Năng lực Truyền Kỳ Ma Pháp Sư giải phóng theo lực lượng huyết mạch mở ra,
một năng lực thuẫn ma pháp màu đen mắt thường trong thấy bao phủ toàn
thân Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ.
Chiến chùy dao động tầng tầng đấu khí đập mạnh vào thuẫn ma pháp chưa
hoàn toàn mở ra. Thuẫn ma pháp chắc chắn như cương thiết bị đập bẹp, vỡ
vụn.
Thuẫn ma pháp thuấn phát không chắc chắn bằng tập trung tinh thần sử
dụng thuẫn ma pháp, lại còn là thuẫn ma pháp chưa mở ra hết lực lượng
huyết mạch, vội vàng thi triển. Có lẽ uy lực thuẫn ma pháp ngăn được
hoàng kim đấu tâm bình thường nhưng không thể đỡ một chùy dã man của Càn Kình.
Dù chiến chùy không dùng hết sức vào chùy này thì thuẫn ma pháp vẫn không thể ngăn uy lực từ cây búa.
Bùm!
Thuẫn ma pháp chợt nổ tung, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ lảo đảo, trong mắt chỉ còn lại kinh ngạc. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ vốn định phòng ngự xong lập
tức thi triển ma pháp giết tiểu tử này.
Không ngờ thuẫn ma pháp vỡ! Tiêu đời, sẽ chết tại đây, ta là Truyền Kỳ Ma Pháp Sư!
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ như thấy hơi thở tử vong rõ rệt nhất từ lúc chào
đời tới nay. Một bàn tay to bỗng chộp vai Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ kéo ra
sau, trường đao sắc bén xuất hiện trên đầu gã chặn chiến chùy. Hai bên
va chạm nhau.
Keng keng keng!
Lưỡi chiến đao ma sát một chuỗi hỏa hoa. Chiến chùy trong tay Càn Kình
bật lên cao như lợn rừng e sợ cự long muốn chạy khỏi lòng bàn tay của
hắn. Lực xung kích mạnh mẽ kéo Càn Kình ngã ra sau.
Bác Khắc Tư Hách Đặc phát ra huyết mạch chiến thân Lôi Ưng, thân chiến
đao run bần bật giơ ngang trên đầu Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ vang một chuỗi
đao ngân.
Tiểu tử này mạnh như vậy? Bác Khắc Tư Hách Đặc ngạc nhiên nhìn chiến đao phát ra tiếng rít. Nếu Bác Khắc Tư Hách Đặc không đứng bên cạnh thì Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, Truyền Kỳ Ma Pháp Sư bình thường chắc chắn có thể
giết Kích Lưu Phi Kính sẽ chết tại đây.
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ chưa lấy lại tinh thần cao giọng rống to:
- Ngươi muốn làm gì?
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ giơ tay hội tụ nguyên tố ma pháp quanh đỉnh Mạt
Nhật Thẩm Phán quyền trượng định thi triển ma pháp hủy diệt mạnh mẽ xóa
sổ ma máu lai dám tập kích.
- Phỉ Bỉ Nhĩ!
Bác Khắc Tư Hách Đặc lắc người chắn giữa Càn Kình và Tát Bác Ni Phỉ Bỉ
Nhĩ, chiến đao chỉ vào Truyền Kỳ Ma Pháp Sư giận run người.
Bác Khắc Tư Hách Đặc nói:
- Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?
- Ta? Ta cần biết mình đang làm gì?
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ tức giận quát:
- Bác Khắc Tư Hách Đặc, ngươi bị mù mắt rồi sao? Tiểu tử ma máu lai chết tiệt này muốn giết ta, muốn giết ta! Ta giết hắn có gì sai?
- Chẳng phải ngươi chưa chết sao?
Bác Khắc Tư Hách Đặc lạnh lùng trừng Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, trong lòng
buồn bã, khó chịu. Bác Khắc Tư Hách Đặc thật không muốn cứu ma thuộc Tát Bác Ni gia tộc nhưng gã đứng ngay bên cạnh, nếu không ra tay sẽ bị hội
trưởng lão phạt nặng.
Càn Kình không chút yếu thế cầm chiến chùy đã ngừng rung chỉ vào Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, nói:
- Là ngươi muốn giết ta nên ta mới giết ngươi!
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ngẩn ra. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ đã rất cố gắng che giấu sát tâmn hưng ma máu lai vẫn cảm giác được?
- Ai muốn giết ta thì ta giết kẻ ấy.
Càn Kình biểu tình kiêu ngạo nói:
- Là ngươi muốn giết ta trước.
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất muốn đáp một câu: Ta muốn giết ngươi khi nào?
Con mắt nào của ngươi thấy? Nhưng vì có Bác Khắc Tư Hách Đặc, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ cảm thấy đáp trả như vậy rất kém cỏi, không dám thừa nhận
suy nghĩ thật sự.
- Bác Khắc Tư Hách Đặc, ngươi nhất quyết che chở hắn phải không?
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ không ngừng triệu tập nguyên tố ma pháp.
- Đúng vậy.
Bác Khắc Tư Hách Đặc ưỡn ngực nói:
- Về việc giải quyết hắn ta cần báo lại cho hội trưởng lão chờ làm ra quyết định.
- Ngươi . . .
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ pán hạn trừng Càn Kình, gã chỉ có năm phần thắng
Bác Khắc Tư Hách Đặc, nếu muốn tranh thủ hỗn chiến giết ma máu lai thì
không có cả nửa phần trăm.
- Ngươi . . . Ngươi sẽ hối hận!
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ căm hạn cất đi ma pháp trượng, vung tay áo rộng hùng hổ xoay người đi.
Bác Khắc Tư Hách Đặc bất lực nhìn Càn Kình. Ma máu lai đúng là có giá
trị lớn nhưng quá kiêu ngạo, dám giết cả trưởng lão Ma tộc Mã Môn, còn
có thứ gì hắn không dám làm? Nếu là ma khác đã bị giết từ lâu, cố tình
Càn Kình có khả năng giúp Ma tộc Mã Môn nổi bật trong bảy Ma tộc.
Trong đôi mắt kiêu ngạo của Càn Kình tăng phần cảnh giác. Lúc nãy khi
Bác Khắc Tư Hách Đặc ra tay có mùi quen thuộc, đó là hơi thở . . . Nhập
thánh.
Không ngờ mới vào Ma tộc đã gặp Ma tộc đẳng cấp nhập thánh. Càn Kình
nhíu mày. Chắc đây là cao tầng Ma tộc Mã Môn, dù là Chiến Sĩ huyết mạch
cũng không bao nhiêu người nhập thánh.
- Công chúa điện hạ tôn kính.
Bác Khắc Tư Hách Đặc không nhìn Càn Kình, xoay người khom lưng, cúi đầu hướng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Bác Khắc Tư Hách Đặc nói:
- Xin cho phép ta thông báo với hội trưởng lão về chuyện này. Công chúa
điện hạ nên biết đây không phải việc nhỏ, dù gì nhi tử, tôn tử của Tát
Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ đã chết. Kích Lưu Phi Kính ý đinbhj giết Tát Bác Ni
Phỉ Bỉ Nhĩ trưởng lão, ta cần báo lên trên . . .
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vẻ mặt khó xử, thở dài nói:
- Được rồi, nhưng ngươi phải hứa với ta cố gắng thu nhỏ chuyện này hết mức có thể.
- Đó là tất nhiên.
Bác Khắc Tư Hách Đặc cười tự tin nói:
- Ta biết giá trị tin tức này.
Càn Kình nhìn Bác Khắc Tư Hách Đặc, thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc rời
đi, quay đầu cười ẩn ý với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Sự việc thuận lợi hơn
dự đoán, trưởng lão Ma tộc Mã Môn sẽ nhanh chóng biết tin tức này.
- Mới rồi ngươi suýt giết một thần dân Truyền Kỳ Ma Pháp Sư của ta.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kéo tay Càn Kình, nói:
- Ngươi cố ý phải không?
- Ừm!
Càn Kình nhún vai nói:
- Ta nghĩ nếu có thể giết hắn thì tốt, nếu không giết được cũng khiến
hắn càng thêm thù hận ta. Khi hắn phát hiện rất khó giết chết ta thì . . .
- Hắn sẽ liên lạc với thế lực khác đúng không?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rúc vào vai Càn Kình, nói:
- Khi đó thông qua miệng cừu ma tuyên truyền giúp ngươi.
- Ừm! Đúng vậy.
* * *
- Cái gì? Hắn muốn giết Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ? Phản rồi, phải giết hắn!
- Đúng vậy, Ma tộc Bác Khắc Tư gia tộc các ngươi trợ giúp ma máu lai kia, các ngươi muốn làm cái gì?
Mấy trưởng lão Tát Bác Ni gia tộc cầm ma pháp trượng gõ mặt bàn, chỉ có bàn kim loại cứng rắn mới chịu nổi các trưởng lão gõ.
Mới rồi nhận được tin của Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, các trưởng lão cực kỳ tức giận, không khí biến bức xúc.
* * *
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ nhàn nhã ngồi trong một gian phòng Độc Tôn thành
nhìn áng mây bay trên bầu trời. Bác Khắc Tư Hách Đặc thả đi hai chim ưng đều bị Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ dùng ma pháp đánh rớt, chắc bây giờ hội
trưởng lão lật trời.