Suất Trá Phong Vân

Chương 172: Chương 172: Chiến sĩ huyết mạch Lôi Báo




Càn Kình cũng không quá lưu ý. Muốn lợi dụng khoảng cách sai? Điều đó không thành vấn đề! Trên đời này kẻ địch trời sinh của ma pháp sư là ai? Cung tiễn thủ!

Đáp ứng?

Khải Lặc không thể tin được vào tai mình. Càn Kình biết rõ Bích Lạc là học viên ma pháp tiêu chuẩn thế nào, không ngờ lại đáp ứng? Hắn quá kích động hay có lá bài tẩy gì? Lẽ nào hắn là chiến sĩ Hàng Ma?

Khải Lặc dùng sức lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười tự giễu. Điều phỏng đoán này quá mức hoang đường. Càn Kình sao có thể là chiến sĩ Hàng Ma được? Ngày sau nếu như có vận khí tốt, có lẽ có thể sẽ trở thành chiến sĩ Hàng Ma, nhưng bây giờ tuyệt đối không thể trở thành chiến sĩ Hàng Ma! Muốn trở thành chiến sĩ Hàng Ma, cần có bí pháp đấu khí!

Hai năm qua, Càn Kình mất tích ở dãy núi Lạc Nhật, căn bản không thể nào tiếp xúc được tới bí pháp đấu khí. Nhiều nhất chẳng qua là thực lực chiến sĩ thập cấp được đánh bóng rất kinh người mà thôi.

Không sai! Nhất định là như vậy!

Khải Lặc càng nghĩ càng cảm giác suy đoán của mình chính xác. Cách Lan chẳng những là chiến sĩ Hàng Ma, hơn nữa còn là chiến sĩ Hàng Ma sử dụng bí pháp mười tám đấu khiếu cô đọng đấu khí, tính ra cũng được năm năm. Lại thêm Khải Kỳ! Hừ! Không sai, cháu của ta Khải Kỳ, hắn có thêm một vương bài chân chính mà bất kỳ ai cũng không nghĩ ra được!

Chiến sĩ huyết mạch!

Khải Lặc hưng phấn nắm chặt hai tay. Cho tới bây giờ Khải gia vẫn không phải là gia tộc chiến sĩ huyết mạch. Lần này bởi vì đệ đệ cưới được một nữ nhân chi mạch trong gia tộc huyết mạch Lôi Báo.

Nữ nhân trong chiến sĩ huyết mạch truyền thừa, cho tới bây giờ gần như sẽ không xuất hiện khả năng huyết mạch thức tỉnh, càng gần như không có cơ hội tự nhiên thức tỉnh.

Nhưng không ngờ Khải Kỳ lại trở thành người may mắn gần như không thể đó. Khải gia không tiến hành làm tế đàn thức tỉnh huyết mạch gì đó, nhưng hắn thành công tự nhiên thức tỉnh. Hôm nay hắn gần như chính là tương lai mà tất cả Khải gia mong muốn, thậm chí có người còn đưa ra ý kiến bồi dưỡng hắn làm người thừa kế gia chủ.

Lần này đưa hắn tới Áo Khắc Lan, một là giúp đỡ Khải Lặc cướp đoạt địa vị hiệu trưởng học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan. Đối với một gia tộc mà nói, có thể khống chế một học viện ma pháp và chiến sĩ, cho dù là học viện sơ cấp, sau này cũng có thể từ đó tìm được nhân tài cần thiết, hơn nữa sẽ tăng thêm dòng chính.

Thứ hai, cũng để cho Khải Kỳ tới tiến hành một lần rèn luyện, để hắn tiến vào trong hội giao lưu luận bàn của học viện, dẫn dắt một học viện nhỏ yếu đánh ra một vài trò hay, dễ dàng được học viện chiến sĩ chất lượng tốt, cao cấp nhìn trúng, do đó trở thành trọng điểm được mời chào, trở thành đối tượng được trọng điểm để bồi dưỡng.

Khải Kỳ! Không sai! Ta còn có Khải Kỳ!

Khải Lặc nghĩ đến cháu trai, trong lòng tràn ngập lòng tin vô hạn. Cho tới bây giờ chiến sĩ huyết mạch đều là vô địch! Cho dù Cách Lan đã tiến vào cảnh giới cường giả chiến sĩ Hàng Ma năm năm, đối mặt với Khải Kỳ cũng sẽ không biểu hiện sự kiêu ngạo.

- Nếu Càn Kình cho rằng có thể, như vậy không bằng ngày mai tiến hành?

Trên mặt Khải Lặc lộ ra nụ cười hiền hòa của một trưởng bối nhìn chằm chằm vào Càn Kình, rất sợ mình quyết định thời gian quá gần, Càn Kình đột nhiên suy nghĩ thông suốt, qua Lôi Địch tìm được ma pháp sư cường đại hơn, thay thế cho học viên ma pháp sư kém cỏi như Bích Lạc.

Càn Kình cười đáp:

- Nếu thời gian là do các ngươi lựa chọn, như vậy địa điểm để cho ta chọn được chứ?

Khải Lặc vô cùng tự tin, giang hai tay ra, bộ dạng tùy theo Càn Kình:

- Có thể.

- Ở trong này.

Càn Kình chỉ vào mặt đất dưới chân, khí thế bá đạo từ trong thân thể chợt bạo phát:

- Ở linh đường trong viện! Ta muốn đẻ cho tiểu mập nhìn thấy tất cả!

Tát Bác Ni nhìn chằm chằm vào Càn Kình, lặng lẽ hít sâu một hơi. Khí thế kia... Hắn ở tuổi này lại có khí thế bá đạo như vậy sao? Ta ở vào tuổi hắn nếu như gặp hắn? Sợ rằng khí thế của Lôi Địch ở tuổi này cũng kém xa so với Càn Kình? Lẽ nào Càn Kình là đồ đệ của Lôi Địch? Phích Lịch Hỏa này trước đây không chịu thu đồ đệ, cuối cùng đã nhận rồi sao?

Rất có khả năng!

Tát Bác Ni càng nhìn Càn Kình, càng khẳng định suy đoán của mình. Lôi Địch này rõ ràng không phải là chiến sĩ huyết mạch, lại có thực lực bá đạo như vậy. Hơn nữa tác phong hành sự cũng luôn bá đạo. Người trẻ tuổi trước mắt này thật sự có vài phần tương tự! Nếu như nói có chỗ nào bất đồng, chính là Càn Kình có vẻ sắc bén lợi hại hơn, lực trùng kích đáng sợ hơn, cả người giống như một chiến đao đã ra khỏi vỏ.

Chờ một chút!

Mắt Tát Bác Ni đột nhiên híp lại thành một khe hẹp. Hàn quang trong mắt tập trung ở trên người Càn Kình, trong lòng kinh hãi thiếu chút nữa thốt lên thành lời:

Chiến sĩ Hàng Ma!

Trời ạ! Lực chú ý của Tát Bác Ni dường như bị đóng đinh ở trên người Càn Kình, trong lòng dâng lên từng đợt song lớn ngập trời. Sự phát hiện này thực sự quá bất ngờ!

Lẽ nào tiểu tử này là chiến sĩ huyết mạch? Không có khả năng!

Tát Bác Ni lập tức phủ quyết suy đoán của mình. Thiếu niên chưa tới mười chín tuổi, nếu như là chiến sĩ huyết mạch, như vậy muốn phát ra cảnh giới chiến sĩ Hàng Ma, phải sử dụng huyết mạch thức tỉnh biến thân! Nhưng người trẻ tuổi này, trên người nhìn không ra một chút biến hóa nào!

Người bình thường?

Tát Bác Ni cảm giác cơ lưng trở nên cứng ngắc. Tình huống này thực sự khiến người ta quá mức chấn động. Một người bình thường chưa đến mười chín tuổi, không ngờ đã vọt vào cảnh giới chiến sĩ Hàng Ma! Cho dù hắn chỉ sử dụng bí pháp mười hai đấu khiếu ngưng tụ đấu khí, cũng thật sự làm cho người ta khó có thể tiếp nhận được

Tát Bác Ni chật vật chuyển lực chú ý ra khỏi người Càn Kình, len lén nhìn Lôi Địch bên cạnh, âm thầm tự bảo mình:

“Xem ra, Càn Kình này chắc chắn là đồ đệ của hắn. Vừa nãy ta giúp đỡ Khải Lặc như vậy, dường như rất dễ đắc tội hắn. Xem ra sau này phải thông báo với Khải Lặc một chút, thời điểm chiến đấu bất kể như thế nào cũng không thể giết chết Càn Kình. Nếu không Phích Lịch Hỏa nổi cơn hung bạo... sau lưng của hắn còn có thêm nghiệp đoàn chiến sĩ tỉnh Vĩnh Lưu chống đỡ!

Một nghiệp đoàn chiến sĩ Hành Tình, nếu như nổi giận, như vậy thì cho dù là Khải gia...

Trong lòng Lôi Địch thầm giật mình không hề nhỏ hơn so với Tát Bác Ni. Ban đầu vốn tưởng Càn Kình chẳng qua chỉ là chiến sĩ thập cấp đỉnh phong, như vậy tối nay sẽ suốt đêm chuẩn bị cho hắn một đại trận Đấu Linh, đồng thời liều mạng trái với quy củ nghiệp đoàn chiến sĩ, len lén truyền trước cho hắn bí pháp bảy mươi hai đấu khiếu ngưng tụ đấu khí, vào ngày mai chiến đấu với Khải gia!

Bí pháp ngưng tụ đấu khí thượng thừa, vĩnh viễn đều là bí pháp ngưng tụ đấu khí thượng thừa. So với một chiến sĩ Hàng Ma sử dụng bí pháp mười hai đấu khí cô đọng thành công đã năm năm, bảy mươi hai đấu khiếu chỉ cần ngưng tụ cả đêm, chỉ bắt đầu từ trình độ đấu khí mà nói, vẫn vượt lên một đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.