Mấy hội trưởng phân hội
chiến sĩ thấy bộ dạng Đoạn Phong Bất Nhị nhắm mắt hưởng thụ như vậy, làm sao không rõ trong này nhất định có lợi ích cực lớn.
Ngay cả Bàn Hoành Cơ cũng thả ra Đấu Hồn của mình. Vừa tiến vào trong Đấu Hồn của Càn Kình hắn nhất thời vui mừng.
Đây là...
Đấu Hồn giống như đi ngang qua kiếp số đặc biệt, tiến hành xoa bóp đặc
biệt, giống như là một đạo lý sắt thép sau khi trải qua ngàn búa và trăm luyện, trở thành tinh thép tốt nhất.
Thoải mái!
Bàn Hoành Cơ cũng không nhịn được nhắm mắt hưởng thụ.
Càn Kình cảm giác được lúc này mình đang bạo phát, gần như tiến vào
trạng thái bạo phát hoàn toàn không khống chế được. Cột đấu khí trực
tiếp tiến vào trong nhiều đám mây, cứng rắn ma sát lẫn nhau khiến tầng
mây cũng xuất hiện lôi điện. Những lôi điện này cũng không hóa thành một đạo sét lớn đánh xuống, mà hoàn toàn phân giải trở thành điện lưu rất
nhỏ, hòa lẫn vào trong Đấu Khí Phong Vân, tiến vào trong cột khí lưu
này. Một phần trong đó bị tiêu hao hết, một phần trực tiếp tiến vào
trong điện vực.
Diệt Phương Duyên ngạc nhiên nhìn cột khí lưu cực lớn trong không trung:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Năm đó thời điểm ta nhập thánh, ngay cả một phần mười của hắn... không sợ rằng một phần trăm cũng không bằng? Tuy rằng
Đấu Khí Phong Vân, gió và mây tương giao có thể phát sinh điện lưu,
nhưng điện lưu bây giờ cũng quá khoa trương đi?
Sau một khắc, Đấu Hồn trong cơ thể Diệt Phương Duyên lao ra, cũng học
theo Bàn Hoành Cơ trực tiếp tiến vào trong cột đấu khí của Càn Kình,
trên mặt lộ ra biểu tình càng hưởng thụ hơn. Dấu khí của hắn và Càn Kình tương tự, bởi vậy càng thích hợp hơn.
Cột đấu khí quang cực lớn xuyên qua bầu trời, giống như ngôi sao tốc
hành thật sự. Vô số người trong Thần Đô thành đều có thể thấy cảnh tượng kỳ dị này. Phần lớn mọi người không hiểu đều cảm thấy hiếu kỳ, không
giải thích được đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Các chiến sĩ có thực lực Đấu Hồn trở lên, đều kinh ngạc nhìn lên trên
không trung. Đây là đại lão gia chủ nhà nào nổi giận vậy? Không ngờ phát ra khí tức cường đại kinh người như vậy?
- Là của ai?
Cửu Dương Phong Hoa ngửa đầu nhìn lên khí lưu cực lớn trên không trung.
Lần này quyển sách ố vàng trong tay bị bóp lún thật sâu xuống dưới:
- A? Ta cảm giác được lực lượng của Lý Lôi Long... Còn có cả lực lượng
của Đoạn Phong Bất Nhị... Bọn họ đang chiến đấu sao? Không đúng! Lực
lượng của bọn họ đều đang tăng lên rất nhanh. Đây rốt cuộc là chuyện gì
vậy?
- Phong Hoa, hóa ra ngươi cũng có lúc lo lắng.
Phía sau Cửu Dương Phong Hoa vang lên giọng nói của một nam tử trung niên với chút giễu cợt.
- Cửu Dương Phong Thái, ngươi đã từ chiến trường Nhân Ma trở về sao? Cũng tới tham dự cuộc tranh tài Tân Nhân Vương sao?
Cửu Dương Phong Hoa cũng không quay đầu lại, thản nhiên nói:
- Không biết, lần này ngươi có thể đánh ta được mấy đòn?
- Lần này, ta sẽ đánh bại ngươi! Cửu Dương Phong Thái ta mới là người
tốt nhất thức tỉnh huyết mạch chung cực của thế gia Chiến Thần! Những
lão gia hỏa kia mắt đều mù cả rồi, mới đi chọn ngươi! Lần này ta sẽ ở
trên lôi đài chứng minh, nam nhân vĩnh viễn là ở phía trên! Nữ nhân...
Hừ hừ, chỉ có thể ở phía dưới!
Cửu Dương Phong Thái tự tin cười. Trên mặt hắn có hơn mười vết sẹo kinh
khủng theo nụ cười của hắn khẽ co giật, khiến hắn càng đáng sợ hơn.
Chúng giống như mười con giun đang vặn vẹo ở trên mặt của hắn. Trên từng vết sẹo này đều lộ ra khí tức của tử vong.
Chiến sĩ có kinh nghiệm, chỉ cần liếc mắt nhìn dấu vết trên gương mặt
hắn, đã biết vị chiến sĩ này đã từng trải qua bao nhiêu lần chiến đấu
suýt chết.
- A, vậy lần sau lại giao đấu với ngươi, ta sẽ đánh khiến ngươi không còn là nam nhân nữa, chẳng phải là được rồi sao?
Cửu Dương Phong Hoa ngửa đầu nhìn cột đấu khí cực lớn trên không trung, cũng không quay đầu lại, rất tùy tiện nói.
- Ngươi...
Cơ mặt phía bên phải của Cửu Dương Phong Thái liên tục co giật. Hắn nhìn chằm chằm vào bóng lưng Cửu Dương Phong Hoa. Nữ nhân này vẫn giữ thái
độ năm đó khi đánh ngã mình trên mặt đất, ngoài mặt rất thản nhiên, thật ra cũng thật sự cao ngạo.
- Ngươi quá yếu. Lực lượng huyết mạch Chiến Thần chung cực không có khả năng thức tỉnh ở trên người ngươi.
Trong đầu Cửu Dương Phong Thái lại một lần nữa nhớ lại. Lúc Cửu Dương
Phong Thái bị đánh ngã ở trên mặt đất, nàng đứng phía đối diện rất bình
tĩnh nói ra những lời như vậy.
- Ca, cần gì phải tranh cãi với một nữ nhân?
Phía sau Cửu Dương Phong Thái có một chiến sĩ huyết mạch cường đại trẻ
tuổi hơn, dáng vẻ vô cùng giống với Cửu Dương Phong Thái, chỉ có điều
trên khuôn mặt có thêm phần lệ khí và giả dối.
- Cửu Dương Phong Hành?
Cửu Dương Phong Hoa chậm rãi xoay người lại, lông mày khẽ nhíu chặt, lộ vẻ đặc biệt chán ghét:
- Mấy ngày nay, ngươi có phải lại âm mưu hại người hay không? Loại người như ngươi, thật sự không nên xuất hiện ở gia tộc huyết mạch Chiến Thần, mà nên xuất hiện ở trong gia tộc huyết mạch rắn hổ mang thâm độc mới
đúng.
- Âm mưu? Ta gọi đó là kế sách.
Cửu Dương Phong Hành rất cười nhạt xem thường:
- Nữ nhân như ngươi, ngay cả chân lý Chiến Thần cũng không hiểu, còn dám nói mình là truyền nhân huyết mạch Chiến Thần? Chỉ đánh một trăm lần,
thắng một trăm lần. Chiến một nghìn lần, thắng một nghìn lần, mới thật
sự là Chiến Thần! Trong thời gian này, bất luận sử dụng bất kỳ thủ đoạn
nào. Mưu kế cũng là một phần lực lượng.
Cửu Dương Phong Hoa xoay người lại nhìn lên cột đấu khí trên không
trung, hoàn toàn không có thái độ cũng như ý nghĩ tranh luận với Cửu
Dương Phong Hành. Mưu kế là một phần lực lượng, nhưng loại người mỗi
ngày đều tính toán hãm hại người khác, khiến người ta cảm thấy bị sỉ
nhục khi phải ở cùng một chỗ.
Khuôn mặt Cửu Dương Phong Thái rất đắc sắc. Về chuyện truyền nhân được
thế gia Chiến Thần công nhận năm đó, cũng chỉ có một mình đệ đệ thiện
biến này của mình mới đứng ra tranh luận.
Sắc mặt Cửu Dương Phong Hành âm trầm nhìn bóng lưng rất lạnh nhạt của Cửu Dương Phong Hoa.
Xem thường! Đây là sự xem thường một cách trắng trợn! Giống như con
người sẽ xem thường, không lưu ý tới con kiến bò dưới chân mình vậy.
Nữ nhân đáng ghét!
Ngực Cửu Dương Phong Hành phập phòng ịch liệt.
Nữ nhân này! Nữ nhân này! Một ngày nào đó, ta cũng sẽ khiến nàng một lần nữa trở lại thế gia Chiến Thần giống như Khí Cửu Dương, vĩnh viễn ngủ
say ở chiến trường Nhân Ma!
- Cửu Dương Phong Hoa, lần này ta tới là muốn nói cho ngươi biết.
Cửu Dương Phong Hành khôi phục thần thái cao ngạo lúc đầu:
- Ngươi dùng hết thủ đoạn, thu nhận Khí Cửu Dương thiên tài chiến sĩ
huyết mạch Chiến trở về, cũng không được tốt lắm. Hắn bởi vì ngạo mạn
kiêu căng, một mình dẫn đội ngũ đi đánh lén trận địa Ma tộc, hôm nay đã
chết.
- Cái gì?
Trong nháy mắt, quyển sách ố vàng trong tay Cửu Dương Phong Hoa bị ngón
tay hoàn toàn ấn bẹp. Thần sắc trước sau luôn lạnh lùng cuối cùng đã
không còn tiếp tục thản nhiên được nữa.
Khí Cửu Dương đã chết? Chiến sĩ huyết mạch thiên tài kia cuối cùng bởi
vì đề nghị người nhà tiếp nhận mình, trở lại Chiến Thần thế gia, đã
chết?