Ads
Cho dù Càn Kình không móc mắt của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì chiến tranh giữa nhân tộc và ma tộc chưa từng ngừng. Chiến Sĩ hai bên gặp mặt là chém giết ngay, không có gì để nói, chỉ là vấn đề lập trường.
- Ở đó có một đám ma thú.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cố gắng nhớ lại, nói:
- Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng.
Càn Kình Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mấy lần. Ma nữ này may mắn quá, gặp Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng thành đàn mà không bị chúng nó đánh chết.
Thế giới ma thú có nhiều chủng loại, trong đó có một ít ma thú thậm chí không biết nên nói nó là thực vật hay động vật.
Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng là một trong số những ma thú quái dị này. Chúng nó có thể chạy nhanh trên bãi cát, toàn thân đầy gai, có thể bắn gai ra. Loại gai này có thể xuyên thủng nhiều đặc hiệu đấu khí hộ thể, xem như là ma thú trung đẳng trong đám dị thú.
Nhưng muốn bắt giữ gai Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng không dễ, khi gai bay khỏi bản thể hơn mười giây là sẽ hóa thành khí thể biến mất.
Hơn nữa rất nhiều Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tụ tập lại có thể liên tiếp thành Tiên Nhân Chưởng Ma khổng lồ, thực lực sánh bằng ma thú cao đẳng. Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tổ hợp lại có thể phát ra mười loại ma pháp hỏa diễm với uy lực khác nhau.
Có đánh chết cường giả nhập thánh được hay không thì khó nói, nhưng giết Chiến Sĩ dưới trình độ Tru Ma thì rất dễ dàng.
Đoạn Phong Bất Nhị lộ vẻ mặt nghĩ mà run nói:
- May mắn nàng còn có lương tâm, không dụ Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đến công kích chúng ta.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc Đoạn Phong Bất Nhị trắng mắt, nói:
- Ngươi tưởng ta không muốn sao?
Khuôn mặt lạnh băng của Thiết Khắc có ý cười. Nếu lúc đó Lộ Tây Pháp Lưu Thủy dẫn Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đi, sợ là chưa đến mục tiêu đã bị đám thực vật này đâm vòi vào người hút khô. Đây là một đám ma thú hút máu làm chất dinh dưỡng.
- Chẳng phải đám quái vật này chủ yếu di chuyển nhiều sao?
Càn Kình gãi sống mũi nói:
- Tập tính của chúng nó là không ở lâu một chỗ.
- Ta cũng không biết tại sao.
Khóe môi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giật giật, nói:
- Chúng nó rất kỳ quái, thật sự chỉ ở một chỗ.
- Mặc kệ nó đi.
Càn Kình hưng phấn hoạt động cổ tay, nói:
- Chúng nó ghét nhất là ẩm ướt, ta sẽ ngụy tạo một loại thần bí dược tề khi chúng nó cảm giác được sẽ tưởng là trời mưa.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngơ ngác nhìn Càn Kình, hỏi:
- Vậy mà cũng được?
Càn Kình cười nói:
- Loại thần bí dược tề này mục đích chế tạo ban đầu là vì gom lại chút hơi nước trên bầu trời và áng mây lại để trời đổ mưa, sau đó thất bại biến thành năng lực này.
Độc nhãn chớp lóe tia thận trọng. Nếu vận dụng thần bí dược tề này trong chiến tranh thì rất có thể sẽ lừa những ma tộc quan sát thời tiết, thậm chí cho quân đội mặc trang bị thích hợp vũ chiến, khi đó thì dễ chịu thiệt.
- Ta biết nàng đang nghĩ gì.
Càn Kình đẩy mở cửa phòng.
- Ngày đầu tiên ta học được nó đã nghĩ rằng nếu có một ngày ta ra chiến trường nhất định sẽ làm như vậy.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn bóng lưng Càn Kình rời khỏi phong, mạnh giẫm mặt đất, nhíu chặt mày.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rủa:
- Nhân loại tồi tệ, nhân loại ác độc!
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn biểu tình của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, lắc đầu nguầy nguậy. Thì ra khi ma tộc gọi Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều thì giống như Chân Sách hoàng triều nói về ma tộc: Ma tộc tồi tệ, ma tộc tà ác
Cùng một lời nói đến bên miệng ma tộc thì chỉ thay danh từ, ý nghĩa đã hoàn toàn khác đi.
Răng rắc! Răng rắc!
Củi gỗ đút vào trong lửa phát ra tiếng thiêu cháy.
Tư Đồ Lôi ngồi trong phòng hít nghiệm thần bí dược tề của mình, ngơ ngác nhìn củi lửa, bên tai thường nghe tiếng Tư Lô Ba Đặc thở dài.
…
Đã hai ngày, mỗi ngày Tư Lô Ba Đặc tỉnh dậy làm chuyện thứ nhất là chạy thới phòng hít nghiệm của Tư Đồ Lôi, cùng gã canh lò lửa ủ dược.
Vốn tưởng khó khăn lắm mới gặp một đồng nghiệp tinh thông thần bí dược tề, không ngờ bị Chung Tam Nhất Dược Tề Đại Sư chết tiệt bắt cóc.
Mỗi lần Tư Lô Ba Đặc nghĩ đến cái hôm Càn Kình bị người mang đi làm kiềm không được thở dài. Lúc đó Tư Lô Ba Đặc nên nổi lên can đảm kéo Càn Kình lại mới đúng.
- Xin hỏi... Ta có thể vào không?
Mắt trống rỗng của Tư Lô Ba Đặc chợt sáng lên, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hướng phát ra thanh âm hai hôm nay luôn văng vẳng bên tai, Càn Kình! Không phải gã đang mơ đi? Sao Càn Kình xuất hiện?
Tư Đồ Lôi ngửa đầu, ngơ ngác nhìn Càn Kình, bỗng giơ tay tát mạnh vào mặt Tư Lô Ba Đặc, tất đồng bạn Thần Bí Dược sư lăn một vòng dưới đất.
Càn Kình ngạc nhiên nhìn mọi chuyện. Sao vậy? Thần bí dược tề trong Chân Sách hoàng triều có kiểu gặp mặt tát nhau sao? Kiểu gặp mặt này không tốt chút nào, tránh được thì nên bỏ.
Nếu thật sự không tránh được... Càn Kình đặt quyết tâm, sau này hắn không nói với bất cứ Thần Bí Dược sư nào hắn từng học môn thần bí dược tề.
- Ai da!
Tư Lô Ba Đặc phản ứng chậm nửa nhịp, ngồi dưới đất hung dữ trừng Tư Đồ Lôi.
Tư Lô Ba Đặc chửi ầm lên:
- Bà nội ngươi, tát ta làm chi?
Tư Đồ Lôi bản năng đáp:
- Để ta xem có phải đang nằm mơ không?
- Tổ cha nó!
Tư Lô Ba Đặc bò dậy, oán trách:
- Ngươi tự tát mình là được!
- Ta sợ đau.
Càn Kình nghe hai Thần Bí Dược sư đói tohại, xác định hành động mới rồi của hai người không phải kiểu chào quái dị trong giới Thần Bí Dược sư.
- Ngươi... Người đến rồi.
Càn Kình nghe Tư Đồ Lôi xưng hô, lỗ tai thấy kỳ kỳ. Càn Kình chưa đến hai mươi tuổi... Được rồi, nếu tính thời gian trong Vô Tận thế giới thì mới hơn hai mươi, đối diện một Thần Bí Dược sư tuổi già lại được gọi bằng người thấy kỳ kỳ.
- Ta... Cái này...
Càn Kình khom người, gật đầu hành lễ, bước vào phòng. Càn Kình nhìn quanh phòng, dược liệu đặt trên tủ dược.
Càn Kình nói:
- Ta muốn mượn một chút dược liệu.
Hai Thần Bí Dược sư vội tránh đường nói:
- Tùy tiện dụng, cứ tùy tiện dụng.
Càn Kình nhìn hai Thần Bí Dược sư lớn tuổi khách sáo như vậy thì hơi áy náy, cuối cùng đứng lại.
Càn Kình nói:
- Không bằng... Chúng ta thảo luận thần bí dược tề trợ giúp tế đàn thứ hai của Bàn gia đi? Để ta xem có giúp ích được gì không?
Tư Đồ Lôi cảm giác hạnh phúc đến đột ngột làm gã ngất ngây. Tư Lô Ba Đặc tát mạnh vào mặt Tư Đồ Lôi.
- Sao ngươi đánh ta?
- Để xem có phải ta đang nằm mơ không?
Tư Lô Ba Đặc thổi bàn tay tát người, vứt lời Tư Đồ Lôi vừa nói vào mặt gã.
Tư Đồ Lôi bụm mặt, không rảnh cãi lộn với Tư Đồ Lôi, vội lôi nửa tấm bản vẽ ra khỏi một chiếc hòm kim loại. Tư Lô Ba Đặc chạy ra khỏi phòng, không bao lâu quay về cầm nửa tấm bản vẽ khác đặt trước mặt Càn Kình.
Hai mảnh vẽ hợp lại thành phương thuốc hoàn chỉnh và công nghệ chế tạo. Tuy Tư Đồ Lôi, Tư Lô Ba Đặc đã sớm nhớ kỹ nhưng vì biểu thị không chút giấu giếm Càn Kình nên bọn họ lấy bản vẽ bí mật nhất Bàn gia ra.