Không có đáp lại, chỉ có cuồng phong trong Cổ Hoang Sa Hải gầm rống như đáp thay cho gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang.
Càn Kình lặng lẽ cuộn lại quyển trục, vùi người vào hố cát. Ý thức đấu
tâm cuốn nhiệt lưu khiến hạt cát xung quanh từng chút một bị kéo vào cái hố, vùi lấp.
Nếu Phong Vân Kim Thân thiết thân cảnh không thể ngăn cản một kích của
Càn Chiến Huyền vậy thì luyện tiếp, cương thân cảnh là được rồi đi? Nếu
cương thân cảnh cũng không thì thì ngân thân cảnh! Ngân thân cảnh còn
không được vậy thì kim thân cảnh!
Càn Vô Song? Không! Càn Kình điều chỉnh xếp hàng đấu khí trong người.
Thiên tài Càn Vô Song của Càn gia ít nhất chưa đủ trở thành mục tiêu,
trừ phi gã có thể thức tỉnh chung cực. Bây giờ Càn Chiến Huyền mạnh nhất Càn gia, vậy thì phải đánh gục gã, khiến Càn gia cung kính đưa phụ thân đi. Phải đòi lại những khuất nhục phụ thân đã chịu đựng trong Càn gia!
Sóng nhiệt cuồn cuộn ùa vào người Càn Kình, Phong Vân Kim Thân trong
chớp mắt như bị đốt nóng. Khí nóng nơi này dù không bằng vị trí chính
giữa hồ Tứ Quý sơn cốc nhưng Càn Kình chưa từng thấy nóng như vậy.
Đốt cháy, nướng, nướng, đốt cháy!
Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác xương cốt sắp tan. Lần thứ năm Phần Đồ Cuồng
Ca lao ra khỏi hạt cát, phát hiện trường kiếm thanh đồng nắm trong tay
đã biến mất. Nhiệt độ cao nung nấu, đấu khí hấp thu kim khí nhanh hơn
trước kia, mới năm lần ngắn ngủi, hai thanh trường kiếm thanh đồng vốn
cần mấy ngày mới hấp thu hoàn toàn nhưng giờ chưa đến nửa ngày.
- Mười tám cái... mười chín cái... hai mươi cái...
Phần Đồ Cuồng Ca ngồi trên bãi cát nóng phỏng mông, đếm đấu khiếu trong
người. Bộ bí pháp đấu khí trưởng thành này không đơn giản là mười hai
đấu khiếu như ban đầu, bây giờ đã trưởng thành đến hai mươi đấu khiếu.
Nhanh, nhanh đến không tưởng tượng nổi. Phần Đồ Cuồng Ca nhìn đôi tay,
tốc độ tu luyện Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp tại đây nhanh hơn xa gã đã
tưởng. Tu luyện mấy ngày nhưng ở đây chỉ cần thời gian ít ỏi.
Khuyết điểm duy nhất là... Phần Đồ Cuồng Ca nhấc tay lên, hít mạnh mũi,
mơ hồ ngửi thấy mùi cánh gà nướng. Nhiệt độ hạt cát quá đáng sợ, mặt
trời càng lên cao thì khí nóng trong sa mạc càng mạnh, không biết trước
khi luyện thành Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp thì người có bị nướng chín
trước chưa.
Phần Đồ Cuồng Ca bước nhanh về hướng sơn động lấyd thanh đồng kím mới.
Phần Đồ Cuồng Ca thấy Đoạn Phong Bất Nhị cầm một cục đá màu vàng đất, cỡ nắm tay, ngắm nghía.
- Đây chính là ma hạch của Sa Mãng?
Phần Đồ Cuồng Ca khom người nhặt lên thanh đồng kiếm lúc trước bị Càn Kình vứt xuóng.
- Còn có lực lượng không?
- Có!
Đoạn Phong Bất Nhị cười toe toét:
- Hình như lực lượng không tán ra, lát nữa chờ Càn Kình trở về hỏi thử hắn có thể nghiên cứu ma pháp trận trong này không.
Phần Đồ Cuồng Ca gật gù. Trong mỗi viên ma hạch đều có ma pháp trận
riêng, đây là nguyên nhân ma thú có thể sử dụng ma pháp. Các Minh Văn Sư nhiều lúc tham khảo những ma pháp trận trong ma hạch thiên nhiên để
thiết kế.
Chẳng qua muốn lấy ma pháp trận ra khỏi ma hạch không phải chuyện dễ,
nhiều Minh Văn Sư không thể nhìn thấy chứ đừng nói là lấy ra.
* * *
- Công chúa điện hạ.
- Lạp Pháp Nhĩ, sao vậy? Bọn họ đi chưa?
Răng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cắn đôi môi khô nứt, ngẩng đầu, vẻ mặt căm hận nhìn ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức Lạp Pháp Nhĩ. Hốc mắt đen trống rỗng phát ra hận thù đậm đặc, hung dữ hơn cả con mắt sáng ngời bên kia.
- Không có.
Lạp Pháp Nhĩ ngẩng đầu, đôi mắt đục ngầu như không thể thấy vật gì trên thế gian nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Lạp Pháp Nhĩ lắc đầu, nói:
- Công chúa điện hạ, ta vừa mới nghe đáp lại từ trong núi là Chiến Sĩ
kia biến càng mạnh, hắn khống chế ý thức đấu tâm càng trôi chảy hơn.
- Cái gì?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng phắt dậy, tóc dài màu đen bay theo gió.
- Càng mạnh? Không lẽ hắn được đến Ám Ma Khải?
- Không.
Lạp Pháp Nhĩ lắc đầu, nói:
- Chắc bọn họ chưa phát hiện Ám Ma Khải.
- Không thể cho qua như vậy được.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn sâu trong Cổ Hoang Sa Hải xa xa, nói:
- Nếu bọn họ không đi thì mượn lực lượng đuổi bọn họ đi, hoặc là mượn lực lượng giết chết chúng!
Lạp Pháp Nhĩ giật mình kêu lên:
- Công chúa...
Lạp Pháp Nhĩ nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nói:
- Người... Không thể mạo hiểm! Không ai biết đi sâu trong Cổ Hoang Sa Hải tồn tại thứ gì, sơ sẩy một cái là...
- Ta không đợi kịp!
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giơ tay che hốc mắt hơi đau vì tức giận.
- Mỗi lần ta nghĩ đến kẻ mcó mắt ta còn sống là muốn giết hắn rồi! Đồn
rằng tận cùng Cổ Hoang Sa Hải có một Ma Thần cường đại cư ngụ, ta không
thể gặp Ma Thần đó nhưng có cách hấp dẫn mấy con ma thú cao đẳng giết
Càn Kình!
- Công chúa...
- Cút đi!
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đá Lạp Pháp Nhĩ, mở lực lượng huyết mạch cẩn thận đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải.
- Càn Kình, hôm nay ngươi phải chết!
Trăng treo cao, nóng cháy ban ngày đã mất, ngược lại Cổ Hoang Sa Hải lạnh như hầm băng.
Cuồng phong sẽ không vì buổi tối không có mặt trời mà ngừng tàn phá,
chúng nó xen lẫn nhiệt độ không khí lạnh thấu xương hoành hành trên Cổ
Hoang Sa Hải.
Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác gã sắp đông thành khối băng, tay cầm hai thanh đồng kiếm ở trong sa mạc khổ sở hấp thu kim khí trong thanh đồng kiếm.
So với nhiệt lưu ban ngày hòa tan, có thể nhanh chóng hấp thu kim khí.
Buổi tói thì kim khí như bị khí lạnh hoàn toàn đóng băng, tốc độ hấp thu kim khí chậm hơn bình thường gần trăm lần. Tất cả kim khí giống như đã
chết hoặc ngủ say.
Phần Đồ Cuồng Ca không có cách nào oán trách, đây là nhiệm vụ Càn Kình
để lại. Ban ngày có thể hấp thu nhanh, tuy buổi tối hấp thu chậm rất
nhiều nhưng mỗi lần hấp thu một chút là tiêu hao rất nhiều đấu khí,
chẳng những có thể rèn luyện đấu khí mà mỗi lần hấp thu kim khí càng
cứng rắn hơn.
Hơn nữa ban ngày hấp tuh kim khí vào người như giọt dịch kim loại lăn
xuống từ lò lửa, đến buổi tối bị thời tiết lạnh đông lại biến càng cứng
rắn hơn.
- Nếu ngươi không thể tự do khống chế Đại Chân Kim Đấu Khí bị đóng băng
thì sau này ngươi gặp kẻ địch có đấu khí thuộc tính băng sẽ là ngày tàn
của ngươi.
Huyết mạch Thiết Tí Đường Lang bị đông lại, thân thể như cục sắt, hành
động rất khó khăn. Khi nào có thể tự nhiên hành động trong nhiệt độ
thấp, khi nào không cần vùi trong cát thì thân thể sẽ càng rắn chắc hơn.
Càn Kình dựa vào ngọn núi ngắm nghía ma hạch Sa Mãng lấy từ chỗ Đoạn
Phong Bất Nhị. Đây là ma hạch tràn ngập ma lực, trong đó không chỉ ẩn
chứa ma lực mà còn có chất độc tinh hoa nhất cả đời Sa Mãng.
Trên đời này có vô số ma thú, năng lực khác nhau. Vài ma thú thân thể
chứa độc, có một số răng chứa độc. Độc tố trí mạng nhất của Lạp Pháp Nhĩ không phải từ răng hay thân thể mà là ma hạch.
Độc cũng là một loại ma pháp, đọc là rất nhiều loại ma pháp.
Trong ma hạch của Sa Mãng có mười chín ma pháp trận, mỗi một ma pháp
trận có năng lực khác nhau. Trong đó ma pháp trận lớn nhất chính là ma
pháp trận sản sinh chất độc.