Dược sư của thế gia Phần Đồ
vừa nghe nói là Càn Kình tự mình động thủ điều chế thuốc, nhất thời
không còn đấu tranh mạnh mẽ như lúc trước. Tất cả giống như là truy tinh tộc chạy tới, muốn liếc mắt nhìn dược sư trong lời đồn đại này.
Hai dược sư hệ điều dưỡng thân thể may mắn trở thành trợ thủ cho Càn
Kình, nhất thời khiến các dược sư khác ghen tỵ, con mắt cũng ửng hồng.
Bọn họ đều cảm thán tại sao năm xưa mình không lựa chọn con đường điều
dưỡng này, để có thể trợ giúp cho đại sư Càn Kình một tay, vậy chẳng
những tiêu chuẩn chế tạo thuốc sẽ được tăng cường, chủ yếu hơn chính là
sau này khi nhìn thấy đồng nghiệp, cũng có đủ tu cách để khoác lác một
phen!
Càn Kình không lo lắng vấn đề này. Hắn chỉ vùi đầu vào tìm kiếm, lựa
chọn các dược liệu, sau đó nhanh chóng tiến hành sắp xếp. Tất cả dược sư nhìn theo động tác của hắn, cũng cảm thấy có chút hoa mắt.
Không cần dụng cụ đo đựng! Không cần tới cân! Thậm chí không ngẩng đầu
lên nhìn xem trong rương bên cạnh có dược thảo gì, hai tay giống như bốn tay, rất nhanh đã lấy được các loại dược liệu. Động tác của Càn Kính
khiến mỗi dược sư ở đây đều chấn động.
Không cần dụng cụ đo lường? Điều này nghe rất đơn giản, nhưng thuốc và
thuốc thần bí đều như nhau, cho dù chỉ có một chút không chính xác, cũng sẽ xảy ra vấn đề.
Nếu như tập trung toàn bộ tinh thần, các dược sư ở đây tự tin cũng có
thể không cần dụng cụ đo lường làm một lần. Nhưng nếu như toàn bộ đều
không cần sử dụng tới, điều này căn bản không có khả năng!
Nếu như lại thêm tốc độ khiến người ta hoa mắt như vậy, cho dù là tổng
hội trưởng đại nhân nghiệp đoàn dược tiền nhiệm tự mình đến đây, cũng
tuyệt đối không thể nào làm được.
Lời đồn quả nhiên là sự thật! Tất cả dược sư nhìn Càn Kình, thật sự hiểu rõ lời đồn đại về Càn Kình, còn không lợi hại bằng trong hiện thực
trước mắt.
Lời đồn đại không phải phóng đại thực lực Càn Kình, mà là yếu hóa thực lực Càn Kình!
Các dược sư không biết thực lực của Càn Kình đã sớm gấp hai lần so với
thực lực Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ biết được. Nhưng cho dù là thực lực trong lời đồn đại cũng đủ khiến Càn Kình trở thành một tượng trong lòng vô số dược sư!
Tuy rằng, bây giờ Càn Kình còn cách chuyên tinh một khoảng cách đặc biệt lớn, nhưng không ai sẽ nghi ngờ một ngày nào đó hắn sẽ đạt tới cảnh
giới tượng.
Thuốc, bình này nối tiếp bình kia xuất hiện.
- Gia chủ tiền bối, những, nhất định phải để cho đại ca Cuồng Khiếu dùng những bình thuốc này đúng giờ.
Sắc mặt Càn Kính cũng không dễ nhìn lắm, nói:
- Mặc dù có những bình thuốc này giữ lại tính mạng, chỉ sợ cũng không sống tới một năm.
Trên mặt Phần Đồ Lãng hiện lên sự thâm trầm bi thương, khóe mắt thoáng
có ngấn lệ. Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, nỗi đau xót không phải
người tuổi trẻ nào cũng có thể hiểu được.
- Làm phiền ngươi.
Trong giọng nói của Phần Đồ Lãng lộ vẻ mệt mọi. Những năm gần đây, chưa bao giờ lão cảm thấy mệt mỏi giống như hôm nay:
- Người tuổi trẻ, ngươi nghỉ ngơi một chút đi.
- Dạ.
Càn Kình gật đầu, dưới sự dẫn đường của người chiến sĩ bên cạnh đi nghỉ
ngơi. Điều chế thuốc như vậy không thể dễ dàng hơn so với chiến đấu là
bao nhiêu, cũng cần có thời gian nghỉ ngơi thật tốt. Thuận tiện, hắn
cũng muốn tiến vào thế giới vô tận, thỉnh giáo lão sư Á Đương Tư một
chút, xem có thể cứu Phần Đồ Cuồng Khiếu được hay không.
Sau một đêm nghỉ ngơi, Càn Kình tỉnh lại, một lần nữa hồi tưởng lại
những lời lão sư Á Đương Tư nói. Hắn yên lặng tới mức xuất thần. Chỉ có
vị thần trên cao mới có năng lực nghịch chuyển sinh tử như vậy. Có lẽ Âu Lạp Lạp điều chế thành công loại thuốc thần phía khiến heo uống vào
cũng có thể thành thần, may ra mới có thể làm được điều đó.
Thế nhưng, hiện tại còn chưa có loại thuốc nào có thể khiến người đã
giao Đấu Hồn ra, vui sướng hạnh phúc không có chút vấn đề nào sống lâu
tới trăm tuổi được.
- Chiến hữu, có ba tin tức. Một tin tức không biết là tin tức tốt hay
tin tức xấu. Một tin tức nhất định là tin tức xấu. Còn có một tin tức
cũng không biết là tin tức tốt hay tin tức xấu. Ngươi muốn nghe tin tức
nào trước?
Đoạn Phong Bất Nhị cố gắng đùa với Càn Kình. Mấy ngày nay mọi người gặp
phải chuyện, thật không biết nên nói là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Càn Kình cuối cùng ngưng luyện ra thuộc về mình Đấu Hồn, hơn nữa một
ngưng luyện ra đó chính là ba Đấu Hồn! Nhưng đại giới, là đại thúc Lôi
Địch chết.
Một cường giả nhập thánh chết, Đoạn Phong Bất Nhị cũng không nháy mắt
một chút. Nhưng Lôi Địch lại khác. Trên một phương diện nào đó mà nói,
hắn chính là người thân của mọi người.
Một chiến sĩ như vậy lại chết trận ở ngay trước mắt mọi người! Cảm giác
đau đớn này, cho dù đang nằm mơ Đoạn Phong Bất Nhị cũng sẽ giật mình
tỉnh giấc, chứ đừng nói là Càn Kình có quan hệ với Lôi Địch rất tốt.
Ngày hôm qua cảnh tượng của Phần Đồ Cuồng Khiếu sao có thể không kích thích tư tưởng của Càn Kình.
Dưới kích thích như vậy, Đoạn Phong Bất Nhị thật sự lo lắng tư tưởng hắn sẽ có phần không ổn.
- Tin tức thứ nhất, sáng nay ta vừa nghe được, Kim Trạch Thiên Lục đưa
ra lời hẹn khiêu chiến vơi ngươi, một tháng trước khi tiến hành cuộc
tranh tài Tân Nhân Vương, hắn sẽ ở Thái Cực Hải tại Hàn Lệ Châu chờ
ngươi, để giải quyết ân oán ngươi đánh chết đồ đệ hắn. Nếu như ngươi
không đi, hắn sẽ tiến vào nội lục hoàng triều Chân Sách, tập kích thương đội La gia, giết cho tới khi ngươi xuất hiện mới thôi.
Càn Kình nhíu mày. Hắn đã gặp qua nhiều loại chiến sĩ, nhưng từ trước
tới nay chưa từng gặp qua chiến sĩ nào như Kim Trạch Thiên Lục. Trực
tiếp nói rõ cho mọi người, bất kể hậu quả sau cuộc chiến là thế nào! Bản thân điều này là một loại uy hiếp! Nếu như mình đi trước, không thể
nghi ngờ chính là cúi đầu trước hắn, e sợ trước sự uy hiếp của hắn.
Nếu như không đi?
Càn Kình tin tưởng nếu Kim Trạch Thiên Lục đã nói ra, đó chính là thật sự. Hắn sẽ làm như vậy.
- Kim Trạch Thiên Lục, một chiến sĩ không phải là chiến sĩ huyết mạch...
Càn Kình thực sự nghĩ không ra đối phương còn có thể có bài tẩy gì, không ngờ lại đưa ra lời khiêu chiến.
Lẽ nào hắn nhận được một Hồn Binh?
Càn Kình đã nghe nói qua trạng thái của Kim Trạch Thiên Lục chính là Đấu Hồn đỉnh phong, chỉ cần có một Hồn Binh thích hợp là có thể nhập thánh.
Nhưng muốn tìm được một Hồn Binh đã vô cùng khó khăn. Tìm được một Hồn
Binh hoàn toàn thích hợp với thân thể cùng với Đấu Hồn của mình, điều
này còn khó khăn hơn nhiều so với tìm một cái kim ở trong biển rộng.
Nếu như chưa nhập thánh?
Càn Kình càng không biết Kim Trạch Thiên Lục suy nghĩ như thế nào. Lẽ
nào hắn cũng rơi vào trạng thái phát điên giống như Phần Đồ Cuồng Khiếu
như nhau rơi vào điên trạng thái? Cho nên hắn mới phải phát ra lời khiêu chiến như vậy?
- Tin tức này còn tặng kèm một tin tức nhỏ do Xà Hoàng truyền tới. Đó
chính là người của Lôi gia đầu phục Càn gia, đồng thời tiến vào Hàn Lệ
Châu, hơn nữa đã tiếp xúc qua Kim Trạch Thiên Lục...
- Càn Chiến Huyền?
Chương 939:
Càn Kình lại lắc đầu hủy bỏ suy đoán:
- Không thể nào là hắn được! Nam nhân kia sẽ không làm như vậy. Cho dù
Kim Trạch Thiên Lục thật sự mạnh mẽ hơn ta, chỉ cần hắn chưa nhập thánh
cũng sẽ không mạnh hơn ta bao nhiêu. Nếu hắn tới... nếu ta may mắn đánh
thắng, sẽ có thêm càng nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
- Càn Chiến Huyền nhất định sẽ không làm như vậy!
Càn Kình lắc đầu:
- Nam nhân này chỉ tin tưởng chính mình. Hai lần hắn ra tay với ta đều
muốn giết chết ta. Hắn không hy vọng ta sẽ giao đấu với nhiều chiến sĩ
có thực lực không chênh lệch với ta quá nhiều. Hắn là một chiến sĩ có
kinh nghiệm phong phú...
- Ta nói chiến hữu này, là ai làm không quan trọng, quan trọng đối thủ của ngươi là Kim Trạch Thiên Lục.
Đoạn Phong Bất Nhị lấy ra một cuốn sổ mới:
- Đây là cuốn sổ do Xà Hoàng sai người bảo ta đưa cho ngươi. Trong đó có ghi lại tư liệu về Kim Trạch Thiên Lục, sẽ có trợ giúp đối với cuộc
chiến đấu của ngươi.
- Vậy ta cảm ơn Xà Hoàng.
- Có gì tốt để cảm ơn? Hắn vẫn trông mong ngươi giúp hắn sửa lại tế đàn thứ hai.
Đoạn Phong Bất Nhị khoát tay nói.
- Tin tức thứ hai...
- Ngươi còn nhớ rõ lần trước ngươi đánh một gia hỏa của Chiến Đường không?
Đoạn Phong Bất Nhị trề môi nói:
- Thiết đẹp trai không phải đã tìm tới giết chết hắn sao? Nhưng chuyện ngươi đánh hắn vẫn truyền đến trong tai Chiến Đường.
Càn Kình bưng chén trà ở đầu giường lên, khẽ nhấp môi. Tin tức này hoàn
toàn không có gì kỳ lạ. Lúc đó có nhiều người chứng kiến như vậy. Trong
đó khó bảo đảm không có người có lòng tốt nghi ngờ mình.
- Xà Hoàng nói, nhận được tin tức người của Chiến Đường muốn giết chết ngươi.
Đoạn Phong Bất Nhị giơ tay đưa ngang qua vị trí cổ mình, làm động tác chém đầu:
- Bọn họ quyết định phải giết chết ngươi.
- Giết chết?
Tay Càn Kính chống lên cằm:
- Như vậy cũng có phần hơi bá đạo phải không?
- Có gì kỳ lạ chứ?
Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị khoanh lại, đặt ra sau gáy làm gối. Thân thể miễn cưỡng dựa vào sô pha:
- Chiến Đường và Huyết Điện, hai nơi này bọn họ không có bất kỳ thế lực
lớn nào. Bọn họ là tồn tại hoàn toàn siêu nhiên, là nơi vô số chiến sĩ
bình thường và chiến sĩ huyết mạch mơ ước.
- Sau một khoảng thời gian dài, bọn họ dần dần biến thành một loại hình
thức tông giáo, địa vị cũng trở thành hoàn toàn siêu nhiên.
Đoạn Phong Bất Nhị ngáp một cái:
- Người này, thế lực! Chỉ phải giữ vững nhất định đặc biệt hoàn cảnh,
bồi dưỡng một mấy trăm năm có thể trở thành một loại tồn tại siêu nhiên. Hơn nữa Huyết Điện và Chiến Đường nào chỉ là tồn tại trong thời gian
mấy trăm năm ngắn ngủi như vậy.
- Cho nên, thậm chí ngay cả hoàng quyền bọn họ cũng hoàn toàn không quan tâm.
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy, vẻ mặt thoáng cười nói. Giữa
hai lông mày hắn nhíu lại, lộ vẻ rất thống hận Chiến Đường và Huyết
Điện:
- Thánh chỉ yêu cầu bọn họ phái người đi tới chiến trường Nhân Ma, bọn
họ cũng dám hoàn toàn xem như không thấy. Bọn họ muốn phái người thì
phái. Một khi không muốn phái người, cho dù Ma tộc tấn công mạnh, bọn họ cũng có thể xem như không nhìn thấy.
Đoạn Phong Bất Nhị ném lá thư trong tay cho Càn Kình:
- Đây là thư do Xà Hoàng đưa cho ngươi. Trên đó có đánh giá sáu điểm rối loạn đối với Chiến Đường rất giống. Hơn nữa, Xà Hoàng nói lần này Chiến Đường tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Bọn họ thậm chí đã nhận được
thư của Càn Chiến Huyền...
- Lại là Càn Chiến Huyền sao?
Trong tay Càn Kính cảm thấy đau đầu, đầu ngón tay day vào thái thương,
có chút nhăn mặt. Nếu như Càn Chiến Huyền có lời nói với Chiến Đường,
như vậy Chiến Đường thật sự muốn chém giết mình, chỉ sợ sẽ không kiêu
căng phái ra một hai người, mà sẽ hình thành lực sát thương thật sự!
Bí mật xử quyết
Cuối lá thư Bàn Hoành Cơ có vài chữ, là tặng kèm một phần văn kiện bí
mật của Chiến Đường. Trong bốn chữ bí mật xử quyết đều lộ ra sát ý kiên
định.
Bí mật xử quyết!
Càn Kình cười thiêu hủy lá thư. Bốn chữ này đại biểu cho thân phận của
mình. Nếu như lúc trước Chiến Đường trực tiếp lời tuyên bố với bên ngoài muốn giết chết một người tên là Càn Kình là được. Nhưng hiện tại thì
sao? Bọn họ chỉ có thể bí mật xử quyết. Mặc dù địa vị của bọn họ có siêu nhiên như thế nào đi nữa, cũng không thể không nhìn tới thân phận hiện
nay của hắn là một trong những thủ lĩnh của thế lực lớn. Như vậy tuyệt
đối sẽ gây ra dư luận rất lớn.
Ngay cả Càn Chiến Huyền bá đạo khi đối mặt với tình huống như vậy cũng
sẽ thu liễm. Tuy rằng Chiến Đường siêu nhiên nhưng danh vọng và thực lực vẫn kém hơn so với Càn Chiến Huyền. Bởi vậy điều bọn họ có thể làm cũng chỉ là bí mật xử quyết mà thôi.
- Còn có một việc, ngươi nhất định sẽ có hứng thú.
Đoạn Phong Bất Nhị lấy từ phía sau ra một khối kim loại ném ra ngoài.
Càn Kình nhìn vật phẩm mới trong tay Đoạn Phong Bất Nhị liền ngây người. Thứ này có lực chân động gấp trăm lần so với chuyện Kim Trạch Thiên Lục tới khiêu chiến, thậm chí gấp một ngàn lần cũng không sai. So với
chuyện Chiến Đường muốn xử quyết mình cũng phải chấn động gấp trăm lần
gấp ngàn lần!
Tấm lá chắn!
Trên đời này có rất nhiều tấm chắn, cũng có rất nhiều tấm lá chắn bị
nghiền nát. Nhưng một nửa lá chắn giống như vậy... vốn chỉ có tổng cộng
hai cái!
Hiện tại, một nửa lá chắn như vậy, cũng chỉ có nửa tấm lá chắn trước mắt này.
Càn Kình nghĩ tới rất nhiều phương pháp đi tìm một nửa tấm lá chắn này,
lại chung quy vẫn cảm giác khả năng tìm được nó bằng không. Hơn nữa nếu
như tin tức tìm kiếm tấm lá chắn này được truyền ra quá rộng, không chỉ
Càn gia sẽ gia nhập vào trong cuộc tìm kiếm, ngay cả Ma tộc cũng sẽ gia
nhập vào cuộc tìm kiếm đó.
Đến lúc đó, lực lượng khổng lồ trong tay mình cũng không có cách nào so
sánh với lực lượng tìm kiếm của Càn gia cùng với toàn bộ Ma tộc. Cuối
cùng một nửa lá chắn này nếu như may mắn tìm được, rất có khả năng bất
hạnh rơi vào trong tay Càn gia hoặc Ma tộc.
Rơi vào trong tay Ma tộc, mình còn có thể giả làm Kích Lưu Phi Kính nghĩ biện pháp lừa tấm lá chắn trở về. Nhưng nếu như quả thật rơi vào trong
tay Càn gia, như vậy...
- Không ngờ tới sao? Một nửa tấm lá chắn này, vẫn luôn nằm trong tay của Phần Đồ Cuồng Khiếu.
Đoạn Phong Bất Nhị cầm tấm lá chắn trong tay ước lượng trọng lượng của nó:
- Sau khi Phần Đồ Cuồng Khiếu tỉnh lại, phát hiện đấu giới của mình vẫn
có thể mở ra. Hắn đã nghĩ tới chuyện lấy ra tất cả vật phẩm và nguyên
liệu của mình đưa cho Phần Đồ Cuồng Ca, để Cuồng Ca có chút nguyên liệu
tạo ra Hồn Binh.
- Kết quả...
Đoạn Phong Bất Nhị ném một nửa lá chắn về phía Càn Kình:
- Ta ở trong đó đã phát hiện ra cái này. Hắn nói trước đó vài ngày có
một người thần bí đã len lén lẻn vào địa lao của thế gia Phần Đồ, sau đó dùng phương pháp đặc biệt khiến hắn tỉnh lại, đưa cho hắn một nửa tấm
lá chắn này, đồng thời nói vị trí được đánh dấu trên một nửa tấm lá chắn này có cất giấu bộ thánh khí.
Đầu ngón tay Càn Kính chạm vào một nửa tấm lá chắn, thân thể run lên.