Lý Lực Thác Đặc đứng trước cửa phòng hội nghị to lớn, lòng gã phập phồng
lo sợ. Lý Lực Thác Đặc vào Công Hội Thiết Tượng lâu như vậy lần đầu tiên đứng trước cửa phòng cao tầng.
- Cái gì? Lôi phó hội trưởng nói thật không?
Tiếng gầm xuyên qua khe cửa Lý Lực Thác Đặc đẩy mở hù gã sợ đến quên đẩy tiếp.
- Tất nhiên là thật.
Vẻ mặt Lôi Quang Minh nghiêm túc đối diện lão nhân tóc bạc trắng mập mạp mới rống to.
- Xuân Trang Sinh phó hội trưởng, làm sao ta lừa ngươi được? Càn Kình là Chiến Sĩ của Hồng Lưu Chiến Bảo, nếu hắn trở hội trưởng Công Hội Thiết
Tượng chúng ta thì . . .
Đôi tay đầy vết chai của Xuân Trang Sinh kích động chống mặt bàn. Hồng
Lưu Chiến Bảo là một trong các mối làm ăn của Công Hội Thiết Tượng, nếu
bị người của Hồng Lưu Chiến Bảo ngồi lên ghế hội trưởng . . .
- Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo thì sao?
Hàm Cường không thèm quan tâm đặt hai tay sau đầu, nói:
- Chúng ta là Công Hội Thiết Tượng, chỉ cần kỹ thuật rèn xuất sắc là được.
Kỹ thuật rèn?
Hàm Cường nhớ đến kỹ xảo của Càn Kình, vẻ mặt tràn ngập khâm phục. Ít
nhất Hàm Cường không thể làm được trình độ đó! Lần này Vân Tinh hội
trưởng tạo ra danh tác, vừa ra tay đã tặng chức vụ hội trưởng cho ngươi.
Kỹ thuật rèn? Khóe mắt Lôi Quang Minh co giật. Kỹ thuật rèn của Càn Kình đúng là không tệ, nhưng nếu không thể ngăn cản hắn trở thành hội trưởng thì Lôi gia không thể đứng vững trong Vĩnh Lưu thành! Hôm nay gã phải
liên lạc với mọi người ngăn cản Càn Kình, nếu không thì lão gia chủ sẽ
tự tay giết gã trong hôm nay!
Giết Càn Kình? Dễ sao? Lôi Quang Minh biết nếu Mộc Quy Vô Tâm tìm hiểu là lão gia chủ ra tay thì sẽ liều mạng với Lôi gia.
- Quang Minh, ngươi cứ thả tay làm đi, nếu không được thì ta tự mình
đứng ra, dù sao đống xương già như ta liều một phen giúp Lôi gia!
Lôi Quang Minh lắc mạnh đầu muốn quên khuôn mặt buồn bã, lời nói cực kỳ
uể oải của Lôi Chấn dưới ánh nến mờ nhạt trong nhà tối hôm qua.
Đó không phải cố ý làm ra vẻ mà là một lão gia chủ có úy nghĩ vì gia tộc lại nổi lên, vì vinh diệu và danh tiếng gia tộc tùy thời hy sinh!
- Kỹ thuật rèn?
Lôi Quang Minh cắn răng nói:
- Kỹ thuật rèn của hắn có tốt đi nữa thì vượt qua sư phụ của ta không?
Tốt hơn Xuân Trang Sinh phó hội trưởng đại nhân được không? Hay là vượt
qua Trần Mặc Đồ phó hội trưởng đại nhân?
Xuân Trang Sinh hưởng thụ nheo mắt lại, vuốt chòm râu trắng. Tuy mấy
nămn ay Lôi Quang Minh tranh giành vị trí hội trưởng với Xuân Trang Sinh làm lão hơi ghét gã nhưng nghe câu này thấy thoải mái trong lòng.
Trần Mặc Đồ hừ lạnh, mắt hẹp dài toát ra khinh thường, ngón tay gõ mặt bàn.
Vẻ mặt Trần Mặc Đồ khó chịu nói:
- Ta không để ý ai làm hội trưởng, miễn là mệnh lệnh của Vân Tinh hội
trưởng thì ta sẽ hội phục tòng! Tuyệt đối không giống như một vài người
rõ ràng là đồ đệ lại ở nơi này làm chuyện phản bội sư phụ!
Lôi Quang Minh nhắm mắt lại cố nén tức giận trong lòng. Lão nhân gầy
Trần Mặc Đồ quả nhiên là thuộc hạ tay trái tay phải của sư phụ, muốn lôi kéo lão rất khó khăn, bây giờ không phải lúc trở mặt.
- Mặc Đồ lão đệ, ngươi nói vậy là không đúng.
Xuân Trang Sinh vuốt râu thong thả đứng lên, trong lòng tràn ngập đắc ý. Trước kia Xuân Trang Sinh cảm thấy Vân Tinh hội trưởng là sư phụ của
Lôi Quang Minh, lão không có nhiều khả năng giành ngôi hội trưởng, không ngờ bây giờ trông thấy chút cơ hội.
- Vân Tinh hội trưởng là người cao thượng nhưng không đại biểu người Vân Tinh hội trưởng nhìn trúng cũng là cao thượng.
Xuân Trang Sinh đứng dậy nhìn mọi người xung quanh, nói:
- Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu không phải nghiệp đoàn của cá nhân Vân Tinh hội trưởng, nó là . . .
- Nó chính là nghiệp đoàn của cá nhân Vân Tinh hội trưởng!
Trần Mặc Đồ vỗ bàn đứng bật dậy. rống to:
- Không có Vân Tinh hội trưởng thì ngươi làm gì có những ngày phong quang? Lương tâm của ngươi bị vong linh ăn rồi sao?
Mặt Xuân Trang Sinh cứng đơ, thầm trách mình không nên chỉ đầu mâu vào Vân Tinh hội trưởng.
Xuân Trang Sinh mỉm cười nói:
- Mặc Đồ lão đệ, ngươi hiểu lầm. Ý của ta là . . .
Cốc cốc cốc cốc!
Lý Lực Thác Đặc nổi can đảm gõ cửa phòng, nói:
- Các vị đại nhân, hội trưởng đại nhân mời các vị đi qua.
Đi qua? Tim Lôi Quang Minh run lên, đến nhanh như vậy? Xem ra Càn Kình
này cũng không phải thứ tốt gì, nghe nói được tiếp nhận một thế lực liền chạy tới ngay.
Xuân Trang Sinh phất tay nói:
- Biết rồi, chúng ta sẽ đến.
Xuân Trang Sinh quét mắt nhìn chấp sự ngồi quanh bàn, nói:
- Ta biết Vân Tinh hội trưởng là báu vật của Công Hội Thiết Tượng Vĩnh
Lưu chúng ta, chúng ta nên phục tòng mệnh lệnh của hội trưởng đại nhân
vô điều kiện. Nhưng điều này liên quan đến tiền đồ tương lai của Công
Hội Thiết Tượng chúng ta, xin các vị hãy suy nghĩ cho kỹ.
Mọi người biểu tình khác nhau đi ra ngoài phòng họp. Lôi Quang Minh cẩn
thận tính toán biểu tình của mỗi người, tâm tình căng thẳng đến đỉnh
điểm. Nếu không thể đá Càn Kình ra thì hôm nay cần lão gia chủ đích thân ra tay.
Trong xã hội thượng tầng thì quyết đấu là chuyện vinh diệu, ám sát là
khi đến đường cùng, tuyệt đối không được sử dụng. Khi sử dụng cách ám
sát, lỡ như bị người điều tra ra thì đa số tình huống là phe chủ mưu
hoàn toàn tiêu đời mới chấm dứt.
Nếu Càn Kình chết thì dù không có chứng cứ trực tiếp . . . Lôi Quang
Minh thở dài. e rằng hội trưởng đại nhân cũng sẽ không khoan dung cho gã ở lại Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.
- Hội trưởng đại nhân.
Mọi người đi tới sân của Vân Tinh Huy Thăng, cùng cúi đầu hướng lão, đủ loại ánh mắt đánh giá Càn Kình.
- Đây chính là hội trưởng mới?
- Đây là người thừa kế của Vân Tinh hội trưởng?
Mọi người tò mò đánh giá Càn Kình, hắn cũng nhanh chóng liếc mọi người,
cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Lôi Quang Minh, Xuân Trang Sinh.
Hai người này không hề che giấu địch ý trong mắt.
- Hội trưởng đại nhân, chúng ta nghe nói người muốn truyền chức hội
trưởng cho thanh niên Càn Kình đến từ Hồng Lưu Chiến Bảo này?
Xuân Trang Sinh không chút khách sáo đi đầu bước ra, đuôi mày nhướng lên khiêu khích:
- Trước giờ ánh mắt của người sắc bén nhưng ta không cho rằng lần này
cũng vậy. Thanh niên này không thích hợp lãnh đạo Công Hội Thiết Tượng
Vĩnh Lưu chúng ta. Một hội trưởng của Công Hội Thiết Tượng đầu tiên cần
có kỹ thuật rèn cứng rắn!
Xuân Trang Sinh ưỡn ngực, kiêu ngạo nhìn mỗi người có mặt. Trong Công
Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, trừ Vân Tinh Huy Thăng đại nhân ra kỹ
thuật rèn của người khác? Dù là Lôi Quang Minh đệ tử thân truyền của Vân Tinh Huy Thăng đại nhân cũng không phải đối thủ của Xuân Trang Sinh!
So kỹ thuật rèn? Xuân Trang Sinh rất có lòng tin nếu lão không làm hội
trưởng thì Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu không ai có tư cách làm hội
trưởng.
Vân Tinh Huy Thăng không nhìn Xuân Trang Sinh, ánh mắt liếc Lôi Quang
Minh, lắc đầu thở dài. Thật không ngờ đồ đệ của lão đến nước này rồi còn muốn tổ chức phản kích.
Xuân Trang Sinh cảm thấy Vân Tinh Huy Thăng không thèm nhìn mình, giọng nói chất chứa tức giận:
- Hội trưởng đại nhân . . .