Suất Trá Phong Vân

Chương 1121: Chương 1121: Cũng dùng búa




Vận dụng kỹ thuật rèn trong tay Càn Kình thậm chí có thể đổi lấy một quốc gia. Đây chính là mức độ trân quý của nó.

Tuy rằng bộ tộc người lùn vô cùng giàu có, nhưng làm thế nào cũng không lấy ra được thứ gì có giá trị tương ứng để đặt cược. Ở trong mắt người lùn, không có bất kỳ vật gì có thể có giá trị tương đương với thủ pháp rèn này.

- Thật ra vẫn có.

Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy đi ra:

- Tuy rằng bảo tàng của bộ tộc người lùn kém hơn kỹ thuật rèn của Càn Kình, nhưng người lùn vẫn có bộ tộc! Nếu như người lùn nguyện ý đánh cược với Càn Kình, thua giải tán hội trưởng lão, toàn bộ bộ tộc quy thuận Càn Kình...

Đánh bạc bằng toàn bộ bộ tộc? Sắc mặt cả đoàn trưởng lão người lùn đồng thời biến đổi. Tiền đặt cược như vậy thật sự có hơi cao một chút thì phải?

Trên mặt Lạp Đồ lại lộ ra một nụ cười. Nếu như đánh cược thắng thì kiếm được, nếu như thua cuộc thì sao? Người lùn! Đây chính là bộ tộc nổi tiếng không giữ lời hứa! Đến lúc đó không giải tán hội trưởng lão, không nghe mệnh lệnh từ Càn Kình, hắn có thể làm gì mình.

Càn Kình nghi hoặc nhìn Mộc Nột Chân Sách. Những người lùn này có tiếng là nói lời không đáng tin. Đánh cược với bọn họ, theo mức độ nào đó thắng cũng không nhận được bất kỳ lợi ích nào, thua lại phải bỏ ra quá nhiều. Đây là bộ tộc người lùn hoàn toàn không có chữ tín!

Thời điểm này, tất cả đoàn trưởng người lùn đều nở nụ cười. Xem ra những người tuổi trẻ này vẫn không mấy khi giao tiếp, ít trải qua sóng gió, không ngờ lại đưa ra giá đặt cược ngây thơ như thế.

Lạp Đồ lộ ra vẻ mặt khó xử nhìn Càn Kình nói:

- Chúng ta thương lượng một chút, dù sao chuyện này cũng là chuyện lớn liên quan tới cả bộ tộc chúng ta.

Mộc Nột Chân Sách giơ tay lên.

Đoàn trưởng lão người lùn xúm lại, nhỏ giọng bàn luận. Thỉnh thoảng Lạp Phỉ lại bạo phát ra một hai tiếng ta không đồng ý, sao có thể lấy bộ tộc người lùn chúng ta làm tiền đặt cược.

Mấy trưởng lão trong đoàn trưởng lão người lùn vội vàng nói vài câu, Lạp Đồ quay đầu lại nhìn về phía Càn Kình thở dài, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ:

- Nếu không có vấn đề gì, chúng ta ở đây có khả năng còn phải tiếp tục thảo luận...

Càn Kình nở nụ cười. Những người lùn này biểu diễn thật sự không tồi. Vừa giả vờ không đồng ý, vừa cố gắng khuyên bảo, đề cao chuyện bọn họ không dễ dàng mới thông qua đề nghị này tới mức nào, để thể hiện bộ tộc bọn họ là vô giá tới mức nào.

- Các ngươi từ từ nói chuyện. Lúc nào nói xong lại tới tìm ta.

Càn Kình đứng dậy thư giãn thân thể, lười để ý tới biểu diễn của những người lùn này:

- Đi tới cuộc tranh tài Tân Nhân Vương xem một chút.

- Chờ một chút!

Vẻ mặt Lạp Đồ đầy sốt ruột lớn tiếng gọi, rất sợ Càn Kình thật sự sẽ rời đi như vậy.

Chỉ có trời mới biết được, sau khi Càn Kình rời khỏi nơi này, hai lão gia hùng tài Xà Hoàng và Lý Phách này có thể nói gì với Càn Kình hay không.

Lạp Đồ sợ nhất chính là hai người Bàn Hoành Cơ và Lý Phách mở miệng. Bọn họ hạ quyết tâm đắc tội bộ tộc người lùn, như vậy chỉ cần cho Càn Kình biết tầm quan trọng của kỹ thuật rèn này, cho dù bộ tộc người lùn mang toàn tộc ra đánh cược với Càn Kình đi nữa, so với kỹ thuật rèn vô địch này, ngay cả một khối sắt vụn cũng không giá trị bằng.

Không thể để cho Càn Kình rời khỏi nơi này! Tuyệt đối không thể!

Lạp Đồ quay đầu lại hung hăng trợn mắt nhìn Lạp Phỉ, dường như đang âm thầm tự trách huynh đệ này của mình biểu diễn thật sự hơi quá đáng, không ngờ để người xem biểu diễn có ý định rời khỏi.

Lạp Đồ lại lần nữa chuyển tầm mắt đến trên người Càn Kình, trong lòng cũng đang thầm trách Càn Kình.

Người tuổi trẻ bây giờ đều thế sao? Một chút kiên trì cũng không có? Lúc này chúng ta mới nói nói được mấy câu, ngươi đã có biểu hiện không nhịn được như vậy.

Càn Kình cười dừng bước xoay người lại nhìn Lạp Đồ. Mình không còn là thiếu niên năm đó cái kia cũng không hiểu nữa. Trải qua vô số lần sinh tử, trải qua rèn luyện ở Ma tộc, hắn đã sớm xem qua rất nhiều sách, hoàn toàn hiểu được những điều trong đó. Tuy rằng ở trên phương diện đưa ra kế sách vẫn có rất nhiều khiếm khuyết, nhưng trên phương diện nhìn xuyên ra mưu kế của người khác, đã rất có kinh nghiệm.

- Hội trưởng Càn Kình, chúng ta đã thuyết phục người không đồng ý. Hiện tại chúng ta xác định đánh cược với ngươi.

Trong lòng Lạp Đồ ngoại trừ hậm hực vẫn là hậm hực. Ban đầu hắn định giả vờ rất đắn đo, khiến Càn Kình đưa ra thêm chút tiền đặt cược khác. Ví dụ như sau khi Càn Kình thua, đời này không thể sử dụng kỹ năng rèn đặc biệt của hắn, cũng không thể truyền thụ cho bất luận kẻ nào ngoại trừ người lùn ra.

Hiện tại...

Lạp Đồ đã không để ý được nhiều như vậy nữa. Nếu như không lựa chọn đáp ứng, như vậy mình căn bản không có khả năng...

Lạp Đồ đáp ứng, Lạp Phỉ đã không kịp chờ đợi liền vọt ra. Đấu Hồn cực lớn thoát ra khỏi thân thể hắn. Một Đấu Hồn cấp Chân Thánh!

Hai tay Lạp Đồ vẫn khoanh trước ngực, nở nụ cười. Chiến lực của bộ tộc người lùn chưa bao giờ quá cường đại. Nhưng Lạp Phỉ là một tồn tại vô cùng đặc biệt. Hắn trở thành dũng sĩ đầu tiên trong lịch sử bộ tộc người lùn đạt tới cấp Chân Thánh.

Chân Thánh! Ở Man tộc, bất kỳ một bộ tộc nào nếu có cường giả cấp Chân Thánh tọa trấn, như vậy địa vị của bộ tộc bọn họ sẽ nhận được sự nâng cao cực lớn.

Bộ tộc người lùn bởi vì nghề rèn, địa vị ở trong lịch sử Man tộc từ trước cho tới bây giờ đều rất cao. Hiện tại có thêm cường giả cấp Chân Thánh tọa trấn, địa vị lại có sự nâng cao mới.

Chân Thánh?

Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ kinh ngạc nhìn Lạp Phỉ. Mình đam mê thu thập tin tức tình báo, không ngờ lại không biết bộ tộc người lùn này xuất hiện một cường giả cấp Chân Thánh! Trước đây tộc người lùn ngay cả ngưng luyện một Đấu Hồn cũng đặc biệt khó khăn, bây giờ lại xuất hiện một cường giả cấp Chân Thánh?

Lạp Phỉ cầm chiến búa trong tay chỉ vào Càn Kình:

- Ngươi… chắc chắn sẽ thua ở dưới chiến búa của ta! Trong cường giả Chân Thánh, lực lượng huyết mạch gì dó cũng không thể bằng được Lạp Phỉ ta! Ta mới là người mạnh nhất Chân Thánh!

Gân xanh trên trán Bàn Hoành Cơ tự nhiên giật giật mạnh. Gân xanh trên trán Lý Phách cũng nhảy nhót. Hai người đều là cường giả Chân Thánh. Hai người cũng là chiến sĩ huyết mạch. Người lùn này thốt ra những lời như vậy, không phải rõ ràng nói hai người bọn họ không được sao? Điều này có thể nói là khiêu chiến! Khiêu chiến trắng trợn!

- Ngươi sử dụng búa sao? Được! Ta cũng sử dụng búa!

Cổ tay Càn Kình vừa lộn một cái, lấy từ trong đấu giới ra hai thanh chiến búa!

Tất cả chiến búa đều là cấp thánh khí! Một cái búa đến từ biển cát cổ hoang, một cái búa khác lại do đại thúc Bố Lai Khắc rèn ra!

Càn Kình cầm hai thanh chiến búa cực lớn ở trong tay, nhất thời tăng thêm mấy phần khí thế, khiến hai đại cao thủ đồng loạt có một loại cảm giác đặc biệt, thực lực tiểu tử này lại có sự tăng trưởng. Cảnh giới của tiểu tử này lại được nâng cao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.