- Hồn lực bạo lực!
Càn Kình gầm lên giận dữ. Đấu kỹ Nộ Liên dưới chân hắn lại bạo phát. Lúc này đấu kỹ bạo phát nhưng không phát nỏ. Lúc này đây, uy lực của đấu kỹ không nổ lại vượt xa so với lúc phát nổ mọi khi!
Nộ Liên dường như cũng liên kết với các đấu kỹ khác. Nó hình như biến
thành đấu kỹ khác, trong đó mơ hồ có một chút khí tức của đấu kỹ thánh
cấp.
Mặt đất bị lực lượng cường đại trùng kích, rất nhanh tản ra bốn phía.
Tường nhà không tính là vững chắc, cũng không chịu được sự chấn động
mạnh mẽ của lực lượng này.
Ầm ầm.
Toàn bộ tường nhà sụp đổ xuống, tạo ra cảnh tượng bụi mù.
Ngay vào thời khắc đó, thân hình Càn Kình đã di chuyển. Lần này nắm đấm
của hắn biến thành một chưởng, chỉ có điều uy lực hồn vực bạo lực lần
này lại tăng lên một cách đáng sợ.
Cùng là một quyền, một chưởng tương tự, chỉ có điều tinh thần toàn thân
đã hoàn toàn khác nhau. Thứ ẩn chứa trong một quyền đó cũng hoàn toàn
khác nhau. Trong ánh mắt Bàn Hoành Cơ, hai quyền đó lại là hai khái niệm hoàn toàn khác hẳn.
Một chưởng này giống như các vì sao đang tức giận rít gào. Một chưởng
của Càn Kình ẩn chứa khí tức tinh thần hóa ra chỉ là một loại tâm tình
trống vắng, cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh. Nơi nào một chưởng này
đi qua, bụi liền cuốn lên. Tất cả số bụi cuộn lên do tường nhà sập cũng
bị hút vào trong đó.
Trong phút chốc, trước mắt Bàn Hoành Cơ giống như xuất hiện ảo giác.
Dường như chiến sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang, liều chết không lùi,
chỉ biết là về phía trước trong truyền thuyết, đã trở về!
Chưởng đó là đao! Một chưởng cuốn tinh thần, một đao thu tinh thần!
Tinh thần Bàn Hoành Cơ đạt tới độ cao trước nay chưa từng có. Tay trái
của hắn ở trước người hóa thành một vòng tròn. Tay phải từ trong vòng
tròn xuyên ra ngoài. Vòng tròn kia cũng giống như một ngôi sao, tay phải lại giống như là nguyên điểm sinh ra ngôi sao đó.
Chưởng đối chưởng! Sao đối sao!
Giống như hai vũ trụ va chạm vào nhau, đấu khí phát ra tiếng nổ chói
tai, khiến vô số cát bụi mặt đất cuốn lên tận trời. Hai đường rõ ràng là cánh tay của người va chạm vào nhau, lại phát ra tiếng kim loại ma sát
giống như chiến đao chém vào nhau mới có được. Đấu khí mạnh mẽ va chạm
vào nhau phát sinh vô số hỏa quang.
Một chưởng của Bàn Hoành Cơ đỡ được công kích của Càn Kình. Thậm chí vảy rắn trên cánh tay phải của hắn đều dựng thẳng. Cổ tay hắn đột nhiên
chuyển động giống như độc xà cuốn lên trên chiến đao, tốc độ cực nhanh
giống như tia chớp lại hóa thành chín con rắn chín đầu từ các vị trí
khác nhau lao về phía Càn Kình, trùng kích!
Trong tầm mắt của Càn Kình nhất thời giống xuất hiện chín cái miệng rắn
mở miệng lớn như chậu máu, từ các vị trí khác nhau lao tới. Rõ ràng dưới tình huống không nhập thánh, tốc độ lại dường như còn nhanh hơn cả tốc
độ lúc nhập thánh.
Ầm!
Bàn Hoành Cơ đánh trúng Càn Kình một đòn, trong lòng nhất thời mừng như điên. Cuối cùng đã đánh trúng tiểu tử này...
Đau!
Phản ứng thứ hai của Bàn Hoành Cơ chính là cảm thấy bàn tay đau đớn,
thậm chí còn đau hơn so với bị chưởng phong của Càn Kình đánh trúng. Cảm giác đau đớn giống như người bình thường chém một chưởng vào kim loại
vậy.
Cơ bắp ở đầu vai Càn Kình thuận thế lún xuống. Vào giờ phút này, uy lực
một chưởng của Bàn Hoành Cơ cũng hoàn toàn thể thể hiện ra.
Làm sao có thể như vậy được? Đấu kỹ hộ thể của tiểu tử này sao có thể mạnh mẽ như vậy được?
Bàn Hoành Cơ không có bao nhiêu thời gian để kinh ngạc. Tay trái của Càn Kình với mười tám búa thặng phong đã xuất hiện ở vị trí đỉnh đầu của
hắn.
Kinh ngạc ngắn ngủi đã khiến Bàn Hoành Cơ mất đi cơ hội tốt nhất của
tránh né. Tay trái của hắn vẽ ra một vòng tròn, quỹ tích đưa đẩy quỹ
tích giống như một hình tròn hoàn mỹ, giống như bất cứ vật gì cũng không có cách nào dính vào phía trên đó, tất cả đều sẽ trượt ra ngoài vậy.
Hồn lực bạo lực thôi động, nắm đấm đánh ra mười tám búa thặng phong với
khí thế giống như sấm vang chớp giật. Chỉ riêng với quyền phong đã khiến mọi thứ xung quanh bị quét sạch không còn một mảnh.
Nắm đấm rơi vào trên vòng tròn quỹ tích, lại một lần nữa cứng rắn va
chạm. Đấu khí hình tròn này nhất thời bị phá nát. Lúc này, vảy rắn trên
toàn thân Bàn Hoành Cơ đều nổ nát. Mặt đất dưới chân hắn trong nháy mắt
xuất hiện vô số vết nứt.
Hai đầu gối Bàn Hoành Cơ hơi khuỵu xuống. Trong lòng hắn thầm cảm thấy
kinh hoàng. Hồn vực của tiểu tử trong hình thức ban đầu, lại thêm lực
lượng Đấu Hồn, quả thực vượt quá Đấu Hồn đỉnh phong! Tiếp tục như vậy
nữa, sợ rằng người bị thương sẽ chính là mình!
Ý niệm như một tia chớp vừa lóe lên trong Bàn Hoành Cơ, lực lượng bán
thánh khủng khiếp từ trong cơ thể Bàn Hoành Cơ thức tỉnh. Khí thế và lực lượng cường đại cùng nhau phát ra, thực lực so với Đấu Hồn đỉnh phong
lúc trước, tưởng chừng như là của hai người khác nhau.
Càn Kình nhất thời cảm giác được một quyền có lực lượng chưa từng có từ trước đến nay lại bị người ta thực sự đỡ được!
Bán thánh!
Con ngươi Càn Kình liền xoay chuyển. Mình nắm giữ Đấu Hồn tự tin có thể
đánh bại cường giả cấp bán thánh, tại sao Bàn Hoành Cơ ở trước mặt lấy
thực lực bán thánh, lại khiến một quyền của mình không cách nào thủ
thắng được?
- Mở ra cho ta!
Tay phải Bàn Hoành Cơ giơ về phía trước, giống như nhân vật trong thần
thoại giơ lên muốn đánh sập trời, đánh văng mười tám búa thặng phong của Càn Kình ra ngoài.
Ầm ầm ầm...
Càn Kình liên tiếp lùi lại mấy bước. Mỗi một bước đều khiến mặt đất nứt
ra. Hắn trầm mặc nhớ lại cảm giác khi va chạm vào một quyền kia.
Bàn Hoành Cơ thi triển lực lượng bán thánh, nếu như đặt ở trên người
người khác, mình tự tin có thể đè ép được đối phương. Nhưng vừa nãy,
mình quả thực không đè ép xuống được.
Đây cũng không phải là lực lượng đơn thuần, mà là lực lượng khống chế cực kỳ tinh chuẩn!
Càn Kình cúi đầu nhìn nắm đấm của mình. Nói riêng về lực khống chế,
trong cùng thế hệ, minh đủ để tự hào kiêu ngạo. Cho dù được gọi là người đứng đầu về lực khống chế, mình cũng dám tự xưng.
Rèn sắt, điều chế thuốc, thuốc thần bí, còn có khắc, có hạng mục nào
không cần tới lực khống chế. Lực khống chế này rất nhỏ đủ khiến cho bất
kỳ cường giả cùng thế hệ nào cũng phải đau đầu.
Bàn Hoành Cơ dừng sử dụng chiến thân huyết mạch, há miệng liên tục thở
dốc. Vảy rắn trên người bị nổ vẫn còn rất đau. Nếu như không phải vào
thời khắc mấu chốt, thực lực mình thăng cấp tiến vào trạng thái bán
thánh, như vậy những vảy rắn này có thể sẽ bị chấn động rời khỏi thân
thể.
- Hồn vực bạo lực… thực sự đặc sắc.
Bàn Hoành Cơ nhìn y phục trên người rách nát, đau khổ cười. Không ngờ
mình lại bị một tiểu bối làm cho chật vật như vậy. Tiểu tử này thật sự
là chiến sĩ bình thường sao? Cho dù là Bàn Mộng Thần ở dưới trạng thái
Đấu Hồn đỉnh cấp cũng không có khả năng khiến mình phải chật vật như
vậy.
Đương nhiên... Bàn Hoành Cơ nhìn Càn Kình cắn môi. Bàn Mộng Thần thật sự là trạng thái Đấu Hồn đỉnh phong. Càn Kình này tuy rằng Đấu Hồn chưa
đạt tới đỉnh phong, nhưng không nói tới chuyện đấu kỹ của hắn có thể
trong nháy mắt khiến hắn thật sự tiến vào trạng thái Đấu Hồn đỉnh phong, hơn nữa còn có hồn vực ở hình thức ban đầu!