Sự trợ giúp đến từ gia tộc huyết mạch rắn chín đầu, hơn nữa còn là sự trợ giúp rất lớn.
Không chỉ có gia tộc huyết mạch rắn chín đầu giúp đỡ, các nghiệp đoàn lớn đều sớm phái người đến đây tiến hành hỗ trợ.
Lúc đầu, Kha Lỵ Tư Đinh còn cảm thấy kỳ quái, vì sao các thế lực lớn đều đến đây hỗ trợ, tiến hành chỉ đạo. Nhưng hiện tại xem ra, tất cả rõ
ràng là do Xà Hoàng ở phía sau điều khiển, liên lạc.
Cơ hội, có đôi khi chính là chuyện trong nháy mắt.
Kha Lỵ Tư Đinh thở dài, mình phải nắm lấy. Sau khi Đạt Khắc bị đả kích,
trước sau vẫn cho rằng chỉ có đi theo chiến sĩ huyết mạch mới có thể có
ngày ra mặt, bỏ qua tất cả những điều mình đã từng kiên trì.
Chỉ cần kiên trì thêm vài ngày là thành công!
Kha Lỵ Tư Đinh không nhịn được thở dài. Nàng thở dài vì Đạt Khắc đến từ
cùng một học viện, khi sắp tới thời khắc ánh sáng rạng đông xuất hiện,
hắn lại đột nhiên buông tha.
Lợi Trát Qua liều mạng dụi mắt. Hắn sớm biết rằng trong trận chiến đấu
này Hoắc Nhĩ Thiết có thể sẽ rơi vào khổ chiến. Hắn sớm biết rằng Phần
Đồ Cuồng Ca đã trở nên cường đại. Nhưng hắn lại không ngờ người này lại
trở thành cường đại tới như vậy? Người này đã từng bị Hoắc Nhĩ Thiết tùy ý đánh, không ngờ ngày hôm nay lại biến thành kẻ tùy tiện đánh người
khác.
- Lúc đầu, ca ca ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ mới đánh thắng được đại ca
của ta. Tương lai ở trong cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, ta sẽ hoàn toàn gạt bỏ hết những vinh quang của gia tộc họ Hoắc các ngươi!
Phần Đồ Cuồng Ca lại không để ý tới nhìn tới Hoắc Nhĩ Thiết đang nằm
trên mặt đất vẫn còn tỉnh táo, không thật sự hôn mê. Hắn xoay người nhảy xuống khỏi lôi đài đi về phía trước. Cuối cùng hắn dừng lại ở trước mặt Lợi Trát Qua:
- Ngươi… cũng muốn đánh với ta sao?
Thân thể Lợi Trát Qua giống như con rắn trườn sang một bên, chừa lại một lối đi cho Phần Đồ Cuồng Ca.
Phần Đồ Cuồng Ca bình tĩnh tiêu sái ra khỏi học viện chiến tranh Chinh
Phạt. Trong lòng hắn có một cảm giác dường như mình đang ở trong mơ.
Hoắc Nhĩ Thiết kia đã từng cường đại giống như một ngọn núi lớn ở trước
mặt mình như một ngọn núi lớn, không ngờ hôm nay lại yếu ớt như vậy?
Mình đứng ở đó bất động mặc cho hắn đánh, cuối cùng không ngờ tay của
đối phương bị gãy xương?
Chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng Hoắc Nhĩ Thiết, chiến sĩ huyết mạch đã từng một quyền đánh ngã mình, hôm nay lại yếu ớt giống như một khối đậu hũ.
Cảm giác thật giống như đang nằm mơ!
Phần Đồ Cuồng Ca biết rất rõ tất cả những điều này đều là sự thật, lại
có chút không dám tin tưởng. Không ngờ trong lúc bất tri bất giác mình
đã trở nên cường đại như vậy. Suốt cả thời gian dài nhìn đám người Càn
Kình càng đánh càng hăng, lại không ngờ mình cũng bất giác tăng lên
nhiều như vậy.
- Có thể. Ta thật sự có thể...
Tuy Phần Đồ Cuồng Ca vẫn rất cố gắng, nhưng bởi vì nhìn tốc độ đám người Đoạn Phong Bất Nhị tăng mạnh lên, tâm tính không tránh khỏi có chút dao động. Nhưng sau tmột trận chiến vừa rồi, tâm tình vốn đang dao động đã
trở nên kiên định trở lại.
Chỉ cần có thể hấp thu được càng nhiều tinh hoa chi tâm của Lộ Tây Pháp, đột phá tiến vào giai đoạn đấu tâm hoàng kim...
Phần Đồ Cuồng Ca bắt đầu hiểu rõ, đấu khí Đại Chân Kim có tính chất đặc
biệt. Nó có thể khiến đấu khí không chỉ trở nên tinh thuần, hơn nữa còn
kiên cố dị thường. So với cùng cấp bậc, sợ rằng cũng không có mấy người
có thể có thể dùng đấu tâm cô đọng đấu khí đến mức kiên cố như vậy.
Nếu như tiến vào trong giai đoạn đấu tâm hoàng kim, đấu khí chỉ càng
thêm cô đọng lại, thậm chí gần như có thể trở thành thể rắn!
Tiến vào đấu tâm hoàng kim! Tiến vào đấu tâm hoàng kim!
Chưa có lúc nào Phần Đồ Cuồng Ca lại có khát vọng bức thiết muốn tiến vào đấu tâm hoàng kim như bây giờ.
Chỉ có điều, sau khi tiến vào đấu tâm hoàng kim thì sao?
Phần Đồ Cuồng Ca phát hiện ra một vấn đề rất quan trọng. Đấu khí Đại
Chân Kim là một vấn đề đặc biệt. Nó sẽ khiến đấu khí đặc biệt cô đọng
lại. Đấu tâm hoàng kim cũng sẽ kiên cố hơn phần lớn đấu tâm hoàng kim
khác.
Kể từ đó, muốn đột phá được đấu tâm cứng rắn xác, phát sinh ra Đấu Hồn
thì phải làm sao? Có thể người khác đạt được tới một mức nhất định có
thể đột phá ngưng luyện ra Đấu Hồn. Nhưng trong trường hợp của mình căn
bản không thể đột phá được.
Nhưng nếu quả thật ngưng luyện ra Đấu Hồn, cũng sẽ có chất lượng cao hơn rất nhiều so với các Đấu Hồn khác. Thậm chí có khả năng sẽ có cơ hội
sánh ngang với Đấu Hồn của chiến sĩ huyết mạch.
Trong khi miên man suy nghĩ, Phần Đồ Cuồng Ca bất tri bất giác trở lại
Hồng Lưu Chiến Bảo. Hắn căn bản không biết sau khi hắn rời khỏi học
viện, học viện chiến tranh Chinh Phạt đã sớm loạn cả lên.
Chiến sĩ bình thường không chỉ một lần nữa đánh bại hiến sĩ Huyết Mạch
cùng lứa tuổi, hơn nữa người chiến sĩ bình thường vừa chiến thắng này,
đã từng yếu ớt giống như một khối đậu hũ trước mặt đối thủ chiến sĩ
huyết mạch này.
Theo thời gian trôi qua, khi giao đấu một lần nữa, không ngờ chênh lệch
thực lực của hai bên đã hoàn toàn quay ngược lại. Tên Phần Đồ Cuồng Ca
được truyền tới khắp mọi nơi trong học viện. Nhưng người sáng suốt đều
xuyên qua Phần Đồ Cuồng Ca thấy được người đứng phía sau lưng hắn, Càn
Kình!
Cuộc chiến đấu này, Càn Kình hoàn toàn không xuất hiện, nhưng khắp nơi
đều lộ ra cái bóng của Càn Kình! Tin tức thông qua học viện, nhanh chóng được truyền về các nơi.
Không lâu sau mấy tin tức này đã truyền đến các thế gia, các thương hội, các thế gia huyết mạch.
Các học viên tiến vào học viện xin học, trừ học tập các loại kỹ năng ra, đồng thời còn nhận trọng trách thu thập tình báo cho gia tộc mình.
- Phần Đồ Cuồng Ca? Càn Kình!
Càn Vô Thanh một quyền đánh nát một góc bàn. Hắn oán hận nhìn ra ngoài
cửa. Mình liều mạng tăng cường bản thân, đến học viện này chính là để
đánh bại Càn Kình, một lần nữa khôi phục lại vinh quang của mình, khôi
phục lại vinh quang cho phụ thân mình!
Nhưng xem ra, khi thực lực của mình cuối cùng đạt tới đấu tâm hoàng kim
đỉnh phong, tin tức truyền đến lại là Càn Kình đánh bại Lôi Đình Sư
Vương Thiên Luyện Linh Quan, cường giả có thực lực cá nhân đứng đầu Bách Chiến Bảng đã nhiều năm hùng bá học viện Chinh Phạt.
Khoảng cách chênh lệch giữa hai bên không kéo lại gần, trái lại càng ngày càng xa.
- Lẽ nào... Ta thật sự không có khả năng đánh thắng được hắn sao?
Càn Vô Thanh nhìn chằm chằm vào mặt đất phía trước mắt:
- Còn có ba, bốn tháng nữa sẽ bắt đầu cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.
Thời gian của ta không còn nhiều. Ta nên làm gì bây giờ? Ở chỗ này ta
không thể nào đánh bại được Càn Kình. Hay là trở lại Càn gia? Không...
Càn Vô Thanh không cách nào tiếp nhận được ánh mắt khinh bỉ của Càn gia, không thể chịu được nhưng lời lạnh lùng giễu cợt trực tiếp vào mặt
mình.
- Biển cát cổ hoang!
Càn Vô Thanh hít sâu một hơi, ánh mắt lộ ra sự quyết tuyệt:
- Đám người Phần Đồ Cuồng Ca bọn họ ở cổ hoang biển cát có thể vượt qua
mình, trở thành mạnh mẽ như thế. Ta cũng có thể! Ta phải trở lại biển
cát cổ hoang. Ta muốn đi sâu hơn vào trong biển cát cổ hoang!
Chương 931: Tiếng lòng
- Cuồng Ca, cuối cùng ngươi đã trở về!
Hai chiến sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo liền vội vàng tiến lên nói:
- Người nhà của ngươi đến.
- Nhà của ta? Người nào?
Phần Đồ Cuồng Ca chợt rùng mình một cái, ngừng trầm tư suy nghĩ hỏi lại:
- Người nhà của ta đến đây sao?
- Đúng vậy, đang ở trong nội đường nói chuyện với Càn Kình.
Phần Đồ Cuồng Ca bước nhanh hơn, trong lòng cảm thấy rất hiếu kỳ. Sao lúc này trong nhà mình lại phái người tới đây?
- Lục thúc?
Phần Đồ Cuồng Ca đi vào cửa phòng. Hắn kinh ngạc nhìn người trung niên
đang cùng Càn Kình nói chuyện trời đất. Hắn vốn tưởng rằng trong nhà sẽ
phái một chiến sĩ tới, nhưng không nghĩ tới lần này người tới lại là Lục thúc của hắn, Phần Đồ Hưng Vũ.
Lục thúc?
Càn Kình một lần nữa quan sát người chiến sĩ trung niên trước mắt. Người này có vẻ hiền hoà, bên trong lại rất bình tĩnh, không giống như các
chiến sĩ khác khi nhìn thấy mình liền tỏ ra khẩn trương. Hiện tại hắn
rốt cuộc đã hiểu rõ vì sao thái độ đối phương trước sau vẫn bình tĩnh
như vậy. Đây là khí độ của thế gia Phần Đồ nhiều năm dưỡng ra.
Chiến sĩ bình thường, cho tới bây giờ đều lấy thế gia Phần Đồ làm đầu!
Người trong gia tộc như vậy được phái tới, cho dù nhìn thấy chiến sĩ
huyết mạch cũng sẽ không khom lưng cung kính cúi đầu. Bởi vậy khi nhìn
thấy chiến sĩ bình thường khác tự nhiên cũng sẽ không có biểu hiện thái
quá.
- Ta tới tìm ngươi.
Phần Đồ Hưng Vũ đứng dậy, đi về phía Phần Đồ Cuồng Ca. Sống lưng hắn thẳng tắp lộ ra một khí tức quân nhân nói không nên lời:
- Không gặp một thời gian, trông ngươi càng thêm chắc chắn.
Bộp!
Phần Đồ Hưng Vũ vỗ vào vai Phần Đồ Cuồng Ca, khuôn mặt đang mỉm cười
chợt biến sắc. Sau đó bàn tay vừa vỗ vào trên người Phần Đồ Cuồng Ca
không giơ lên, mà dùng sức nắm chặt vai hắn, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.
- Thế nào lại rắn chắc như vậy?
Phần Đồ Hưng Vũ nhíu mày suy ngẫm:
- Tiểu tử, ngươi đạt tới cảnh giới gì?
- Đấu tâm, đỉnh phong...
Phần Đồ Cuồng Ca thành thật trả lời.
- Cái gì?
Cánh tay Phần Đồ Hưng Vũ đang đặt trên vai Phần Đồ Cuồng Ca chợt chấn động một cái. Ánh mắt hắn cũng trở nên sắc bén hơn:
- Làm sao có thể như vậy được? Nhanh như vậy đã đạt tới đấu tâm? Hơn nữa còn là đấu tâm đỉnh phong sao?
Phần Đồ Cuồng Ca rất nghiêm túc gật đầu. Có thể có được thực lực như
ngày hôm nay, trong đó thực sự ăn bao nhiêu khổ, chỉ mình mới có thể
chân chính hiểu rõ.
Nếu như sớm nắm giữ đấu khí Đại Chân Kim, nếu gặp phải vận khí khổ chiến này, bây giờ cho dù mình đạt tới đấu tâm hoàng kim cũng không có gì kỳ
quái.
Phế công!
Dù sao Phần Đồ Cuồng Ca cũng đã phế bỏ đấu khí một lần. Có thể có được
cảnh giới như bây giờ, tuy rằng mình không thực sự quá hài lòng, nhưng
cũng không thể nói được điều gì.
Phần Đồ Hưng Vũ trầm mặc một hồi, sắc mặt trở nên âm trầm:
- Cuồng Ca, ngươi quả thật có thiên phú chiến sĩ trời cho, nhưng thực
lực tuyệt đối không có khả năng đạt được cảnh giới như thế trong thời
gian ngắn. Ngươi phải nói thật cho Lục thúc biết, đã có chuyện gì xảy
ra?
Phần Đồ Cuồng Ca quay đầu nhìn về phía Càn Kình đang mỉm cười đứng dậy.
Phần Đồ Hưng Vũ thấy ánh mắt Cuồng Ca nhìn về phía Càn Kình dò hỏi, sắc
mặt đột nhiên lại trầm xuống. Trong vòng các chiến sĩ bình thường, cho
tới bây giờ chỉ có chiến sĩ bình thường khác xin chỉ thị của thế gia
Phần Đồ. Thực lực của Phần Đồ Cuồng Ca bây giờ chính là thiên tài đệ
nhất cường giả trong thế gia Phần Đồ cùng tuổi với hắn!
Trong tình huống như vậy, hắn vẫn muốn nhìn về phía Càn Kình xin chỉ thị?
Chân mày Phần Đồ Hưng Vũ nhíu chặt lại. Thực lực của Cuồng Ca tăng lên
thế nào, lại biến thành một kẻ không chủ kiến như thế? Một Phần Đồ Cuồng Ca trước kia đặc biệt có chủ kiến đã đi đâu rồi?
- Không sao. Đưa cho ngươi thì là của ngươi.
Càn Kình thấy vẻ mặt Phần Đồ Hưng Vũ biến hóa như vậy, hắn khẽ cười. Hắn có thể hiểu được sự bảo vệ của trưởng bối đối với vãn bối:
- Hai người cứ trò chuyện. Ta còn có chút việc phải làm.
Phần Đồ Hưng Vũ thấy Càn Kình rời khỏi, vẻ mặt có phần giận dữ nói:
- Cuồng Ca, rốt cuộc ngươi đã gặp phải chuyện gì vậy? Ta nhớ thời điểm
ngươi rời nhà ra đi, ngươi là một người rất tự chủ. Tại sao hôm nay lại
nghe theo sự sai khiến của người khác như vậy?
Phần Đồ Cuồng Ca sửng sốt một chút. Mình vẫn duy trì là chính mình. Mình nghe theo sự sai khiến của người khác từ khi nào chứ? Về điểm này, ở
trong đoàn thể nhỏ, mọi người trước sau vẫn duy trì một sự ăn ý, chính
là không can thiệp vào quyết định và tư tưởng của người khác.
- Còn làm ra vẻ mặt như vậy sao?
Phần Đồ Hưng Vũ chỉ về hướng Càn Kình vừa rời đi nói:
- Vừa nãy ta hỏi ngươi, thực lực của ngươi làm sao lại tăng lên nhanh
như vậy? Nếu là trước đây, ngươi đã sớm trực tiếp trả lời ta! Nhưng vừa
nãy, đầu tiên ngươi lại nhìn về phía Càn Kình, trưng cầu ý kiến của đối
phương.
Vì cái này sao?
Phần Đồ Cuồng Ca khẽ cười. Lục thúc của hắn cái gì cũng tốt, thậm chí
thương yêu mình còn hơn cả yêu thương con của người. Nhưng Lục thúc chỉ
có một chút khuyết điểm. Về phần khuyết điểm này, gia gia Phần Đồ Lãng
cũng đã nhiều lần nói hắn. Nhưng xem ra hiện tại hắn vẫn không có chút
thay đổi nào.
Lục thúc luôn cho rằng mình là người đứng đầu trong các chiến sĩ bình
thường! Đây là tư tưởng luôn duy trì trước sau như một của Phần Đồ Hưng
Vũ. Hắn có thể đặc biệt hòa ái đối với chiến sĩ bình thường khác, nhưng
trong lòng luôn cảm giác mình xuất sắc hơn người.
Gia gia Phần Đồ Lãng đã từng nói qua rất nhiều lần, đây là một loại tư
tưởng không chính xác. Thế gia Phần Đồ chẳng qua được chiến sĩ bình
thường đẩy đến một cao độ, nhưng không phải thật sự bao trùm ở trên các
chiến sĩ bình thường khác.
- Thế nào? Nói không ra lời sao? Đừng quên, thời điểm ngươi vừa mới rời nhà, còn có danh hiệu là Hổ Cuồng Ca!
Phần Đồ Hưng Vũ nặng nề hừ một tiếng. Hắn thật sự có cảm giác hận không
thể rèn sắt thành thép, nhìn chằm chằm vào Phần Đồ Cuồng Ca. Mấy ngày
nay, hắn vẫn nghe bên ngoài đồn đại, còn tưởng rằng Phần Đồ Cuồng Ca thu nhận Càn Kình làm người hỗ trợ, mới có thể dẫn theo người hỗ trợ đi
khắp nơi. Hắn không nghĩ tới...
Hổ Cuồng Ca?
Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác cái danh hiệu này nghe giống như là chuyện xa
xôi đã xảy ra từ mấy trăm năm trước vậy. Hôm nay nghe lại, hắn cảm thấy
vô cùng châm chọc.
Hổ Cuồng Ca? Khi đó giống như mèo thì đúng hơn, chứ hổ gì? Chỉ là một
cái thùng rỗng không có hình thái không tinh túy mà thôi. Vậy mà cả ngày còn tự cho mình là thú vương.
- Lục thúc, ta biết ngài tốt với ta. Ta cũng biết ngài có sự vinh quang
và kiêu ngạo của thế gia Phần Đồ. Chúng ta tôn trọng ngài. Nhưng...
Sắc mặt Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên nghiêm túc. Ngay cả giọng nói cũng biến thành nặng nề một cách dị thường:
- Mong Lục thúc không nên khinh thường bằng hữu của ta, càng không nên sỉ nhục bằng hữu của ta.
Phần Đồ Hưng Vũ cảm thấy bất ngờ nhìn Phần Đồ Cuồng Ca. Trong đôi mắt hắn chợt lộ vẻ thương tâm.