Suất Trá Phong Vân

Chương 437: Chương 437: Bí kỹ đấu tâm.




Thực lực chênh lệch như lạch trời, liều mạng không thể chiếm ưu thế. Cổ tay Càn Kình xoay lại, như cự mãng quấn lấy cánh tay Chiến Sĩ trẻ tuổi cao, va chạm sinh ra lực xung kích mạnh mẽ. Lực lượng vốn nên đẩy Càn Kình rút lui chớp mắt bị rắn quấn hóa giải.

Ủa?

Cổ tay Chiến Sĩ trẻ tuổi cao run lên, chớp chớp lóe tia sáng kỳ lạ. Thực lực cách biệt lớn như vậy mà không thể một kích chấn vỡ đấu khí của đối thủ, càng không đánh gãy xương được? Đây là thân thể gì vậy?

Khoảnh khắc quấn tay, Càn Kình lăng không đạp một cước, chân dài như rồng như hổ, tựa thần lông xuống biển đá cổ họng đối thủ.

A?

Mắt Âu Lạp Khắc sáng rỡ. Từ khi Càn Kình tiến vào trạng thái chiến đấu, đối diện hai cường giả công kích nhưng hắn không lùi nửa bước, từng chiêu giành tiên cơ, dù ở vào thế yếu vẫn không tìm cách né mũi nhọn mà là lâm trận biến chiêu tiếp tục cưỡng ép giành tiên cơ, không có vẻ gì muốn lùi.

Càn Kình một cước đá ngực Chiến Sĩ trẻ tuổi cao, lồng ngực rắn chắc trông như tràn ngập đấu khí bỗng biến cực kỳ mềm mại, một cước này như đạp vào bùn.

Đây là?

Đấu kỹ Triền Miên Đỗ? Cái tên đấu kỹ đã lâu xẹt qua đầu Càn Kình, hắn cảm bỗng cảm giác trong cái bụng mềm đánh ra lực lượng cường đại, như cường cung bị kéo căng đến cực hạn, lấy lực lượng gấp mấy lần bắn ngược trở về. Đấu kỹ Triền Miên Đỗ nhu đến tận cùng phát ra phản chấn cực kỳ cương mãnh.

Trong phút chốc Càn Kình cảm giác khí huyết chân mình bị tắc nghẽn, đấu khí khó khăn di chuyển trong đấu mạch. Hóa Thiết Thủ của Chiến Sĩ trẻ tuổi lùn như trời spậ giáng xuống.

Đôi chân Càn Kình đáp xuống đất, người cong lại như cây cung to, đôi chân quấn cánh tay như cá sấu cắn chặt tay đối thủ, xương sống và khớp gối, cổ chân phát ra tiếng răng rắc như dây cước đứt. Chiến Sĩ trẻ tuổi cao cảm giác mình như mũi tên bắn ra ngoài, đôi chân rời khỏi mặt đất, mất cân bằng.

Sức mạnh! Thời cơ thi triển đấu khí tốt nhất là sức bật và lực xung kích, đương nhiên khi quấn cùng một chỗ thì tác dụng của đấu khí trừ phi đấu gối, khuỷu tay vân dùng sức cự ly ngắn mới có cơ hội phát huy tác dụng trong khoảnh khắc.

Hóa Thiết Thủ của Chiến Sĩ trẻ tuổi lùn đập xuống cuối cùng là đánh vào người đồng bạn, gã vội thay đổi đường công kích, tay phải vươn ra muốn đỡ thân thể đồng bạn.

Cơ hội tốt!

Hai chân Càn Kình lắc, cơ thể dán sát mặt đất trượt tới, năm ngón đôi tay co thành vuốt ức nhanh chóng chộp tới, ngừng lại vị trí dưới bụng hai Chiến Sĩ trẻ tuổi. Vuốt lên một chút xíu là của quý của hai Chiến Sĩ trẻ tuổi sẽ không mất.

- Hộc hộc hộc hộc...

Càn Kình thở phì phò, ngẩn đầu nhìn hai thiết chưởng gần trong gang tấc. Đạo tràng chìm trong yên tĩnh.

Âu Lạp Khắc nheo đôi mắt như kiếm bén, nhìn chằm chằm ba người giữa chiến trường, nhẹt gật đầu. Nếu đánh một chọi một thì Càn Kình đã thua, ngược lại vì có hai đối thủ, hắn lợi dụng các cách chiến đấu xem như thế hòa.

Thắng? Âu Lạp Khắc lắc đầu. Càn Kình không thắng trận này, cùng lắm là ngang tay, cái này còn là nhờ kinh nghiệm chiến đấu quái dị mới giành lại lợi thế vào phút cuối.

- Trận này xem như ngang tay.

Âu Lạp Khắc phất tay nói:

- Hai ngươi lui xuống.

Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi một cao một thấp chậm rãi thu về tư thế công kích, vẻ mặt khinh thường nhìn Càn Kình sử dụng cách công kích đê tiện, hếch cằm đi hai bên đạo tràng.

Khinh thường cách chiến đấu của ta? Càn Kình gãi đầu, cười hờ hững. Trên chiến trường nhân ma chỉ nói sinh tử, ma tộc sẽ không vì cách chiến đấu của ngươi đẹp giết chết mà khen ngươi, cho dù có khen thì được ích gì? Chết chính là chết.

- Ván này miễn cưỡng xem như ngang tay đi.

Âu Lạp Khắc chậm rãi đứng dậy nói:

- Như vậy là ngươi không thể được thưởng về đấu kỹ, chỉ được ta đáp một vấn đề.

Càn Kình nhìn Âu Lạp Khắc chậm rãi khoanh chân ngồi trên sàn tràng đạo mà như ngồi trong phế tích, nhíu chặt mày nhớ lại chiến đấu mới rồi. Cho dù Chiến Sĩ Tru Ma có sức khống chế đấu khí nhiều hơn thì mới nãy biến hóa đấu khí của tên mập kia quá nhanh.

Lúc chiến đấu dù Chiến Sĩ dùng đấu kỹ khác nhau nhưng vẫn sẽ chọn đấu kỹ cùng loại hình chuyển hóa để hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.

Phá Địa Trảm và Phân Kim Liên Trảm đều thuộc loại đấu kỹ trảm kích cương mãnh, tuy một cái là đấu kỹ huyết mạch, một cái là đấu kỹ tháp cấp nhưng giữa chúng có vị tương đồng, lâm trận biến hóa đấu khí thứ tư xếp hàng khá dễ.

Đấu kỹ chí cương chớp mắt chuyển thành đấu kỹ chí nhu? Càn Kình lắc mạnh đầu, đây hoàn toàn là hai cực đoan. Thứ tự xếp hàng đấu khí phải là khác biệt lớn mới đúng. Dù là đấu khí cực mạnh như Phong Vân đấu khí trong thứ tự xếp hàng đấu khí chiếm ưu thế bẩm sinh cũng không thể chuyển hóa nhanh như vậy.

Đừng nói là Tru Ma nhất chiến, Càn Kình tin tưởng cho dù hắn có thực lực Tru Ma cửu chiến cũng không làm được chuyện chớp mắt chuyển đổi.

Sao họ làm được? Ngón trỏ tay phải Càn Kình gõ cằm, hình như mới nãy trong chớp mắt đối thủ không phân tâm khống chế đấu khí chuyển hóa, tốc độ nhanh như đó là suy nghĩ, chỉ là muốn chuyển hóa tiếp theo đấu kỹ đã chuyển hóa xong.

Muốn chuyển hóa liền chuynẻ hóa xong? Càn Kình cốc mạnh đầu. Đại thúc nói tâm biết suy nghĩ, không lẽ ý nói cách chiến đấu vừa rồi? Ta thử xem?

- Phân Kim Liên Trảm!

Càn Kình bỗng giơ tay, ý thức đấu tâm thúc đẩy đấu khí trong người xoay nhanh xếp hàng chặt chẽ, tốc độ không nhanh hơn trước một chút nào, vẫn như cũ.

Không đúng sao? Càn Kình gãi đầu, phát hiện trong mắt Âu Lạp Khắc có chút khen ngợi.

Đấu tâm suy nghĩ! Càn Kình lại bình tĩnh tâm tình, mắt nhìn mũi, mũi xem tâm, tập trung toàn bộ tinh thần cảm nhận đấu tâm không biết.

Đấu tâm như một quả cầu thuy tinh bị ngón tay lung lay, không ngừng xoay tròn và không có vẻ muốn dừng lại, cứ xoay xoay lại xoay rồi xoay, khai thông từng sợi đấu khí trong người để chúng nó chảy xuôi trơn tru trong đấu mạch.

Hơi thở sự sống không ngừng toát ra từ đấu tâm, thế nhưng Càn Kình không cảm nhận được suy nghĩ của nó.

Càn Kình nhíu chặt mày, cảm nhận đấu tâm không ngừng chuyển động dù chỉ một giây. Càn Kình quan sát kỹ càng, tựa như một người trong đêm đen không thấy con đường phái trước nhưng cố chấp huơ tay muốn sờ xung quanh để phỏng đoán vịtrí.

Một phút... ba phút... mười phút... nửa canh giờ... một canh giờ...

Càn Kình như một pho tuợng đá hết sức chăm chú quan sát đấu tâm trong người, dần phát hiện tình huống chưa từng biết đến. Đấu tâm không giống mới ban đầu vừa sinh ra cực kỳ trong trắng.

Đúng vậy, nếu không phải nghiêm túc kỹ trong thời gian dài sẽ không thể phát hiện trên đấu tâm còn có thứ gì khác. Tạp chất? Không phải. Càn Kình lắc đầu phu định suy đoán.

Bản thân đấu tâm là tồn tại đặc biệt sinh ra từ chiết xuất, có được một loại công hiệu là thanh lọc và chiết xuất đấu khí trong người, khiến đấu khí càng lúc càng tinh thuần. Khi chất và lượng đạt đến cực hạn mới có thể dựng dục ra đấu hồn mạnh mẽ.

Trên đấu tâm không thể nào có tạp chất. Chân mày nhíu chặt từ từ giãn ra hai bên. Thứ mới trên đấu tâm không phải tạp chất mà là vết hằn cực kỳ nhạt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.