Suất Trá Phong Vân

Chương 888: Chương 888: Mang thai (hạ).




Càng thú vị là Càn Kình phát hiện giọng mình không thể lan ra xa vài thước, xa hơn thì sẽ tự biến mất. Dường như các cây có công năng thu tiếng, mới phát ra khí thế cũng bị cây hút đi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tìm một khu đất trống không lớn, dừng bước.

Càn Kình đánh giá bốn phía. Những cái cây chẳng những ngăn cản thanh âm còn có hơi thở khuếch tán, đúng là chỗ núp thiên nhiên. Tại đây dù có gây ra chuyện gì cũng khó khiến Ma tộc chú ý.

Càn Kình cẩn thận lấy ra ma đạo khí đặc biệt hấp thu phóng thích đồng thời chuyển hóa. Đây là ma đạo khí mở ra vuốt giống với vuốt rồng, vừa lúc đặt Lộ Tây Pháp chi tâm vào.

Càn Kình cẩn thận lấy Lộ Tây Pháp chi tâm ra, từng đợt cảm xúc mặt trái khó tả như thủy triều ùa vào não Càn Kình. Giết chóc, thống khổ, đau thương, u buồn, tuyệt vọng . . .

Keng!

Nuốt vừa chạm vào Lộ Tây Pháp chi tâm liền co lại, nắm hoàn toàn Lộ Tây Pháp chi tâm. Quả cầu kim loại bị bắt giữ, nó cảm giác uy hiếp, phát ra tiếng kim loại vù vù. Bên trong có chất dịch kỳ dị điên cuồng tuôn trào như muốn vùng thoát khỏi móng vuốt.

Vuốt cảm giác quả cầu kim loại vùng vẫy, minh văn ma pháp bên dưới tỏa từng ầng ánh sáng huyễn lệ chói mắt.

Vù vù vù vù vù!

Một ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn bắn ra từ giữa Lộ Tây Pháp chi tâm, ba đôi cánh chim to giương ra bao phủ mặt đất.

Các ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn bay ra khỏi quả cầu kim loại, hoặc có hai đôi cánh hoặc một đôi cánh, mỗi ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn đều đẹp trai, xinh đẹp.

Tộc Lộ Tây Pháp chuyên sinh ra mỹ nữ, trai đẹp, đặc biệt lúc mở ra huyết mạch chiến thân Đọa Lạc Thiên Sứ thì càng điển trai hơn bao giờ hết.

Ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn xuất hiện nối tiếp nhau, bọn họ quay quanh trên đầu đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy như đang ngâm xướng khúc nhạc hoa lệ từ thời xa xưa.

Khúc nhạc kiêu ngạo, tự tin, đẹp đẽ nghe vào lòng mỗi người có cảm xúc khác nhau, như tiến vào đất nước hoàn mỹ trong mộng tưởng.

- Đây là . . .

Mộc Nột Thiên Sách mờ mịt nhìn bốn phía. Huynh trưởng của gã, Ma tộc cường đại, vô số tộc nhân quỳ lạy dưới ngai vàng tím Mộc Nột Thiên Sách ngồi.

Phương xa, đại quân Ma tộc, Mộc Nột Thiên Sách, Man tộc cùng quỳ lạy nhận kiểm duyệt.

- Ta, rốt cuộc thống nhất ba tộc nhân, ma, man, ta trở thành hoàng đế xuất sắc vượt qua Phục Long Chân Sách!

Lòng Mộc Nột Thiên Sách vui sướng sau đó là vô tận lạc lỏng. Mộc Nột Thiên Sách nhìn những người quỳ dưới đất không ngẩng đầu lên, thấy cô đơn.

Quỳ hàng đầu tiên là đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, còn có Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Bọn họ cung kính quỳ trên mặt đất, mặc lễ phục vương tước, không dám ngẩng đầu lên.

- Đây là . . .

Mộc Nột Thiên Sách càng thấy buồn hơn.

- Các ngươi hãy ngẩng đầu lên.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nghe vậy ngẩng đầu, trong mắt đầy tôn sùng, trung thành. Mộc Nột Thiên Sách nheo mắt lại như nghênh đón ánh sáng chói mắt kia.

- Sao có thể như vậy?

Mộc Nột Thiên Sách nhìn ánh mắt đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, lòng không hề vui sướng mà càng cô đơn hơn.

- Đây không phải nguyện vọng ngươi muốn sao? Quyền lực thống trị sở hữu vạn vật, ai cũng không dám phản kháng ngươi, mọi người trung thành với ngươi . . . Tất cả . . .

- Không . . . Không phải . . .

Mộc Nột Thiên Sách nhìn đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, bỗng thấy vô cùng cô độc, bản năng lắc đầu.

Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Đây không phải điều ta muốn, ta không muốn như vậy.

- Ngươi muốn cái gì? Ngươi là hoàng đê,s vua chỉ cần vô tình, chỉ cần có thần tử trung thành, mù quáng nghe theo.

Thanh âm dụ hoặc tràn ngập trong đầu Mộc Nột Thiên Sách.

- Không . . . Không phải . . . Ta không muốn điều đó . . .

Mộc Nột Thiên Sách liên tục lắc đầu, nói:

- Không phải! Ta không muốn điều đó . . . Ta . . . Ta cần bằng hữu . . . Ta không muốn rối gỗ . . . Ta muốn bằng hữu . . . Bằng hữu . . .

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đầu Mộc Nột Thiên Sách rung lên, quốc gia xinh đẹp sụp đổ, trước mắt gã lại là rừng rậm yên tnhx. Vô số Đọa Lạc Thiên Sứ bay trên cao ngâm xướng khúc ca khiến người rơi vào ảo giác kỳ dị. Khuôn mặt đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bình tĩnh lạ lùng, khóe môi nhếch nụ cười vui vẻ.

- Không, Càn Kình sẽ không yếu đuối như vậy!

Phần Đồ Cuồng Ca gầm lên, bừng tỉnh, mắt tò mò nhìn bốn phía.

Phần Đồ Cuồng Ca nói:

- Ta muốn đánh bại Chiến Sĩ huyết mạch nhưng Càn Kình tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị ta đánh gục, càng sẽ không thua trận quỳ dưới chân ta xin tha.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kinh kêu:

- Ta không muốn trở thành nữ hoàng! Ta muốn gả cho Càn Kình . . .

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giật mình tỉnh lại, thấy Mộc Nột Thiên Sách cười tủm tỉm thì mặt nàng đỏ như gấc.

Mộc Nột Thiên Sách cười khẽ. Nữ nhân cũng tốt, nữ ma cũng vậy, một khi động tình rồi thì . . . Hèn chi mẫu thân nói với ta không nên tổn thương cô nương động tình với ngươi, nàng vì yêu ngươi sẽ từ bỏ mọi thứ. Nếu ngươi tổn thương trái tim cô nương đó thì không bằng cả dã thú.

- Càn Kình, ngươi tuyệt đối đừng làm tổn thương Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Mộc Nột Thiên Sách nhỏ giọng nói:

- Nàng vì ngươi . . .

- Xì!

Thiết Khắc cười nhạt, thanh âm đầy khinh thường, cảm xúc không có gì dao động, thức tỉnh.

Mộc Nột Thiên Sách giơ ngón cái khen. Lòng dạ Thiết đẹp trai giống như sắt thép thật, mọi người thức tỉnh khỏi ảo cảnh có ai không phải là cảm xúc kích động? Còn Thiết Khắc chỉ cười nhạt rồi tỉnh lại.

- Phụt.

Đoạn Phong Bất Nhị hộc ngụm máu, không thoát khỏi ảo cảnh, vẫn nhắm mắt. Đoạn Phong Bất Nhị lộ biểu tình thống khổ lầm bầm.

- Lần này thì . . . Thiết đẹp trai, lão tử cản một đao giúp ngươi sợ rằng sống không nổi nữa. Nếu Tinh Thần cho chúng ta có kiếp sau, ngươi hãy làm nữ nhân gả cho ta, xem như trả lại đời này ta chắn đao cho ngươi . . .

- Nhảm nhí!

Thiết Khắc vác đao muốn xông hướng Đoạn Phong Bất Nhị, sát khí tập trung vào Đoạn Phong Bất Nhị.

Sát khí lạnh thấu xương như đao, Đoạn Phong Bất Nhị chợt mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Thiết Khắc vẻ mặt tức giận lại nhìn bụng mình.

Đoạn Phong Bất Nhị biểu tình nghi hoặc hỏi:

- Chẳng phải mới rồi ta trúng đao sao?

- Ngươi không trúng đao nhưng bây giờ . . .

Thiết Khắc cầm đao, mặt lạnh lùng nói:

- Ngươi sẽ ăn đao!

- Được rồi, rồi . . .

Mộc Nột Thiên Sách từ sau lưng ôm chặt Thiết Khắc. Ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ ma máu lai này thấy Đoạn Phong Bất Nhị bị thương thì trong mắt đầy quan tâm, sát khí rét lạnh chẳng qua là muốn đánh thức gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.