổng cộng là 9 kẻ mạnh đại cấp đế ngồi cùng với nhau...

Sức mạnh của Bộ Quốc phòng Việt Nam ngày nay mạnh hơn gấp 10 lần rồi! Ngay cả Vòng Thiên Thanh cũng phải thuận theo gió đông của vận mệnh đất nước mới bay lên tới được cấp Đến! sức chiến đấu của 9 đại cấp Đế và 4 tôn cấp Đế! Trong số đó, đại trưởng lão Tần Võ còn có thể phô ra sức chiến đấu đầy đáng sợ của Thiếu tướng nữa.

Ví dụ nếu như có một Thư viện Linh Động khác, với sức mạnh hiện tại của Bộ Quốc phòng Việt Nam, phái thiên kình giống như môn phái của thế giới ẩn đối mặt với Bộ Quốc phòng Việt Nam vậy, còn đại trưởng lão bọn họ chỉ cần lật tay thôi là có thể tiêu diệt được rồi, không cần phải gặp quá nhiều khó khăn gì.

Lúc này đại trưởng lão nhìn tám kẻ mạnh đại cấp Đế đang ngồi hai bên trong phòng hội nghị, trong lòng anh ta đã tràn đầy tự tin trong một khoảng thời gian. Chỉ một lúc sau, đại trưởng lão trầm giọng nói: “Mọi người, hôm nay vận mệnh đất nước của Việt Nam chúng ta sẽ thức tỉnh, Long Trì sẽ hoàn toàn bị tràn! Cuối cùng sau 100 năm chúng ta cũng đã một lần nữa có được tình hình bên trong của chính chúng ta rồi! Chúng ta đã thắng trong trận chiến ở chiến trường biên giới rồi, nhưng chiến sự vẫn còn lâu lắm mới kết thú..."

Đại trưởng lão nói xong thì dừng lại một chút để tám kẻ mạnh đại cấp Đế trong phòng hội nghị tiêu hóa thông tin một chút. Theo sau đó là sắc mặt của đại trưởng lão cũng trở nên nghiêm túc hơn, tiếp tục nói: “Cho tôi hỏi, việc điều trị vết thương của mọi người trước mắt như thế nào rồi? Tất cả đều đã hồi phục hết cả rồi chứ? Hiện tại Long Trì đã tràn đầy năng lượng rồi, nếu vẫn còn có tình trạng vết thương chưa hồi phục hết thì hãy tranh thủ thời gian đến Long Trì tự chữa lại thân mình đi..."

Đại trưởng lão nói xong, nhị trưởng lão, tam trưởng lão, Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực và những người khác đều gật đầu nói: “Đại trưởng lão, vết thương của chúng tôi đều đã hồi phục cả rồi, hơn nữa hiện tại tất cả chúng tôi đều đang ở trong trạng thái đỉnh cấp.."

Đại trưởng lão thở dài một hơi, nói: “Được! Vậy chúng ta chuyển sang vấn đề cần thảo luận ngày hôm nay đi. Điều đầu tiên chính là đứa con Hạo Thiên kia của điện Thiên Thần. Chúng ta có cần phong hiệu chính thức cho nó hay không, chẳng hạn như... phong cho điện Thiên Thần làm Đại Nam điện Thiên Thần? Chúng ta phong hiệu có vận mệnh đất nước của Việt Nam làm nhân chứng! Được rồi, cho mọi người thời gian 10 phút để thảo luận, 10 phút sau, ai đồng tình, ai không phản đối thì cứ việc nói thẳng ra.”

Chỉ là ngay khi đại trưởng lão vừa nói xong, Yến Phương Bắc đã mở miệng nói: “Đại trưởng lão không cần suy nghĩ đâu, tôi đại diện cho 90 ngàn binh lính đã chiến đấu và tử trận ngoài biên giới đồng ý! Tôi Yến Phương Bắc đồng ý phong hiệu cho điện Thiên Thần!"

Sau khi nguyên soái của chiến trường biên giới Yến Phương Bắc nói xong, Tôn Tề Thiên cũng nói: “Bộ Quốc phòng Việt Nam, phòng cảnh sát cơ động đồng ý!"

Sắc mặt Trần Bát Hoang cũng nghiêm túc hơn gật đầu nói: “Bộ Quốc phòng Việt Nam, phòng hình sự đồng ý!"

Lục Vô Cực bật cười rồi nói: “Đại trưởng lão à, không có gì để bàn bạc cả, Tổng cục chính trị Bộ Quốc phòng Việt Nam đồng ý!”

Sau đó Vòng Thiên Thanh cũng nói: “Đồng ý.." “Đồng ý...” “Đồng ý.."

Rất nhanh, chưa tới 1 phút, tám kẻ mạnh đại cấp Đế bên trong phòng hội nghị tất cả đều đã gật đầu đồng ý. Tiêu Hạo Thiên hoàn toàn xứng đáng với điện Thiên Thần! Thật sự là Đại Nam điện Thiên Thần của Việt Nam!

Đại trưởng lão thấy tất cả mọi người đều đồng ý, sắc mặt của anh ta cũng trở nên nghiêm túc hơn gật đầu nói: “Đại trưởng lão của Việt Nam Tân Võ, đồng ý!"

Sau đó, đại trưởng lão lại lần nữa mở miệng nói: “Được rồi, việc cần thảo luận đầu tiên đã xong rồi. Vậy chuyển sang việc cần thảo luận thứ hai. Chính là lần này lại có tới 9 môn phái mạnh ra đời ở trong lãnh thổ Việt Nam! Hẳn mọi người đều đã rõ môn phái nào là môn phái mạnh nhất rồi chứ? Môn phái mạnh nhất chính là môn phái có thể lực mà trong môn phái đó có ít nhất 1 hoặc một vài kẻ mạnh Trung tá trở lên!"

Nhị trưởng lão gật đầu nói: “Ừ, đúng thế, thực lực của môn phái mạnh nhất vượt xa khả năng của Thư viện Linh Động và có thể so sánh với thực lực bậc trung của Kình Thiên Tông..."

Một lúc sau khi đại trưởng lão và nhị trưởng lão nói xong, bầu không khí trong phòng hội nghị bỗng trở nên nghiêm trọng hơn. Ai cũng không ngờ tới, sau khi Thư viện Linh Động bị tiêu diệt, trong lãnh thổ của Việt Nam lại đột nhiên xuất hiện những môn phái mạnh nhất, mà một khi đã xuất thì lại xuất hiện tới 9 môn phái! Tận 9 môn phái đấy!

Tam trưởng lão bật cười một tiếng chế nhạo, cúi thấp đầu sờ lên cốc trà đặt trên bàn: “Hừ... Việt Nam chúng ta thực sự rất hùng mạnh à, có biết bao nhiêu môn phái mạnh nhất đã phải ẩn nấp trong lãnh thổ của chúng ta rồi. Mấy người nói thử, Bộ Quốc phòng của chúng ta có cần phải cảm ơn họ vì trước kia họ đã không giết chúng ta không? Cuối cùng đừng nói là 9, mà ngay cả khi có một môn phái xuất hiện ngẫu nhiên đi chăng nữa thì cũng đều có thể tiêu diệt chúng ta..."

Trong mắt tam trưởng lão hiện lên một tia thù địch, ông ta liếc mắt nhìn rồi từ từ nói: “Các người nói.. Mấy năm nay chúng ta đã sống sót như thế nào vậy? Chính là giống như một kẻ ngốc, hay nói cách khác, trong mắt những môn phái hùng mạnh kia, Bộ Quốc phòng của chúng ta giống như những chú hề nhảy nhót vậy. Chống lại kẻ thù bên ngoài trên chiến trường biên giới như những kẻ ngốc, các người nói xem, trong lúc những binh lính của chúng ta hy sinh trên chiến trường biên giới thì mấy môn phái hùng mạnh kia có phải đang dõi theo để xem không? Ha ha... Ha ha..."

Tam trưởng lão cười chế nhạo liên tục trong một khoảng thời gian, nhưng ai cũng có thể nghe ra vẻ giận dữ trong lời nói của ông ta! Đúng thế, giờ phút này, tam trưởng lão đã tức giận rồi, thực sự cáu tiết rồi. Nhưng như thế rồi vẫn còn chưa kết thúc sao? Tiêu diệt một Thư viện Linh Động, tiêu diệt ba tôn cấp Đế cùng hàng chục cấp Hoàng của Thư viện Linh Động, nhưng lại có tới 9 môn phái hùng mạnh khác xuất hiện...

Giờ phút này, tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều cau mày, sắc mặt đều rất khó nhìn. Bởi vì những gì tam trưởng lão nói đều là sự thật, một triệu binh lính của Bộ Quốc phòng Việt Nam đều rất có thể chỉ là loài giun dế tồn tại trong mắt những người này mà thô.. “Vù vù... vù vù vù vù..." Một giây sau, trong phòng hội nghị của Bộ Quốc phòng Việt Nam, trên cơ thể của một vị tự cao tự mãn xuất hiện sát khí cuồn cuộn ngút trời. Việt Nam không phải không thể hùng mạnh, nếu như có thể tiêu diệt hết lũ chuột kia, vậy thì Việt Nam có thể xem như là đạt đến đẳng cấp của các quốc gia từ hàng ngàn năm trước rồi. Đứng trên đỉnh thế giới, hàng ngàn quốc gia ngoảnh mặt về, cũng không phải là không thể! Nhưng hiện tại hoàn toàn không thể làm được, những môn phái hùng mạnh kia không đồng ý..

Từ trước đến nay, hoàng quyền và các môn phái phân thành hai cực, hợp tác tạm thời cũng được, nhưng muốn cùng tồn tại lâu dài thì căn bản là không thể được..

Nhất thời bầu không khí trong phòng hội nghị chiến đấu trở nên nghiêm trọng hơn. Thật lâu sau, đại trưởng lão mới cau mày nói: “Được rồi, bây giờ nói những thứ này cũng không có tác dụng gì. Lão tam, ông nên hiểu rằng, những môn phái hùng mạnh này cũng sẽ tồn tại những hạn chế nhất định. Chẳng hạn như lúc Thư viện Linh Động còn tồn tại lúc trước, bọn họ không thể nổi danh được. Hoặc có thể có khả năng thứ hai, ví dụ như, những môn phái hùng mạnh kia cũng không bền chắc như thép, mà có lẽ trong số họ sẽ có những người sẵn sàng chung sống hòa bình với chúng ta..."

Nhị trưởng lão nhướng mày nói: "Đại trưởng lão, ông đây là đang nói đến Chiến Thần Môn và Phá Thiên Tông à?"

Đại trưởng lão gật đầu sau đó lại lắc đầu nói: “Không biết cũng không rõ, hai môn phái hùng mạnh đó, bây giờ đều đã chung sống hòa bình với chúng ta rồi, cũng có thể nguyên nhân là vì Hạo Thiên. Tóm lại là bọn họ có người đang ở trong điện Thiên Thần.”

Lúc này Long Thanh Quang cũng mở miệng nói: “Ừ, rất phiền phức, cứ coi như là Chiến Thần Môn và Phá Thiên Tông ủng hộ chúng ta đi, nhưng như vậy thôi thì cũng không đủ. Thực ra tình hình hiện tại chúng ta đang phải đối mặt với nó so với trước đây về bản chất cũng vẫn chưa hoàn toàn thay đổi. Chúng ta cũng vẫn trong ngoài đan xe như cũ, hiện tại thực lực của chúng ta đã tiến bộ hơn rồi, tất cả đều có thể so sánh với một môn phái hùng mạnh khác..." “Nhưng, nhưng mà nếu như chúng ta chinh chiến ngoài bên biên giới, thì mấy môn phái trong lãnh thổ kia có xuất hiện gây rối không? Hoặc là sau khi chúng ta bị thương thì liệu trong 9 thể lực hùng mạnh kia bị người khác nhịn không được mà dụ dỗ ra tay không?"

Một giây sau, bốn vị tướng già có thực lực chiến đấu mạnh nhất Việt Nam lên tiếng, nhưng bốn vị nguyên soái không phải nói với Vòng Thiên Thanh. Thực lực của bọn họ quá yếu, không đạt tới kẻ mạnh cấp Đế được, nên coi như là họ phát biểu ý kiến hay muốn giúp đỡ đều rất khó...

Sau khi Long Thanh Quang nói xong, trong phòng hội nghị chiến đấu lại rơi vào trầm mặc một lần nữa.

Vấn đề này không thể không suy nghĩ được. Liệu sẽ có một trận chiến đấu lớn sao? Vậy thì nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định sẽ có rồi. Lần này tổn thất của quân đội tám nước khác vô cùng nặng nề, chắc chắn họ sẽ trả thù. Nhưng bây giờ bọn họ đã nhận được tin tức rồi, quân đội các nước khác lại bắt đầu liên kết với nhau rồi.

Đại trưởng lão hít sâu một hơi rồi nói: “Mọi người, chúng ta cũng không phải là thế lực mạnh nhất và chúng ta cũng không đủ khả năng đánh thắng được. Trong số 9 môn phái lớn được truyền thụ và phát triển lâu đời nhất, tôi thấy có một môn phái vẫn có thể đánh thắng được. Nhưng nếu bọn họ vẫn sẵn sàng đưa tay ra giúp đỡ chúng ta sau một nghìn năm thì chúng ta sẽ dễ dàng hơn rất nhiều." "Hửm? Thế lực mạnh nhất mà đại trưởng lão ông đang nói là môn phái nào vậy? Đại trưởng lão nói xong, nhị trưởng lão liền nhanh chóng lên tiếng hỏi, sau đó những người trong phòng hội nghị cũng nhanh chóng nhìn về phía đại trưởng lão.

Đại trưởng lão trầm mặc một hồi rồi hít sâu một hơi rồi mới nói: "Thanh Sơn Đạo Tông!"

Nhị trưởng lão Lưu Triệt nghe xong, trong lòng cũng xuất hiện một tia giác ngộ, nghĩ một chút rồi nói: “Đại trưởng lão, suy nghĩ của Thanh Sơn Đạo Tông rất phù hợp với Bộ Quốc phòng chúng ta. Trong trận đại chiến trăm năm trước, Thanh Sơn Đạo Tông có ra tay lúc trận chiến gần kết thúc, nhưng về sau chính phủ khiến họ quá thất vọng, hay vì nguyên nhân nào đó khác,mà bọn họ đã bế quan tỏa cảng, không còn xuất hiện nữa. Nhưng trong trăm năm qua, ở vùng đất của Việt Nam rất hiếm khi nào có thể thấy bóng dáng hoạt động của bọn họ."

Đại trưởng lão gật đầu nói: “Không sai, nhưng hôm nay thì không phải như thế. Bộ Quốc phòng Việt Nam chúng ta ở đây khác với chính phủ vừa suy Tân Võa khép kín của trăm năm trước. Nhưng hôm nay vận mệnh đất nước của Việt Nam đã thức tỉnh rồi, vậy nên tôi cảm thấy chúng ta vẫn phải đi đánh một trận thôi. Không thành công thì không thành công, cũng không gây ra tổn thất gì cho chúng ta cả. Nhưng nếu như thành công rồi thì điều đó lại càng có lợi hơn cho chúng ta nữa.."

Đại trưởng lão nói xong, nhị trưởng lão và mấy người khác cũng gật đầu. Nhưng một giây sau, Trần Bát Hoang không giữ được bình tĩnh mà hỏi: “Đại trưởng lão, chuyện về những môn phái ẩn nấp lần này rốt cuộc là như thế nào? Tại sao chúng ta lại phải lần lượt từng người một như thế? Thời gian trước là Thư viện Linh Động, Kình Thiên Tông,... Bây giờ lại có tới 9 môn phái hùng mạnh xuất hiện! Vậy có phải sau này sẽ có môn phái mạnh hơn nữa không? Sao cứ có cảm giác giống như mọi chuyện vẫn chưa kết thúc vậy?"

Sau khi Trần Bát Hoang nói xong, các vị tướng già ngoài chiến trường biên giới gồm Yến Phương Bắc, Tôn Tề Thiên, Lục Vô Cực cùng với Vòng Thiên Thanh và Long Thanh Quang cũng đều nhìn về phía đại trưởng lão. Bọn họ vẫn chưa hiểu hết được.

Đại trưởng lão thở dài, trong mắt hiện lên một tia lạnh nhạt, nói: “Ai biết được, những môn phái ẩn nấp kia, sự tồn tại hay không tồn tại của bọn họ cũng đâu phải chỉ dựa vào ý muốn của chúng ta là được. Mỗi người chúng ta đều không giống nhau. Có lẽ có, cũng có lẽ là không. Nhưng cho dù có như thế nào đi nữa thì lẽ nào những bước tiến của chúng ta lại vì sự tồn tại của họ mà bị trì trệ, chậm lại à?" "Ha... Không thành vấn đề, việc lớn bây giờ chính là thần chặn giết thần, phật ngăn diệt phật!” Trên người đại trưởng lão cũng xuất hiện sát khí. Ông ta cũng tức giận rồi. “Ừm.” Một giây sau, sau khi đại trưởng lão nói xong, sát khí trên người của tám kẻ mạnh cấp Đế trong phòng hội nghị chiến đấu càng ngày càng nồng. Không thành vấn đề, đây là một trận chiến lớn. Những môn phái hùng mạnh ẩn nấp, nhưng sau khi vận mệnh đất nước của Việt Nam thức tỉnh thì thực lực của mấy người bọn họ cũng sẽ nhanh chóng tăng lên thôi.

Cuối cùng đại trưởng lão đứng dậy nói: “Được rồi, hai nghị quyết đã được chốt hạ rồi. Tiếp theo là phân công nhiệm vụ!” “Yến Phương Bắc, ông tiếp tục trở lại chiến trường biên giới, trấn thủ lực lượng chiến đấu ở biên giới!” "Vòng Thiên Thanh, ông tiếp tục trấn giữ lực lượng chiến đấu cảnh nội!" “Tôn Tề Thiên, Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực, các người trước mắt cứ ở lại Hà Nội, chuẩn bị mọi thứ để sẵn sàng hỗ trợ cho bốn phía bất cứ lúc nào!" "Chu Lệ, Thanh Quang, hai người sẽ đến nhà họ . Truyện Full

Đường một chuyến, cùng Hạo Thiên bàn bạc về chuyện phong hiệu Đại Nam điện Thiên Thần cho điện Thiên Thần.." "Lão nhị, ông sẽ cùng tôi đến Thanh Sơn Đạo Tông một chuyến!" “Rõ!” Một giây sau, tám kẻ mạnh trong phòng hội nghị đứng dậy trả lời. Sau đó mọi người trong Bộ Quốc phòng Việt Nam chia nhau ra hành động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.