Nếu không có Càn Kình thì
Phần Đồ Cuồng Ca khẳng định gã sáng tạo ra kỳ tích người ngưng luyện đấu tâm sớm nhất trong Chiến Sĩ bình thường.
Dị hâm mộ nhìn Phần Đồ Cuồng Ca, nói:
- Chúc mừng ngươi.
Năm xưa Dị không có thực lực như Phần Đồ Cuồng Ca, càng không được người giống Càn Kình hỗ trợ.
Phần Đồ Cuồng Ca đứng dậy, nhẹ gật đầu, không thể kiềm nén nỗi hưng phấn.
- Giải quyết xong?
Đoạn Phong Bất Nhị chạy tới, mỉm cười nói:
- Thế bây giờ chúng ta có thể đi hợp nhất đoàn mã tặc đệ nhị tái ngoại rồi?
- Hợp nhất đoàn mã tặc?
Phần Đồ Cuồng Ca nghi hoặc nhìn Càn Kình.
Dị nhẹ giọng nói:
- Tốt nhất đừng xem thường bọn họ. Tuy đoàn mã tặc đệ nhị tái ngoại
không bằng đoàn mã tặc đệ nhất của Bát Hoang Vô Sinh nhưng vẫn có đám
cường giả. Trong đó phó đoàn trưởng là Ma võ sĩ huyết mạch Mộng Yểm.
Huyết mạch Mộng Yểm? Càn Kình nhướng mày, đây là huyết mạch Ma tộc hiếm
hoi ngang ngửa với huyết mạch Độc Giác Thú, là Ma võ sĩ huyết mạch chẳng những đấu ma song tu, hơn nữa tốc độ cực nhanh.
- Tuy là đỉnh hoàng kim đấu tâm nhưng huyết mạch Mộng Yểm có thể nổi
tiếng như vậy là vì bọn họ có bộ hoàng kim đấu tâm đặc biệt tên gọi Minh Giới. Mỗi khi khởi động đấu kỹ này là thực lực của bọn họ sẽ tăng vọt,
đỉnh hoàng kim đấu tâm ngưng luyện ra hư hồn trong thời gian ngắn.
Càn Kình nhẹ gật đầu. Hư hồn thường là giai đoạn chỉ Chiến Sĩ bình
thường mới có, đó là cửa ải cuối cùng trùng kích đấu hồn. Có khi sau
đỉnh là đấu hồn, có vài người thật không may ngưng luyện đấu hồn rất rắc rối, khi hết sức trùng kích ngẫu nhiên ngưng luyện thành hư vô đấu hồn, thả lỏng là sẽ biến mất, nhưng uy lực hư hồn vẫn rất cường đại.
Dưới hoàng kim đấu tâm nếu có người thi triển ra hư hồn thì chính là vô
địch, đó là một loại trên cả Thiên Thần Phụ Thể, gần với đấu hồn nhất.
Chẳng qua hiếm ai ngưng luyện thành hư hồn, cơ hồ mọi người trực tiếp cô đọng đấu hồn, hư hồn sắp thành truyền thuyết.
- Ma võ sĩ huyết mạch Mộng Yểm, phó đoàn trưởng Địch Sai Đa có thể làm được hư hồn.
Dị gật đầu, cực kỳ nghiêm túc nói:
- Không chỉ vậy, hắn là ma rất có cảm xúc. Khi ta mới quen thì thực lực
của hắn rất yếu, haia lần trong giây phút sinh tử hắn bị kích động thức
tỉnh lực lượng huyết mạch.
Càn Kình lại gật đầu. Tức là nói huyết mạch Mộng Yểm rất có thể lâm trận đột phá trong chiến đấu, đây không phải tin tốt.
- Hư hồn . . .
Càn Kình lầm bầm lặp lại danh từ. Càn Kình mới tăng lên một hoàng kim
đấu tâm, bây giờ ba đấu tâm chuyển động bùng nổ lực lượng vận tốc quay
hơn ba trăm vạn chuyển, không biết hư hồn mạnh đến cỡ nào?
- Đứng tại chỗ suy nghĩ vĩnh viễn vô dụng.
Đoạn Phong Bất Nhị vung Bất Nhị thương, nói:
- Đi đi đi, đi nhìn xem!
Trên bầu trời nóng cháy đã vào mùa lạnh, tái ngoại có chút lạnh lẽo.
Dù có mặt trời nóng rực trên cao nhưng người ta khó thể cảm nhận ấm áp,
cộng với tuyết sơn tái ngoại lạnh lẽo khiến không khí không còn hơi ấm.
Tái ngoại, một vùng đất không quá lớn nhưng không nhỏ, chỗ này có các loại địa hình.
Năm xưa Dị tìm đến tuyết sơn này rất là thích, một năm bốn mùa đỉnh núi
có tuyết, mùa hè thật mát mẻ, mùa đông . . . Lạnh thì kệ cha nó!
Bạch Đầu sơn, đây là tên Dị đặt cho ngọn núi bản bộ của mình.
Càn Kình mới bước vào lãnh địa đoàn mã tặc đệ nhị tái ngoại đã có hai mã tặc chạy ra nghênh đón.
Hai mã tặc thấy Dị lập tức xuống ngựa, đồng thanh kêu lên:
- Đoàn trưởng đại nhân!
Dị nhắm mắt hưởng thụ cảm giác này, bây giờ không hưởng thụ chờ chút nữa không còn cơ hội.
Dị nói:
- Các ngươi đứng lên đi, để lại một người dẫn đường, người kia đi thông báo thủ lĩnh khác nói là ta muốn trở về mở hội.
Hai mã tặc liếc nhau, một người đi nhanh, người kia dẫn đường.
Càn Kình đi trong núi, nhìn bốn phía, gật gù. Bản bộ đoàn mã tặc đệ nhị
tái ngoại xây dựng phòng ngự nghiêm ngặt hơn nhà giàu mới nổi đoàn mã
tặc Bội Khắc nhiều, muốn công chiếm chỗ này sẽ tổn hao nhiều binh lực.
Trên đường gặp nhiều ám bảo, Càn Kình cảm giác mũi nhọn nỗ tiễn to lớn
tỏa định mình, dù chiến mã khoác trọng giáp cũng sẽ bị xiên.
Bản bộ đoàn mã tặc đệ nhị tái ngoại không phô trương như nhà giàu mới
nổi đoàn mã tặc Bội Khắc, khắp nơi điệu thấp nhưng trong đó ẩn chứa vô
số nguy hiểm. Tựa như con dã thú hung mãnh ngủ say, khi bọn chúng mở mắt ra là xé đối thủ.
Quảng trường bản bộ rộng mở, mười mấy thủ lĩnh mã tặc mặc giáp, tay cầm
vũ khí đứng giữa sân, ánh mắt cảnh giác đánh giá đám người Càn Kình,
Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.
Hai luồng sáng chói mắt sắc bén như đao từ trong đám người bắn ra đâm da Càn Kình nhảy dựng. Càn Kình phát hiện một Ma tộc vóc dáng gầy guộc,
làn da ngăm đen, cổ mọc lông đen.
Ma võ sĩ huyết mạch Mộng Yểm! Càn Kình tò mò đánh giá Địch Sai Đa, không ngờ tại Chiến Tranh Chinh Phạt học viện không gặp Chiến Sĩ huyết mạch
Độc Giác Thú trong truyền thuyết, ở đây gặp Ma võ sĩ huyết mạch Mộng Yểm nổi ngang ngửa với Chiến Sĩ huyết mạch Độc Giác Thú
- Đoàn trưởng, đây chính là đoàn trưởng mới ngươi viết trong lá thứ cho chúng ta mấy hôm trước?
Khi Địch Sai Đa nói chuyện mặt gầy trơ xương phối hợp thanh âm, lời nói
cứng ngắc cho người cảm giác cứng như sắt thép, thái độ cứng rắn.
Cứng, cảm giác thứ nhất về Địch Sai Đa chỉ có một chữ, cứng.
Đoạn Phong Bất Nhị cầm bất Nhị thương bỗng đâm xuống đất, ưỡn ngực, chỉ hướng Càn Kình, to tiếng huênh hoang:
- Còn không mau đến bái kiến đoàn trưởng mới của các ngươi?
Đám thủ lĩnh mã tặc nghi hoặc nhìn nhau. Tiểu tử đáng ghét từ đâu chui ra, muốn ăn đòn sao?
- Đoàn trưởng mới?
Địch Sai Đa lạnh lùng cười:
- Đoàn trưởng, ta nghe nói người làm cái bóng của ngươi khác, vậy là
ngươi đã mất tư cách làm đoàn trưởng của chúng ta. Đoàn mã tặc do ai làm đoàn trưởng không theo quyết định của ngươi. Muốn làm đoàn trưởng của
chúng ta? Được, không thành vấn đề, hỏi nắm tay của chúng ta đã!
Địch Sai Đa một cước đạp đất, đất cứng bắn tung tăng thêm phần cứng rắn. Mười mấy thủ lĩnh mã tặc rống to, đẩy khí thế lên cao vài phần.
Càn Kình nhìn một hàng thủ lĩnh mã tặc, nhíu mày nói:
- Nắm tay? Được, lần này dựa theo quy tắc của các ngươi, nhưng chỉ có một lần này. Các ngươi ai lên trước?
- Ta!
Một nam nhân trung niên tóc đỏ nhảy ra khỏi đám người, hai tay phát ra
đấu khí nhàn nhạt điều động khí lưu quanh thân một thước chậm rãi xoay
tròn, Tru Ma tam chiến!
- Các vị, để Trần Tạc ta thăm dò trước, xem thực lực của đám người này . . .
Phần Đồ Cuồng Ca giơ tay cản Đoạn Phong Bất Nhị, im lìm bước ra ngoài.
Phần Đồ Cuồng Ca cũng khát vọng chiến đấu! Càn Kình làm mọi chuyện cho
tất cả biết chỉ có chiến đấu, liều mạng chiến đấu mới tìm ra kỳ ngộ, con đường thuộc về mình trong nguy hiểm.
Chiến Sĩ đánh nhau không cần trọng tài hay người làm chứng. Nơi này
không phải lôi đài tỉ võ, nơi này chỉ có hai kahsi niệm thắng hoặc thua, còn thắng như thế nào thì tùy ý.
Khoảnh khắc ánh mắt hai người giao nhau, người Phần Đồ Cuồng Ca run lên, Nộ Liên đấu kỹ dưới chân hoàn toàn nở rộ. Cách hành động luyện ra lâu
dài trong Cổ Hoang Sa Hải vẫn có hiệu quả trong đất cứng.