Càn Kình chậm rãi ngẩng đầu lên:
- Ba...
Ba?
Người này... Là phụ thân của Càn Kình sao?
Tất cả mọi người ngây người.
Đây là người khiến Càn Kình rời khỏi Càn gia và đối địch với Càn Chiến
Huyền trong lời đồn đại đây sao? Thật không nghĩ tới, đó lại là một
người bình thường như vậy.
Trước đây, những người muốn đuổi người này đi, thậm chí có người nghĩ dùng loạn côn đánh đuổi, bắt đầu cảm
thấy may mắn vì mình đã không làm việc kích động. Nếu không theo lời đồn đại, với tính cách yêu quý phụ thân của Càn Kình, có khả năng hắn sẽ
trực tiếp chém nát người ra thành từng mảnh.
Ôm, cái ôm thật đơn giản, lại tràn ngập thân tình nồng đậm.
So với những cái ôm ở nơi phồn hoa này, cái ôm này vô cùng đơn giản, cũng
không có các loại phong độ thân sĩ gì, chỉ đơn giản ôm nhau.
Trong phút chốc, không ít người thậm chí cảm giác cảnh tượng này có chút chói mắt. Các vị khách nữ tính có tình cảm phong phú thậm chí trong nháy mắt đỏ mắt, rơm rớm nước mắt, nhìn Càn Kình cẩn thận nâng Càn Thành đi tới
từng bước một. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hai người đi vào vị
trí trung tâm của buổi lễ.
Lý Phách đưa tay nhẹ nhàng vuốt chòm
râu bạc trắng liên tục gật đầu. Thủ đoạn của mình quả nhiên là hữu hiệu. Căn cứ vào lời đồn, xem ra cho dù Càn Kính này cứng rắn giống như một
thánh khí, đồng thời dường như hoàn toàn không nhược điểm chỉ có ưu
điểm, nhưng chỉ khi xuyên qua những ưu điểm sẽ phát hiện, thật ra có rất nhiều ưu điểm lại chính là nhược điểm.
Phụ thân, bằng hữu, vợ.
Những thứ này đều là nhược điểm trí mạng của Càn Kình! Đương nhiên, những
điều cũng chính là vảy ngược của hắn, đụng vào không tốt chỉ có thể trêu chọc đến hắn.
Có đôi khi, không cần đi lấy nhược điểm của người khác để tiến hành áp chế. Ngược lại, theo nhược điểm tới...
Lý Phách bình tĩnh cười. Đây là kinh nghiệm cuộc sống nhiều năm! Kế tiếp,
chính là tìm thời gian khuyên bảo Càn Kình an tâm làm thợ rèn, làm dược
sư, làm dược sư thần bí và minh văn sư.
Đúng! Không sai!
Lý Phách âm thầm gật đầu. Cứ như vậy, Lý gia sẽ trở thành một trong những gia tộc được lợi lớn nhất!
Một trong...
Lý Phách có chút không cam lòng lập lại một trong những từ ngữ này, Ban
đầu, gia tộc mình có thể trở thành gia tộc được lợi lớn nhất. Nhưng con
rắn nhỏ Bàn Hoành Cơ này lại cướp ở trước mặt tất cả gia tộc. Khi Càn
Kình vẫn rất yếu, hắn đã cùng Càn Kính thiết lập được cơ sở cảm tình rất sâu đậm, hơn nữa còn là quan hệ minh hữu.
Hâm mộ!
Lý
Phách rất ít khi hâm mộ người khác. Mấy năm nay địa vị của hắn rất cao.
Thậm chí hoàng đế bệ hạ cũng phải rất nể tình. Nhưng hôm nay hắn không
khỏi cảm thấy hâm mộ Bàn Hoành Cơ.
Mắt Lý Phách nhìn lướt qua
mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu đứng ở phía sau lưng Đoạn Phong
Bất Nhị. Trên người mỗi người đều lộ ra một loại nội tình rất đặc biệt.
Loại nội tình này muốn rèn luyện ra được tuyệt đối không phải chỉ ngày
một ngày hai, trừ phi có kỳ ngộ đặc biệt nào đó.
Kỳ ngộ, đối rất nhiều người mà nói, đó chính là chuyện phải xem vận khí.
Rất nhiều người đến chết cũng muốn tiến vào cảnh giới đó, mới có thể gặp được một lần kỳ ngộ.
Đương nhiên, có nhiều người lại trực tiếp chết tại chỗ, khiến kỳ ngộ biến thành cái chết.
Nhưng Càn Kình, người trẻ tuổi này có thể làm cho người ta không cần ra ngoài tìm kiếm kỳ ngộ, chỉ cần có cường giả Đấu Hồn đỉnh phong tồn tại, chỉ
cần có đầy đủ nguyên liệu ở đó, hắn có thể tự tay sáng tạo ra kỳ ngộ...
Không! Chắc là tự tay sáng tạo kỳ tích!
Chiến sĩ bình thường nhập thánh, hôm nay đã không còn được xem là chuyện gì hiếm lạ nữa. Chí ít
mấy ngày hôm trước, sự kiện toàn thể nhập thánh kia đã tuyên bố một rèn
tạo sư đỉnh cấp cường thế quật khởi!
Sử dụng Hồn Binh mà không
phải là phương thức nhập thánh thức tỉnh lực lượng huyết mạch, sẽ kéo
các loại nguyên khí trê trời, dưới đất khiến những người xung quanh các
chiến sĩ nhập thánh đều được tăng cao thực lực theo.
Điều này...
điều này thậm chí còn đáng sợ hơn so với tự tay đưa cho người ta một đấu tâm, còn là đấu tâm hoàng kim! Đặc biệt đối với những chiến sĩ Đấu Hồn
đỉnh phong còn chưa nhập thánh, lại có thêm một lần hoặc mấy lần thử
thách và lắng đọng trước khi nhập thánh. Điều đó đã không thể dùng từ
đáng sợ để hình dung được.
Sự tích góp này sẽ mạnh mẽ hoàn toàn phát ra vào giây phút nhập thánh!
Lý Phách trầm tư, cảm nhận được ánh mắt cảm ơn của Càn Kình từ phía trước truyền tới.
- Lý lão gia chủ, hỗ trợ lần này ta sẽ vĩnh viễn ghi nhớ.
Càn Kình đi tới trước mặt Lý Phách nhỏ giọng nói:
- Ta biết, Hồn Binh, thậm chí thánh khí cũng không thể hoàn trả được một
phần ân tình này. Phụ thân ta còn trân quý hơn tất cả điều đó. Sau này,
nếu Lý gia cần ta hỗ trợ, ta nhất định sẽ làm.
Lý Phách gật đầu cười, tầm mắt hữu ý vô ý nhìn lướt qua đám người Bàn Mộng Thừa đang đứng cách đó không xa.
Càn Kình cảm nhận được tầm mắt của Lý Phách:
- Nếu như Lý gia cũng có người tuổi trẻ thích hợp, mọi người cùng nhau
trao đổi một chút cũng không phải là chuyện gì xấu. Trong tổng nghiệp
đoàn chiến sĩ chúng ta vẫn có một vài phòng trống.
- Vậy ta không khách khí.
Lý Phách nhất thời cười vô cùng vui vẻ. Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương Lý
gia không chỉ muốn lấy đi danh hiệu Tân Nhân Vương, đồng thời cũng sẽ
kèm theo thứ hạng đứng đầu, tất cả đều có!
Hôm nay, gia tộc chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu xuất hiện, khiến tất cả điều này đã trở nên
có chút mong manh. Nhưng Lý Phách vẫn không muốn buông tha cố gắng hết
mức ôm đồm một vài danh hiệu trong số đó.
Tuy rằng, cái danh hiệu Tân Nhân Vương này quan trọng nhất, nhưng thực lực tổng hợp thể hiện
cũng vô cùng quan trọng. Đặc biệt nếu như có thể áp đảo thực lực tổng
hợp của hai thế gia chiến sĩ huyết mạch chung cực khác, vậy càng là
chuyện quan trọng hơn.
Càn Kình lễ phép mỉm cười. Theo thực lực
bản thân và thế lực nâng cao, loại ý nghĩ muốn đón phụ thân ra khỏi Càn
gia lại càng tăng mạnh mẽ. Chỉ có điều càng nâng cao thực lực, càng biết Càn Chiến Huyền cường đại, càng biết vị gia chủ này bá đạo, vì sao có
thể bá đạo như vậy.
Bá đạo như vậy, tất cả điều kiện trước tiên đều biểu hiện thực lực cá nhân Càn Chiến Huyền mạnh mẽ!
- Càn Kình!
Tiếng quát lớn tràn ngập sát khí, trong phút chốc phá vỡ bầu không khí vui vẻ buổi hôn lễ không còn sót lại chút nào. Không ít người nghe được một
tiếng quát lớn này, bàn tay cầm chén rượu cũng hơi run rẩy. Không ít
chất lỏng trực tiếp rơi ra khỏi chén rượu. Bọn họ ngước mắt nhìn Kim
Trạch Thiên Lục thân hình cao lớn cường tráng, mặc khôi giáp trang bị
trên người đang đứng ở ngoài cửa này.
- Ngươi còn nhớ không? Thời gian chúng ta ước định quyết đấu chính là ngày hôm nay...
Kim Trạch Thiên Lục đằng đằng sát khí đi vào trong sân, tự cao tự đại sãi
bước. Cho dù nhìn thấy gia chủ chiến sĩ huyết mạch cường đại như Hoắc
Nhĩ Uy Lập, hắn cũng xem như không nhìn thấy. Mỗi một bước đi ra, phiến
đã dưới chân trong nháy mắt hóa thành bột phấn, nhanh chóng bắn về hai
phía.
Lý Phách hơi nhíu mày bất mãn.