Nếu không một ngày kia, chủ
nhân đấu giới được trang bị thánh khí đột nhiên chết đi, đó chính là đả
kích nặng nề đối với một gia tộc.
Chưởng quỹ sòng bạc cẩn thận cất lệnh bài xong, cúi đầu khom lưng rất
nhanh rời khỏi phòng. Tới lúc này, hắn mới ngẩng đầu thở phào một hơi,
âm thầm suy tính.
Chuyện lần này vào lúc kiểm tra xét duyệt cuối năm, xui xẻo chỉ có thể là mình, còn liên lụy đến con cháu mình.
Chưởng quỹ sòng bạc vừa nghĩ tới con cháu mình nếu không cách nào thức
tỉnh huyết mạch, sẽ vì mình mà bị tước đoạt càng nhiều hơn, để cảnh cáo
những thành viên khác trong gia tộc khác không nên lại phạm sai lầm.
- Càn Tằng ta có thể như thế này, nhưng nhi tử của ta tuyệt đối không thể tiếp tục cuộc sống như thế...
Tấm lưng của chưởng quỹ sòng bạc vốn đang khom xuống chợt hoàn toàn đứng thẳng lên. Đám người đi qua lại xung quanh tò mò nhìn chằm chằm vào Càn Tằng. Người này bình thường nhìn thấy người khác bao giờ cũng gật đầu
khom lưng, trên người làm sao lại tản ra một loại khí thế đặc biệt như
thế? Thật sự khiến người ta có cảm giác ngưỡng vọng?
Thánh khí? Trộm mang đi!
Càn Tằng hít sâu một hơi, trong ánh mắt lập lòe sự kiên quyết chưa bao
giờ thấy. Mang theo một hoặc vài thánh khí rời khỏi, có lẽ con trai của
mình có thể dựa vào những thánh khí này, trong tương lai trở thành chiến sĩ cường đại!
- Càn Kình, con trai của Càn Thành có thể làm được, vì sao Càn Ổn con trai của Càn Tằng ta lại không thể làm được?
Càn Tằng dùng sức nắm chặt hai tay đang khẩn trương đến đổ mồ hôi, bước
nhanh về phía một vị trí quan trọng khác. Ở nơi đó hắn sẽ nhận được chỉ
nhẫn đi tới chỗ bảo khố đặt thánh khí.
Ăn cắp thánh khí của một gia tộc, đây vốn là một chuyện đặc biệt đặc
biệt khó khăn. Trên đời này không biết đã có bao nhiêu người nhìn chằm
chằm vào bảo khố thánh khí của các đại gia tộc. Trộm một lần bán cho Ma
tộc, đời này hoàn toàn có thể không cần lo ăn lo uống nữa.
Đương nhiên, điều kiện trước tiên là phải có mạng đi kiếm khoản kim tệ
này. Gia tộc huyết mạch bị trộm thánh khí nhất định sẽ liều mạng truy
sát. Cho dù chống lại Ám Bộ của Ma tộc, bọn họ cũng tuyệt đối không dừng tay.
Càn Tằng không biết mình đi qua bao nhiêu trạm kiểm soát, cuối cùng đã
tới trước mặt một rương kim loại đặc biệt. Hai người cầm hai bên chiếc
rương kim loại kia là hai chiến sĩ huyết mạch Càn gia. Về phần bọn họ có thực lực mạnh tới mức nào, hắn không nhìn ra được.
- Thiếu gia Vô Song muốn ta mang tất cả mười một thánh khí đi...
Càn Tằng còn nói chưa dứt lời, trường kiếm bên hông chiến sĩ huyết mạch
canh giữ thánh khí chợt vung lên, tạo thành một tia ngân quang chói mắt
trên không trung. Trên cổ của Càn Tằng đã có thêm một tia máu màu đỏ.
Sau một khắc, máu tươi từ vết máu kia trên vị trí cổ họng của Càn Từng
bắn ra, giống như túi nước chứa đầy nước bị rách ra một khe hẹp, nước từ trong khe hở bắn ra.
Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại như vậy? Có lệnh bài của Càn Vô Song
trong tay, hẳn không có bất cứ vấn đề gì xảy ra mới đúng...
Thân thể Càn Tằng chậm rãi ngã về phía sau, nhìn hai chiến sĩ lạnh lùng trước mắt.
….
- Ngươi thật sự cho rằng Càn Vô Song ta là kẻ ngu ngốc không có đầu óc
sao? Ngươi cho rằng ta không đoán được ngươi muốn làm cái gì sao?
Càn Vô Song ngồi ở trên ghế trong đại sảnh, nhẹ nhàng chuyển động chén trà trong tay, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh lùng:
- Càn gia, một đám người đáng chết, sử dụng máu tươi để cho bọn họ biết, không nên có lòng phản kháng. Nếu như sớm giết chết bọn họ, căn bản
cũng sẽ không có loại chuyện như Càn Kình xuất hiện. Gia chủ đại nhân…
quá nhân từ.
…
Càn Tằng ngã trên mặt đất, máu tươi không ngừng phun ra ngoài. Sức sống
từ trong thân thể rất nhanh trôi đi. Hắn nhìn một người Càn gia trẻ tuổi đi tới bên cạnh, cũng không nhìn hắn đã nằm chết trên mặt đất, thản
nhiên nói:
- Thiếu gia Vô Song mệnh lệnh các ngươi theo ta cùng áp giải chín thánh khí tới cho Đoạn Phong Bất Nhị.
Hai chiến sĩ huyết mạch không nói một lời đứng dậy, đưa tay cầm cái
rương sắt nặng nề, mặt không đổi sắc đi theo người tuổi trẻ rời khỏi đó, để Càn Tằng lại trên mặt đất nằm còn chưa hoàn toàn chết hẳn.
Càn Tằng kinh ngạc nhớ lại, chiến sĩ huyết mạch Càn Vô Song, kẻ hắn vẫn
cho là một tên chỉ biết kiêu căng, không có đầu óc, suy nghĩ mọi chuyện
sẽ không chu toàn, căn bản sẽ không đoán được mình suy tính cái gì. Hiện tại xem ra...
Nam nhân này không phải là không có đầu óc, mà rất nhiều chuyện hắn
thấy, căn bản cho rằng không đáng để hắn suy nghĩ, hoặc không cần tự
mình hành động mà thôi!
Không sai! Chỉ có thứ thật sự không còn giá trị lợi dụng, hơn nữa sinh
ra lòng phản loạn, sẽ bị vứt bỏ giống như rác rưởi, nhưng lại không cho
người khác có cơ hội sử dụng.
- Càn Kình, Càn Vô Song ta sẽ không giết ngươi. Ta sẽ hoàn toàn hủy diệt tinh thần của ngươi, để ngươi biết được chiến sĩ huyết mạch là một bức
tường không có cách nào vượt qua. Vì phụ thân của ngươi, ngươi chỉ có
thể trở lại Càn gia, trở thành một con chó trung thành dưới trướng của
ta.
Chén trà trong tay Càn Vô Song bị hắn bóp thành phấn vụn, vẻ tươi cười trên mặt tràn ngập sự tự tin:
- Cầm bao nhiêu thánh khí của ta, ta sẽ bắt ngươi phải nhổ hết ra cho
ta! Còn phải tiếp tục rèn vô số Hồn Binh cho Càn gia ra! Càn gia, ở
trong tay ta chắc chắn sẽ phát triển trở thành đệ nhất gia tộc của đại
lục!
- Cảm ơn ông trời!
Càn Vô Song đứng dậy chậm rãi đi lại ở trong gian phòng:
- Cảm ơn ông trời đã đưa tới cho ta một con chó tốt như vậy!
Thánh khí, chín thánh khí!
Ngoại trừ ba thánh khí do Đoạn Phong Bất Nhị mang ra đặt cược, hắn còn
thắng được chín thánh khí. Tất cả được bày trên một chiếc bàn trải khăn
trắng. Cảnh tượng này nhất thời thu hút tất cả các hội trưởng nghiệp
đoàn chiến sĩ xung quanh, khiến bọn họ liên tục kinh ngạc.
Thánh khí Càn gia!
Thân là các hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ, bọn họ đều là
những người từ trong núi xác, biển máu trên chiến trường Nhân Ma bò ra.
Bọn họ cũng đã từng tận mắt nhìn thấy không ít thánh khí. Trong đó số
đó, loại gia tộc phách lối như Càn gia, huyết mạch Tinh Linh Vương này,
càng là đối tượng khiến mọi người đặc biệt chú ý.
Mười hai thánh khí của Càn gia, hai mươi năm trước trong một trận đại
chiến đã bị ma vũ sĩ huyết mạch Lộ Tây Pháp phục kích giết chết cướp mất một cái. Bởi vậy hiện tại mới còn lại mười một thánh khí. Gần như mỗi
cái đều đã từng xuất hiện ở trên chiến trường Nhân Ma.
- Ta ngất thôi! Bất Nhị...
Tròng mắt Mộc Quy Vô Tâm mở lớn:
- Tiểu tử ngươi tại sao lại đi đánh cướp bảo khố của Càn gia? Ta nói
này, tuy rằng chúng ta ghét nhà hắn, nhưng làm loại chuyện như vậy, tốt
nhất vẫn ném đi, hoặc trả lại cho Càn gia. Nếu không Càn gia thật sự sẽ
liều mạng với ngươi.
- Đánh cược thắng được.
Đoạn Phong Bất Nhị chẳng hề để ý nói:
- Chín thánh khí này đều do ta dùng thủ đoạn quang minh thắng được.
Cổ Nguyệt Gia Anh nhẹ nhàng vuốt ve đôi loan đao. Đôi loan đao này là một bộ thánh khí.