Sự Trở Lại Của Lãnh Băng Tiểu Thư

Chương 6: Chương 6: Mẫn Nhi Em Về Rồi




Chương 6:

Sau khi nó đi học về, nó đến công ty, Thiên thì vào bar phụ. Công việc ở công ty cứ chồng chất. Nó cặm cụi làm việc, làm lấy làm để sợ như có ai sẽ cướp mất công việc của nó vậy. Với cái IQ cao chồng chất của nó, chỉ sau 30 phút nó đã xử lí hết đống giấy tờ trên bàn làm việc. 7h tối nó phải đi gặp mặt đối tác công ty.

‘’Rin, tối mai tổ chức tiệc, mời tất cả đối tác làm ăn tới.’’

‘’Vâng thưa cô’’

‘’chủ đề sẽ là ra mắt Lãnh Thiên.’’ Nó vừa đi vừa nói mắt thì vẫn chăm chú vào cái ipad.

‘’Vâng’’ Rin trả lời.

‘’Mời ông ta đến’’ nó nói rồi đi ra xe về nhà. Nhắc đến ông ta, lại làm nó nhớ đến chuyện xưa. Nó lên con xe motô của nó, phóng trên đường như một con thiêu thân. 10’ sau nó về tới nhà. Căn nhà thì tối om, không có một ai, nó đi vào nhấc điện thoại lên nó gọi.

‘’Bác và tiểu Trâm mai bắt chuyến bay rồi về ở với con. Con cho người đặt vé rồi, bác cứ về rồi sẽ có người ra đón’’.-nó nói rồi cúp máy, người ở đầu dây bên kia chính là bác Tiên quản gia. Nó thì lặng lẽ lên nhà, tìm một bộ đồ thích hợp, nó lại leo lên xe rồi tới bar.

------------------------ Bar Vilai-----------------

Nó dừng xe rồi bước vào quán, nó đạp cửa như mọi khi (tg: cái chị này hình như k tiếc tiền thì phải). Nó bước tới quầy rượu, nó gọi 1 ly whisky để uống. Nó đang ngồi nhâm nhi li rượu thì có một gã mặt lợn đến ngồi cạnh nó.

‘’biến’’

‘’cô em gì mà phải căng, đi cùng anh anh sẽ cho em hưởng thụ’’ tên đó sờ vai nó.

‘’** ghê tởm’’ nó nói rồi đứng phắt dậy. Nó tát cho tên đó một phát *lệch mặt*.

‘’ah.. ** con đĩ này’’. Thằng cha đó nói rồi đứng dậy định đánh nó nhưng nó đã dơ súng ra, gặng trước đầu thằng đó.

‘’pằng…., ahis bắn trượt’’ nó thổi đầu súng rồi lại chĩa vào đầu thằng đó. Hắn ngồi ở một góc khuất đã thấy được hết những hang động nãy giờ của nó. Ôi mẹ ơi nó thật dã man.

‘’gọi thằng Thiên ra đây.’’ Nó gằng giọng.

‘’chị gọi em’’ Thiên chạy từ ngoài vào.

‘’thu gọn, mai về sớm dự tiệc.’’

‘’vâng’’

‘’pằng…. đừng nhìn tôi bằng ánh mắt ấy’’ cái viên đạn ấy bay vào chỗ của hắn. Hắn không khỏi giật mình, chỉ cần một tí nữa thôi là hắn mất mạng như chơi. Mọi người xung quanh thì cứ bàn tán về việc nó, vài tên đàn em thì có nhận ra nó.

‘’chị hai’’ một con bé từ đâu chạy ra ôm chầm lấy nó. Nó nhing thấy cô bé thì vội vàng cất khẩu súng đi.

‘’ngoan, Mẫn Nhi sao em lại đến đây’’ nó vuốt đầu cô bé ấy.

~~~~~~NV mới~~~~~

Lãnh Trâm Mẫn Mẫn (10t): cũng là em gái nuôi của nó. Trong một lần đi du học bên Mĩ, nó thấy cô bé này bị bỏ rơi nên nó đã nhặt về. Ngoại hình có gì chúng ta nói sau nha.

~~~~~~~~~~

‘’dạ hai, Thiên đón muội về’’ cô bé đó nhí nhảnh cầm que kẹo bám lấy vai nó.

‘’Thiên chị tính đi ăn, đi cùng không’’

‘’dạ thôi chị, chị đi về sớm’’

‘’được vậy ta đi thôi’’ nó nói rồi kéo tay Mẫn Nhi ra ngoài. Không hiểu sao khi nó bên cạnh cô bé này lại có cảm giác an toàn và vui vẻ.

‘’bây giờ ta đi đâu hả tỷ’’ Mẫn Nhi hóm hình nói.

‘’tỷ sẽ mua cho Mẫn Nhi vài bộ đồ nha’’ nó nói rồi cốc đầu Mẫn Nhi một cái.

‘’thật không tỷ? vậy ta đi thôi. Yeah!”

Đến trung tâm mua sắm, nó bước vào cùng Mẫn Nhi như hai mẹ con vậy. Nó lựa từng bộ quần áo đép nhất cho Mẫn Nhi, hai người chọn xong quần áo thì lại chạy xe tới nhà hàng Pháp để ăn tối.

‘’muội có thể qua nhà tỷ ở được không’’

‘’nếu như muội muốn, tỷ sẽ luôn chào đón’’

‘’tỷ xem muội được mời vào trường danh giá của tỷ xây đó’’ Mẫn Nhi khoe cái thành tích mà mình đã đạt được trong những tháng vừa qua.

‘’thế thì tốt, mai muội đi dự tiệc cùng tỷ ha’’

‘’vâng’’

’Ta về thôi’’ nó nói rồi kéo tay Mẫn Nhi ra khỏi nhà hàng thanh toán rồi đi về

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.