Lôi Địch lắc đầu, Phục Ma nhất chiến? Vận tốc quay đấu khí một vạn chuyển,
chất lượng đấu khí phẩm chất cực cao nhưng độ dai dẳng không đủ. Nếu nói chính xác thì Càn Kình hiện tại bề ngoài nhìn là Chiến Sĩ Phục Ma nhất
chiến thật ra hắn cỡ Chiến Sĩ Phục Ma ngũ chiến.
- Ngụy Phục Ma ngũ chiến...
Lôi Địch gật mạnh đầu nói:
- Đúng vậy. Tiểu tử này là ngụy Phục Ma ngũ chiến không đủ lượng đấu
khí. Nếu ai xem Càn Kình là Phục Ma nhất chiến đòi quyết đấu thì muốn
chết. Thật không biết Càn Kình luyện như thế nào.
- Ài, lại phải vào Lôi Địch luyện tập...
Càn Kình thở dài lầm bầm, thanh âm không truyền ra ván cửa. Càn Kình cầm mũ ma pháp tìm một chiếc giường, nằm lên ngủ một giấc.
Không gian tối đen dần có đốm sáng, sau đó là thôn trang và khói bếp quen thuộc.
Càn Kình bước qua cửa sân, giật nảy mình. Có người đứng trước mặt Càn Kình, có thể nói Bố Lai Khắc đại thúc đứng sát mặt.
Khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn 'điêu khắc' tang thương vô tận, tròng mắt đục hơi xoay chuyển.
- Sau khi trở thành Rèn tạo Đại Sư là đã nắm giữ cách rèn cơ bản, tiếp
theo học tập hàng đầu không phải kỹ thuật rèn mà là đọc sách, tìm hiểu
cái gì là thợ rèn.
Càn Kình có suy nghĩ phải chăng Bố Lai Khắc đại thúc nói ngược thứ tự?
Bình thường nên là học tri thức cơ bản nhất từ sách, hiểu quy tắc nghề
nghiệp rồi học cách sử dụng kỹ xảo. Bây giờ Càn Kình đã là Rèn tạo Đại
Sư.
Ài, thôi. Càn Kình lười nghĩ tiếp, trước mặt thợ rèn đẳng cấp như Bố Lai Khắc đại thúc thì Rèn tạo Đại Sư giống đứa con nít.
- Tháng này ngươi không cần rèn sắt, mỗi ngày đọc sách đi.
Càn Kình vừa nói vừa quay vào tìm góc hút tẩu thuốc:
- Trước khi đọc sách đi chỗ Âu Lạp Lạp xin một ít Ký Ức dược thủy, có giúp ích cho ngươi.
Càn Kình ngẩn người:
- Ký Ức dược thủy?
Bố Lai Khắc đại thúc ngẩng đầu nhìn Càn Kình, nói:
- Ngươi cho rằng những quyẻn sách thần bí dược tề học dày cui có thể nhớ hết sao? Trí nhớ của ngươi không tệ nhưng còn chưa đến mức đó.
Trong đầu Càn Kình xẹt qua hình ảnh Âu Lạp Lạp rót dược, lòng dâng trào
cảm động. Âu Lạp Lạp rót dược như muốn giết người hóa ra lén giúp đỡ
hắn.
Càn Kình xoay người chạy hướng phòng dược tề của Âu Lạp Lạp. Âu Lạp Lạp
có thân hình quyến rũ nhưng cứ thích mặc áo rộng thùng thình, nàng mới
thức dậy đầu bù tóc rối nhìn đồng hồ treo trên tường.
- Hôm nay sớm như vậy? Ta chưa kịp đặt cạm bẫy.
Cạm bẫy? Càn Kình đánh rùng mình, học thần bí dược tề tại đây và thuận tiện học thêm nhiều cạm bẫy kỳ lạ.
- Đại thúc kêu ta đến xin chút Ký Ức dược thủy.
- Ký Ức dược thủy?
Âu Lạp Lạp cắm bút lông chim vào mái tóc rối, kéo cổ tay Càn Kình lôi vào phòng.
- Nói đến Ký Ức dược thủy thì bây giờ ta muốn xem hiệu quả ra sao.
Hiệu quả?
Càn Kình khó hiểu đi theo Âu Lạp Lạp, thầm nhủ Ký Ức dược thủy có hiệu
quả rất tốt. Mỗi lần trước khi Càn Kình rời khỏi đây đều uống Ký Ức dược thủy, đến bên dược tề học chỉ cần nhìn qua là sẽ nhớ kỹ.
Âu Lạp Lạp bận rộn mấy phút với đống ống nghiệm làm ra một bình dược thuy màu lam ngửi mùi liền muốn nôn.
- Nào, uống vào cho ta thấy hiệu quả.
- Cái này... Sẽ không chết đi?
Càn Kình cố gắng rót dược thuy vào trong họng.
Một phút... Hai phút... Mười phút...
Càn Kình và Âu Lạp Lạp nhìn nhau mười mấy phút, trong phòng trừ tiếng lửa đốt ra chỉ có tiếng dược tề sôi trào.
- Ngươi thấy đau đầu không?
Âu Lạp Lạp đẩy mắt kính tròn nhỏ trên sống mũi, hỏi:
- Hoặc là trong người có chỗ nào đau?
Càn Kình sợ không đủ nghiêm túc bị vị Thần Bí Dược sư này ghi hạn nên cực kỳ nghiêm túc sờ khắp người, mờ mịt lắc đầu, nói:
- Không đau chút nào.
- Vậy...
Âu Lạp Lạp nghiêm túc suy nghĩ, hỏi:
- Có suy nghĩ hưng phấn muốn nhảy nhót không?
Càn Kình thầm lấy làm lạ rốt cuộc hắn uống vào thần bí dược tề gì mà
trước hỏi đau sau là hỏi hưng phấn? Người bình thường uống dược thủy
quái dị của Thần Bí Dược sư sẽ thấy hứng phấn? Thấy ghê tởm mới là thật.
- Ừm! Xem ra dược hiệu tạm được.
Âu Lạp Lạp thẳng lưng, tay vỗ eo, thả lỏng nói:
- Mới rồi cho ngươi uống dược tề thử nghiệm Ký Ức dược thủy. Ngươi uống
dược thuy đã hai năm, ký ức được dược thuy kích động khai phát ra tăng
lên gấp năm lần, dù không uống dược thuy thì vẫn óc trí nhớ gấp năm lần.
- Vậy còn thử nghiệm?
- Đương nhiên phải thử.
Âu Lạp Lạp lục hòm tìm ra một bình Ký Ức dược thủy to, nói:
- Nếu ngươi nói nhức đâu chứng minh trí nhớ không tăng gấp năm lần, theo mức độ đau đớn tính ra tốc độ ký ức tăng trưởng. Nếu hưng phấn thì
nghĩa là ngươi không chỉ tăng trí nhớ gấp năm lần.
- Nếu không tăng một chút nào thì sao?
Âu Lạp Lạp liếc Càn Kình lại nhìn xuống đất, nói:
- Vậy bây giờ ngươi sẽ ôm đầu lăn lộn dưới đất, đau một ngày.
Hầu kết Càn Kình lăn lộn. Thần Bí Dược sư nói đau một ngày thì chắc chắn sẽ đau cả ngày, may mắn trí nhớ tăng gấp đôi. Nhưng mà... Lỡ như...
- Lỡ như trí nhớ của ta thụt lùi thì sao?
Càn Kình phát huy tinh thần tò mò hỏi tới.
- Nếu lùi lại...
Âu Lạp Lạp cầm cây gậy sắt bên cạnh đập mạnh vào trứng chua cay và dưa hấu tam độc chiết xuất thành trái cây.
Trên mặt bàn có một đống vật dính dính, đỏ rực từng là trái cây nay bị
đập bể. Âu Lạp Lạp ném cây gậy đi, không thèm nhìn chất dịch trên bàn.
Âu Lạp Lạp lạnh nhạt nói:
- Sẽ như vậy.
Âu Lạp Lạp ngơ ngác nhìn chất dịch trên bàn, không biết nên nói cái gì.
Càn Kình bất đắc dĩ cười khổ, lần trước hắn hù Lôi Địch liên tục giật
mình kết quả vào Vô Tận thế giới, cư dân nào trong thôn đầu có thể hù
Càn Kình nhảy dựng.
- Mỗi lần uống một bình nhỏ, nếu làm biếng muốn uống nhiều...
Âu Lạp Lạp liếc trái cây nhão trên bàn, nói:
- Đầu của ngươi cũng sẽ giống như thế.
Tim Càn Kình run lên. Lúc uống dược phải chú ý liều thuốc. Lúc Càn Kình
bị thương trong Tây sơn, sau khi tỉnh ngủ tuy thân thể không nứt vỡ
nhưng để lại miệng vết thương. Nếu uống nhiều thứ này nổ đầu thì không
ai dám bảo đảm ở bên ngoài đầu Càn Kình còn nguyên vẹn không.
Càn Kình trở về tiệm thợ rèn, uống dược thuy xong chạy vào gian nhà tranh đầy ắp giá sách, cầm một quyển bút ký giở ra xem.
Những quyển sách này khác với dược tề hjc, dược thảo đại toàn thư. Dược
thảo đại toàn thư chỉ cần nhớ công hiệu, hình dạng là được. Bút ký rèn
cần hiểu biết, hiểu mỗi một trang sách mới được. Trọng lượng giã bút các vị trí, tại sao đập xuống như vậy, búa đập xuống nhẹ hay nặng sẽ khiến
trang bị biến đổi như thế nào.
Càn Kình lật xem hai canh giờ, chưa coi hết bút ký trong tay. Càn Kình
nhìn quanh giá sách, nhờ uống Ký Ức dược thủy hắn mới có trí nhớ như vậy nhưng vẫn đọc rất chậm, nếu muốn đọc hết không chừng râu bạc phơ, khi
nào mới tìm được bút ký liên quan hồn binh?
- Đại thúc.
Càn Kình lấy hết can đảm bước ra nhà tranh, nói:
- Ta muốn đọc sách về hồn binh, không biết ta bây giờ có thể nhìn tư liệu về hồn binh không?